Chương 391: Lắc chân dây đỏ (3)

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 17:41:21

Thảm nhảy không nhiều, chỉ có bốn đài, phía trên có hai cô bé đang nhảy. "Em có muốn đi lên đó thử không?" Tô Bạch hỏi. "Không muốn." Khương Hàn Tô lắc lắc đầu. "Dù em muốn đi, anh cũng sẽ không cho em đi. Anh còn chưa nhìn thấy tiểu Hàn Tô nhà ta nhảy nữa mà, sao có khả năng để cho người khác nhìn được. Hay là em thực hiện lời hứa đêm nay nhảy cho anh xem đi." Tô Bạch cười nói. "Không nhảy." Khương Hàn Tô phồng phồng má, nói: "Em, em sẽ không nhảy." "Hơn nữa, chẳng có lời hứa nào hết? Em không nhớ." Khương Hàn Tô nói. "Tiểu Hàn Tô, đừng chơi xấu nha!" Tô Bạch nói. "A, học theo anh đấy." Khương Hàn Tô nói. "Vậy em chưa học được tinh túy của nó đâu, nếu anh là một tên xấu xa, em thừa nhận hay không thừa nhận chẳng sao cả." Tô Bạch nói xong, hắn liền hôn một cái lên trên khuôn mặt trắng mịn của Khương Hàn Tô ở trước mặt rất nhiều người. Bởi vì Tô Bạch vừa nãy gắp được rất nhiều thú bông ở máy gắp thú, hơn nữa họ còn là một đôi tình nhân trai tài gái sắc, cho nên có rất nhiều ánh mắt xung quanh nhìn vào họ. Khương Hàn Tô không nghĩ tới Tô Bạch sẽ hôn cô ở trước mặt nhiều người như vậy, cô liền giống như một con nai sợ hãi, xấu hổ không dám ngẩng đầu lên. Tô Bạch trực tiếp kéo cô vào trong lòng hắn, sau đó dẫn cô đến khu trò chơi Arcade. ( Metal Slug ), ( Street Fighter ), ( Tam Quốc Chiến Ký ), ( Cadillacs and Dinosaurs ), ( Oriental Legend ), ( Quyền Vương 97 ), một ít trò chơi kinh điển Arcade, không thiếu thứ gì. "Này, đến chơi quyền vương 97 đi." Tô Bạch để cô ngồi xuống, rồi ném hai đồng xu vào trong máy trò chơi. "Em, em không biết chơi." Khương Hàn Tô nói. "Không sao, ấn đại là được." Tô Bạch nói. "Ồ." Khương Hàn Tô ồ một tiếng. Sau hai hiệp, Khương Hàn Tô không chơi nữa, cô tức giận mím môi, nói: "Anh bắt nạt em." Hiệp đầu tiên Tô Bạch đánh rất bình thường, chỉ dùng công phu quyền cước chơi với Khương Hàn Tô, hai người đều chơi đến nhân vật cuối cùng, Tô Bạch mới đạt được thắng lợi. Cái này làm trỗi dậy sự háo thắng trong lòng Khương Hàn Tô, cô cảm thấy chơi thêm một hiệp nữa, cô nhất định không thua Tô Bạch. Sau đó, Tô Bạch cầm Yagami hoàn thành chuỗi ba lần, đánh bại liên tiếp ba nhân vật của cô. "Không chơi nữa, em phải về nhà." Khương Hàn Tô nói. Tô Bạch thực sự quá đáng ghét rồi, cố ý làm cho cô cảm thấy có thể thắng, sau đó thì đánh bại cô, thật đáng ghét mà! "Vậy mấy đồng xu này phải làm sao đây? Không thể bỏ nó được, không chơi sẽ lãng phí lắm." Tô Bạch nói. Quả nhiên, Khương Hàn Tô lập tức bỏ ý định rời đi. Mấy đồng xu đó phải bỏ tiền ra mua, nếu như không chơi thì quá lãng phí. "Trước đó em nói rồi, không cần mua nhiều, anh cứ nhất quyết mua nhiều như vậy làm gì." Khương Hàn Tô nói. "Được rồi em yêu, anh sai là được chứ gì? Không bắt nạt em nữa, chúng ta đi chơi Metal Slug đi. Đây là trò chơi vượt ải, hai chúng ta có thể chơi cùng nhau." Tô Bạch nói. Hai người chơi qua một lần tất cả các trò chơi vượt ải, trong hộp vẫn còn dư 100 xu. Cuối cùng, Tô Bạch dùng hết vào trò bắn cá. Sau khi dùng hết số xu, hai người rời khỏi quán trò chơi điện tử. Chơi ở quán trò chơi điện tử mất hai tiếng, lúc đi ra thì đã hơn chín giờ tối rồi. Buổi tối ở quảng trường Thời Đại rất náo nhiệt, có rất nhiều người bán đủ loại thức ăn muôn hình muôn vẻ. Năm đó, khi Tô Bạch còn học ở Dục Hoa, chỉ cần đến mùa hè, hắn đều từ trong trường học chạy ra ngoài vào buổi tối, sau đó ở quảng trường Thời Đại mua một bát canh đậu xanh, rồi đi vào quán net. Bởi vì vào mùa hè, Dục Hoa không có điều hòa nên bảy, tám người chen chúc trong một căn phòng, có thể nói nóng bức vô cùng. Hai người ăn bữa ăn khuya ở trên quảng trường, sau đó về nhà. Màn đêm sâu thăm thẳm, thời tiết càng lúc càng lạnh. Theo ghi nhận trên dự báo thời tiết, rạng sáng đêm nay sẽ có không khí lạnh ập tới. Ngày mai nhiệt độ Bạc Thành sẽ rơi xuống âm 5°C. Bạc Thành giống như là đang rơi vào tình thế khó xử, hơi hơi đi về phía bắc một chút thì sẽ có hơi lạnh, hơi hơi đi về phía nam một chút sẽ không còn cảm thấy lạnh. Bởi vì chịu ảnh hưởng từ không khi lạnh phương bắc tràn xuống, chỉ cần phương bắc hạ nhiệt độ, Bạc Thành nhất định hạ nhiệt độ theo. Sau khi về đến nhà, Tô Bạch bật khí ga lên. Chờ đến khi nước nóng, Khương Hàn Tô đi vào tắm trước. Đến khi cô ấy đi ra, Tô Bạch mới đi vào. Cái này đã trở thành một thói quen, hầu như đều là Khương Hàn Tô tắm trước, Tô Bạch tắm sau. Hoặc là do cách suy nghĩ của Tô Bạch, hắn cảm thấy Khương Hàn Tô tắm trước rồi, trong phòng tắm sẽ thơm hơn rất nhiều. Thay bộ áo ngủ, Tô Bạch từ trong phòng tắm đi ra. Tuy mặc đồ ngủ bằng vải bông, nhưng Tô Bạch vẫn lo lắng cho Khương Hàn Tô sẽ bị cảm vào mùa đông nên vừa vào trong phòng, hắn lại lấy thêm một chiếc áo bông phủ lên người cô. Trong phòng có điều hòa, nhưng cha của Tô Bạch mua điều hòa chỉ có tác dụng làm mát, chứ không có tác dụng sưởi ấm. Tô Bạch cầm máy sấy tới, nắm mái tóc đẹp của Khương Hàn Tô vào trong tay, sau đó nghiêm túc sấy nó. Trên ti vi đang chiếu bộ phim Ma Thổi Đèn – Thành Cô Tinh Tuyệt do diễn viên Cận Đông đóng chính và được sản xuất bởi Chính Ngọ Dương Quang. Bộ phim này được phát sóng lần đầu tiên vào ngày 19 tháng 12 trên Tencent và được xem là bộ phim truyền hình ăn khách nhất trong khoảng thời gian đó. Chỉ là đối với mấy bộ phim truyền hình và điện ảnh mang hơi hướng kinh dị, Tô Bạch không dám xem. Vì thế, mặc dù bộ phim truyền hình này rất nổi ở kiếp trước, Tô Bạch cũng chỉ là xem lướt qua một hai tập, đến phân cảnh phần mộ thì không dám xem nữa. Còn may, bây giờ có Khương Hàn Tô ở bên cạnh hắn. Lá gan của cô gái này còn lớn hơn hắn rất nhiều lần. Tô Bạch cảm thấy nên dành chút thời gian để cùng Khương Hàn Tô xem vài bộ phim về cương thi. Nghe nói bộ phim kinh dị đó cũng rất hay. Sau khi sấy khô tóc cho cô xong, Tô Bạch nghe điện thoại. "Hừm, ngày mai có thể giao được không?" Tô Bạch hỏi. "Có thể, chỉ là giá cả có hơi cao, chúng tôi cũng vất vả lắm mới có thể mua được một viên." Người bên đầu dây nói. "Không sao, chỉ cần ngày mai có thể giao tới là được." Tô Bạch cười nói. "Anh muốn mua gì à?" Chờ Tô Bạch cúp điện thoại, Khương Hàn Tô hỏi. "Không có. . ." Tô Bạch còn chưa nói hết câu, bỗng nhiên hắn chui vào trong lòng Khương Hàn Tô. Chỉ vì trên tivi đang phát ra âm thanh ghê rợn, sau đó hắn nhìn thấy hai đứa nhỏ từ trong mộ chạy ra. Hình ảnh này liền dọa cho Tô Bạch hoảng sợ, hắn cảm thấy cả người hắn đều run lên lẩy bẩy. Hắn thật sự rất sợ thứ đó. Bằng không, hắn sẽ không tình nguyện chọn đi con đường dài đến trường thay vì con đường tắt vào mùa đông khi còn bé. Cảnh tượng nhìn thấy trên tivi khiến cho Tô Bạch vô cùng sợ hãi, Khương Hàn Tô chớp chớp mắt nhìn hắn, sau đó vỗ đầu hắn như đang dỗ dành một đứa trẻ con vậy. Trên khóe miệng cô chợt hiện lên nụ cười, thì ra có vài chỗ cô giỏi hơn hắn nhiều. Người bạn trai của mình có lá gan rất nhỏ nha. "Đoạn đó trôi qua chưa?" Tô Bạch hỏi. "Chưa đâu." Khương Hàn Tô cười nói. Hình ảnh đó chỉ xuất hiện một thoáng thôi, hiện tại đã trôi qua rồi. "Há, vậy anh nằm thêm một lúc." Tô Bạch ôm vòng eo thon nhỏ của cô và nằm trong lòng cô thêm một lúc. "Bây giờ thì sao?" Tô Bạch hỏi. "Không còn." Khương Hàn Tô nói. Tô Bạch ngẩng đầu lên, phát hiện tập phim đã chiếu xong. Hắn nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn mười giờ rồi, thế là tắt tivi, ôm Khương Hàn Tô lên, nói: "Không xem nữa, đi ngủ thôi." Ôm cô lên giường xong, Tô Bạch tắt đèn.