Tô Bạch vẫn quá coi thường sự bùng nổ mạnh mẽ của việc kết hợp WIFI và điều hòa.
Hắn mang theo Khương Hàn Tô đi đến hai quán mì Bạch Tô gần Dục Hoa thì phát hiện tất cả đều kín chỗ.
Học sinh nghỉ thì có nghỉ, nhưng không phải chỉ có học sinh sống trong khu vực này.
Trước đây, trời không nóng thì không sao. Bây giờ trời nóng như vậy, từng nhóm anh chị cô chú bác đều đến đây để tận hưởng cảm giác mát lạnh.
Thế là, Tô Bạch chỉ có thể mang theo Khương Hàn Tô đi đến hai quán mì khác nhìn thử xem.
May là một trong hai quán mì vẫn còn chỗ trống.
Tô Bạch là ông chủ thật sự của quán, vì để giúp cho quán hoạt động tốt hơn, ít nhất là có người quản lý về vấn đề cung cấp hàng hóa nên vài tháng trước, Tô Bạch đã tuyển dụng thêm bốn nhân viên quản lý.
Đối với người quản lý, Tô Bạch trả lương cao, nhưng yêu cầu cũng rất cao.
Tối thiểu, bằng cấp không thể quá thấp được?
Thỉnh thoảng, Tô Bạch sẽ rủ những người bạn học cùng lớp đi đến quán mì này ăn. Tuy quán ăn tên là Bạch Tô, nhưng không một ai có thể nghĩ đến quán ăn này là của Tô Bạch.
Vì hắn quá nhỏ, chỉ mới mười sáu tuổi, còn quán mì thì quá nổi tiếng, bọn họ đều rõ như ban ngày, nên rất khó liên hệ cùng Tô Bạch được.
Tô Bạch cũng không muốn để cho người khác biết quán mì này do hắn mở nên hắn không cho phép nhân viên trong quán tiết lộ thân phận của hắn ra ngoài.
Bây giờ mà bị phát hiện, thực sự sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý.
Doanh số bán hàng của bốn quán ăn hiện nay đều đạt mức rất cao hàng tháng, Tô Bạch tạm thời không có dự định mở rộng thêm.
Không phải Tô Bạch không muốn mở, mà là mấy cửa tiệm này còn tốt, nếu như mở nhiều, khẳng định là phải kiểm tra giấy phép kinh doanh rồi, mà hiện tại Tô Bạch không thể lấy ra những thứ này.
Đây cũng là nguyên nhân Tô Bạch không muốn để cho người khác biết mình là chủ quán mì. Với độ tuổi của hắn, nói không chừng sẽ bị cục công thương tới tìm gặp để yêu cầu giấy chứng nhận.
Trên đời này không bao giờ thiếu người thèm thuồng, quán mì Bạch Tô làm ăn phát đạt như thế, chắc chắn đắc tội với không ít người. Nếu bọn họ biết được độ tuổi của Tô Bạch, nhất định sẽ có không ít người đến báo cáo.
Vì thế, không cần thiết cho mọi người biết, hắn chờ các loại giấy chứng nhận hoàn thành vào đầu tháng chín xong, Bạch Tô nhất định phải rời khỏi Qua Thành.
Nếu số tuổi thật sự của Tô Bạch chỉ có mười sáu tuổi, sau khi sở hữu những quán mì phát đạt như thế, khẳng định sẽ khoe khoang với tất cả mọi người.
Chỉ tiếc, hắn không phải.
Kiếp trước, Tô Bạch đạt được vinh quang còn lớn hơn thế này nhiều.
Cho nên, đây chính là ưu thế to lớn mà hắn nhận được sau khi trọng sinh.
Bởi vì trước đây hắn từng chịu thiệt thòi ở phương diện này nên từng bước hắn đi đều rất cẩn thận, cực kỳ cẩn thận.
Kiếp trước, lúc Tô Bạch đoạt được quán quân đầu tiên, bởi vì còn trẻ, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo nên khi cùng bạn mình nói chuyện, hắn không nhịn được chửi một tiền bối trong vòng kế tiếp, chửi thì cũng đã chửi rồi. Cứ nghĩ câu chuyện này chỉ có hai người biết, nhưng đâu ai ngờ nó bị ghi âm lại và cuối cùng xuất hiện trước mặt công chúng, Tô Bạch nhất thời trở thành tâm điểm chỉ trích của mọi người.
Những câu nói như ngông cuồng tự đại, không coi ai ra gì, không tôn trọng trưởng bối, dựa vào người khác mới dành được quán quân, vẫn còn nhẹ đấy.
Một vài bài trên diễn đàn Tieba, thậm chí có thể nhìn thấy nhiều bình luận cực kỳ bẩn thỉu đến nhức mắt, người khác thì cần lý do để chỉ trích người khác, còn đám người này không cần tìm lý do.
Mãi đến khi Tô Bạch chuyển nhượng và đoạt được chức quán quân thứ hai, sau đó trực tiếp giải nghệ, tình hình mới tốt hơn một chút.
Nhưng bởi vì đám người ở Tieba này nhắc lại chuyện Tô Bạch đi nói xấu tuyển thủ khác, tiếp tục mang đến cho hắn không ít anti-fan.
Dù sao kiếp trước, Tô Bạch đi theo con đường eSports, bất kể trước hay sau giải nghệ, hắn đều bị chỉ trích không ít.
Nhưng từ mặt khác mà nói, đây là sự rèn luyện giúp Tô Bạch chống đỡ áp lực và có da mặt dày?
Đẩy cửa kính ra, một luồng không khí mát lạnh tràn tới, Tô Bạch và Khương Hàn Tô tìm một chỗ trống ngồi xuống, sau đó gọi ba bát mì khô, hai bát canh chua trứng gà, cùng với mười đồng thịt chó.
Tô Bạch lấy điện thoại di động ra, sau đó mở WIFI, bởi vì mật khẩu WIFI của quán mì đã được Tô Bạch lưu lại nên nó đã được kết nối tự động khi vừa mở ra.
Mật khẩu WIFI của quán mì rất đơn giản, chính là 8 số 6. Đây là những mật khẩu WIFI thường dùng ở nhiều quán cơm sau này, chủ yếu là để khách dễ nhớ.
Không chỉ có trong quán cơm, những thế hệ sau Tô Bạch khi muốn kết nối, đều nhập các số 8 số 6 hoặc là 8 số 8, cùng với 4 số 8,4 số 6, hoặc là 4 số 6,4 số 8, dễ dàng kết nối ngay.
Ngoài những số này ra, từ 1 đến 9 là mật khẩu WIFI rất nhiều người thích dùng.
Sau khi mì, canh, thịt được bưng lên, Tô Bạch chỉ vào hai bình tương ớt trước mặt nói: "Bình trắng kia là bình không cay, bình đỏ kia là bình cay."
Tô Bạch giúp cô ấy múc một muỗng tương ót từ trong bình màu trắng, dùng đũa trộn mì, sau đó đưa cho cô ấy.
"Cậu ăn thử đi, xem thử có khác gì với món mì khô cậu ăn trước đây không?" Tô Bạch đem đũa đưa cho cô ấy, sau đó cười nói.
Khương Hàn Tô gật gật đầu, cô nhận đũa và gắp lên hai sợi mì, sau đó bỏ vào trong miệng cắn cắn.
"Không cay, có chút tê." Khương Hàn Tô khịt khịt mũi, sau đó nói: "Còn hơi thơm, ăn rất ngon."
Cô rất thông minh, nói: "Hình như có liên quan đến tương ớt, tương ớt này so với tương ớt trong quán trước đây ngon hơn."
"Đúng thế." Tô Bạch cười nói: "Phía nam và phía bắc khác nhau, phía nam trọng canh, mà phía bắc trọng mì. Mì khô thuộc về phía bắc, chỉ cần mì ăn ngon, như vậy kết hợp thêm giá đỗ và ớt sẽ ăn rất ngon. Mà phía nam, chỉ cần canh uống ngon, như vậy bỏ bất kỳ loại mì nào vào, mùi vị đều sẽ không quá kém. Đây chính là sự khác biệt giữa hai nơi, nếu có thể bao gồm cả nam và bắc, đem mì và canh kết hợp đến mức tận cùng, là có thể thuận lợi phát triển."
"Giống mì sợi Lan Thành, mì nhỏ Sơn Thành, đều bao gồm tất cả bên trong. Mà giống mì khô của chúng ta, mì xác thực ăn ngon, mặc dù là kết hợp với tương ớt và giá đỗ bình thường, mùi vị cũng rất ngon, nhưng nếu như thật sự muốn đem mùi vị nâng cao hơn nữa, chỉ có mì thì không đủ, nó nhất định phải giống mì tương đen, bỏ thêm công sức phối gia vị."
"Mà quán mì Bạch Tô này, nó có thể phát triển được như ngày hôm nay, không chỉ là vì WIFI và điều hòa. Nó có thể giữ chân khách, thực tế dựa trên công sức phối tương ớt, mì khô ít ớt là ít đi linh hồn, nhưng rất nhiều người ăn không được cay, cho nên bọn họ liền đặc chế loại tương ớt gây tê đầu lưỡi, vị cay có, nhưng lại bị dầu vừng và dầu mè che đậy, bởi vậy khi ăn sẽ không cảm thấy quá cay."
Tô Bạch rất thích ăn mì, cho nên kiếp trước, hắn ăn tất cả các loại mì từ khắp nơi trên đất nước.
Về mặt mì sợi, hắn tuyệt đối được xem là lành nghề.
Ngoài những quán mì có tên ra, Tô Bạch còn ăn ở rất nhiều quán mì nhỏ.
Ăn mì không thể thiếu ớt, Tô Bạch thậm chí còn ăn tất cả các loại ớt ở khắp nơi trên thế giới.
Trước đây, Tô Bạch có thể ăn cay, là kiểu người không có mì không vui, cũng là người không cay không vui.