Chương 113: Cảm nghĩ

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:08:18

Đúng như lời Đoàn Đông Phương nói, hôm nay có rất nhiều người đến đây phỏng vấn bọn họ. Ngoài một số truyền thông bản địa ở Qua Thành, còn có rất nhiều người đến từ thành phố. Dù sao, thủ khoa kỳ thi cấp 3 trước đây đều từ thành phố đi ra, nào có chuyện bị trường ở huyện cướp đoạt. Lần này không chỉ bị cướp đi thủ khoa kỳ thi cấp 3, Khương Hàn Tô ngoài môn ngữ văn ra, thành tích của các môn khác đều đứng đầu. Ngay cả khi toán lý hóa đạt điểm tối đa như cô ấy từng đạt, nhưng vậy thì cũng chỉ ngang hàng hạng nhất. Mà cái môn tiếng Anh, thành tích của Khương Hàn Tô là 148. 5, thuộc về kiểu người không ai có thể sánh ngang được. Có hơn bốn vạn học sinh tham gia thi cấp 3 trong toàn thành phố, không có người nào đạt đến số điểm này. Ngoài ra, những truyền thông này còn phát hiện một chuyện thú vị, đó chính là Khương Hàn Tô lọt mất hạng nhất môn ngữ văn lần này, nhưng không có bị học sinh bên ngoài trường lấy đi. Cái người làm kiểm tra đạt 148 điểm, chỉ bị trừ một điểm phần viết văn, không chỉ cùng trường với cô ấy, mà theo điều tra, còn là bạn học cùng lớp với cô ấy. Thế là, vốn chỉ có rất ít người phỏng vấn Tô Bạch, bây giờ bắt đầu tăng lên. Trong một trường học, bạn học cùng lớp, phân biệt là nam và nữ, có quá nhiều thứ có thể đưa tin. Những người này đào bới mọi thứ, vốn là vì có thể hấp dẫn sự chú ý. Số lần Tô Bạch từng bị phỏng vấn quá nhiều, hơn nữa bối cảnh phỏng vấn còn lớn hơn bây giờ. Vì thế, ứng phó rất thành thạo và điêu luyện. Những truyền thông này không tìm thấy giá trị nào trong cuộc phỏng vấn, liền hỏi về bí quyết gì để đạt điểm cao trong bài thi ngữ văn và làm cách nào chỉ mất một điểm trong phần viết văn Và đây đều là những câu hỏi rất hay. Tô Bạch chỉ nói qua loa lấy lệ như đọc nhiều, đi nhiều và viết. Thật ra cũng không tính là qua loa lấy lệ, bởi vì phần viết văn của hắn đạt điểm cao như vậy là do hắn đọc nhiều và đi nhiều. Khương Hàn Tô trước đó còn muốn buổi chiều đi tới quán mì Bạch Tô phỏng vấn, nhưng cả ngày hôm nay, cô đều bị phỏng vấn. Bị truyền thông trong huyện và trong thành phố phỏng vấn xong, lại bị Dục Hoa phỏng vấn. Buổi chiều trên sân trường, cô nói vài lời động viên học sinh sang năm thi cấp 3, cùng với lời tri ân dành cho trường học cũ. Nói trắng ra, chính là dành nhiều lời khen cho Dục Hoa, có thể giúp cho Dục Hoa có thêm càng nhiều tân sinh đến học hơn trong tương lai. Khương Hàn Tô có giá trị lớn ở hiện tại, bọn họ không thể không lợi dụng. Nhưng trong lòng Khương Hàn Tô thực sự rất cảm ơn Dục Hoa, nếu có thể giúp trường cũ của mình một chút thì cô sẵn lòng giúp nhiều hơn. Tô Bạch với tư cách là người lội ngược dòng ở Dục Hoa. Từ hai, ba ngàn trực tiếp bay đến hai trăm người đứng đầu, trường học cũng nhờ hắn nói vài câu khích lệ học sinh. Ban đầu, nhà trường chờ mong hắn nói vài lời cảm ơn Dục Hoa, cùng với những tâm đắc trong khoảng thời gian khắc khổ, nỗ lực và phấn đấu sau khi lội ngược dòng thành công. Kết quả, câu đầu tiên cái tên này nói khi lên sân khấu là: "Cảm ơn người ngồi cùng bàn, bạn học Khương Hàn Tô xinh đẹp và đáng yêu, bởi vì có cậu ấy làm bạn và đốc thúc, em mới có thể thẳng tiến trong vòng một năm từ hai ngàn lên hai trăm người đứng đầu như hiện tại." Câu nói này khiến những học sinh dưới sân khấu không nhịn được cười, Tô Bạch thích Khương Hàn Tô, người trong trường học biết không ít. Trong kỳ nghỉ hè lần trước, có không ít người trong trường nhìn thấy Tô Bạch nắm tay Khương Hàn Tô. Đối với Khương Hàn Tô và Tô Bạch, hai nhân vật nổi tiếng trong trường học, chuyện của bọn họ vừa truyền ra giống như một hòn đá ném vào hồ, nhanh chóng nổi lên gợn sóng. Hai bên tai Khương Hàn Tô đỏ lên và nhìn cái tên Tô Bạch nói lời thẳng thừng chẳng thấy chút gì xấu hổ, trên khuôn mặt xinh đẹp lập tức lộ vẻ ngại ngùng. Da mặt của cái tên này sao có thể dày đến thế cơ chứ? Bản thân mình phát biểu trên sân khấu rất hồi hộp, hắn không chỉ không căng thẳng, còn có thể cười và nói ra những lời xấu hổ. Nhà trường cho cậu lên sân khâu, là để cậu nói lời tri ân trường, cảm ơn thầy cô và cổ vũ học sinh, cậu nói cảm ơn tớ làm gì? Mà Đoàn Đông Phương càng tức giận không ít, tuy tiểu Khương có cống hiến rất lớn, nhưng tôi không hề có một chút công lao đúng không? May mắn, Tô Bạch cũng không quên giáo viên bọn họ. "Đương nhiên, còn phải cảm ơn chủ nhiệm lớp của em, thầy Đoàn Đông Phương, cảm ơn giáo viên ngữ văn của em, thầy Lý Tân và cảm ơn tất cả những thầy cô đã dìu dắt em trong ba năm qua ngoại trừ thầy Hàn Thành." Tô Bạch nói xong, cúi đầu thật sâu với họ, sau đó đứng dậy cười nói: "Chúc các em thành công trong kỳ thi cấp 3 năm sau, chúc các em có được một lớp trưởng xinh đẹp và đáng yêu." "Nếu như trong lớp các em có một người lớp trưởng như vậy, nhất định phải dũng cảm nắm lấy em ấy." Tô Bạch cười nói. Tô Bạch nói xong, trực tiếp đi xuống bục giảng. Hắn cũng biết, Dục Hoa đối với chuyện yêu sớm có thái độ như mãnh hổ, hắn nói câu này xong, không thể tiếp tục nói nữa. Sau khi Tô Bạch đi xuống bục giảng, hắn đi thẳng tới bên cạnh Khương Hàn Tô. Hắn trừng mắt nhìn, cười hỏi: "Thế nào? Thấy tớ phát biểu cảm nghĩ hay không?" "Cậu là ai? Tớ quen cậu sao?" Khương Hàn Tô lộ ra vẻ mặt không hề quen biết với hắn. Tô Bạch nặn nặn khuôn mặt nhỏ của cô ấy, cười nói: "Cậu có tin hay không, tớ có thể lên sân khẩu thổ lộ với cậu một lần nữa đấy?" "Đừng, đừng, tớ sai rồi." Khương Hàn Tô vội vàng xin tha. Cô không chịu nỗi mấy lời xấu hổ đến từ Tô Bạch, nếu như hắn thật sự đi lên thổ lộ với mình tiếp, vậy mình làm sao dám gặp người khác đây! Hơn nữa, nếu như ngay trước mặt nhiều người từ chối hắn, hắn sẽ rất đau lòng, rất mất mặt. "Gần sáu giờ rồi." Tô Bạch nhìn đồng hồ tay một chút, cười nói: "Đi thôi, tớ đưa cậu đi ăn." "Bây giờ còn có thể tới quán mì phỏng vấn sao?" Khương Hàn Tô hỏi. "Có thể." Tô Bạch cười nói: "Vừa phỏng vấn vừa ăn thôi." Hai người vừa mới ra khỏi cổng trường, liền nhìn thấy một tấm bảng vàng mới tinh dán bên cổng trường. Bảng vàng ngoài viết tin mừng ra, bên ngoài còn treo rất nhiều băng rôn "Nhà trường làm việc đúng nhanh nha." Tô Bạch cười nói. Thành tích vừa có vào buổi sáng, bảng vàng và băng rôn liền chuẩn bị kỹ càng cho buổi chiều rồi. Tô Bạch liếc mắt nhìn bảng vàng, cộng thêm 30 điểm thi thể dục, tổng điểm kỳ thi cấp 3 ở Bạc Châu là 780 phân. Mà ở Qua Thành, 700 điểm trở lên tổng cộng có 603 người, 710 điểm trở lên 300 người, 720 điểm trở lên 167 người, 730 điểm trở lên 58 người, 740 điểm trở lên 29 người, 750 điểm 13 người. 760 điểm trở lên, chỉ có duy nhất một người. Năm nay, kỳ thi cấp 3 ở huyện có 100 người đứng đầu, Dục Hoa chiếm 91 người. Mà trong đó, năm mươi vị trí đầu toàn bộ đều thuộc về Dục Hoa. Trước đây, bảng vàng Dục Hoa chỉ đề cập đến huyện, bởi vì thành tích trong huyện so với thành tích trong thành phố không tính là chói mắt. Nhưng lần này, ở cuối bảng vàng, Dục Hoa còn viết xuống chúc mừng bạn học Khương Hàn Tô của trường ta, đạt được thủ khoa kỳ thi cấp 3 trong thành phố lần này. Ngoài ra, còn chúc mừng bạn học Tô Bạch trường ta, đạt được hạng nhất môn ngữ văn kỳ thi cấp 3 trong thành phố lần này. Mà bên trên hai băng rôn treo bên ngoài, viết tên hai người Khương Hàn Tô và Tô Bạch. Sau hai người bọn họ, là tên của người đứng thứ hai và thứ ba trong huyện. Tô Bạch có thể lấy thành tích môn đơn để xếp hạng trước hai người hạng hai và ba của huyện, chính là dựa vào thành tích môn đơn để chiếm một vị trí trong thành phố.