Chương 240: Về trường (1)

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 16:19:44

Tô Bạch mới vừa lấy cặp về không bao lâu, Thiệu Úy liền xuất hiện tại phòng học. Đợi đến khi buổi sáng tự học sắp kết thúc, bà ấy vỗ vỗ bàn, ra hiệu cho học sinh đang học thuộc lòng dừng lại. "Dừng lại trước đã, các tổ thu hết toàn bộ bài tập được giao trong kỳ nghỉ đông về, sau đó giao cho lớp trưởng. Tô Bạch, em thu xong rồi mang đến đặt trong văn phòng của tôi. Những môn khác cũng làm như thế, thu hết toàn bộ rồi giao các môn cho lớp trưởng, sau đó mang đến đưa cho giáo viên bộ môn." Thiệu Úy dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Còn nữa, những em vẫn còn chưa làm xong bài tập, người đại diện các môn đem danh sách nộp lên cho tôi." Sau khi Thiệu Úy nói xong, tiếp tục nói: "Còn một chuyện nữa, vẫn theo quy định cũ, mang hết điện thoại di động giao cho tôi cất giữ, nếu như không giao và bị tôi phát hiện, vậy các em cứ chờ đến kỳ nghỉ hè rồi hẳn lấy về." Thiệu Úy nói xong, bên trong phòng học liền có rất nhiều người đứng dậy và đi lên nộp điện thoại di động. "Còn nữa không?" Thiệu Úy nhìn quét một vòng học sinh phía dưới. Sau khi không còn nhìn thấy ai đứng lên, bà ấy đi xuống phía dưới. Lúc này mới nộp lên mười mấy cái, so với lần trước thì thiếu hơn phân nữa. Bà không tin mấy đứa giao nộp lần trước, lần này không giao nộp, khẳng định là giấu ở phía dưới không chịu giao. Thiệu Úy kiểm tra một vòng, quả nhiên lại thu thêm mười mấy cái điện thoại di động. Mà lúc Thiệu Úy liếc mắt nhìn sang Tô Bạch, trực tiếp đi tới vị trí của Tô Bạch. Bà ấy lật qua lật lại sách vở trên bàn của Tô Bạch, lại nhìn ngăn kéo cặp sách một chút. "Túi." Thiệu Úy nói. Tô Bạch móc toàn bộ túi áo lông và túi quần ra. Thiệu Úy nhíu nhíu mày, lại lật qua lật lại bàn của Ôn Hòa bên cạnh. "Cô à, điện thoại em giao cho cô rồi." Ôn Hòa nói. "Lật túi quần ra cho tôi xem." Thiệu Úy nói. Ôn Hòa lật túi quần của mình ra. Sau khi Thiệu Úy xem xong thì không nói, vẻ mặt không cảm xúc bỏ đi. Thiệu Úy đi rồi, Tô Bạch mới thở phào nhẹ nhõm, từ trong cái mũ sau lưng mình, hắn lấy điện thoại di động của mình ra. "Bạch ca, lá gan của cậu thật lớn." Ôn Hòa vì hắn mà lau mồ hôi hột, nếu như Thiệu Úy thật sự đi kiểm tra mũ áo lông sau lưng Tô Bạch, vậy khẳng định sẽ phát hiện ra. "Chủ nhiệm lớp chúng ta tuyệt đối nghe được phong phanh gì đó, mới biết tớ mang theo điện thoại di động." Tô Bạch nói. Nếu như Thiệu Úy không nhận thông tin, tuyệt đối không kiểm tra cẩn thận như thế. Tiếng chuông tan học vang lên, Thiệu Úy cầm điện thoại di động đã thu rời khỏi phòng học. Mà bây giờ Tô Bạch chưa thể đi được, hắn chờ các tổ trưởng đem bài tập ngữ văn giao lên hết, sau đó ôm một chồng vở ôn tập ngữ văn đi tới văn phòng. Mới vừa đi tới lầu một, Tô Bạch chợt nhớ đến trên người mình đang mang điện thoại di động, nếu như đến văn phòng, Thiệu Úy lại kiểm tra một lần nữa vậy xem như xong. Lần đầu tiên bà ấy không kiểm tra mũ, không có nghĩa là lần sau không kiểm tra nó. Suy nghĩ một chút, Tô Bạch muốn trở về đem điện thoại di động bỏ vào trong ngăn kéo rồi quay lại Điện thoại di động này đúng là không thể nộp lên, hiện tại quán mì đang muốn xây dựng thêm công xưởng và mở thêm quán mì mới, có rất nhiều chuyện cần Tô Bạch tự mình xử lý. Nhưng mới vừa đi được hai bước, hắn liền dừng lại. Bên cạnh chính là ban 1, Tô Bạch đi ban 1 nhìn một chút, phát hiện Khương Hàn Tô cũng đang thu bài tập. Giáo viên không có trong phòng học của họ, Tô Bạch ôm bài tập đi vào. "Thu xong chưa?" Tô Bạch đi tới hỏi. Khương Hàn Tô lắc lắc đầu, nói: "Chưa, vẫn còn hai tổ." "Vậy tớ chờ cậu." Tô Bạch nói. Hai phút sau, Khương Hàn Tô cuối cùng thu xong toàn bộ bài tập của hai tổ. Cô muốn ôm bài tập đi, nhưng lại bị Tô Bạch cản lại. "Trước đừng đi." Tô Bạch nói. "Hả? Sao thế?" Khương Hàn Tô không hiểu hỏi. Tô Bạch cầm bài tập trong tay đặt lên bàn của người bạn ngồi cùng bàn cô ấy, sau đó cởi cái mũ lông xù đang đội của cô ấy ra. Tô Bạch đem điện thoại di động của mình đặt trên đầu cô, rồi đội cái mũ lại cho cô. Khương Hàn Tô nhìn Tô Bạch, chớp chớp đôi mắt. Cô đang đợi Tô Bạch giải thích. "Lát nữa tớ vào văn phòng, tớ sợ giáo viên lục soát điện thoại di động của tớ, cậu giúp tớ giấu một chút." Tô Bạch nói. "Ừ." Khương Hàn Tô gật gật đầu. Hai người đem bài tập giao cho từng giáo viên, Tô Bạch lại cởi cái mũ của cô ấy xuống, lấy điện thoại di động của mình ra. Sau đó cả hai người cùng nhau đi tới căn tin. Khương Hàn Tô có công việc làm thêm ở căn tin, Tô Bạch ở trong căn tin chơi điện thoại di động một chút, chờ cô ấy làm xong việc, hai người sẽ cùng nhau ăn bữa sáng. Tô Bạch biết ý nghĩa của việc cô ấy làm việc ngoài giờ chính là muốn sớm ngày trả hết toàn bộ số tiền nợ cho hắn, cho nên hắn không có tiếp tục khuyên cô ấy từ bỏ công việc ở căn tin. Dù sao, cũng chỉ là công việc phụ giúp trong căn tin, không tính là quá vất vả. Ngày khai giảng là thứ bảy ngày 21, tuần này bọn họ sẽ có bảy ngày nghỉ liên tiếp. Tuần này, Tô Bạch vừa bận rộn với xưởng Tô Bạch mới, vừa tập trung nghe giảng bài. Thi vào ban 1 để được học cùng lớp với Khương Hàn Tô, là chuyện vô cùng quan trọng. Ngày thứ bảy, buổi sáng Tô Bạch ngồi xe đi Qua Thành. Lần này Tô Bạch đi Qua Thành, chủ yếu là đi ký hợp đồng. Ở Qua Thành bận rộn cả ngày, Tô Bạch gọi một chiếc xe taxi từ Qua Thành trở về và đến Bạc Thành vào lúc tám giờ tối Sau một ngày bận rộn, cuối cùng cũng coi như là giải quyết xong vấn đề xưởng mới. Vấn đề thi công cũng được giải quyết ổn thỏa, mấy ngày nữa đội thi công có thể thi công được rồi. Thật ra, vấn đề xây xưởng mới, Tô Bạch đã sắp xếp người đi làm từ năm ngoái. Ngày hôm nay Tô Bạch đi chủ yếu là vì ký hợp đồng. Mới vừa trở lại Bạc Thành, bầu trời liền xuất hiện tuyết rơi. Khí trời lại lạnh thêm không ít, Tô Bạch kêu xe đi thẳng đến cổng trường trung học số 1 Bạc Thành và dừng lại ở đó. Sau khi bước xuống xe taxi, Tô Bạch gọi điện thoại cho Khương Hàn Tô. "A lô." Khương Hàn Tô nói. "Cậu ở đâu?" Tô Bạch hỏi. "Đang ở phòng học, cậu trở về rồi à?" Khương Hàn Tô hỏi. "Hừm, vừa về." Tô Bạch đi vào trong trường, hắn vừa đi về hướng ban 1 vừa hỏi: "Muộn như vậy rồi sao cậu còn ở trong phòng học?" Khương Hàn Tô không nói. "Quên đi, cậu ở trong phòng học chờ tớ, tớ lập tức tới ngay." Tô Bạch nói. Muộn như vậy rồi cô ấy không chịu trở về ký túc xá ngủ, khẳng định là ở trong phòng học học.