Chương 371 Cha có thể sinh thêm một đứa nữa được không?
Từ 2012 Bắt Đầu
Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện07-01-2024 17:30:27
Một tuần lễ sau, hai người cùng nhau đi dạo xung quanh trường đại học của đối phương, để chứng tỏ cho họ biết hai người là hoa đã có chủ.
Nếu như Tô Bạch không đi tuyên bố chủ quyền, với một người mới vào trường như cô ấy, chỉ với một bức ảnh huấn luyện quân sự bỗng trở nên nổi tiếng đã khiến cho không biết bao nhiêu người đến tỏ tình với cô ấy.
Đại học không thể so với cấp 3, rất nhiều học sinh cấp 3 chỉ muốn tập trung vào việc học, cố gắng học tập để có thể thi vào một trường đại học tốt.
Hơn nữa, có giáo viên nghiêm khắc quản lý, tuy cũng có yêu sớm, nhưng tương đối ít. Mà đến đại học, có thể nói là yêu đương công khai.
Một tháng sau, học kỳ đầu tiên của năm nhất đại học kết thúc.
Tô Bạch và Khương Hàn Tô cùng ngồi xe về nhà.
HSG trong giải vô địch thế giới đạt được thành tích rất tốt, bởi vì phiên bản trong giải thi đấu thế giới có sự thay đổi lớn, cho nên HSG có nhiều không gian để phát huy đường trên. Bởi vậy, trong giải vô địch thế giới lần này đã tiến thẳng đến trận chung kết và nằm trong tứ cường.
Nhờ sự hỗ trợ của người trong nghề, hơn nữa đội hình đều là người Trung Quốc, HSG trong giải vô địch thế giới lần này đã thu hút được một lượng lớn người hâm mộ.
Dưới sự triển khai vào nửa cuối năm nay, mì khô Tô Bạch cũng đang tiếp tục mở rộng một cách có trật tự.
Bởi vì thói quen ăn uống không khác nhau nhiều lắm nên việc tiến quân vào Thương Thành xem như vô cùng thuận lợi.
Sau khi Tô Bạch về đến nhà, hắn lập tức bận rộn cho việc quyên góp tiền để xây dựng trường tiểu học trong thôn.
Tô Bạch chi 10 triệu cho chính quyền địa phương và đưa ra hai điều kiện để xây dựng trường học.
Thứ nhất, không thể kém hơn các trường tiểu học trong thành phố và phải có trường mẫu giáo, bao gồm cả các khu vui chơi dành cho trẻ mẫu giáo.
Thứ hai, trường học tên là Hàn Tô.
Cha mẹ Tô Bạch năm nay về sớm hơn những năm qua, trở về từ hai tháng trước rồi.
Khoảng thời gian này, Tô Bạch vẫn có một khúc mắc trong lòng.
Bây giờ là năm 2015 rồi, chuẩn bị tới năm 2016.
Ở kiếp trước, cha Tô Bạch bởi vì thất vọng với Tô Bạch nên sinh thêm một đứa con.
Kết quả, đứa trẻ sinh ra không phải con trai mà là con gái.
Mà ở đời này, bởi vì Tô Bạch trọng sinh, không chỉ đậu vào đại học mà còn đạt được thành tựu vô cùng lớn, điều này làm cho cha Tô Bạch không có suy nghĩ sinh thêm con.
Mà khúc mắc Tô Bạch chính là đây.
Ở kiếp trước, tình cảm giữa hắn và em gái rất tốt.
Mà hiện tại, bởi vì mình trọng sinh, em gái mình không tồn tại nữa.
Đây không phải là điều Tô Bạch muốn nhìn thấy.
Ngày 23 tháng chạp, Tô Bạch lái xe đến Khương thôn.
Tô Bạch lần này đến Khương thôn, là chuẩn bị dẫn cô ấy đến gặp người nhà nhà mình.
Bắt đầu từ năm 2012. ba năm trôi qua, cô ấy cũng nên đến gặp mặt cha mẹ của mình và đồng nghĩa với việc chính thức thừa nhận thân phận của đối phương, cái còn lại là chờ đến kết hôn nữa mà thôi.
Tô Bạch cũng là muốn Khương Hàn Tô trở nên yên tâm hơn.
Miễn cho cô ấy cả ngày lo được lo mất, nơm nớp lo sợ.
Tô Bạch quyết định, sau khi học đại học xong hai người sẽ kết hôn ngay.
Khi đó, Tô Bạch vừa đủ tuổi quy định kết hôn.
"Em, em có hơi căng thẳng." Tô Bạch vừa chở cô ra khỏi Khương thôn, cô liền lộ ra vẻ mặt căng thẳng nói.
"Em căng thẳng cái gì? Thật ra đối với anh, người quan trọng nhất chính là bà nội, mà em đã gặp bà nội rồi, bà nội cực kỳ thích em. Còn những người khác, dù họ không thích em, đối với chúng ta chẳng là gì cả, bởi vì nó không quan trọng." Tô Bạch nói.
Tô Bạch nói xong, nói tiếp: "Yên tâm đi, có anh ở đây rồi, dù là ai cũng không phản đối được chúng ta đâu."
"Ừm." Khương Hàn Tô gật gật đầu.
"Đúng rồi, anh lái xe đưa em đến Khương Tập đi, em đi mua vài thứ." Khương Hàn Tô nói.
Tô Bạch mỉm cười, nói: "Được."
Khi kết quả thi đại học của Khương Hàn Tô được công bố, cả trường học và chính quyền địa phương đều khen thưởng không ít tiền.
Số tiền này Khương Hàn Tô tặng cho Lâm Trân, Lâm Trân không chịu nhận.
Bởi vậy, trên người cô bây giờ có mấy vạn đồng.
Bản thân lại không còn áp lực trên người, với một ít tài sản nho nhỏ này, tính tình của Khương Hàn Tô cũng dần dần sáng sủa lên.
Đương nhiên, chỉ đối với hắn mà thôi.
Ở trước mặt Tô Bạch, nhìn không khác gì một cô gái bình thường.
Đến Khương Tập, Khương Hàn Tô mua một ít quà. Không lâu sau, xe đã đến cửa nhà.
Khương Hàn Tô thở dài một hơi, sau đó mang theo quà từ trên xe xuống.
Mà trước cửa, đã có rất nhiều người đang đợi.
Tô Bạch ngẩn người, hắn không nghĩ đến lại có nhiều người đến như vậy.
Dượng hai, dì hai, cả anh họ chị họ, đều đến hết.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, thân phận hiện tại của mình trong nhà không hề tầm thường. Trước khi mình đi mình đã nói với ba mẹ sẽ dẫn bạn gái đến gặp mặt ba mẹ.
Ngoại trừ dì út và bà nội, họ đều chưa từng thấy Khương Hàn Tô, nghe nói mình muốn dẫn bạn gái đến gặp mặt ba mẹ, khẳng định đều muốn đến nhìn xem cô gái ấy thế nào.
Nếu đến cả rồi, vậy thì mình giúp cô ấy làm quen với họ đi, dù sao sau khi kết hôn vẫn phải gặp mặt thôi.
Khương Hàn Tô nhìn thấy nhiều người như vậy, suýt nữa vì sợ hãi mà chui lại vào trong xe.
Có mười, hai mươi người đứng trước cửa nhìn cô, cô có chút sợ hãi.
May là có bàn tay lớn ấm áp nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
Tô Bạch nắm tay của cô và đi đến bên cạnh bà nội, nói: "Bà nội, đây là Hàn Tô, vợ con."
Bạn gái gì nữa, không cần thiết, lần này gặp mặt ba mẹ không khác gì đính hôn cả.
Trong lòng Tô Bạch, hắn đã xác định sẽ cưới người con gái này rồi.
Nghe Tô Bạch giới thiệu, khuôn mặt Khương Hàn Tô đỏ lên.
Đây là lần đầu tiên Tô Bạch dùng chữ vợ để giới thiệu cô.
"Hàn Tô, đây là bà nội." Tô Bạch nói.
"Bà nội." Khương Hàn Tô gọi.
"Đứa bé ngoan, đứa bé ngoan." Bà nội nắm tay cô cười nói.
"Đây là dượng hai."
"Đây là dì hai."
"Đây là chị họ."
Tô Bạch lần lượt giới thiệu từng người.
"Đây là ba anh."
"Đây là mẹ anh."
Tô Bạch giới thiệu hai người cuối cùng.
"Con chào chú, chào dì." Khương Hàn Tô ngoan ngoãn gọi.
"Được được được, con thật xinh đẹp." Mẹ Tô Bạch nắm lấy tay cô nói.
Khương Hàn Tô rất xinh đẹp, thành tích học tập lại tốt, còn thêm tính tình tốt, chắc chắn không ai phản đối.
Ai có thể từ chối một người con dâu như Khương Hàn Tô đây?
Ít nhất, mẹ của Tô Bạch không thể từ chối.
Sau khi vào nhà, mẹ Tô Bạch nắm tay Khương Hàn Tô nói chuyện rất lâu.
Mà lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng còi xe, dì út từ ngoài cửa đi vào.
"Xin lỗi, đang là mùa đông, nằm trên giường thoải mái quá nên ngủ quên."
"Chờ đến giờ ăn cơm trưa em sẽ tự phạt bản thân ba chén." Dì út nói.
Sau khi dì út vào, dượng út cũng ôm Tiểu Chanh Chanh đi vào.
"Được rồi, với tửu lượng của em, ba chén còn chưa say đâu?" Người nói chuyện chính là dì hai, chỉ cần hai người dì này gặp nhau, vậy thì không thể thiếu sự ồn ào náo nhiệt.
"Ba, con có chút chuyện muốn nói với ba." Tô Bạch đi tới trước mặt cha hắn nói.
"Chuyện gì?" Cha Tô Bạch hỏi.
"Ra ngoài nói chuyện đi ba." Tô Bạch nói.
"Được." Cha Tô Bạch nói.
Đi ra cửa, Tô Bạch nói: "Từ nhỏ đến lớn con chưa cầu xin chuyện gì, bây giờ con muốn xin một chuyện."
"Chuyện gì?" Cha Tô Bạch hỏi.
"Cha có thể sinh thêm một đứa nữa được không?" Tô Bạch hỏi.
"Con đang nói gì vậy, cha và mẹ con bao nhiêu tuổi, còn muốn sinh thêm con cái làm gì?" Tô phụ nói.
"Con và Hàn Tô sẽ không sinh con trước ba mươi tuổi, ba và mẹ muốn có cháu ẵm bồng, cũng chỉ có thể tự mình sinh con thôi."
"Nếu sinh ra được, con sẽ chịu hoàn toàn chi phí." Tô Bạch nói.
Bởi vì trọng sinh, Tô Bạch cứu được người con gái hắn thích.
Nhưng không thể bởi vì trọng sinh, giết đi em gái ruột của hắn.
"Mặt khác, con còn có thể cho ba mẹ thêm 10 triệu." Tô Bạch nói.
Cha Tô Bạch không nói chuyện, sau một lúc lâu, ông ấy mới nói: "Để ba và mẹ con nói chuyện một chút."
Tô Bạch cười nói: "Dạ."
Cùng mẹ hắn nói chuyện, chẳng khác gì nói đồng ý với hắn rồi.
Tô Bạch thở phào nhẹ nhõm.
Đến lúc này, trong lòng hắn mới thoải mái một ít.