Chương 63: Chuyện gì đang xảy ra?

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 14:35:12

Tô Bạch cầm kẹo đi vào phòng học, sau đó ngồi xuống bên cạnh Khương Hàn Tô. Khương Hàn Tô chỉ liếc mắt nhìn Tô Bạch khi hắn đẩy cửa bước vào, sau đó lại tiếp tục cúi đầu xuống làm bài tập. Tô Bạch móc ra một cây kẹo mút Alps, rồi đưa cho Khương Hàn Tô, cười nói: - Mời cậu ăn kẹo. Khương Hàn Tô tiếp tục làm bài tập, không có bất kỳ động tác nào. Xem ra cô nàng này thật sự tức giận rồi, Tô Bạch nghĩ biện pháp giải quyết và ném cây kẹo vào trong miệng mình. Nói thật, Tô Bạch không thích ăn kẹo, đặc biệt là kẹo mút. Không phải là bởi vì kẹo mút quá ngọt ăn không ngon, mà là Tô Bạch dễ bị chảy máu ở đầu lưỡi do ăn nó. Tô Bạch kiếp trước còn chuyên môn đi hỏi qua bác sĩ, nói là vì ăn cay quá nhiều, nhiệt trong cơ thể quá cao. Quả nhiên, lúc Tô Bạch ăn một cây kẹo mút, sau đó lấy ra, phía trên dính không ít máu. Đầu lưỡi Tô Bạch, lại bị kẹo mút ma sát. Tô Bạch dùng răng đụng vào đầu lưỡi, hí, còn hơi đau. Hắn chỉ có thể đem viên kẹo que kia ném vào trong thùng rác, sau đó nói với Khương Hàn Tô: - Tôi không ăn được cái này, tôi mua kẹo mút là muốn để cậu biết rằng, là vì cậu bị hạ đường huyết nên tôi mới mua cái này. Nếu như cậu không ăn thì tôi chỉ có thể ném đi vậy. Khương Hàn Tô dừng bút, quay đầu nhìn thấy vết máu trên môi Tô Bạch, sau đó mặt không hề cảm xúc nói: - Liên quan gì tới tôi? Cậu muốn vứt thì vứt đi. - Thật sự không thể tha thứ cho tôi được sao? - Tô Bạch hỏi. - Vì cậu quá đáng. - Khương Hàn Tô nói. - Tôi ăn không được, xem ra chỉ có thể chờ ngày mai Nhạc Hân và những cô gái khác tới đưa cho các cậu ấy ăn. - Tô Bạch cười nói. - Ừm. - Khương Hàn Tô cũng cười, nói: - Các cậu ấy rất thích ăn, đặc biệt là Nhạc Hân và Trần Tình. - Haizz, tại sao phải nhấn mạnh hai người bọn họ vậy? - Tô Bạch cười hỏi. Khương Hàn Tô nghiêng đầu qua, không nói chuyện. - Khương Hàn Tô, chúng ta đánh cuộc thế nào? - Tô Bạch bỗng nhiên nói. Nhìn Khương Hàn Tô không nói lời nào, Tô Bạch tiếp tục nói: - Đánh cược thành tích thi tháng môn ngữ văn lần này, nếu như tôi vượt qua cậu, sau này không được từ chối những thứ tôi đưa cho cậu. Còn nếu như tôi không vượt qua cậu, điểm của cậu cao hơn của tớ, vậy tôi bảo đảm sau này không tiếp tục trêu chọc cậu nữa. Khương Hàn Tô bỗng nhiên ngẩn người, sau một lát cô ấy mới hỏi: - Cậu, cậu chắc chắn chứ? - Hừm, chắc chắn. - Tô Bạch nghiêm túc nói. - Được. - Khương Hàn Tô nói. - Được, cứ quyết định như thế đi, tôi sẽ không trêu chọc cậu cho đến khi điểm được công bố. - Tô Bạch cười, đứng dậy rời khỏi phòng học. Nhìn bóng lưng Tô Bạch rời đi, Khương Hàn Tô mím môi, trong lòng đột nhiên có cảm giác hơi ủy khuất. Sau khi rời khỏi phòng học, Tô Bạch không hề rời đi, mà là nằm ở trên hành lang nhìn từng gốc bạch dương trong sân trường. Vừa rồi, trong lòng cô ấy thật ra cũng rất khó chịu. Đúng vậy, Khương Hàn Tô đứng đầu môn ngữ văn ba năm liên tục, sao có thể dễ dàng bị người khác vượt qua được. Hơn nữa, cái người nói vượt qua cô ấy, thành tích trước đây thường chênh lệch mười điểm. Cô ấy có phải sẽ cảm thấy mình muốn từ bỏ cô ấy không?. . . Chiều chủ nhật, Tô Bạch đi tới văn phòng của Đoàn Đông Phương. - Thầy, em muốn đổi chỗ ngồi. - Tô Bạch trực tiếp nói. - Đổi thế nào? - Đoàn Đông Phương cười hỏi. Bài thi và thành tích các môn mới được phát ra, Đoàn Đông Phương xem qua thành tích của Tô Bạch. Lần thi tháng của đứa nhỏ này có sự tiến bộ rất lớn, không chỉ có thành tích môn ngữ văn đột nhiên tăng vọt trở thành người đứng đầu, hơn nữa tiếng Anh còn được 121 điểm. Phải biết, lần kiểm tra cuối kỳ tiếng Anh lần trước của cái tên này chỉ có 12 điểm. Loại tiến bộ này, chỉ có thể dùng từ thần tốc để hình dung. Nếu như đứa nhỏ này có thể cải thiện toàn bộ thành tích học tập của những môn khác, vậy thì có thể trở thành hạt giống của một trường cấp 3 trọng điểm rồi! Không cần nói đến chuyện học sinh của mình thi đậu trường cấp 3 trọng điểm thì mình nhận được tiền thưởng, chỉ cần nhìn thấy học sinh mình thích ngược gió lật bàn, là đã thấy sung sướng lắm rồi! - Em muốn ngồi bên cạnh lớp trưởng. - Tô Bạch cười nói. - Lớp trưởng? Bên cạnh Khương Hàn Tô? - Đoàn Đông Phương nhíu mày. - Dạ. - Tô Bạch gật gật đầu. - Sao em lại muốn đổi qua chỗ đó ? - Đoàn Đông Phương hỏi. - Thưa thầy, thầy cũng biết, môn quan trọng nhất của em bây giờ chính là toán học, mà người có thể hướng dẫn em môn toán học chỉ có lớp trưởng. - Tô Bạch nói. - Thầy Hàn không thể dạy em sao? - Đoàn Đông Phương hỏi. - Thầy Hàn với em xảy ra mâu thuẫn, thầy cũng biết mà. - Tô Bạch nói. Khóe miệng Đoàn Đông Phương giật giật, lúc này mới nhớ tới chuyện cái tên này vào ngày khai giảng chống đối lại thầy Hàn. Đoàn Đông Phương không có đồng ý ngay với Tô Bạch, mà là suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mới nói: - Được rồi, vậy em ngồi vào vị trí của Cung Khánh, lát nữa thầy sẽ kêu Cung Khánh chuyển chổ. Nếu thầy đã chuyển chỗ ngồi cho em rồi thì tháng sau, thành tích môn toán của em phải tăng lên rõ rệt, nếu không em sẽ trở về vị trí cũ. Trong một tháng qua, Tô Bạch luôn đi đến hỏi Khương Hàn Tô về tiếng Anh, ông ấy cũng biết. Chính vì nghĩ như vậy nên Đoàn Đông Phương mới đồng ý. Thêm vào đó, thành tích tháng này của Tô Bạch có sự tiến bộ, bằng không Đoàn Đông Phương tuyệt đối không thay đổi vị trí. Hơn nữa, ông để Khương Hàn Tô làm ủy viên học tập, ý định ban đầu là để cho em ấy giúp trả lời một vài câu hỏi của các bạn học. Kết quả ba năm qua, Khương Hàn Tô chưa bao giờ thực hiện qua cái vai trò của người ủy viên học tập. Thế nhưng, thành tích mỗi lần thi tháng của em ấy đều đứng nhất các môn, Đoàn Đông Phương không thể nói em ấy được. Vừa vặn lần này có thể để cho em ấy hỗ trợ phụ đạo cho Tô Bạch. - Dạ thầy. - Tô Bạch cười nói. Tan học lúc ba giờ, Đoàn Đông Phương liền đổi vị trí cho Tô Bạch. Tuần kế tiếp, toàn bộ Dục Hoa không có kiểm tra, bởi vì bây giờ thành tích các môn được phát ra. Những lớp này, khẳng định đều dựa vào bài thi tháng. Tô Bạch đổi đến bên cạnh Khương Hàn Tô, cũng không nói chuyện với cô ấy và chỉ đợi giáo viên phát phiếu điểm. Đoàn Đông Phương cầm lấy phiếu điểm, sau đó nói với toàn bộ học sinh bên dưới: - Chúng ta bắt đầu đọc thành tích thi tháng lần này. - Khương Hàn Tô, đứng nhất khổi, đứng nhất lớp, ngữ văn 141, toán học 150, tiếng Anh 149, hóa lý 150, chính trị lịch sử 150. - Khương Hàn Tô nghe xong thành tích của mình, liếc mắt nhìn Tô Bạch một cái. Tô Bạch cười, không nói chuyện. Chủ nhiệm lớp tiếp tục đọc từng người một. Cho đến người thứ 57, mới xuất hiện cái tên Tô Bạch. - Tô Bạch, hạng 1563 toàn khối, hạng 57 trong lớp, ngữ văn 142, toán học 34, tiếng Anh 121, hóa lý 40, chính trị lịch sử 107. Khi Đoàn Đông Phương đem thành tích của Tô Bạch nói ra, Khương Hàn Tô đờ người. Mà trên thực tế, không chỉ có một mình cô ấy đờ người. Trong lớp có không ít người nhớ thành tích của Khương Hàn Tô, môn ngữ văn của cô ấy 141 điểm. Nên khi môn ngữ văn của Tô Bạch được 142 được chủ nhiệm lớp nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Điểm môn ngữ văn của Tô Bạch cao hơn Khương Hàn Tô? Khương Hàn Tô không còn đứng thứ nhất môn ngữ văn sau ba năm liên tiếp? Chuyện gì đang xảy ra thế này?