Chương 48: Không chết không ngừng

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 14:27:30

Việc trang trí lắp đặt cần mất một khoảng thời gian, Tô Bạch gọi điện thoại tìm người đến, nói ra ý tưởng trang trí lắp đặt của hắn, rồi trở về trường học. Sau khi Tô Bạch về tới trường học, hắn không có trở về ký túc xá mà trực tiếp đi tới phòng học. Toàn bộ dãy lớp 9 chỉ có một lớp vẫn đang mở cửa, đó chính là lớp ban 12 của bọn họ. Trong trường học, dù không phải ai cũng ở lại học nhưng vào khoảng thời gian này, phần lớn vào thời gian này hoặc là tới quán nét hoặc trở về ký túc xá. Trời lạnh thế này, ai mà học trong lớp một mình cơ chứ! Nhưng Khương Hàn Tô là một ngoại lệ, bắt đầu từ lớp 7, ngoại trừ khoảng thời gian nghỉ hè ra, cô ấy rất khi về nhà. Cố dành phần lớn thời gian cho việc học ở trường, luôn một mình trong phòng học ôn tập và làm bài tập. Cô không thích trở về ký túc xá, bởi vì không có mấy người ở ký túc về nhà, cho nên đông người và rất ồn ào. Không cần biết bạn có thông minh hay không, nhưng nếu như bạn vừa thông minh vừa cần cù, vậy thì rất là đáng sợ. Loại người này không chỉ đáng sợ, còn làm người khác tức giận. Thật ra, Tô Bạch biết nguyên nhân vì sao Khương Hàn Tô lại cố gắng đến bây giờ. Nếu như chỉ muốn học trường cấp 3 trọng điểm, vậy cô ấy đâu có cần khổ cực như vậy. Coi như cô thi cấp 3 vào ngay lúc này thì vẫn có thể thi đậu vào bất kỳ trường cấp 3 nào ở Bạc Thành một cách dễ dàng. Điều Khương Hàn Tô muốn không phải là trường cấp 3 trọng điểm, mà cô ấy muốn được học lớp chuyên của trường cấp 3 trọng điểm, muốn học phí của ba năm capas 3 được miễn phí hoàn toàn. Dù là trường trung học phổ thông số 1 số 2 ở Bạc Thành hay là trường trung học phổ thông số 1 số 4 ở Qua Thành, chỉ cần vào lớp chuyên, không chỉ được miễn giảm ba năm học phí, hơn nữa trường học còn được khen tặng một số học bổng lớn. Sau này, bởi vì em gái của hắn học ở trường trung học phổ thông số 1 Qua Thành cho nên hắn đã tìm hiểu một phen kĩ lưỡng. Lúc đó, trường trung học phổ thông số 1 Qua Thành có chế độ khen thưởng là học sinh nào đạt được hơn 720 điểm sẽ có hai loại lựa chọn: Một là trường học trực tiếp khen thưởng 20 ngàn đồng, hai là khen thưởng 15 ngàn cộng thêm miễn giảm ba năm học phí. Người có điểm từ 710 đến 719,10 ngàn tệ hoặc năm ngàn tệ cộng thêm ba năm miễn giảm học phí. Từ 700 đến 709,6000 tệ hoặc 1000 tệ cộng thêm ba năm miễn giảm học phí. Đây được xem là kiểu mời chào của các trường cấp 3 lớn đối với các học sinh đứng đầu trong thành phố. Cho nên có thể nói nói, học tập là chuyện công bằng nhất trên thế giới. Chỉ cần bạn đạt được thành tích tốt, không chỉ được miễn học phí, còn có thể nhận được lượng lớn học bổng. Mà nếu như bạn thi trường cấp ba có điểm thấp, thấp hơn số điểm ở trên, như vậy bạn phải bỏ ra mấy vạn đồng để bù vào. Lúc Tô Bạch trở lại phòng học đã là hơn năm giờ chiều. Vào mùa đông trời tối rất nhanh. Tô Bạch thấy Khương Hàn Tô yên lặng làm bài tập ở chỗ ngồi của mình một cách lặng lẽ, rồi hắn nhẹ nhàng đi tới. Khương Hàn Tô chỉ mở ra cánh cửa trước. Có lẽ là cô gặp phải vấn đề khó cho nên cứ cúi đầu suy nghĩ, bởi thế mà không thể nhìn thấy Tô Bạch bước vào cửa. Tô Bạch lặng lẽ đi tới trước mặt cô, cố gắng nén lại cảm giác muốn đưa tay ôm lấy eo cô, hắn đặt hai lòng bàn tay xuống sách ôn tập toán của Khương Hàn Tô. Sách ôn tập không nhìn thấy bài tập, trái lại xuất hiện một đôi bàn tay, Khương Hàn Tô có chút mơ hồ ngẩng đầu lên. Sau đó, cô cảm giác được khuôn mặt lạnh lẽo của chính mình chạm vào lòng đôi bàn tay ấm áp. Tô Bạch nâng khuôn mặt lạnh lẽo của cô lên và xoa xoa, sau đó ôn nhu cười nói: - Lần này không còn lạnh nữa phải không? Khương Hàn Tô không hét lên, chỉ nhìn hắn, mím môi nói: - Cậu chỉ biết bắt nạt tôi. Lúc ở một mình cùng với Tô Bạch, cô luôn luôn bị người đó bắt nạt. Coi như có thắng đi chăng nữa, chỉ sợ là bởi vì do hắn cố tình thua. Khương Hàn Tô nghĩ tới liền cảm thấy tức giận, nhưng tức giận cũng vô dụng! - Đừng dụ dỗ tôi, cậu không mở miệng ra là tôi hôn xuống đấy. - Tô Bạch nhìn cô, cười nói. Cái miệng nhỏ mím lại, dáng vẻ cực kỳ tức giận, sao có thể đáng yêu như vậy cơ chứ? Đây là Khương đại lớp trưởng lạnh lùng ở kiếp trước sao? Chỉ là so với Khương Hàn Tô lạnh lùng ở kiếp trước, thì đây mới đúng là Khương Hàn Tô thật, và thú vị hơn nhiều! Người đẹp nào mà Tô Bạch chưa từng nhìn thấy qua? Kiếp trước, mặc dù có những người đẹp cùng cấp bậc với Khương Hàn Tô, Tô Bạch đã gặp qua không ít. Nhưng chỉ lúc đối mặt với cô, Tô Bạch mới có loại cảm giác động một chút là đã muốn hôn rồi? Còn không phải là bởi vì Khương Hàn Tô thật sự quá đáng yêu sao? Nếu như sau khi sống lại, Khương Hàn Tô vẫn giữ nguyên tính cách lạnh lùng giống kiếp trước, hoặc là bởi tính cách cô ấy vốn như vậy, thế thì có lẽ chấp niệm của Tô Bạch sẽ biến mất. Hắn vẫn sẽ cứu cô ấy, nhưng không nhất định theo đuổi cô. Dù có theo đuổi, cũng không thể động tâm giống hiện tại. Hiện tại, sự yêu thích của Tô Bạch với Khương Hàn Tô nhiều gấp chục lần hồi cấp 2 của kiếp trước. Tuy nhiên, bất luận là kiếp trước hay kiếp này, hai người này đều là một người, sở dĩ kiếp trước Tô Bạch luôn có cảm giác lạnh lùng là bởi vì mình chưa lột bỏ được chiếc mặt nạ ngụy trang của của cô. - Cậu dám hôn tôi, tớ sẽ đi nói cho giáo viên biết. - Khương Hàn Tô nghe Tô Bạch nói muốn hôn mình, lập tức sợ hãi nói. - Yên tâm, chờ đến một ngày nào đó cậu tự nguyện thì tôi mới hôn cậu. - Tô Bạch thả khuôn mặt của cô ra, sau đó cười nói: - Đi ăn cơm đi. - Hôm khác đi. - Khương Hàn Tô bĩu môi nói. - Bạn học Khương à, cuộc đời này có một số chuyện không thể nói ra được, giống như duyên phận của hai ta vậy. - Tô Bạch cười nhìn cô, nói: - Nếu như cậu biết tôi đã trải qua những chuyện gì thì cậu sẽ hiểu ngay. Tô Bạch nháy mắt một cái, cười nói: - Chờ sau khi hai chúng ta kết hôn rồi, tôi sẽ kể cho cậu nghe một bí mật, một bí mật lớn nhất đời tôi. Khương Hàn Tô nghe xong càng thấy buồn bực trong lòng, sau đó lại càng thêm vô lực. Năm nay cô học lớp 9, còn kém vài tháng nữa là tròn mười sáu. Vì sao cái người trước mắt có thể không biết xấu hổ, động một chút là nói cùng mình kết hôn, vợ vợ chồng chồng cơ chứ? Nếu như Khương Hàn Tô có thể đánh thắng hắn, cô ấy thật sự rất muốn cầm gậy đập hắn một trận. Cô chỉ muốn im lặng thi đậu vào một trường cấp 3 tốt, sau đó được miễn giảm hoàn toàn học phí, sử dụng tiền học bổng để giúp đỡ gia đình. Từ trước đến nay cô chưa hề nghĩ đến việc yêu đương trong thời đi học, coi như là đại học cũng chưa từng. Đừng nói là lúc học Đại học, vì mối quan hệ của cha mẹ mình, cô chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương. Nếu như nói các cô gái khác ở độ tuổi thanh xuân luôn chờ mong mối tình đầu, chờ mong bạn trai tương lai, chờ mong chồng mình tương lai, nhưng Khương Hàn Tô lại không mong bất cứ cái gì cả. Ở trong thế giới của cô, chỉ có học tập thật tốt, sau đó tự kiếm tiền, để mẹ mình có cuộc sống tốt, để cho mình và mẹ của mình không chịu khổ cực. - Cậu đừng chọc tôi có được hay không? Tôi không muốn nói chuyện yêu đương. - Khương Hàn Tô nhỏ giọng cầu xin nói. - Tôi rất ích kỷ. Tô Bạch nhìn cô, nghiêm túc nói: - Nếu như hiện tại tôi trêu chọc cậu, mang phiền phức đến cho cậu, vậy tôi xin lỗi. Nhưng nếu như hiện tại tôi không trêu chọc cậu, vậy sau này người hối hận đau lòng nhất chính là tôi. Tôi không muốn hối hận, cũng không muốn trằn trọc khó ngủ đến nửa đêm, Vì thế, dù cậu có cầu xin thế nào đều vô dụng. Khương Hàn Tô, cậu, Tô Bạch tôi nhất định sẽ theo đuổi cậu, không chết không ngừng.