Chương 79: Chuyện thú vị nhất

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 14:50:11

Ngày 20 tháng 4 năm 2012 dương lịch, tức ngày 30 tháng 3 âm lịch. Hôm nay là thứ sáu, Tô Bạch và mọi người đến trường trung học số 5 để kiểm tra môn thể dục. Khoảng cách từ Dục Hoa cũ đến đó khá xa, nhưng khoảng cách từ Dục Hoa mới rất gần. Ngày 30 âm lịch, kết thúc kỳ thi môn thể dục, Tô Bạch và mọi người tiếp tục đợt thi tháng lần hai vào ngày mùng 3 tháng 4. Thi tháng kết thúc trong ba ngày và đến mùng 6 tháng 4. Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến thời gian diễn ra kỳ thi cấp 3 theo dương lịch. Tô Bạch và mọi người tổ chức sinh nhật theo âm lịch không theo dương lịch, cho nên còn hai tuần lễ nữa mới đến ngày sinh nhật của Khương Hàn Tô. Ở nông thôn rất ít người có sinh nhật, Tô Bạch nhớ tới lần sinh nhật đầu tiên của hắn là do đội hữu của hắn tổ chức sinh nhật cho hắn khi hắn được thêm vào đội. Mười mấy năm trôi qua, không một ai tổ chức sinh nhật cho hắn. Tới ngày sinh nhật của hắn, hắn sẽ tự mình thêm vào một quả trứng gà, coi như xong ngày hôm đó. Tô Bạch rất chờ mong đến ngày 19 tháng này. Tháng bốn âm lịch, đầu mùa hạ. Mùa hè ngày dài đêm ngắn nên trời sáng vào lúc năm giờ. Vì thế, Tô Bạch rất dễ cảm thấy mệt mỏi vào buổi trưa. Mùa hè vào đầu những năm lớp 7,8 thì có giờ ngủ trưa trong trường, nhưng đến lớp 9 không còn nữa. Rất nhiều người trong phòng học nằm nhoài trên bàn học. Đến mùa hè, giáo viên cũng muốn nghỉ ngơi dưỡng sức mới có thể giảng bài tốt hơn vào buổi chiều. Bởi vậy, vào mùa hè, chủ nhiệm lớp sẽ đến trễ hơn một tiếng so với bình thường. Tô Bạch nhìn thấy bài thi mẫu môn toán học hắn đã làm được vài câu, liền nằm nhoài trên bàn ngủ gục. Khương Hàn Tô lấy nắp ngòi bút ra và sau đó nhẹ nhàng đâm đâm hắn. Không phản ứng, Khương Hàn Tô chỉ có thể tăng thêm lực. Tô Bạch mơ mơ màng màng tỉnh lại, mắt nhìn Khương Hàn Tô, sau đó lầm bầm nói: - Buồn ngủ quá, để tôi ngủ chút đi. - Vậy cậu có muốn điểm kiểm tra đạt bảy trăm điểm hay không?- Khương Hàn Tô nhỏ giọng hỏi. Một câu nói có lực sát thương cực kỳ lớn, trực tiếp đánh thức Tô Bạch. Hắn xoa xoa tóc của mình, sau đó lại xoa xoa mặt của mình, nói: - Tôi phải làm kiểm tra, vì tiểu Hàn Tô nhà ta, ngủ cái gì mà ngủ, nó không tồn tại. Nói xong, Tô Bạch cầm bút lên, bắt đầu tiếp tục làm bài thi. Khoảng thời gian này, Tô Bạch ôn tập môn toán học lớp 9 suốt cả ngày đêm. Chỉ là có rất nhiều đề lớp 9 hắn không quá thông thạo, bài thi môn toán học trong kỳ thi tháng lần này, về cơ bản, Tô Bạch đã làm xong. Nhưng sau khi được Khương Hàn Tô kiểm tra đáp án, chỉ sợ nó chỉ hơn 100 điểm. Cho nên, điều Tô Bạch cần làm bây giờ, chính là làm đề, làm các loại đề khác nhau, làm các đề thi thử khác nhau, những đề có thể gặp phải trong kỳ thi cấp 3 đều phải luyện hết toàn bộ. Đề thi thử này khá là khó, Tô Bạch dùng nửa buổi trưa tự học mới hoàn thành xong những câu ứng dụng trong đề thi thử. Bởi vì không có giấc ngủ trưa, nếu như ăn cơm xong và không nghỉ ngơi, mà trực tiếp đến phòng học thì bọn họ có buổi trưa tự học trọn vẹn 1 tiếng rưỡi. Sau khi Tô Bạch làm xong, Khương Hàn Tô cầm bài thi qua chấm, sau đó nhỏ giọng giải thích những câu hắn làm sai. Chờ Khương Hàn Tô nói xong, buổi trưa tự học cũng kết thúc rồi. Chuông tan học vang lên, những người đang ngủ bên trong phòng học tỉnh dậy, tất cả đều đứng lên và đi xuống dưới lầu. Tiết đầu chính là môn tiếng Anh của chủ nhiệm lớp, nếu như không xuống rửa mặt cho tỉnh táo đầu óc, mà ở trên lớp ngủ gà ngủ gật thì sẽ bị chủ nhiệm lớp cầm thước đánh. Tô Bạch nhìn môi anh đào của Khương Hàn Tô bởi vì giảng bài liên tục mà có chút khô, hắn liền đưa cho cô ấy bình Yakult. Quầy tạp hóa bên trong trường học không có bán Yakult, Tô Bạch để lốc Yakult trong bàn, cái này là Tô Bạch nhờ Trương Tường mang đến khi cậu ấy ăn cơm trưa. Một lốc năm bình có giá 11 đồng, cũng không mắc lắm. Tên phiên dịch của thứ này mỗi nơi mỗi khác, có nơi gọi là Ích Lực Đa, có nơi gọi là Yakult, là loại sữa chua uống đặc biệt có lợi cho cơ thể. Tô Bạch vẫn còn hơi mệt nên nói với cô ấy: - Tôi xuống rửa mặt. Khương Hàn Tô mím mím môi, nói: - Tôi nói rồi, sẽ rất khổ cực. Tô Bạch nghe vậy, cười và xoa xoa đầu cô ấy, sau đó nói: - So với hạnh phúc mà cậu mang đến cho tôi thì chút cực khổ này nhằm nhò gì? Tô Bạch nói xong, xuống lầu rửa mặt. Buồn ngủ một lúc thôi, chờ rửa mặt và hoạt động gân cốt một chút là khôi phục tinh thần ngay. Sau khi học xong tiết đầu môn tiếng Anh, tiết thứ hai là tiết ngữ văn. Mọi người lấy ra bài thi môn ngữ văn của ngày thứ hai, rồi chờ Lý Tân giảng giải và bắt đầu tự chấm điểm cho mình. Chờ Lý Tân giảng giải hết bài thi, Tô Bạch cười tủm tỉm nói: - Hàn Tô, chúng ta lại đánh cuộc đi? Nếu như mình không tính điểm sai, như vậy lần này, bản thân mình có thể vượt qua cô ấy bằng một chút lợi thế về điểm tổng hợp. Phần đọc hiểu môn ngữ văn còn đơn giản hơn lần trước, Tô Bạch bị trừ rất ít điểm nên hi vọng thắng cô ấy là rất lớn. - Không cá nữa. - Khương Hàn Tô lắc lắc đầu. Lúc cô ấy nhìn thấy bài thi môn ngữ văn, cô ấy biết bản thân mình rất khó thắng được Tô Bạch. Phần đọc hiểu lần này quá đơn giản, điểm mạnh của mình không còn, mà phần viết văn, bản thân mình không bằng hắn. Lần trước, Tô Bạch viết văn chỉ bị trừ một điểm, Khương Hàn Tô còn tưởng rằng là trùng hợp, nhưng khoảng thời gian Lý Tân cho làm không ít đề kiểm tra mẫu, và trong bài kiểm tra của lớp, Lý Tân chỉ trừ Tô Bạch 0. 5 điểm phần viết văn. Mỗi lần thi thử môn văn, cả hai người có thắng có bại, nhưng Khương Hàn Tô thắng được điểm đều nhờ vào phần đọc hiểu và chiến thắng chỉ chêch lệch một đến hai điểm. Mà một khi đọc hiểu đơn giản, điểm Tô Bạch thậm chí có thể chênh lệch với cô ấy từ ba đến bốn điểm. Tức không chịu được, nhưng hết cách rồi, bởi vì Tô Bạch viết văn thật sự tốt hơn cô ấy nhiều. Đọc hai đoạn mở bài và kết bài, Khương Hàn Tô càng đọc càng thấy kinh ngạc. Đối với nhiều giáo viên, chỉ cần đọc hai đoạn mở bài và kết bài thôi là biết điểm sẽ không thấp. - Vì sao cậu có thể viết văn hay đến như vậy, còn tôi thì không được . - Sau khi tan lớp, Khương Hàn Tô hỏi. Nếu như phần viết văn cô ấy cũng có thể viết hay, đối với môn ngữ văn không thể nghi ngờ sẽ cải thiện điểm rất nhiều. - Thật ra không thể trách cậu được, cái này có liên quan đến trường học. - Tô Bạch cười nói. - Một tuần trước, ba huyện một khu tổ chức kỳ thi chung, có phải cậu chỉ thất bại ở môn ngữ văn? - Tô Bạch hỏi. - Ừm. Khương Hàn Tô có chút nhụt chí nói: - Ngoại trừ môn ngữ văn, những môn khác tôi đều đứng nhất. - Môn ngữ văn ở một vài huyện tốt hơn cậu? - Tô Bạch hỏi. - Ừm. - Khương Hàn Tô gật gật đầu. - Vậy cậu có muốn biết nguyên nhân hay không?- Tô Bạch cười hỏi. - Muốn. - Khương Hàn Tô gật gật đầu. Tuần trước ba huyện một khu tổ chức kỳ thi chung, môn ngữ văn của cô ấy chênh lệch ba điểm với Phong Hoa trong thành phố, chênh lệch hai điểm của hai huyện đứng nhất và nhì, còn cô ấy xếp hạng cuối cùng. Mặc dù đã giành được vị trí đầu tiên trong kỳ thi chung với thành tích gần như tuyệt đối ở các môn khác, nhưng xếp hạng ngữ văn lại ở vị trí cuối cùng, cô ấy vẫn cảm thấy không vui. - Để tôi cầm tay cậu lần nữa trong kỳ nghỉ tuần này, tôi sẽ nói cho cậu biết. - Tô Bạch cười nói. - Ừ. Vậy không được. - Khuôn mặt Khương Hàn Tô ửng đỏ, nhỏ giọng từ chối. Lần trước là vì không muốn nhìn thấy hắn buồn, mới cho hắn cầm, sau này sẽ không như vậy nữa. - Được rồi, tôi không trêu chọc cậu nữa. - Tô Bạch cười nói. Làm sao hắn có thể dùng điều kiện để uy hiếp cô ấy được, chỉ là hắn muốn chọc cô ấy một chút mà thôi. Nhìn tiểu Hàn Tô đỏ mặt, đây xem như chuyện thú vị nhất trong cuộc đời này rồi.