Chương 148: Thanh Minh Vũ Thượng

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:27:08

Thực tế, trong đoạn mở đầu, Tô Bạch là người đầu tiên nói câu thoại trước mới đúng. Sau đó là tới Khương Hàn Tô tiếp lời và nói bạn học thân yêu, cuối cùng là cả hai người cúi đầu chào mọi người. Nhưng câu nói thân yêu này, Khương Hàn Tô chưa từng nói hắn nghe, dựa vào cái gì phải nói cho những học sinh phía dưới? Cho nên Tô Bạch thay đổi lời thoại trong đoạn mở đầu. Bắt đầu từ đoạn thứ hai, Tô Bạch sẽ là người nói trước. "Chào tất cả mọi người, tôi là người dẫn chương trình đêm nay, Tô Bạch đến từ lớp 10 ban bảy." " Chào tất cả mọi người, tôi là người dẫn chương trình đêm nay, Khương Hàn Tô đến từ lớp 10 ban một." "Thời gian bảy ngày học quân sự chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi trong cuộc đời mỗi chúng ta." "Những giọt mồ hôi rơi bảy ngày chỉ là bước khởi đầu cho sự trưởng thành của chúng ta." "Khi tuổi trẻ bỏ đi sự phồn hoa, nó trở thành dấu vết của sự trưởng thành." "Kỷ niệm quý giá này sẽ được gói gọn trong túi hành lý của chúng ta." Sau đó hai người lần lượt dựa theo lời thoại trong kịch bản nói một tràng lời mở màn. Tiếp đến, Khương Hàn Tô mời bạn học Trình Tư Đạo lớp 10 ban một ngâm thơ. Tiết mục biểu diễn đầu tiên của buổi văn nghệ này chính thức được bắt đầu. Sau khi các học sinh cầm thơ trên tay đi lên sân khấu, Tô Bạch và Khương Hàn Tô cùng nhau bước ra nhường sân khấu cho họ. Trên chiếc bàn đỏ bên dưới sân khấu có nước suối do Tô Bạch mua. Dưới thời tiết nóng bức, muốn dẫn chương trình hơn một giờ, không có mấy bình nước này là không được. Hắn đưa cho Khương Hàn Tô một bình, sau đó bản thân uống một hơi hết nửa bình Sau khi kết thúc phần ngâm thơ gửi đến sĩ quan huấn luyện, hai người tiếp tục lên sâu khấu giới thiệu tiết mục thứ hai. So với tiết mục đầu tiên, tiết mục thứ hai này có chút bùng nổ. Năm nữ sinh mặc váy ngắn lên sân khấu, khiến cho toàn trường cổ vũ nhiệt liệt. Đám học sinh phía dưới chưa từng thấy qua cảnh này. Lập tức hormone bị kích thích, cảm xúc của tất cả bọn họ dâng trào và nhiệt liệt khen hay. Tới tiết mục thứ tư, cũng chính là màn múa solo của Thẩm Dao trên sân khấu, càng trực tiếp khiến cho toàn trường điên cuồng. Xét về nhan sắc, Thẩm Dao so với những cô gái nhảy múa trước đó càng xinh đẹp hơn. Mà nữ sinh xinh đẹp, đi đến đâu đều nhận được sự ủng hộ. Hơn nữa, điệu múa của Thẩm Dao rất có tính khiêu khích, xem như là tiết mục bùng nổ nhất cho đến hiện tại. Cũng chính bởi vì vậy, khi giới thiệu đến tiết mục thứ năm, phản ứng của khán giả đối với hai người đang diễn hài không đáng kể, gánh nặng của họ lộ ra ngoài làm cho khán giả càng không cười, càng cảm thấy tẻ nhạt, biểu diễn của hai người càng căng thẳng hơn. Đến cuối cùng bởi vì một người trong đó quên lời thoại, diễn viên diễn hỏng, Tô Bạch liền đánh tiếng với Khương Hàn Tô, chỉ có thể đi lên sớm cứu viện. Hai người bọn họ mà không đi lên, có lẽ hai người kia ở trên sân khấu khóc mất. May là những tiết mục phía sau đều là những tiết mục múa hát, tuy hát cho có hát, chung quy vẫn hát trôi chảy. Tiết mục thứ chín, Chinh Phục của ban mười. Bài hát này là bài hát Na Anh phát hành vào năm 1998. và nó đã phổ biến trở lại nhờ tiếng hát của Grady Guan trong The Voice Trung Quốc. Nói thật, kiếp trước Tô Bạch biết đến bài hát này cũng là nhờ vào chương trình The Voice Trung Quốc. Bài hát này, cứ như vậy bị người đó chinh phục trong phần hạ màn sân khấu. Tiết mục thứ mười, là điệu nhảy Gangnam Style của ban 11. Bảy nữ sinh ban 11 trên sân khấu nhảy Gangnam Syle khiến cho nhiều người không nhịn được nhảy theo trên nền nhạc Gangnam Style, toàn trường một lần nữa bùng nổ. "Gangnam Style" của Psy được phát hành vào tháng 7 năm nay, ngay khi phát hành đã càn quét khắp Âu Mỹ và toàn bộ Đông Nam Á. Lúc này, bài hát mới bùng nổ ở Trung Quốc. Rất nhiều người vừa mới tiếp xúc, hơn nữa người nhảy vũ đạo là những cô gái. Vũ đạo ma thuật kết hợp với âm nhạc ma thuật, tiết mục này càng náo động hơn cả tiết mục múa solo của Thẩm Dao. Thành phố này sao mà trống rỗng quá, hồi ức này sao mà tàn nhẫn vậy, Giữa đường phố đông đúc này, tôi có thể ôm lấy ai đây. Tiết mục thứ mười một là bài hát Không Thành của Dương Khôn, là bài hát nhờ vào chương trình The Voice mà nổi tiếng trở lại. Ngoài bài hát này, phía sau còn có bài Giữa Mùa Xuân của Uông Phong cùng với You Exist In My Song của Khúc Uyển Đình. Bởi vì sức ảnh hưởng của The Voice, mấy bài hát này cũng coi như là những bài hát hot nhất vào nửa cuối năm 2012. Đặc biệt là Không Thành, lúc Tô Bạch vào quán net đánh tờ đơn năm 2012. quán net đều mở bài hát này mỗi ngày. Cuối cùng, các tiết mục lần lượt được biểu diễn cho đến tiết mục thứ 20. "Nghe cho rõ." Trước khi Khương Hàn Tô lên sân khâu, Tô Bạch nói một câu với cô ấy. Khương Hàn Tô gật gật đầu, sau đó nắm chặt tay, cổ vũ cho hắn: "Cố lên nha!" "Nhanh lên đi." Tô Bạch cười nói. "Ừ." Khương Hàn Tô cầm micro đi lên sân khấu. Hai người dẫn chương trình đã biến thành một người, Khương Hàn Tô đi ra giới thiệu tiết mục thứ 20 trong chương trình văn nghệ của buổi tối hôm nay. "Tiếp đến, là bài hát Thanh Minh Vũ Thượng của Hứa Tung do Tô Bạch lớp 10 ban bảy mang đến." Khương Hàn Tô cầm micro rời đi, Tô Bạch cầm micro đi lên. "Bài hát này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với tớ. Trước đây, đừng nói là hát bài hát này, coi như là nghe cũng không dám nghe, nhưng bây giờ, tớ đã có đủ dũng khí để hát bài hát này rồi." Ánh mắt Tô Bạch nhìn đến Khương Hàn Tô dưới sân khấu, và khi hai mắt chạm nhau, Tô Bạch nở nụ cười. Kiếp trước không dám hát, bởi vì hắn sợ nhớ đến cô ấy. Mà kiếp này, không sợ nữa. Nhìn thấy nụ cười trên mặt Tô Bạch, Khương Hàn Tô cũng cười, sau đó cô giơ giơ quả đấm nhỏ. Theo tiếng nhạc đệm của bài hát vang lên, Tô Bạch nhẹ nhàng cất lời. Ánh sáng ban mai xuyên qua cửa sổ, nắng chiếu cầu tây, mây vút bay Nhớ người năm nào gió lay tà áo Tượng gỗ mạ vàng, tháng năm gợn sóng, phong bút bảy năm rồi Bởi vì kiếp này ta cất bút chỉ vì người Mưa ướt bờ mi, hàng năm nhìn sao ngóng quê nhà Sợ nhất trong vô thức lệ nhỏ hai hàng Ở nhân gian ta lưỡng lự, tìm không thấy thiên đường của người Lòng chỉ mong yên vui, mà hận không thể lãng quên Mưa rơi buổi thanh minh lần nữa, ngắt cành cúc gửi đến bên cạnh người Khẽ hát lên bài hát mà người yêu thích nhất Phương xa có cây đàn ưu tư kỳ ảo, tiếng đàn giục mưa xuống Tâm sự nhỏ giọt nói cho lòng mình nghe Bóng trăng lay động, khói lửa trùng trùng hoa nến rực hồng Mộng xưa cõi hồng trần hóa thành không Bài hát này rất chậm, Tô Bạch cũng không có kỹ thuật gì. Cũng chỉ là chậm rãi hát lên như đang kể ra một câu chuyện. Tượng gỗ mạ vàng, tháng năm gợn sóng. Kiếp trước Khương Hàn Tô chết đi, Tô Bạch lúc đầu không để ý lắm, nhưng năm tháng vội vã trôi qua, lại vô tình nhớ đến cô ấy, đáy lòng một lần nữa gợn sóng không thể kiềm chế được. Bởi vì cô ấy chính là người con gái mình thích đầu tiên. Chỉ khi không còn bị cái đói, cái lạnh và hơi ấm làm cho lu mờ, mới biết được cô ấy để lại ấn tượng trong lòng mình sâu đậm đến bao nhiêu. So với vũ đạo cuồng nhiệt trước đó, tiết mục của Tô Bạch không thể nghi ngờ trầm lắng rất nhiều. Không người hoan hô, không người vỗ tay. Nhưng cảm xúc chân thật trong bài hát vẫn lây nhiễm cho nhiều người. . Nói đến chữ tình, hắn xem như là một trong những người biểu diễn dùng tình người chân chính nhất. Bởi vì bài hát này là bài khắc hoạ chân thực kiếp trước của Tô Bạch. Ở kiếp trước, rất nhiều lúc Tô Bạch đều sẽ mơ tới hình ảnh bản thân mình nhìn thấy Khương Hàn Tô. Năm lớp 7, một cô gái với mái tóc đuôi ngựa nhẹ nhàng bước vào cửa. Nếu như trên thế gian này thật sự có ánh trăng sáng*. Thì ánh trắng sáng của Tô Bạch chính là Khương Hàn Tô. (Ánh trăng sáng nguyên âm là bạch nguyệt quang: chỉ người mình yêu sâu đậm)