Chương 278: Cậu sao có thể thích một cô gái nước ngoài?

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 16:40:06

Khương Hàn Tô nhìn chằm chằm vào một nơi rất lâu. Tô Bạch đưa mắt nhìn theo, mới phát hiện trên bàn thuỷ tinh có một cuốn album ảnh đã bị ố vàng. Trong album ảnh đều là hình ảnh được chụp lúc Tô Bạch còn bé. "Cậu thích sao cậu không tới lấy xem?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô lắc lắc đầu, nói: "Không thể tùy tiện cầm đồ của người khác." Tô Bạch tức giận, nói: "Đây là nhà ai?" Khương Hàn Tô kỳ lạ liếc mắt nhìn hắn, nói: "Nhà cậu!" "Nhà tớ không phải là nhà cậu à?" Tô Bạch hỏi. "Không phải." Khương Hàn Tô lắc lắc đầu, nói: "Ít nhất, ít nhất bây giờ còn chưa phải." Tô Bạch nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô ấy, hắn liền xoa xoa cho hả giận. Nhưng sau khi xoa xoa vài lần, cuối cùng vẫn không nhịn được hôn mấy cái. Khương Hàn Tô à, cậu đúng là cố chấp mà. Thật ra, Tô Bạch có thể nói ra vài câu khiến cô ấy bị nghẹn, chẳng hạn như hai chúng ta hiện tại còn chưa có kết hôn mà, vì sao cậu lại cho tớ hôn? Nhưng câu nói đó chỉ có kẻ ngốc mới nói ra miệng, nếu như Khương Hàn Tô thật sự bởi vì câu nói đó mà không cho hắn hôn thì hắn phải làm sao bây giờ. Cầm album ảnh trên bàn thuỷ tinh tới cho cô ấy, Tô Bạch đứng dậy để Khương Hàn Tô ngồi trên ghế sô pha, còn hắn thì nằm lên trên đùi đang mặc quần jean của cô. Tuy ôm cô rất thoải mái nhưng không thể ôm lâu, nếu cứ ôm cô ấy với tư thế này lâu thì sẽ có nhiều chỗ rục rịch ngay. Vì thế, hắn nên sớm một chút đứng dậy và nằm lên đùi cô ấy tốt hơn. Bất luận đến nhà ai, Khương Hàn Tô đều không chủ động động vào đồ của người khác. Nếu là ở nhà những người chưa quen, mặc dù người khác mời, cô cũng sẽ không động vào. Những thứ này đều là những gì Lâm Trân dạy cô từ nhỏ. Nói là quen thuộc, thật ra đối với Khương Hàn Tô mà nói, có thể đạt đến hai chữ quen thuộc không nhiều lắm. Giống như Tô Sắc vậy, cả hai nhà có quan hệ thân thiết vì thường xuyên gặp gỡ nhau trong những năm này. Nhưng khi cô đến nhà Tô Sắc, mặc dù Tô Sắc nói cô ăn những trái cây này đi, cô vẫn không động vào. Mãi đến khi Tô Bạch cầm lấy đưa cho cô, cô mới nhận. Thật ra, Tô Bạch thật sự không có ý tức giận, Khương Hàn Tô đã dùng phương thức khác để đối xử với hắn khác với cách ngày xưa cô đã đối xử với hắn. Chẳng hạn như, nếu Tô Bạch cho cô một thứ gì đó, chỉ cần nó không quá đắt tiền, cô sẽ nhận. Chẳng hạn như, cô đến nhà Tô Bạch, nhìn thấy trên bàn thủy tinh có một cuốn album ảnh mà cô muốn xem, bởi vì album ảnh là của người khác, cô sẽ không động vào, nhưng nếu album ảnh do Tô Bạch đưa cho cô, vậy cô có thể nhận lấy. Trong cách nghĩ của Khương Hàn Tô, có một số việc phân chia rất rõ ràng, nhưng cũng chính bởi vì phân chia quá rõ ràng, mới có thể chân chính làm được cái sòng phẳng không hổ thẹn. Nhưng cái sòng phẳng không hổ thẹn này, trước đây đã bị Tô Bạch lấy phương thức cứng rắn đánh nát vụn. Đối với Tô Bạch, cô ấy hổ thẹn, như là, thiếu hắn rất nhiều tiền, như là, lần trước bởi vì mẹ cô bức bách nên chia tay với hắn. Chính bởi vì có những thứ này, mới khiến cho cô cảm thấy tự ti khi ở cùng với Tô Bạch. Những năm gần đây, Tô Bạch không có album nào cả, có, cũng chỉ có một quyển này. Mà một quyển này, đều là ảnh Tô Bạch từ một tuổi đến tiểu học. Đến sau tiểu học, Tô Bạch không có chụp qua bất kỳ tấm ảnh nào. Bởi vì những hình này, phần lớn đều là những hình chụp Tô Bạch đi Thâm Thành nghỉ hè trong những năm còn học tiểu học. Và sau khi lên cấp 2, cha mẹ không có đánh và chữi hắn là tốt lắm rồi, nào còn rãnh rỗi để đi chụp ảnh cùng hắn. Nhưng khi nhìn thấy album ảnh này, Tô Bạch chợt nhớ tới trong không quan QQ của mình có rất nhiều ảnh chụp Khương Hàn Tô, đến thời điểm có thể làm cho cô ấy một cái album ảnh. Album ảnh của Tô Bạch bị đứt khúc từ khi hắn lên cấp 2, nhưng Khương Hàn Tô, hẳn là từ nhỏ không hề lưu lại bất kỳ tấm ảnh nào. Ảnh Khương Hàn Tô, Tô Bạch thường hay gửi lên trên không gian QQ. Như vậy, mặc dù điện thoại di động có mất đi, những bức hình kia tự nhiên cũng sẽ không biến mất. Đương nhiên, bỏ vào trong không gian ảnh, Tô Bạch chắc chắn phải dùng mật khẩu rườm rà để khóa lại rồi. Khương Hàn Tô lật xem từng ảnh từng ảnh trong album ảnh. Khó trách, có nhiều người nói dáng vẻ Tô Bạch khi còn bé vô cùng đáng yêu. Khi hắn còn bé thật sự khiến cho người ta yêu thích mà. "Có sự thay đổi nào quá lớn giữa tớ còn bé và tớ bây giờ không?" Chờ Khương Hàn Tô lật xem xong, Tô Bạch cười hỏi. Khoé miệng Khương Hàn Tô nở nụ cười tươi, nói: "Không còn đáng yêu như hồi bé." Tô Bạch giúp cô đặt lại quyển album lên trên bàn và nói: "Đàn ông con trai, đáng yêu để làm gì? Tớ lại không phải đi Hàn Quốc làm thực tập sinh và để có vẻ ngoài đáng yêu để dễ dàng ra mắt giới giải trí." Thật ra, có một câu nói Khương Hàn Tô chưa nói, là mất đi vẻ đáng yêu hồi nhỏ, bù lại càng thêm đẹp trai hơn hồi bé. Cô có chút không hiểu hỏi: "Thực tập sinh và ra mắt khác nhau ở chỗ nào?" Tô Bạch sờ sờ đầu, những chuyện trong giới giải trí, Khương Hàn Tô làm sao có khả năng hiểu được, nhưng Khương Hàn Tô đã hỏi rồi, Tô Bạch tự nhiên sẽ giải thích cho cô biết, nói: "Hiện tại không phải rất thịnh hành những nhóm nhạc nam và nữ sao? Cậu có biết Girls' Generation không? Nó là như thế đó. Trên thế giới có rất nhiều nhóm thần tượng nổi tiếng và phần lớn được tạo ra bởi những nhà sản xuất ở Hàn Quốc. Hàn Quốc có rất nhiều công ty giải trí, họ sẽ đi tìm những nam nữ trẻ tuổi về để trở thành thực tập sinh của họ. Những người này có một tên gọi chuyên môn là người đi tìm sao." "Những người được tuyển chọn có thể vào công ty làm thực tập sinh. Thực tập sinh thường kéo dài vài năm, và những người tài giỏi trong số đó sẽ thành lập một nhóm nhạc để ra mắt, gần như là như thế. Nhiều công ty giải trí lớn ở Hàn Quốc, đều có một bộ máy hoàn thiện để tạo sao." Tô Bạch nói. Khương Hàn Tô đúng là không hiểu cho lắm, như là Girls' Generation, là một nhóm nhạc nữ thần tượng nổi tiếng khắp Châu Á. Thực tế có rất nhiều người biết đến, nhưng trong số những người đó, hiển nhiên không bao gồm Khương Hàn Tô. Khương Hàn Tô bỗng nhiên mím mím môi, hỏi: "Trong những nhóm nhạc nữ Hàn Quốc, có người cậu thích sao?" Tô Bạch: ". . ." Tự nhiên không có việc gì làm, lại đi phổ cập cho cô ấy biết về những nhóm nhạc nữ, lần này tự lấy đá đập lên chân mình rồi. "Cậu muốn nghe lời thật lòng hay là lời nói dối?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô không hề trả lời câu hỏi của hắn, mà là hỏi: "Cậu muốn nói thật lòng hay là lời nói dối?" Được, một câu hỏi ngược lại vô cùng sắc bén, nhưng Tô Bạch không muốn nói dối cô ấy. "Đúng là có một nhóm nhạc nữ tớ thích, tên là T-ara. Lúc đầu vì họ hát những bài hát nghe rất êm tai, sau này bởi vì chơi game quá chán nên tớ có lên xem nhiều hơn, dù sao cũng là một nhóm nhạc nữ hoàn hảo hiếm thấy." Tô Bạch nói. "Nhóm nhạc nữ hoàn hảo là gì?" Khương Hàn Tô không hiểu hỏi. "Chính là các cô gái trong nhóm nhạc đều rất xinh đẹp." Tô Bạch nói. Nếu như không phải Khương Hàn Tô hỏi, hắn thật sự không muốn trả lời những thứ này. Tuy Khương Hàn Tô nhìn như rất bình thản, nhưng Tô Bạch vẫn cảm thấy chuyện tiếp theo rất nguy hiểm. "Ừ." Khương Hàn Tô chỉ thản nhiên ừ một tiếng và không nói thêm gì cả. Tô Bạch cảm thấy có chút khát nước, nhìn thấy trên bàn cũng chỉ còn sót lại ly trà sữa của Khương Hàn Tô còn chưa uống xong, hắn liền cầm lấy uống hết. Thời điểm hắn uống hết trà sữa và nằm lên đùi Khương Hàn Tô lần nữa, Khương Hàn Tô cúi đầu xuống. "Cậu có thể ngừng thích các cô ấy được không?" Khương Hàn Tô nói. "A? Vì sao?" Tô Bạch hỏi. "Bởi vì các cô ấy đều là người Hàn, cậu sao có thể đi thích một cô gái nước ngoài được?" Khương Hàn Tô rất nghiêm túc nói.