Chương 168: Nếu như

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:38:06

Khương Hàn Tô trợn tròn hai mắt, sau đó sợ hãi rụt tay của mình lại ngay lập tức. "Cậu, sao cái nào cậu cũng mê hết vậy." Khuôn mặt Khương Hàn Tô ửng đỏ hỏi. "Ban đầu không có, chỉ là không biết vì sao, vừa nhìn thấy cậu liền có." Tô Bạch cười nói. Đến cùng là do bản thân Tô Bạch va chạm với xã hội quá nhiều, hắn cũng không cảm thấy chút xấu hổ nào. Chân đã cắn rồi, còn ngón tay tính là cái gì? Hơn nữa, hắn nghĩ rõ ràng rồi, ban đầu hắn không có mê những thứ này, là bởi vì không có gặp được người mình thích. Gặp được người mình thích, tự nhiên là không có chỗ nào mình không thích, không có chỗ nào không muốn hôn. "Thật ra trước kia tớ cũng là một người nghiện chân và rất yêu thích chân của những người con gái xinh đẹp, chỉ là không có sinh ra cảm xúc kích động muốn hôn mà thôi, những thứ này xuất hiện kể từ khi tớ quen được cậu." "Cho nên." Tô Bạch xoa xoa mặt, vẻ mặt tươi cười nói: "Hay là bởi vì tớ thích cậu!" Khương Hàn Tô cắn cắn môi, vốn còn muốn nói hắn một câu biến thái, nhưng bây giờ lại không thể mở miệng nói ra được. Tuy nhiên, Khương Hàn Tô vẫn rất cẩn thận đem tay của mình giấu đi. Không muốn nói thì không muốn nói, để hắn cắn ngón tay chắc chắn không được. Tô Bạch nhìn thấy cô ấy giấu tay của mình vào trong tay áo thì mỉm cười. Vừa nãy là vì nhìn thấy tay cô ấy đẹp, không nhịn được sinh ra cảm xúc kích động muốn cắn một cái. Bây giờ tuy vẫn còn loại kích động này, nhưng đã giảm đi nhiều rồi. Khương Hàn Tô làm như vậy thực sự rất hiệu quả, không cho Tô Bạch nhìn thấy, Tô Bạch không còn sinh ra suy nghĩ đó nữa. Mười phút sau đã đến rạp chiếu phim, Tô Bạch và Khương Hàn Tô xuống xe. Giống như Qua Thành, rạp chiếu phim ở Bạc Thành cũng rất ít, chỉ có vài nơi thôi, mà nơi bọn họ đến là nơi lớn nhất trong thành phố. Bạc Thị xây dựng rạp chiếu phim trên quy mô lớn, chắc là khoảng mấy năm sau nữa. Theo sự nổi tiếng của phim điện ảnh Chiến Lang 2, mọi người cuối cùng cũng sẵn sàng mua vé xem phim điện ảnh sau khi có được cuộc sống cơm no áo ấm. Đó là lý do tại sao có nhiều rạp chiếu phim ở một số thành phố nhỏ. Giống 10 năm trước, tuy Qua Thành chỉ có một rạp chiếu phim là Hồng Kỳ, nhưng rạp chiếu phim đó hiếm khi nào kín chỗ. 10 năm trước, không có người thân hay hàng xóm nào của Tô Bạch đi đến rạp chiếu phim xem phim điện ảnh. Nhưng từ năm 2015 trở về sau, người xem phim điện ảnh càng lúc càng nhiều hơn. Đến năm 2020. thị trường điện ảnh Trung Quốc đã hoàn toàn vượt qua nước Mỹ. Đương nhiên, vào năm đó, nước Mỹ cũng có những nhân tố khác tồn tại. Từ sau khi thị trường điện ảnh Trung Quốc vượt qua nước mỹ với 3 tỷ USD trong 20 năm. Và những năm sau đó, giá trị này không ngừng được mở rộng. Chiến Lang 2 tuy chỉ nổi tiếng ở trong nước, nhưng chỉ dựa vào phòng bán vé nội địa, nó đã lọt vào bảng xếp hạng phòng bán vé toàn cầu trong vài tuần liên tiếp. Đến rạp chiếu phim, Tô Bạch mua hai vé, sau đó lại mua thêm đồ uống và bắp rang bơ. Người đi vào xem bộ phim này, gần như đều là các đôi các cặp tình nhân. Nếu như nói đi xem phim một mình là cô đơn gấp mười, thì một mình đi đến rạp chiếu phim xem Titanic còn cô đơn gấp trăm lần. Trong rạp chiếu phim không có nhiều người, Tô Bạch và Khương Hàn Tô ngồi xuống ghế ngồi của mình. Theo đoạn giới thiệu trước khi chiếu, bộ phim Titanic được dựng theo dạng 3D liền bắt đầu. Khương Hàn Tô thì nghiêm túc xem phim điện ảnh, trong khi Tô Bạch lại cầm tay của cô ấy. Không biết có phải tình tiết trong phim điện ảnh quá mức hấp dẫn hay không, Khương Hàn Tô cũng không có làm ra bất kỳ phản ứng nào. Sau đó, Tô Bạch trực tiếp đưa tay ôm lấy Khương Hàn Tô đang mặc đồng phục học sinh. Vòng eo của cô ấy rất mảnh mai, Tô Bạch ôm rất thoải mái. Cũng chính vào lúc này, Khương Hàn Tô nghiêng đầu. Tô Bạch cười nhìn cô ấy, Khương Hàn Tô mím mím môi, khuôn mặt bắt đầu đỏ lên. Tiếp đến. Tô Bạch chép miệng nhìn về phía trước. Cô nhìn thấy một người phụ nữ trước mặt mình đang ngồi trong vòng tay của một người đàn ông bên cạnh. "Tớ không muốn làm như vậy." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói. Lúc ở nhà, cô bị ôm vào trong lòng như vậy đã rất thẹn thùng rồi. Ở đây, trước mặt mọi người bị hắn ôm và ngồi trên đùi, Khương Hàn Tô không làm được. "Yên tâm đi. Tớ sẽ không làm cậu khó xử, ôm cậu như thế này đã thích lắm rồi." Tô Bạch nói. "Cậu nên đặt đầu của cậu lên vai tớ để xem phim, như vậy sẽ thoải mái rất nhiều." Tô Bạch nói. Khương Hàn Tô không nói chuyện, cô cẩn thận từng li từng tí nhìn bốn phía xung quanh, sau khi thấy không có người nào nhìn bọn họ, cô mới nhẹ nhàng đặt đầu của mình lên vai Tô Bạch. Tay phải Tô Bạch ôm vòng eo thon thả của cô ấy, còn tay trái thì đưa cho cô ấy coca ướp lạnh. Bên trong ly coca lớn ban đầu chỉ có một cây ống hút, nhưng bị Tô Bạch dùng sức cắm vào hai cây. Thế là, bọn họ mỗi người một cây ống hút uống nước. Nếu như bây giờ có ánh đèn chiếu lên khuôn mặt Khương Hàn Tô, có lẽ sẽ nhìn thấy được khuôn mặt của cô ấy tỏa sáng như ánh chiều tà. Khi tình tiết trong phim dần dần đặc sắc hơn, Khương Hàn Tô bắt đầu nhìn chằm chằm vào màn ảnh không chớp mắt. Tuy phiên, dù phiên bản làm lại của phim Titanic được phát hành tại Trung Quốc, cảnh nam chính vẽ ảnh chân chung nữ chính khỏa thân đã bị xóa đi. Nhưng những cảnh nóng trong phim vẫn còn, chẳng hạn như bức chân dung khỏa thân của Rose được lướt qua trên màn ảnh. Khương Hàn Tô nhìn thấy cảnh này, lập tức nghiêng đầu qua chỗ khác và dùng tay che đi đôi mắt của mình. Cô sợ cảnh tiếp theo vẫn chiếu hình ảnh đó, xấu hổ hỏi: "Vì sao lại có những cảnh này?" Trong mặt một người thanh thuần như Khương Hàn Tô, những thứ này chỉ nên được tìm thấy trong những đĩa CD màu vàng được bán trong thị trấn. Thấy dáng vẻ cực kỳ thẹn thùng của cô ấy, Tô Bạch ló đầu muốn hôn một cái lên đôi môi anh đào nhỏ nhắn của cô. Nhưng Khương Hàn Tô đã phòng bị từ sớm, trước khi Tô Bạch hôn, liền dùng mu bàn tay chặn môi của mình lại. Môi bị ngăn, lòng bàn tay thì không, Tô Bạch hôn lên lòng bàn tay của cô ấy một cái, sau đó lại cảm thấy không đã ghiền, lại tiếp tục hôn lên trên khuôn mặt đang ửng đỏ của cô ấy một cái nữa. Có như thế, Tô Bạch mới thu hồi nụ cười trên khuôn mặt mình. "Lưu manh, sắc lang, không biết xấu hổ." Khương Hàn Tô dùng tay xoa xoa mặt của mình. Khuôn mặt của cô bây giờ như quả hồng chín mọng, đỏ bừng cả mặt. "Quốc gia của chúng ta kiểm soát rất nghiêm ngặt cảnh nóng trong các bộ phim, nguyên bản Rose nằm ở nơi đó để Jack vẽ chân dung đã bị cắt bỏ toàn bộ. Cậu cứ yên tâm tiếp tục xem phim đi, đoạn cao trào của bộ phim chuẩn bị xuất hiện, những cảnh nóng sẽ không còn xuất hiện nữa đâu." Tô Bạch nói. "Nếu cậu nói dối tớ, sau này tớ sẽ không thèm để ý đến cậu nữa." Khương Hàn Tô nói. Phim điện ảnh hay thì có hay đó, nhưng nếu như chiếu tiếp những hình ảnh đó, cô tuyệt đối không xem. "Tớ đưa cánh tay cho cậu, nếu như còn xuất hiện loại hình ảnh giống như thế thì cậu cứ cắn tớ, thế nào?" Tô Bạch cười hỏi. "Tớ không phải cậu, tớ không thích cắn đồ của người khác." Khương Hàn Tô hừ nhẹ nói. "Không biết là ai cắn tớ trước nha." Tô Bạch tức giận nói. Đôi mắt đẹp của Khương Hàn Tô nhìn thẳng vào màn hình đang chiếu phim điện ảnh, giả vờ như không nghe thấy. Sau đó là cảnh Titanic đụng vào núi băng và tàu sắp chìm. Vài chục phút tiếp theo chính là tinh hoa của toàn bộ bộ phim, Khương Hàn Tô sau khi xem xong nói: "Bộ phim này rất hay." Tô Bạch đưa cô ấy đi xem qua không ít phim điện ảnh, có thể được cô ấy khen ngợi một câu, thật sự không dễ dàng gì. Vì cuộc sống thăng trầm của bản thân nên cô bé này chưa bao giờ có cảm xúc quá lớn đối với những bộ phim tình cảm. Giống như lời cô ấy nói trước đây vậy, mọi thứ trên màn ảnh đều là giả, mà cô ấy là thật. Mà bộ phim này, có lẽ đã thực sự chạm đến trái tim của cô ấy, làm cho cô ấy không nhịn được khen một câu. "Nếu như năm nay thực sự là năm tận thế của thế giới, trước khi tận thế, cậu muốn làm những gì?" Tô Bạch đột nhiên hỏi. Hắn hỏi một câu đã từng hỏi Hứa Lâm trước kia, Hứa Lâm nói cho hắn là cậu ấy sẽ đi tỏ tình với người con gái mà cậu ấy thích. Nhưng Tô Bạch biết, hắn không có dũng khí đó, ít nhất hiện tại Hứa Lâm không có. Tô Bạch bỗng nhiên rất muốn biết câu trả lời của Khương Hàn Tô. Nếu như 2012 đúng là năm tận thế thế giới, như vậy cô ấy sẽ làm gì? "Nếu như năm 2012 đúng là năm tận thế của thế giới, như vậy, trước khi đến gần ngày tận thế tớ. . ." "Cậu sẽ thế nào?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô trừng mắt nhìn, nét mặt tươi cười như hoa nói: "Không nói cho cậu biết." Nếu như 2012 đúng là năm tận thế của thế giới. Như vậy, trước khi ngày tận thế đó đến, tớ sẽ đến trước mặt cậu và nói tớ thích cậu. Tớ có thể lừa cậu, nhưng không thể lừa được chính tớ. Tô Bạch, tớ thích cậu từ lâu lắm rồi. Có vài lời, Khương Hàn Tô không đủ dũng khí để nói. Nhưng nếu như ngày mai là tận thế, vậy thì Khương Hàn Tô nhất định sẽ nói vào ngày hôm nay. Bởi vì có một số việc, cô muốn cho hắn biết. Cô muốn cho hắn biết, tình cảm của hắn cũng không phải là vô ích.