"Được, chiều mai gặp." Tô Bạch cười nói.
Tô Bạch gặp gỡ rất nhiều người trong trường và ba năm này có quen biết không ít bạn.
Chẳng hạn như Ôn Hòa.
Mục đích họ gọi điện thoại đến là muốn ngày mai tập trung trước khi đi.
Bởi vì sau khi kết thúc kỳ thi đại học, không biết đến năm nào tháng nào mới có thể gặp được nhau.
Lên đại học, khẳng định mỗi người mỗi ngã và sống ở các huyện thành khác nhau. Nếu muốn gặp mặt nhau thì phải chờ đến năm mới mới có khả năng gặp mặt.
Nghe mấy âm thanh phát ra từ trong điện thoại như tao đến rồi, Yasuo đâu, sao mày không tăng âm lượng loa lên, hắn liền biết họ đang trong tiệm net.
Thật ra, trước kia Ôn Hòa và mấy người đó vào thời gian nghỉ thường thích gọi điện thoại cho Tô Bạch hỏi hắn có đi tiệm net chơi game hay không. Sau vài lần bị bị Tô Bạch từ chối, họ đều biết Tô Bạch không thích đi ra ngoài tiệm net lên mạng.
Bởi vậy, cũng rất ít khi gọi.
Thực tế, không phải Tô Bạch không thích chơi game, cũng không phải là tuyển thủ gì, cũng không giống như những người chuyên chơi game thức đêm thức hôm để cày. Tô Bạch chỉ là tìm về niềm vui ban đầu khi chơi LOL, mỗi khi có thời gian, hắn sẽ đánh vài ván LOL, lúc đó thật sự rất vui. Nhưng hắn hoàn toàn không thích ra ngoài quán net chơi, vì kiếp trước ở quán net trong một thời gian dài, hắn đối với thứ mùi đó, cái cảm giác toàn thân nhớt nháp đó không mấy thoải mái. Bởi vậy, từ lúc trọng sinh tới nay, ngoại trừ những ngày đầu tiên hắn cần phải kiếm tiền ra thì hắn không tới quán net lần nào nữa.
Trong nhà hắn đã có máy tính rồi, thỉnh thoảng có thể cùng với Khương Hàn Tô chơi vài ván kiếm ít điểm xếp hạng, thật sự rất thú vị.
Tô Bạch đời này, đã qua cái tuổi chơi game để kiếm càng nhiều điểm càng tốt rồi.
Trò chơi mà, tìm niềm vui đơn giản từ trong đó mới tốt.
Và năm 2015. xem như là thời kỳ đỉnh cao của Liên Minh Huyền Thoại.
Lúc này, giải Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp không có bao nhiêu người xem, nhưng người chơi lại xem nhiều nhất.
Năm nay, thành tích thi đấu của HSG ở giải mùa xuân không đạt như mong muốn của Tô Bạch, nhưng nhìn chung vẫn ổn. Dù sao, HSG là tân binh của giải LPL, ở giải mùa xuân cũng đã lọt vào trận thi đấu Playoffs.
Chỉ là, vào thời điểm thăng cấp tứ cường thì bị EDG đánh bại.
Tô Bạch nói vẫn ổn là vì HSG ít nhất bị đánh bại bởi quán quân giải mùa xuân năm nay và đồng thời cũng là quán quân MSI năm 2015.
Có lẽ mọi người trên mạng đều biết cái tên HSG là tên được đặt theo tên bạn gái Khương Hàn Tô của Tô Bạch, lúc mọi người gọi tên chiến đội, họ không có gọi HSG bằng tiếng anh, mà đều gọi là Hàn Tô.
Cái tên Hàn Tô này, Tô Bạch rất hài lòng, ít nhất so với cái tên SBG ban đầu thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Nếu mọi người gọi Tô Bạch còn tốt, nhưng quan trọng là chữ viết tắt của cái tên, khẳng định không ai đi gọi Tô Bạch.
"Ai gọi điện thoại thế?" Khương Hàn Tô hỏi.
"Đám người Ôn Hòa, họ mời chúng ta chiều mai đi ăn." Tô Bạch cầm lấy đôi chân trắng mịn của cô đặt lên đùi mình, vừa xoa vừa nói.
"Ừ." Khuôn mặt Khương Hàn Tô đỏ lên, cô quay sang xem tivi, nói: "Vậy ngày mai anh không được uống quá nhiều rượu."
Tô Bạch cúi đầu hôn một cái lên bàn chân ngọc trắng mịn của cô, nói: "Đương nhiên không thể uống rượu rồi, em quên anh có bằng lái xe à? Ngày mai ăn cơm xong anh sẽ lái xe đưa em về."
Vào sinh nhật năm ngoái của Tô Bạch, trên mặt giấy tờ hắn vừa đủ mười tám tuổi, cho nên Tô Bạch lợi dụng thời gian nửa đầu học kỳ để đi thi lấy bằng lái xe.
Tô Bạch kiếp trước đã từng thi lấy bằng lái xe rồi, cũng lái xe được vài năm rồi, nên kiếp này lấy được bằng lái xe cực kỳ nhanh.
Thực tế, khi nói tới việc thi lấy bằng lái xe, trong một thị trấn nhỏ của họ không có sự nghiêm ngặt vào năm 2015. Tô Bạch lúc ghi tên mình vào, người hướng dẫn liền hỏi hắn có muốn đi đường tắt hay không, nếu muốn đi đường tắt thì chỉ cần đưa cho hắn mấy vạn, không cần kiểm tra và có thể lấy bằng lái xe.
Ở một vài khu vực xa xôi, muốn không cần thi thì chỉ cần bỏ tiền mua bằng lái xe là có thể nhận bằng, vì thế mà xuất hiện rất nhiều hung thần xa lộ.
Nhưng trong tương lai, bằng lái xe được quản lý cực kỳ nghiêm ngặt và không còn xảy ta tình trạng như thế nữa.
"Sao anh có nhiều thời gian như vậy?" Khương Hàn Tô không để ý đến cảm giác tê dại trên bàn chân, kinh ngạc hỏi.
"Mỗi tuần không phải có một ngày rưỡi để nghỉ à? Cứ rãnh rỗi là anh đi một lần." Tô Bạch nói.
"Thời gian cũng không đủ, hơn nữa, phần lớn thời gian anh đều ở cùng em mà?" Khương Hàn Tô hỏi.
Tô Bạch nắm đôi chân nhỏ bé của cô chạm vào nhau, cười nói: "Chồng em là thiên tài, tự nhiên là học gì cũng nhanh rồi."
Khương Hàn Tô nhíu mũi một cái, nói: "Khoác lác, vì sao thành tích học tập không bằng em?"
"Híc, không nói chuyện học tập, không nói chuyện học tập." Tô Bạch nói.
Cô gái nhỏ này ở mặt học tập là một quái thai, cô gái này đạt được vị trí hạng nhất trong trại mùa đông, người nào dám so tài học tập với cô ấy đây!
Đến ngay cả Tô Bạch tự tin nhất ở môn ngữ văn, ở học kỳ cuối cùng cũng bị cô ấy đuổi kịp rồi.
Trước đây, trong các kỳ thi tháng, Tô Bạch đều đạt được vị trí hạng nhất ở môn ngữ văn. Đến học kỳ cuối cùng, lại bị cô ấy vượt qua với cách biệt nửa điểm.
Vì thế, ở mặt học tập, Tô Bạch thật sự không có bất kỳ ưu thế nào.
"Anh đừng luôn nghịch em được không?" Khương Hàn Tô bỗng nhiên nhỏ giọng nói.
"Anh không có nghịch, em đi dạo cả một ngày dài, anh chỉ là đang giúp em xoa bóp chân thôi? Làm như vậy, buổi tối em dễ ngủ hơn rất nhiều." Tô Bạch nghiêm túc nói.
"Em, em muốn đi ngủ rồi." Khương Hàn Tô nói xong và muốn đứng dậy.
"Được rồi, không nghịch nữa, không nghịch nữa." Tô Bạch kéo cô vào trong lòng của hắn: "Lúc này mới hơn bảy giờ thôi, còn chưa có cảm giác buồn ngủ! Để anh ôm em xem tivi đi."
"Nếu anh không động vào nó nữa, em sẽ cùng anh xem tivi." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói.
Tô Bạch vén mái tóc che đôi mắt của cô ra sau, cười nói: "Biết rồi, không động vào nữa, không động vào nữa, anh còn động vào sẽ khiến cho tiểu Hàn Tô nhà ta tức giận mất."
Khương Hàn Tô mím mím môi, nói: "Biến thái."
Khương Hàn Tô nói xong câu đó thì ngã vào trong lòng Tô Bạch và xem tivi.
Ở lại đây cũng được ba năm rồi, đồ trong nhà cũng đã được đổi một lần.
Giống như chiếc tivi này, từ mùa hè năm trước, Tô Bạch đã đổi sang Tivi LCD 50 inch.
Để mang những thứ này về nhà, chắc chắn mang về không được. Ngày mai lúc gần về, có lẽ phải tìm người đem những vật dụng trong nhà và các thiết bị điện tử này toàn bộ bán đi.
Trên Tivi LCD đang chiếu bộ phim Đại Tần đế quốc – Phân chia, được truyền từ máy tính xách tay của Tô Bạch đến tivi thông qua kết nối.
Bộ phim truyền hình này được phát sóng vào năm 2009. kiếp trước Tô Bạch vào năm 2017 đã dành thời gian mấy tuần lễ để xem hết toàn bộ ba phần từ Phân chia đến Quật Khởi của phim Đại Tần đế quốc.
Chỉ là Khương Hàn Tô chưa từng xem, bởi vậy Tô Bạch đề cử bộ phim này cho cô ấy xem. Mặc dù có vài thứ là hư cấu, nhưng nó vẫn giúp cô hiểu rõ hơn một chút về lịch sử Tần Quốc.
Hơn nữa, một vài diễn viên lão luyện trong bộ phim này có các pha hành động đẹp mắt, xem rất hay.
Tô Bạch ôm cô, trong tay đang bóc vỏ đậu phộng, bóc vỏ xong thì đút vào trong miệng cô.
Trước đây, Tô Bạch chẳng muốn làm những chuyện thế này, nhưng bây giờ hắn đã hiểu. Nếu như gặp được người con gái mình thích, thật sự có thể vì cô ấy trả giá tất cả.
Giống như những chuyện trước kia không muốn làm, hiện tại đều muốn làm.
Khương Hàn Tô không giống những cô gái khác, cô ấy không thích ăn đồ ăn văt, chẳng hạn như ăn khoai tây chiên hoặc nhiều thứ khác. Tô Bạch mua cho cô ấy rất nhiều nhưng cô ấy không thích ăn.
Hắn đành mua một ít hạt dưa và đậu phộng thôi.