Chương 235: Tớ không muốn (2)

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 16:14:08

Thiệu Úy là người rất nghiêm túc, ngày mai kiểm tra bài tập, những người còn chưa làm xong bài tập, tất cả đều phải xuống thao trường phạt đứng. Tính tình của người chủ nhiệm lớp này, Tô Bạch hiểu rất rõ, tuyệt đối là kiểu người có sao nói vậy, một là một, hai là hai. Khí trời lạnh như thế, Tô Bạch cũng không muốn bị phạt đứng ở trên thao trường vào mùa đông. Nếu như thật sự không có cách nào hoàn thành xong thì thôi, quan trọng là có Khương Hàn Tô ở đây, Tô Bạch có xác suất tránh thoát. Mặc dù có rất nhiều bài tập trong kỳ nghỉ đông, nhưng nếu chỉ là sao chép, chỉ cần tốn vài tiếng đồng hồ là có thể sao chép xong. "Vì sao cậu không làm bài tập?" Khương Hàn Tô không đưa cho hắn bài tập, mà là nhìn hắn hỏi ngược lại. "Thật ra tớ rất muốn làm, quan trọng là tớ quên giáo viên giao bài tập gì rồi." Tô Bạch nói: "Được rồi Hàn Tô, trước hết cậu đừng giáo huấn tớ, tớ nghe bạn học trong lớp chúng ta nói, giáo viên giao bài tập trong kỳ nghỉ đông này rất nhiều, nếu đến sáng sớm ngày mai vẫn còn chưa làm xong bài tập đã giao, vậy tớ sẽ rất thảm." Sau khi Tô Bạch nói xong, hắn bóp bóp cái mũi cao của cô ấy, cười nói: "Còn nữa, Hàn Tô à, bây giờ tớ là lớp trưởng ban của tớ. Nếu ngày mai bị chủ nhiệm lớp biết lớp trưởng đi đầu không làm bài tập, vậy thì vô cùng thê thảm. Chủ nhiệm lớp tớ đã nói là làm, ngày mai không làm xong bài tập, toàn bộ phải bị phạt đứng trên thao trường. Hàn Tô à, cậu không muốn tớ ngày mai phải bị phạt đứng đón gió lạnh trên thao trường đúng không?" "Ai bảo cậu đến cả bài tập còn không nhớ tới? Đáng đời cậu." Khương Hàn Tô nhấp miệng nhỏ, khẽ hừ một tiếng. Mặc dù nói như vậy, nhưng cô vẫn mở cặp sách nhỏ mà cô vẫn mang hồi cấp 2, sau đó từ bên trong lấy ra bài tập cô đã làm. "Lần sau không được viện cớ lý do, sau này nếu cậu không nhớ làm bài tập, không có làm bài tập, vậy tớ cũng sẽ không giúp cậu nữa." Khương Hàn Tô nói. "Hàn Tô nhà ta là ngoan nhất." Tô Bạch cười nói. Nếu như không phải bên trong phòng học còn có những học sinh khác, Tô Bạch thật sự muốn hôn một cái lên trên gương mặt trắng nõn của cô ấy. Nói đến, từ cái ngày 26 tháng trước tách ra, cả hai người không nhìn thấy nhau sắp gần một tháng rồi. Chỉ là bây giờ còn ở trong trường học, hơn nữa còn có một đống lớn bài tập phải làm, vì thế, đem những bài tập này giải quyết trước mới là quan trọng. Nhưng đợi đến khi Tô Bạch nhận lấy bài tập từ Khương Hàn Tô và lấy bài tập của hắn ra, hắn chỉ biết há hốc mồm. Bởi vì Tô Bạch phát hiện Khương Hàn Tô không có làm bài trong sách ôn tập trong kỳ nghỉ đông. Lúc này, Tô Bạch mới nhớ tới đến một chuyện rất nghiêm trọng, đó chính là hắn và Khương Hàn Tô không phải cùng lớp. Hơn nữa, không phải cùng lớp cũng coi như thôi đi, ngay cả giáo viên cùng với chủ nhiệm lớp cũng đều không phải một người. Nếu như hắn ở ban 2 hoặc ban 7, có rất nhiều giáo viên môn phụ giống nhau, bài tập cũng sẽ giống nhau. Chỉ là giáo viên ban 123 giống như nhau, giáo viên ban 456 gần như nhau, giáo viên ban 789 gần như nhau. Từ đó cho thấy, bài tập được giao của lớp hắn khác hoàn toàn với lớp của Khương Hàn Tô. Cái được gọi là bài tập, ngoại trừ tài liệu giảng dạy trong sách giáo khoa giống như nhau, toàn bộ sách ôn tập của hắn và Khương Hàn Tô đều không giống nhau. Bởi vì ban 1 đều là học sinh chọn, sách ôn tập của trường trung học số 1 của ban 1 đều được làm riêng nên so với lớp khác khó hơn nhiều. "Sao cậu không làm?" Khương Hàn Tô hỏi. Tô Bạch xoa xoa đầu, nói: "Năm ngoái, tớ nên nghe lời cậu, nỗ lực để học cùng ban với cậu, nhưng giờ, tớ và cậu không phải cùng lớp, bài tập không cách nào sao chép được." Khương Hàn Tô lúc này xem như hiểu rõ, có chút lo lắng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ? Ngày mai đi học rất có thể chủ nhiệm lớp sẽ kiểm tra bài tập các cậu mất." "Quên đi, đứng thì đứng, trước đây không phải là chưa từng đứng." Tô Bạch cười nói. Đến lúc này, Tô Bạch vô cùng thản nhiên. Đối với Tô Bạch mà nói, chuyện không có chút hi vọng, không bằng không làm. Hắn thậm chí còn không biết bài tập được giao là gì, mà hiện tại bài tập của hắn và Khương Hàn Tô cũng không giống nhau, muốn dùng thời gian mấy tiếng để hoàn thành xong toàn bộ bài tập trong kỳ nghỉ đông, quá khó, gần như là chuyện không thể nào. "Hai chúng ta không nhìn thấy nhau một khoảng thời gian rồi, đừng nghĩ đến chuyện bài tập nữa, hai chúng ta ra ngoài đi dạo một chút đi?" Tô Bạch nói. Khương Hàn Tô lắc lắc đầu, hỏi: "Cậu có chơi thân với ai trong lớp của cậu không?" "Chơi thân?" Tô Bạch suy nghĩ một chút, nói: "Đúng là có một người." "Cậu muốn để tớ hỏi giáo viên giao bài tập gì trong kỳ nghỉ đông sao?" Tô Bạch nói: "Coi như là hỏi ra rồi cũng không kịp, bài tập nghỉ đông nhiều như vậy, bây giờ bắt đầu làm không thể làm xong được." "Cậu hỏi đi, khi biết bài tập nghỉ đông là gì, cậu đem bài tập đưa tớ xem, tớ giúp cậu làm." Khương Hàn Tô nói. Tô Bạch trừng mắt nhìn, nhìn cô gái trước mắt một chút. "Cậu, cậu nhìn tớ làm gì?" Khương Hàn Tô ngại ngùng hỏi. "Sao lại có một người đáng yêu như thế cơ chứ?" Tô Bạch nặn nặn gương mặt của cô ấy, cũng không nhịn được nữa rồi, hắn nhanh chóng quan sát xung quanh rồi ngay lập tức hôn lên khuôn mặt cô ấy một cái. "Đừng hồ đồ, đây là phòng học đấy." Khương Hàn Tô dùng tay đánh hắn một cái. "Ừ, tớ sẽ không hồ đồ nữa." Tô Bạch cười nói. Tô Bạch gọi điện thoại cho Ôn Hòa, bên kia nhận cuộc gọi, Tô Bạch hỏi: "Này, Ôn Hòa, đang làm gì đó?" "Là Bạch ca à, còn có thể làm gì? Đang tập trung làm bài tập." Ôn hòa nói. "Đúng rồi Bạch ca, nếu là chuyện đi quán net chơi game, ngày hôm nay đừng gọi tớ, tớ thật sự không rảnh. Không phải cậu không biết lão yêu bà kia lợi hại thế nào, ngày hôm nay nếu không làm cho xong bài tập, ngày mai sẽ là ngày chết." Ôn hòa nói. "Vậy, ngày hôm nay cậu có thể làm xong sao?" Tô Bạch hỏi. "Xong cái rắm, bài tập trong kỳ nghỉ đông, đến một chữ tớ còn chưa làm, ngày hôm nay tớ mới bắt đầu làm. Bây giờ cũng chỉ làm bài tập ngữ văn của lão yêu bà, bài tập của các môn khác tớ không quan tâm, bài tập của môn ngữ văn này nhất định phải làm xong, nếu không thì ngày mai xong đời rồi." Ôn hòa nói. Thật ra, ngày hôm qua Thiệu Úy nói không chỉ có một môn ngữ văn, mà là toàn bộ các môn. Bà ấy thân là chủ nhiệm lớp, phụ trách chính là thành tích học tập cùng bài tập cả lớp, bất luận là bài tập môn nào, chỉ cần là ngày mai không làm xong, các giáo viên bộ môn cũng có thể đem danh sách giao cho bà ấy, sau đó sẽ do bà ấy đến xử lý. Đây mới là chỗ biến thái nhất. Nếu như chỉ làm mỗi bài tập môn ngữ văn thôi, tìm chút thời giờ là có thể làm xong được. "Ôn Hòa, cậu có thể gửi qua QQ toàn bộ bài tập của những giáo viên bộ môn đã giao được không?" Tô Bạch hỏi. "Bạch ca, cậu đúng là trâu bò, đến cả giáo viên kêu làm bài tập nào cũng không nhớ." Ôn Hòa nói xong, nói tiếp: "Cậu chờ chút đi Bạch ca, để tớ tìm, rồi gửi qua cho cậu." "Ừm." Tô Bạch gật gật đầu, cúp điện thoại. Không lâu sau, Ôn Hòa gửi Tô Bạch phần bài tập của mỗi môn học. Chữ dày đặc, chỉ là số lượng từ bài tập mỗi môn học, phải có đến mấy trăm chữ, quá nhiều. "Đây cũng quá nhiều đi." Tô Bạch đau đầu nói. "Nếu không quên đi?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô lắc lắc đầu, nói: "Quên đi là ngày mai cậu sẽ bị phạt đứng trên thao trường, tớ, tớ không muốn cậu bị phạt."