Chương 233: Năm mới vui vẻ! (2)

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 16:13:04

Vào buổi tối, ngoại trừ tiếng pháo nổ liên tiếp ở bên ngoài, những pháo hoa trong thôn bắt đầu nở rộ trên bầu trời. Tô Bạch cũng từ trong nhà chuyển ra bên ngoài ba cái ống pháo. Cha của Tô Bạch mua không ít pháo hoa, có tới năm ống. Buổi tối thả ba ống, còn lại hai ống sẽ bắt đầu thả vào lúc 12 giờ khi năm mới đến. Sau khi ăn cơm tối xong, một đám trẻ con tụ tập trước cửa nhà Tô Bạch bắt đầu chơi. Những đứa trẻ nhỏ hơn, trong tay mỗi đứa đều cầm một cái đèn lồng. Bây giờ đèn lồng đều có điện rồi, không phải như bảy, tám năm trước, đám người Tô Bạch khi đó chơi đèn lồng giấy. Nói thật, đèn lồng giấy chơi vui hơn, một năm mua một lần, có lúc gió lớn làm đèn lồng nghiêng ngả và bị bắt lửa cháy ngay. Còn như đèn lồng điện này, mua một cái có thể chơi mấy năm, nó đã không còn cảm giác thích thú khi cầm đèn lồng giấy giống như trước đây. Những đứa trẻ nhỏ hơn đang chơi đèn lồng, mà những đứa trẻ lớn như Tô Bạch thì cầm đèn Khổng Minh mua từ trên trấn tới, sau đó ước nguyện và thả đèn Khổng Minh lên trời. Trên bầu trời, đèn Khổng Minh rất nhiều, như ngôi sao vậy, tô điểm toàn bộ bầu trời đêm. Tô Bạch cũng cúi đầu ước nguyện. Nhìn đèn Khổng Minh mang theo mong đợi trong lòng mình bay lên trời, khóe miệng Tô Bạch nở nụ cười. Khương Hàn Tô nói lúc bọn họ ăn tết cũng sẽ thả đèn Khổng Minh ước nguyện, hắn rất muốn biết ước nguyện của Khương Hàn Tô sẽ là gì. Đợi đến khi kết thúc bản tin thời sự lúc tám giờ, gala tết mùa xuân bắt đầu, tất cả đều trở về nhà và bắt đầu xem TV. Màn đêm lộ vẻ nặng nề, buổi tối còn vô cùng lạnh. Kiếp trước, Tô Bạch rất thích xem Xuân Vãn, cho dù Xuân Vãn càng về sau này càng không hay lắm, hắn vẫn xem. Xuân Vãn năm 2013. Tô Bạch từng xem qua rồi, nhưng thời gian quá lâu, nội dung cụ thể thế nào hắn quên gần hết. Bây giờ xem lại, vẫn thấy tương đối thú vị. Chẳng hạn như lúc này Thẩm Đằng còn đang diễn Hác Kiến, là một người mới trên Xuân Vãn, mọi người vẫn còn chưa biết nhiều về Khai Tâm Ma Hoa. Không ai có thể nghĩ đến ngày sau có thể nhờ vào Goodbye Mr. Loser mà nổi tiếng, cũng không ai có thể nghĩ đến anh ta sẽ tạo dựng được tên tuổi lớn trong giới điện ảnh và truyền hình, thậm chí mấy năm sau, đã trở thành người bảo chứng cho các bộ phim trong rạp phim Mà càng thú vị hơn, Tô Bạch nhìn thấy Tào Vân Kim cùng Lưu Vân Thiên diễn tướng thanh trước mặt, không bao lâu sau lại nhìn thấy Quách Đức Cương cùng Vu Khiêm diễn tướng thanh. Xem ra năm 2013 cũng không có vấn đề gì, nhưng là một người trọng sinh, Tô Bạch biết mâu thuẫn giữa hai người nên cảm thấy rất thú vị. Đây là lần đầu tiên Đức Vân xã bước lên sân khấu Xuân Vãn và cũng là một lần cuối cùng. "Sao tới bây giờ còn chưa thấy Triệu Bản Sơn diễn tiểu phẩm?" Sau khi trôi qua hơn một nửa thời gian, mẹ của Tô Bạch hỏi. "Năm nào Triệu Bản Sơn chẳng diễn tiết mục cuối cùng trên sân khấu, khẳng định đến cuối cùng mới xuất hiện!" Cha hắn nói. Tô Bạch không nói, bởi vì xem TV ở trong phòng cha mẹ, hắn ngồi ở trên ghế xem có hơi lạnh, hơn nữa cảm thấy phía sau cũng không có nội dung đặc sắc gì, liền đứng dậy rời đi. Năm 2012 là tiết mục cuối cùng Triệu Bản Sơn được diễn trên Xuân Vãn. Sau năm 2012. Triệu Bản Sơn không còn xuất hiện trên sân khấu Xuân Vãn. Có người nói, Trái Đất vẫn sẽ tiếp tục quay nếu thiếu mất một người, nhưng Xuân Vãn ít đi một người Triệu Bản Sơn, xem như là thiếu đi sự mong đợi của vô số khán giả đối với Xuân Vãn. Những năm đó, mọi người đều chờ mong một ông chú mặc đồ sơn trang, mang giày da đen, đội cái nón giải phóng bước lên sân khấu và xuất hiện trước TV. Chỉ là tương lai, không còn đợi được nữa. Bà nội đã ngủ từ sớm, dù sao bây giờ cũng đã sắp tới mười một giờ rồi, người già không chịu đựng được cơn buồn ngủ. Thật ra, ở nơi này của họ có cái tập tục đón giao thừa, cũng chính là đến 12 giờ rạng sáng, họ phải cùng nhau ăn há cảo (là một loại đồ ăn phương bắc tương tự sủi cảo, có hình giống trăng lưỡi liềm. ) và thả pháo hoa. Chỉ là nông thôn phương bắc không thể so sánh với thành thị phương nam, như một ít thành phố không ngủ về đêm ở phương nam, mọi người có thể thức bao nhiêu tùy thích trong đêm giao thừa. Bởi vì nơi này của họ có thói quen ngủ sớm dậy sớm, không thể quá 12 giờ, có vài người sẽ đi ngủ trước, ngủ đến 12 giờ thì bắt đầu dậy ăn há cảo và thả pháo. Nhưng một khi ngủ vào mùa đông, rất khó tỉnh dậy nổi. Bởi vậy, rất nhiều người dần dần không còn tuân thủ quy củ này. Ví như trước đây, ngày tết cha mẹ hắn không trở về, trong nhà chỉ có hai người Tô Bạch cùng bà nội, cả hai chưa từng đón giao thừa, cũng chưa từng thả pháo vào rạng sáng và ăn qua há cảo. Chỉ là bây giờ trong nhà nhiều người, thời điểm 12 giờ thả pháo và ăn há cáo là chuyện không mấy khó khắn, những quy tắc cũ kia vẫn phải tuân thủ. Cửa lớn cũng không có đóng, bốn phía trang trí ánh đèn và sáng suốt đêm. Người trong thôn rất ít, mặc dù rất nhiều người hàng xóm ăn tết trở về, cũng không bằng với người ở thôn trước. Sau thôn có không ít người dùng tiền mua đất xây nhà ở thôn trước. Trước mặt nhà Tô Bạch có một dòng sông, Tô Bạch rãnh rỗi không có chuyện gì làm thì đốt ngư lôi, sau đó ném vào trong sông. Chỉ nghe ầm một tiếng, một cột nước từ trong sông dâng lên cao. Gió thổi qua, Tô Bạch nắm thật chặt ống tay áo, sau đó ngồi ở tảng đá trước cửa ngây người. Hiện tại đã là mười một giờ bốn mươi, còn khoảng 20 phút nữa là 12 giờ rạng sáng và bước sang năm mới. Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã hết một năm. Tô Bạch như cưỡi ngựa xem hoa vậy, một lần nữa có nhận thức mới về năm 2012. Một năm này, phát sinh rất nhiều rất nhiều chuyện. Hắn đã xem lại The Voice, Chân Hoàn Truyện, Chú gấu Boonie, Titanic. Hắn đã chơi lại Temple Run, Fruit Ninja, Mèo Tom trên điện thoại di động. Tại Olympic Luân Đôn mùa hè này, Lưu Tường đã rút khỏi thi đấu vì chấn thương, hắn lại một lần nữa nhìn thấy bạo lực mạng xảy ra với Lưu Tường. Mọi người là như vậy, mọi người chỉ nhớ đến Lưu Tường từng hai lần rút khỏi thi đấu, lại quên mất anh ấy từng tham gia thi đấu trong thế vận hội 48 lần, tổng cộng thu được 36 vàng 6 bạc 3 đồng. Đây là một người da vàng giành được vinh dự cao nhất trong bộ môn điền kinh. Một năm này, Mạc Ngôn thu được giải Nobel văn học. Cũng chính là một năm này, Tô Bạch trọng sinh, theo đuổi Khương Hàn Tô. Một năm này, đối với rất nhiều người mà nói, là một năm không bình thường. Mà đối với Tô Bạch, hoặc là đối với Khương Hàn Tô, càng là như vậy. Bởi vì cũng chính một năm này, Khương Hàn Tô bởi vì Tô Bạch trọng sinh nên không chết. Trải qua mọi chuyện trong đời, thứ cuối cùng này, mới là ý nghĩa chân chính Tô Bạch trọng sinh. Những xu hướng chung hắn không ngăn cản được. Nhưng chỉ cần cứu Khương Hàn Tô, theo đuổi Khương Hàn Tô là được. Vậy hắn trọng sinh, có ý nghĩa. Vậy năm 2012 của hắn, chính là hoàn mỹ. Không lâu sau, Tô Bạch ngẩng đầu, nhìn thấy trên trời bay lên một đoàn pháo hoa. Pháo hoa như sao băng bay lên không trung, nổ ra ngàn vạn ngôi sao. Cũng chính vào lúc này, chuông điện thoại di động Tô Bạch vang lên. Tô Bạch liếc nhìn tên trên đó, sau đó đưa điện thoại di động dán ở bên tai. "Tô Bạch, năm mới vui vẻ!" Khương Hàn Tô cười nói. "Hừm, năm mới vui vẻ." Tô Bạch cũng cười nói.