Chương 198: Tìm cậu làm gì?

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:54:29

Thời tiết ngày hôm nay rất đẹp, mặt trời treo trên cao lơ lửng phía chân trời. Tô Bạch di chuyển một cái ghế dài nhỏ ra sân và ngồi xuống tắm ánh nắng mặt trời ấm áp. Chỉ chốc lát sau, Trần Gia gọi điện thoại tới nói với Tô Bạch về chuyện quán mì. Trần Gia là một người phụ trách Tô Bạch mới tuyển dụng, là người phụ trách công việc xây dựng xưởng gia công mì khô ở Qua Thành. Hiện tại mở quá nhiều quán mì, chỉ riêng các quán mì ở địa phương Qua Thành thôi đã cần rất nhiều mì khô rồi. Nếu mỗi ngày bỏ ra rất nhiều tiền để đi mua mì của người khác, vậy còn không bằng tự bản thân mình xây dựng một xưởng gia công mì tốt hơn. Như vậy, vừa tiết kiệm được tiền, vừa tiết kiệm được thời gian. Bởi vì, sau khi có xưởng gia công của riêng mình rồi, mì được tạo nên từ công xưởng chỉ dành riêng cho quán mì nhà mình là được. Trần Gia nói qua điện thoại đã lựa chọn xong địa chỉ, đầu xuân sang năm sau có thể khởi công xây xưởng được rồi. Tô Bạch để Trần Gia xây dựng một xưởng mì lớn, bởi vì ngày sau trên dưới hơn trăm quán mì toàn Qua Thành cũng phải lấy mì từ bên trong cái công xưởng này, lượng mì cần thiết mỗi ngày chính là một con số trên trời, không xây lớn là không được. Xưởng mì này muốn xây dựng cần tài chính rất nhiều, may là bây giờ chỉ đang lựa chọn địa điểm để đầu xuân sang năm mới bắt đầu khởi công. Bằng không, lấy tình hình tài chính hiện tại trên người Tô Bạch, ngoại trừ tìm người đầu tư ở bên ngoài thì bản thân hắn không thể bỏ ra nổi một số tiền lớn đến thế. Nhưng chỉ cần chờ vài tháng sau, chờ sau khi thu chi sổ sách các quán mì ở Qua Thành và Bạc Thành trong mấy tháng qua xong, cái công xưởng này liền có thể bắt đầu khởi công xây dựng. Đây là cái công xưởng đầu tiên của Tô Bạch và tất nhiên sẽ không phải là cái cuối cùng. Sau khi quán mì Tô Bạch được mở nhiều hơn trong tương lai, hễ thành phố nào có quán mì Tô Bạch thì sẽ xây dựng một cái công xưởng sản xuất mì ở nói đó. Bằng không, từ nơi khác vận chuyển mì tới, vậy thì quá lãng phí thời gian và sức lực. Chờ đến khi quán mì Tô Bạch và công xưởng Tô Bạch mở khắp toàn bộ Trung Quốc, khi đó số lượng công nhân của Tô Bạch hẳn là sẽ không thấp hơn bất kỳ một công xưởng nổi tiếng nào trên thế giới hiện nay. Tô Bạch tin tưởng, một ngày này không còn bao lâu nữa rồi. Công ty thực phẩm một khi bắt lửa được, đó chính là ngọn lửa cháy lan ra cả đồng cỏ, đốt cực kỳ nhanh và rất thịnh vượng. Thức ăn là thứ quan trọng nhất của người dân, ở phương diện này, coi như là Internet đang trong thời kỳ bùng nổ cũng không sánh bằng. Dù sao, chỉ cần con người ăn uống đầy đủ, mới sẽ nghĩ đến chuyện lên mạng. Quán mì Tô Bạch chỉ là một cơ sở kinh doanh nhỏ, không giống như những nhà hàng sang trọng khác, ba đồng tiền một tô mì và bất kỳ một người nào đều có thể ăn được. Nếu như đến cả một bát mì khô mà bạn còn không ăn nổi, vậy trên thế giới này cũng không có một người nào có thể ăn được những thứ khác. Nằm ở trên ghế, Tô Bạch lại lên mạng xem những tin tức LOL đã xảy ra gần đây. Năm 2012 ngày mùng 3 tháng 12, WE chiến thắng Fnatic với tỉ số 3:1 và giành được quán quân giải IPL5. Tô Bạch từng xem qua trận đấu này ở kiếp trước. Đối với cộng đồng Liên Minh Huyền Thoại lúc bấy giờ, chiến thắng này thật sự là chấn động nhân tâm. Bởi vì trước đây không lâu, trận chung kết toàn cầu mùa giải S2 của Liên Minh Huyền Thoại được diễn ra vào tháng 10, đội Trung Quốc vừa mới bại trận. Vào lúc này, gọi là đội tuyển Trung Quốc chẳng sao cả. Bởi vì vào thời điểm đó, thi đấu Liên Minh Huyền Thoại dựa trên sự phân chia giữa các quốc gia, không giống như LPL, LCK của thời gian sau này, trước ngực một số tuyển thủ được gắn thêm quốc kỳ. Đương nhiên, lúc này chiến đội Liên Minh Huyền Thoại vẫn chưa có Hàn viện. IPL5 đoạt cúp, để người chơi Liên Minh Huyền Thoại lúc bấy giờ cho rằng chiến đội Trung Quốc đã đạt đến trình độ đỉnh cao thế giới. Thế nhưng, đâu ai ngờ, Hàn Quốc cách Trung Quốc một khoảng lại lặng lẽ vùng lên. Vào tháng 5 năm 2013. giải đấu All-Star chính thức bắt đầu, tất cả mọi người đều cho rằng đội Trung Quốc vừa mới đoạt cúp IP5 có thể một lần nữa đoạt cúp ở giải All-Star, không ngờ chiến đội Hàn Quốc lại giáng cho bọn họ một đòn nặng nè. Đương nhiên, tất cả mọi người đều cho rằng đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, dù sao đây chỉ là một giải All-Star nho nhỏ mà thôi. Nhưng đến S3, chiến đội Hàn Quốc nghiền ép hoàng tộc với tỷ số 3 - 0, lúc này tất cả mọi người mới vỡ òa, thì ra chiến đội mạnh nhất trên thế giới này không phải là Trung Quốc, mà là Hàn Quốc. Từ sau ngày đó, trò chơi Liên Minh Huyền Thoại này đã bị người Hàn thống trị. Cho dù là Tô Bạch có đoạt cúp hai lần, tuy đều dựa vào thực lực của bản thân mình, nhưng nếu như không phải là nhờ sự trợ giúp đắc lực từ đội ngũ Hàn viện, muốn giành thắng lợi trước chiến đội Hàn Quốc trước mặt trong trận chung kết là một chuyện không hề đơn giản chút nào. Học tập kỹ thuật tiên tiến của phương Tây để chống lại phương Tây rất khả thi, nhưng cũng không phải hoàn toàn khả thi. Như việc sau khi Tô Bạch giải nghệ, không có AD nào trong nước có thể sánh ngang được với Hàn Quốc. Mặc dù một ít chiến đội đã mua không ít người có thực lực từ Hàn viện, nhưng trong trận chung kết vẫn như cũ rất khó đối đầu chính diện với năm thành viên đội Hàn. Từ lúc Tô Bạch giải nghệ và trước khi hắn trọng sinh, LPL vẫn chưa giành được một chức quán quân nào. Chỉ là những thứ này không còn liên quan gì đến Tô Bạch quá lớn, từ sau khi hắn sống lại, hắn chưa hề nghĩ đến việc tiếp tục tham gia vào ngành nghề eSports nữa. Rãnh rỗi không có việc gì làm, hắn mở tài khoản Youku của mình ra, Tô Bạch phát hiện trải qua một quãng thời gian lên men, lượng fans trên tài khoản Youku của mình đã đạt đến hơn 70 vạn. Cũng là vào lúc này, Tô Bạch nhận được rất nhiều lời mời quảng cáo từ các thương hiệu, Tô Bạch đều từ chối toàn bộ. Nhưng bắt đầu từ video tiếp theo, Tô Bạch chuẩn bị cho việc quảng cáo quán mì khô Tô Bạch của hắn. Như vậy, cứ mỗi video được phát xuống, không bao lâu nữa, sẽ có rất nhiều người hiếu kỳ về quán mì khô Tô Bạch của hắn. Và một ngày nào đó, quán mì khô Tô Bạch sẽ mở rộng ra những thành phố khác và sẽ đóng một vai trò quan trọng. Sau khi xem xong những tin túc này, Tô Bạch lại cảm thấy chán và mở nhạc lên nghe. Lúc này, Tô Bạch rất muốn biết hiện tại Khương Hàn Tô đang làm gì. Chắc là đang cùng người nhà lên trấn bán đồ rồi. Sắp đến tết rồi, rất nhiều người hồi hương ở trong thôn đi chơi lễ, mỗi lần như vậy, trên trấn giống như phùng hội vậy. Bởi vì lượng người đông, có rất nhiều người không muốn xếp hàng nên sẽ đi đến các quầy bán hàng rong mua thức ăn. Đây là khoảng thời gian vui nhất trong năm của những người nông dân trồng trọt. Nhưng vào lúc này, Tô Bạch nghe được tiếng bước chân, sau đó hắn liền nhìn thấy Khương Hàn Tô mặc áo bông cùng quần jean đi vào. "Sao cậu lại đến đây?" Tô Bạch vui mừng hỏi. Cái này đúng là vừa nghĩ đến Tào Tháo, Tào Tháo liền đến nha! "Tớ đến tìm dì Tô." Khương Hàn Tô hướng vào trong nhà nhìn thoáng một cái, hỏi: "Dì Tô không có ở nhà sao?" "Dì út đi họp chợ mua đồ rồi, dượng út thì đi tham gia một bữa tiệc rượu, mấy người già trong nhà cũng đi ra ngoài đánh bài cửu, bây giờ chỉ có một mình tớ ở nhà." Tô Bạch nói. "Mẹ tớ và ông nội bà nội cũng đều đi lên trên trấn bán đồ, tớ cũng muốn đi cùng để giúp, nhưng mọi người sợ đông, không cho tớ đi cùng." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói. Tô Bạch cười nói: "Đúng đấy, trời đang rất lạnh, để một cô gái như cậu đi theo bán đồ làm gì?" Khương Hàn Tô mím mím môi và nói: "Nếu dì Tô không có ở nhà, vậy tớ đi về trước đây." Tô Bạch tựa như cười mà không phải cười nhìn cô ấy, hỏi: "Cậu đến đây có phải là muốn tìm dì Tô thật không, hay là muốn đến tìm tớ đây?" Khuôn mặt Khương Hàn Tô đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Đương nhiên là tớ muốn tìm dì Tô, tớ tìm cậu làm gì?" Nói xong, Khương Hàn Tô muốn quay đầu rời đi. Thế nhưng, đến thì đã đến rồi, Tô Bạch làm sao có khả năng thả cô ấy đi được.