Sáng sớm hôm sau, Tô Bạch từ trên giường tỉnh dậy, hắn lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, phát hiện đã gần mười giờ rồi.
Sau cuộc gọi điện thoại với Khương Hàn Tô, tối hôm qua Tô Bạch gần một giờ khuya mới bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
Nhưng may là, người mà hắn muốn tìm chỉ xuất hiện vào buổi tối nên Tô Bạch bây giờ cũng không vội.
Đối với Hải Thành, thành phố này Tô Bạch sống hơn nửa đời người ở kiếp trước nên hắn vô cùng quen thuộc.
Sau khi ăn sáng ở nhà hàng xong, Tô Bạch muốn đi dạo vài chỗ xung quanh Hải Thành để giết thời gian.
Nhưng khi hắn vừa đi ra ngoài không lâu, Tô Bạch liền bị ánh mặt trời chói chang treo trên bầu trời khiến hắn lùi bước.
Hắn định quay trở về khách sạn, nhưng bỗng nhiên xuất hiện một nơi trong đầu Tô Bạch.
"Khu Thanh Bắc, quán net Nguyệt Sắc." Hắn tìm chiếc xe taxi, nói ra vị trí cùng địa điểm.
Quán net Nguyệt Sắc, kiếp trước Tô Bạch giúp người khác cày thuê ở đây, hắn thường dành rất nhiều thời gian ở quán internet này để lên mạng.
Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ là vì quán internet ở đây, bất luận là legendary hay là pentakill, đều được nhận ưu đãi lớn.
Khi đó, Tô Bạch không có tiền, khoảng thời gian hắn sống tiếp đều nhờ vào những ưu đãi mà quán internet tặng cho hắn.
Tô Bạch nhớ rất rõ, quán net này mỗi lần đạt được pentakill thì được khen thưởng phí internet mười đồng, khen thưởng mỗi lần đạt legendary là thức ăn có giá năm tệ.
Mà chính nhờ vào năm tệ này, lúc đó Tô Bạch có thể ăn được một thùng mì tôm mà không tốn tiền.
Bước xuống xe taxi, một lần nữa quay lại quán net này, Tô Bạch xúc động thật lâu.
Kiếp trước, Tô Bạch tới đây vào năm 2013. kiếp này cũng tương tự là vào năm 2013.
Nhưng bởi vì trọng sinh, Tô Bạch đời này, có thể nói là thuận buồm xuôi gió. Trong chuyện tình yêu có hơi xuất hiện vài khó khăn trắc trở, còn ở trên sự nghiệp thì hắn gần như không trải qua bất kỳ sự thăng trầm nào.
Có lẽ đây chính là nhân quả, bởi vì kiếp trước trải qua quá nhiều đau khổ, mới có kiếp này.
Tô Bạch đi vào quán net và nhìn xung quanh một vòng, rồi hắn đi đến quầy lễ tân.
Người quản lý ở quầy lễ tân, Tô Bạch quen, anh ấy tên là Vương Tử Tường.
"Cho tôi máy hai mươi." Tô Bạch nói.
Bởi vì vị trí phồn hoa, máy ở nơi này thường có giá sáu, bảy đồng một giờ, được coi là đắt ở năm 2013 rồi.
"Vui lòng cho tôi xem CMND của cậu." Vương Tử Tường nói.
Tô Bạch lấy CMND ra và đưa cho anh ấy.
CMND được đặt lên thiết bị ở quầy lễ tân, thiết bị phát ra hai tiếng leng keng, Vương Tử Tường nhìn Tô Bạch, đem CMND trả lại cho hắn, nói: "Xin lỗi, ở chỗ chúng tôi, người không đủ mười tám tuổi không cho phép lên mạng."
Tô Bạch sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ đến năm nay hắn mới mười bảy tuổi.
Theo cách nói của dân địa phương, tuổi mụ Tô Bạch đã đủ mười tám rồi, nhưng trên CMND, độ tuổi của hắn vẫn chưa đủ.
Thật sự giống đời trước, bản thân hắn trong đoạn thời gian này cũng không lên mạng được, vẫn là nhờ cày thuê cho Vương Tử Tường mới được chia một ít điểm, anh ấy mới dùng CMND của mình giúp Tô Bạch mở máy.
Đây là lý do tại sao hắn vẫn có thể nhớ tên anh ấy sau rất nhiều năm.
Không thể lên mạng được, Tô Bạch chỉ có thể quay trở về.
Nhưng người này còn có quán net này, Tô Bạch đều nhớ rõ, bất kể nói thế nào, cái quán net này ở kiếp trước có ân với hắn.
Không có CMND của Vương Tử Tường, bản thân hắn không dễ dàng lên mạng ở quán net này.
Không có quán net này, hắn cũng không thể nhận được khen thưởng.
Đoạn thời gian không có tiền kia, Tô Bạch đều dựa vào quán net này đề sống qua ngày.
Kiếp trước, xem như là hắn ở chùa ăn chùa ở đây trong thời gian nửa năm.
Người xưa có nói người giỏi một nghề không dễ chết đói, quả nhiên là không lừa người ta!
Tô Bạch lắc đầu mỉm cười, năm đó, hắn không chỉ dựa vào giỏi một nghề để kiếm sống, còn dựa vào một nghề để nổi tiếng và kiếm rất nhiều tiền.
Mặc dù trọng sinh đi đến đời này, số tiền hắn kiếm được đầu tiên, còn không phải là nhờ vào giỏi một nghề sao?
Vì thế, người giỏi một nghề, người đó thật sự có thể đặt chân trên thế giới này.
Sau khi trở lại khách sạn, Tô Bạch chán nản chơi game và xem phim, chờ đến bảy giờ rưỡi tối, hắn một lần nữa nhìn thấy Trần Đức trong một căn phòng trong một căn nhà thuê cũ nát.
Tô Bạch không nghĩ tới, người đối tác có giá trị bản thân gần mấy triệu trong kiếp trước, lúc này lại lộ ra vẻ nghèo túng như vậy.
Trần Đức, sinh năm 1983. năm 2013 vừa đúng ba mươi tuổi.
Lần đầu tiên Tô Bạch gặp anh ta là vào năm 2015. Năm đó, Tô Bạch vừa mới đánh giải LPL, người quản lý đội dẫn bọn họ đi tới một khách sạn ăn cơm, Trần Đức vừa hay là quản lý của khách sạn đó.
Sau khi Trần Đức tốt nghiệp đại học năm 23 tuổi, anh ta ở Hải Thành làm việc bảy năm cho một khách sạn có xếp hạng sao tên là Thiên Thắng.
Vào tháng 4 năm 2013. anh ta từ chức quản lý khách sạn Thiên Thắng và dùng số tiền tích góp bảy năm để mở quán ăn.
Kết quả, quán ăn chỉ duy trì ba tháng và Trần Đức mất hết toàn bộ vốn liếng.
Có lẽ là vì người này có cái bụng to, lại thích chơi game, lần thất bại này đối với anh ta cũng không phải quá nặng nề.
Chỉ hai tháng sau khi quán ăn đóng cửa, anh ta liền tìm một công việc mới, mà bởi vì có lý lịch ở Thiên Thắng, anh ta trực tiếp trở thành quản lý khách sạn trong một khách sạn khác.
Khách sạn này, cũng chính là nơi nhóm người Tô Bạch đi đến.
Trần Đức rất thích chơi game, đặc biệt thích chơi Liên Minh Huyền Thoại, bởi vậy anh ta xem trận đấu nhiều vô số kể.
Đối với trò chơi Liên Minh Huyền Thoại này, giải LPL cũng đã nhận được sự chú ý của vô số người rồi.
Tuy năm đó, thành tích chiến đội của Tô Bạch không giành được thứ hạng tốt cho lắm, nhưng Trần Đức vẫn nhận ra hắn, hai người đã thêm WeChat và trở thành bạn tốt.
Nhưng sau năm 2015. Tô Bạch cùng anh ta không liên lạc thường xuyên, mãi đến khi Tô Bạch xuất ngũ, hai người mới liên lạc với nhau lần nữa.
Đối với Trần Đức mà nói, ước mơ lớn nhất của anh ta chính là tự mình mở một quán ăn, bởi vì anh ta tin tưởng tự mình mở quán ăn nhất định được nhiều người biết đến.
Thế nhưng, rút kinh nghiệm từ lần thất bại trước, anh ta biết rằng quán ăn sẽ không được biết đến nếu chỉ có đồ ăn ngon.
Quán ăn nằm trong ngõ sâu, đồ ngon đến đâu cũng cần phải có khách đi vào mới được.
Mặc dù đồ ngon cần một quá trình lên men, nhưng đâu ai biết lên men là mấy tháng hay là mấy năm. Tuy mấy năm qua Trần Đức lại kiếm được không ít tiền, nhưng vẫn chỉ có thể duy trì quán ăn được vài tháng.
Nếu như tự mình mở quán ăn nhưng mấy tháng sau vẫn không khởi sắc, vậy cuộc đời của anh ta coi như xong. Đời người làm gì có nhiều thời gian chờ anh ta tiếp tục đi gom góp tài sản để lập nghiệp lần nữa.
Vì thế, vào năm 2019. anh ta từ chức khách sạn một lần nữa, lựa chọn lập nghiệp lần hai, Trần Đức liền nghĩ đến chuyện cùng với người khác hùng vốn mở quán ăn.
Vừa hay, anh ta nhờ vào việc thường thích xem trận đấu và so tài trong game nên anh ta quen biết không ít ngôi sao trong giới eSports.
Chỉ là anh ta tìm rất nhiều người, đều không có người nào nguyện ý đầu tư.
Bởi vì lúc đó, có người trong giới eSports từng mở quán lẩu và quán thịt nướng, nhưng tất cả đều mất hết toàn bộ vốn liếng. Do đó, tự nhiên không người nào dám đầu tư cho anh ta.
Thời điểm đó, Trần Đức đến tìm Tô Bạch, Tô Bạch cũng không có đồng ý.
Nhưng khi đó Trần Đức đã gần ba mươi bảy tuổi rồi, anh ta biết, nếu như muốn lập nghiệp, đây chính là cơ hội cuối cùng của mình, nếu như không thành công, sau này mình không còn cơ hội nào nữa.
Một ngày tháng sáu năm 2020. Trần Đức tìm tới Tô Bạch và tự mình nấu một nồi lẩu cay cho Tô Bạch ăn.
Cũng chính nhờ vào nồi lầu này, Tô Bạch mới lựa chọn tiến hành đầu tư cho Trần Đức.
Bởi vì vị giác sẽ không lừa người, Trần Đức thiếu chính là tiền, là tiếng tăm, mà những thứ này, Tô Bạch đều có thể cho anh ta.
Sau đó, tiệm lẩu tự nhiên là kiếm được rất rất nhiều tiền.
Bao gồm cả tương ớt do Tô Bạch đặc biệt làm ra dành riêng cho mì khô, bên trong đều có bóng dáng Trần Đức.
Nói trắng ra là, ngày hôm nay Tô Bạch tới đây tìm Trần Đức, tìm không chỉ là một nhân tài quản lý có thể giúp hắn tạm thời điều hành công ty, mà còn là quán lẩu của anh ta, trong tương lai nhất định là một trong những hạng mục bùng nổ.
Mà đây đối với Trần Đức mà nói cũng là một chuyện tốt, bởi vì Tô Bạch trọng sinh, anh ta sẽ thành công sớm hơn kiếp trước bảy năm.
Hơn nữa, Tô Bạch lựa chọn thời gian đến lần này cũng rất tốt, hiện tại chính là thời điểm anh ta thất bại trong lần lập nghiệp đầu tiên.
Tô Bạch biết anh ta thật sự đang muốn cái gì nên không khó đào anh ta tới tay.