Chương 83: Bạn học

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 14:52:21

"Tớ, tớ không muốn chết, tớ muốn sống. . ." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói. "Ừ." Tô Bạch tức giận cười nói: "Tớ hỏi chính là vấn đề này sao?" "Cậu hỏi chính là vấn đề này mà!" Khương Hàn Tô thở gấp nói. Tô Bạch lười nói nhảm với cô ấy, cầm lấy chìa khoá từ trong tay cô, sau đó nói: "Cậu không được cử động, đứng ở chỗ này nghỉ một lúc, chờ tớ trở lại." Vẻ mặt Khương Hàn Tô rất khó coi, rõ ràng là vì vấn đề hạ đường huyết nên lại bắt đầu thấy choáng váng. Là do cô chạy một đường từ ký túc xá nữ đến nơi đây, đừng nói là cô, dù là Tô Bạch cũng không mấy dễ chịu. Tô Bạch cầm lấy chìa khóa xong liền chạy một mạch vào trong phòng học, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một bình sữa chua và kẹo. Bệnh hạ đường huyết của Khương Hàn Tô rất đễ điều trị, lúc hạ đường huyết chỉ cần ăn một ít đồ ngọt là có thể khỏe lên thấy rõ. Hiện tại có hắn ở bên cạnh còn tốt, Tô Bạch mỗi lần đi cùng cô ấy đều sẽ chuẩn bị một ít kẹo để đề phòng khi cần thiết. Nhưng trước kia không có hắn bên cạnh? Đến lúc bị hạ đường huyết, chỉ sợ chỉ có một mình cô ấy ngồi xổm xuống chịu đựng? Vậy phải khó chịu bao nhiêu? Tô Bạch chỉ nghĩ đến đây thôi đã cảm thấy thương tiếc rồi. Tô Bạch chạy về, đem kẹo que đưa cho cô ấy trước, sau đó lại giúp cô ấy đâm ống hút vào hộp Yakult. "Cắn nát kẹo, sau đó uống hết sữa bò đi." Tô Bạch nói. "Ừm." Có lẽ là vì vẫn còn thấy khó chịu trong người, Khương Hàn Tô cũng không làm bộ, cắn nát kẹo sau đó uống sữa chua ngay. Mấy phút sau, khuôn mặt cô ấy dần dần khởi sắc, Tô Bạch mới dọa cô: "Hồi nãy cậu chạy nhanh như vậy làm gì?" "Tớ, tớ. . ." Cô muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không có nói ra. Chỉ biết mím mím mối, có chút oan ức. Sáng sớm hôm nay cô tỉnh dậy, phát hiện đã là 5 giờ 10 phút rồi, sau đó cô liền dùng thời gian nhanh nhất đánh răng rửa mặt và chạy một đường đến nơi này. "Haizz." Tô Bạch thở dài, nhìn khuôn mặt oan ức của cô ấy, cuối cùng vẫn không thể dọa tiếp được nữa. Vì sao Khương Hàn Tô lại chạy nhanh tới đây, hắn hiểu rõ hơn ai hết. Còn không phải là bởi vì Tô Bạch mỗi sáng sớm đều tới phòng học lúc năm giờ sao. Chìa khoá ở trên người cô ấy, cô ấy mà tới chậm thì Tô Bạch không vào phòng học được. "Hiện tại không phải mùa đông mà là mùa hè, tớ đứng đây chờ một lát không sao cả. Nhưng còn cậu, cậu chạy nhanh như thế có thể trực tiếp té xỉu đấy có biết hay không? Cậu ngất xỉu không sao, nhưng nếu cậu té xỉu thì tớ phải làm sao bây giờ? Tớ sẽ giống cậu hồi nãy, trong lòng tớ cảm thấy khó chịu muốn chết." Tô Bạch nói. "Còn nữa, trước đây cậu nói không trêu chọc tớ, sao bây giờ cậu lại trêu chọc tớ rồi? Cậu làm như vậy khiến tớ cảm động, cậu cảm thấy đời này cậu còn có thể trốn sao?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô mím mím môi, không nói chuyện. "Haizz, chúng ta trở về phòng học trước đi." Tô Bạch nói. Hai người trở lại phòng học, Tô Bạch nhìn mái tóc rối tung của Khương Hàn Tô còn chưa được buộc lên, hỏi: "Lược đâu?" Khương Hàn Tô từ trong ngăn kéo lấy ra một cây lược nhựa. Bởi vì nhu cầu buộc tóc thông thường, rất nhiều nữ sinh đều sẽ để một cây lược trong bàn. Khương Hàn Tô càng không ngoại lệ, tóc của cô ấy dài như vậy, không buộc lên thì có thể che khuất tầm mắt của cô ấy. Tô Bạch cầm lược giúp cô ấy chải tóc, sau đó Khương Hàn Tô dùng dây thun buộc tóc mình lên. "Biết sai rồi chứ?" Tô Bạch hỏi. "Biết, biết rồi." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói. "Xin lỗi, tớ cũng sai." Tô Bạch bỗng nhiên áy náy nói. "Với sự tự giác của cậu, nếu như ngày hôm qua không phải là vì tớ lỗ mãng, ngày hôm nay cậu cũng sẽ không đến muộn." Tô Bạch nhẹ giọng nói. Khương Hàn Tô từ trước đến nay chưa từng đến muộn, ngày hôm nay cô ấy không chỉ đến muộn, hơn nữa trạng thái tinh thần cũng không được tốt, vậy đã nói rõ ngày hôm qua cô ấy ngủ không ngon. Mà chuyện này, khẳng định liên quan đến việc ngày hôm qua mình ôm cô ấy. Yêu đương sẽ ảnh hưởng học tập sao? Nhất định ảnh hưởng. Nếu như không có, chỉ có thể nói trong lòng mỗi người chưa có hình ảnh của người kia. Trong lòng không có đối phương, tự nhiên sẽ không tồn tại cái gọi là ảnh hưởng. Tô Bạch nói sẽ không ảnh hưởng đến Khương Hàn Tô, thật ra đã ảnh hưởng rồi. Hơn nữa còn là trước kỳ thi cấp 3. Hắn biết, hắn không thể trắng trợn không kiêng dè như vậy được. Hắn nhất định phải kiềm chế bản thân. Đối với Khương Hàn Tô, kỳ thi cấp 3 là chuyện quan trọng nhất trước mắt của cô ấy, mình không thể trở thành chướng ngại cho cô ấy được. "Trước khi kỳ thi cấp 3 kết thúc, chúng ta hãy trở thành bạn học với nhau." Tô Bạch nói. "Ừ." Khương Hàn Tô gật gật đầu. Cô ấy cũng cảm thấy bản thân mình cần phải tỉnh táo lại. Trong hai tuần qua, bản thân mình hình như có chút không ổn, làm ra rất nhiều chuyện mà trước đây chưa từng làm. Giống như lời Tô Bạch nói, trước khi kỳ thi cấp 3 kết thúc, chúng ta nên làm bạn học. Cho nên, Tô Bạch không trêu chọc cô ấy nữa, hai người ngồi cùng một chỗ học tập bình thường, Tô Bạch cũng không có nói lời trêu chọc cô ấy. Sau khi ăn bữa tối xong, hai người cùng nhau đi dạo, Tô Bạch cũng rất là quy củ. Khi họ đi đến trường trung học số 1 ở huyện, Tô Bạch và Khương Hàn Tô bất ngờ nhìn thấy Lý Tân. Một Lý Tân đang say rượu. Cũng bởi vì đây là một quán ăn lớn, Lý Tân vừa uống rượu vừa ngồi một mình bên ngoài, bằng không Tô Bạch và Khương Hàn Tô khó mà phát hiện ra được. Hai người bọn họ đi tới, Tô Bạch ngồi xuống bên cạnh Lý Tân, sau đó tò mò hỏi: "Trời tối rồi, sao thầy Lý ngồi một mình ở đây uống rượu vậy ?" Nói xong, Tô Bạch lấy thêm một cái ghế từ bên trong ra, để Khương Hàn Tô ngồi xuống bên cạnh hắn. Lý Tân còn chưa uống đến mơ màng, hắn đang nhìn Tô Bạch và Khương Hàn Tô, sau đó ngẩn người, hỏi: "Em theo đuổi được Tiểu Khương rồi à?" "Tô Bạch, em không thể làm lỡ chuyện học tập của Tiểu Khương được, nếu em làm lỡ việc học của em ấy, thầy sẽ đem chuyện của các em nói cho lão Đoàn biết." Lý Tân lại nhíu mày nói. "Thầy Lý, thầy suy nghĩ nhiều rồi, không có đâu, hai chúng em. . . hai chúng em chỉ là bạn học, vừa ăn xong cơm nên cùng nhau đi dạo cho tiêu cơm." Tô Bạch cười nói. Đúng là có nhiều sự khác biệt giữa các thế hệ, nếu như hắn và Khương Hàn Tô đi dạo không phải gặp được Lý Tân mà là Đoàn Đông Phương, như vậy Tô Bạch cứ chờ chết đi. "Thầy Lý, sao thầy uống nhiều rượu như vậy?" Tô Bạch hỏi lần nữa. Đồ nướng trên bàn còn rất nhiều, xem ra uống rượu Giang Tiểu Bạch không ít. "Ai." Lý Tân đầu tiên là thở dài một hơi, sau đó mới nói: "Chu, Chu Đình ngày hôm nay kết hôn rồi." Nói xong, thầy ấy lại uống một hớp rượu. Chu Đình, Tô Bạch không xa lạ gì với người này. Trên thực tế, học sinh hai ban Lý Tân dạy học đều không xa lạ gì. Bởi vì đây là nhân vật chính của Tư Đình Nhật Ký trong nhật ký QQ của Lý Tân. Không gian QQ của giáo viên, đối với học sinh có sức hấp dẫn cực kỳ to lớn. Không giống như Đoàn Đông Phương và những người khác không có không gian QQ, Lý Tân thuộc thế hệ 8x, trong QQ của thầy ấy có rất nhiều thứ thú vị. Ví dụ như Lý Tân đã cập nhật Tư Đình Nhật Ký trong một thời gian dài. Thế nhưng, không phải ai cũng biết đến người này, chẳng hạn như Khương Hàn Tô. Nhìn ánh mắt có chút khó hiểu của Khương Hàn Tô, Tô Bạch nói đại khái Chu Đình là ai bên tai cô ấy. "Đây là mối tình đầu của thầy Lý, lớp 10 thích nhau, lớp 12 chia tay. Vào năm đó, Chu Đình nói lời chia tay đầu tiên, lúc đối phương nói lời chia tay hẳn là đã chấp nhận buông bỏ. Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy rồi, thầy Lý vẫn chưa thể nào buông bỏ được." "Ồ." Khương Hàn Tô nhẹ gật đầu.