Chương 342: Là nam là nữ

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 17:15:12

Sự xuất hiện của mạng 4G và sự phát triển nhanh chóng của mạng lưới internet, tivi đã dần dần suy giảm. Nhưng không cần biết nó có suy giảm thế nào, mỗi một gia đình hiện tại vẫn có một cái tivi. Chỉ là phần lớn thời gian, tivi được mở lên và mọi người lại tập trung vào điện thoại di động của mình. Trong tương lai, khi nào cần xem video, hoặc là xem phim điện ảnh thì nó mới được sử dụng đến. Có lẽ không chỉ có tivi suy giảm, mà các tiết mục truyền hình được chiếu trên tivi cũng giảm sút. Ngay cả Gala Xuân Vãn trong mỗi dịp tết cũng đang dần dần ít người xem, huống hồ chi các tiết mục khác trên tivi. Ở thời đại đó của Tô Bạch, các dạng phát sóng trực tiếp trên internet, cùng với các video tự sản xuất và các chương trình tạp kỹ đa dạng chiếm cứ gần một nửa trong toàn bộ hệ thống video. Đừng nói chi đến một ít video ngắn trên điện thoại di động, có thể cho phép người ta xem toàn bộ nội dung phim điện ảnh và phim truyền hình nhanh chóng trong thời đại đó. Những điều này đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến các chương trình truyền hình truyền thống trên tivi. Ném bình nước đã uống xong từ trong tay vào thùng rác bên cạnh. Cũng không lâu sau, Khương Hàn Tô mặc áo choàng tắm đi ra. Người đẹp đi tắm, vốn là chuyện hấp dẫn nhất trên đời này. Hơn nữa, Khương Hàn Tô luôn luôn bảo thủ, mặc dù hai người cùng ngủ chung trên giường hai lần, cũng phải mặc áo ngủ thật dày. Nhưng áo choàng tắm có thể che kín phần thân trên, còn đôi chân như củ sen ở phần thân dưới, cùng với nút buộc dưới chiếc cổ trắng như tuyết của cô đủ để người ta nhìn say đắm rồi Thấy Tô Bạch nhìn cô với ánh mắt rực lửa, khuôn mặt Khương Hàn Tô dần dần đỏ lên. Trừ áo tắm, bên trong cô không mặc bất kỳ quần áo nào. Bị Tô Bạch nhìn đến, hơn nữa phần cổ áo của áo choàng tắm này có hơi rộng, một ít da thịt trên bộ ngực của cô bị lộ ra bên ngoài. Cô xấu hổ dùng tay che ngực, nói: "Cái áo choàng tắm này mặc không thoải mái, tớ, tớ đi thay bộ đồ khác." "Tóc của cậu vẫn còn chưa khô, cậu muốn đi thay đồ cũng phải chờ đến khi tóc khô đã, nếu không thì quần áo cậu thay sẽ bị ướt đấy." Tô Bạch đi lên, kéo cô ngồi lên ghế sô pha, sau đó hắn cầm máy sấy tới và sấy tóc giúp cô. Dầu gội được khách sạn chuẩn bị rất thơm, ngồi xuống bên cạnh Khương Hàn Tô, hẳn có thể ngửi được mùi thơm khắp người cô ấy. Mới vừa tắm xong, khuôn mặt non mềm như ngọc giống như có thể vắt ra nước, Tô Bạch không nhịn được trong lúc sấy tóc cho cô ấy, cúi người đến hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Tóc của Khương Hàn Tô rất mượt, đen tuyền và rất đẹp. Theo sự trưởng thành của cô ấy, mái tóc đẹp của cô bây giờ lại dài thêm một ít. "Tóc cậu hơi dài rồi, nên chỉnh sửa lại một ít." Tô Bạch nói. "Không phải cậu nói cậu không cho tớ cắt tóc ngắn sao?" Khương Hàn Tô hỏi. "Tớ không cho cậu cắt tóc ngắn, nhưng quá dài cũng không được. Hơn nữa, dù là tóc dài, cách một khoảng thời gian cũng nên chỉnh sửa lại một ít." Tô Bạch kéo cô ấy tới và ôm vào trong lòng, cười nói: "Chỉ tiếc là tớ hiện tại không biết chỉnh sửa, nếu không thì tớ có thể tự mình chỉnh sửa giúp cậu rồi. Nhưng tớ có thể học, hẳn là không quá khó, chờ tớ học xong, tớ không cần dẫn cậu đi ra tiệm hớt tóc mỗi lần nữa." Tô Bạch nói xong, nặn nặn khuôn mặt của cô ấy, cười: "Làm sao biết được, nhân viên cắt tóc cho cậu trong tiệm là nam hay là nữ. Trước đây cậu chưa thuộc về tớ, được thợ cắt tóc nam cắt không sao cả. Còn sau này tớ tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra, dù có đến tiệm cắt tóc, cũng phải tìm nơi có thợ cắt tóc nữ mới được." Càng thích một người, càng muốn chiếm hữu người ấy. Tô Bạch chính là một trường hợp như thế. Một cô gái như Khương Hàn Tô, hắn không muốn bất kỳ một người nào chạm vào cô ấy, ngay cả đó là tay của cô ấy. Ánh mắt Khương Hàn Tô hơi quái lạ, nói: "Cái này có phải là cậu đang ghen không?", "Không phải là vì tớ thích cậu quá sao?" Tô Bạch cười nói: "Chỉ có thích, mới quan tâm." Nếu không thích, hắn chẳng rãnh quan tâm nhiều đến vậy đâu? Khương Hàn Tô mỉm cười, nói: "Từ nhỏ đến lớn, tớ chưa từng bước chân vào tiệm cắt tóc. Tóc của tớ rất ít khi chỉnh sửa, dù có chỉnh sửa, cũng là ngày nghỉ về nhà nhờ mẹ tớ chỉnh sửa." Khương Hàn Tô nói: "Khi đó, nhà tớ quá nghèo nên tớ không đi đến tiệm cắt tóc." "Vì thế, tớ thấy tớ thật là may mắn, vì có thể tìm được một người con gái như viên minh châu trong biển rộng." Tô Bạch cười nói. Khương Hàn Tô nháy mắt một cái, bỗng nhiên cười hỏi: "Đúng rồi, trước đây tớ chưa từng đi đến tiệm cắt tóc, nhưng trước đây chắc chắn cậu đến cắt tóc rồi. Lúc cậu đến, là nam hay là nữ cắt tóc cho cậu?" Tô Bạch ngẩn người, hắn quên một chuyện, hắn đúng là người hay ghen, nhưng cô gái nhỏ trước mắt này cũng là một người hay ghen nha! "Nam nhiều hơn nhưng cũng có vài người nữ." Tô Bạch không có giấu diếm, thành thật nói ra. Trước khi trở thành một tuyển thủ chuyện nghiệp, Tô Bạch thường hay đến một tiệm cắt tóc để cắt và phần lớn đều là người nam cắt tóc cho hắn. Trong tiệm cắt tóc nhỏ đó có rất ít người nữ cắt tóc, nhưng trong thời gian đánh giải LPL, bởi vì phải đi tham dự không ít các hoạt động, ở LPL có chuẩn bị các chuyên gia trang điểm và những chuyên gia trang điểm này, tự nhiên cũng hỗ trợ phần cắt tóc. Mà trong số những chuyên gia trang điểm, tự nhiên là nữ chiếm nhiều hơn. Khương Hàn Tô mím mím môi, nói: "Không vui rồi." "Xin lỗi mà!" Tô Bạch ôm cô ấy, trầm giọng nói. Khương Hàn Tô nghe vậy, nhưng lại cười khúc khích, nói: "Tớ nào giống cậu, thích ghen mấy chuyện vớ vẩn. Cậu đừng ôm tớ nữa, nhanh giúp tớ sấy khô tóc đi." Tô Bạch gật gật đầu, buông vòng eo thon nhỏ của cô ra, cầm máy sấy lên và bật công tác, tiếp tục sấy tóc cho cô. "Chỉ là, mấy lời cậu vừa nói hồi nãy, bắt đầu từ hôm nay, mỗi lần cậu đi đến tiệm cắt tóc, cũng không thể để thợ cắt tóc nữ cắt, bởi vì như lời cậu vừa nói, chỉ có thích, mới quan tâm." Khương Hàn Tô bỗng nhiên thấp giọng nói. Tô Bạch nghe vậy mỉm cười, nói: "Được. Tớ sẽ nghe theo vợ yêu của tớ." "Đừng nói nhảm, còn chưa phải đâu!" Khuôn mặt Khương Hàn Tô ửng đỏ nói. "Nhanh thôi." Tô Bạch cười nói. Tóc của Khương Hàn Tô rất dài, không thể sấy khô hết trong một thời gian ngắn được. Giống như Tô Bạch, tóc hắn chỉ cần mất mười phút là khô, nhưng Khương Hàn Tô lại phải sấy hơn nửa tiếng đồng hồ. Nhìn mái tóc đẹp của người con gái trước mặt xõa trước ngực, Tô Bạch nắm một ít và đưa lên mũi ngửi, sau đó nói: "Thơm quá." Sau khi hắn giúp cô sấy khô tóc xong, Khương Hàn Tô liền chạy về phòng thay quần áo. Nhìn bóng lưng của cô ấy, Tô Bạch mỉm cười. Tuy phần cổ áo trên áo tắm có độ rộng không nhỏ, nhưng Tô Bạch muốn nói, ngoại trử một ít khe rãnh nhỏ, thật sự không nhìn thấy những cái khác được. Khương Hàn Tô đi thay đồ, Tô Bạch liền tắt tivi và đi vào trong phòng tắm tắm rửa. Bây giờ mới hơn chín giờ, đêm còn dài, hắn thầm nghĩ không biết chuyện ngày hôm nay có thể thành công trong tối nay hay không, Tô Bạch một bên tắm rửa, một bên ngân nga bài hát. Khương Hàn Tô mang tất chân, đây chính là chuyện Tô Bạch luôn luôn mong chờ từ rất lâu. Hơn nữa, bây giờ cô ấy tròn mười tám tuổi rồi, mình có chút nhu cầu, cô ấy là bạn gái hắn thì cũng nên giúp hắn giải quyết một chút đúng không?