Chương 159: Tớ xin lỗi

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:33:11

"Cậu học cái này từ ai vậy?" Tô Bạch xoa xoa eo của mình. Bởi vì Khương Hàn Tô nhẹ như yến và sức lực rất yếu nên dù cô ấy dùng chân đạp mình, hay là dùng tay đập mình, bản thân mình cũng sẽ không cảm thấy đau. Nhưng ở chỗ eo, có thể nói là nhược điểm của đàn ông con trai, cho dù lực Khương Hàn Tô yếu đến mấy, chỉ cần hai ngón tay hợp lại, cũng có thể làm cho Tô Bạch đau đến há miệng. Theo thái cực quyền, cái này gọi là tứ lạng bạt thiên cân, lấy nhu thắng cương, chính là dùng xảo kình nên đau vô cùng. Trên cuốn sách có viết rằng, dùng tay nhéo eo người đàn ông có thể làm cho đối phương chớp mắt ngoan ngoãn, quả nhiên không sai. Thảo nào trước đây bản thân mình đấm hắn hay dùng chân đạp hắn, hắn đều không cảm thấy một chút đau đớn gì, thì ra là mình vẫn luôn không tìm đúng chỗ. Đánh rắn đánh giập đầu, nhéo người nhéo nhược điểm, quả nhiên là một câu nói đầy chí lý. Khương Hàn Tô mím mím môi, cô đột nhiên tìm được phương pháp khắc chế Tô Bạch. Nếu Tô Bạch biết lần này là do bản thân mình tự làm tự chịu, nhất định sẽ dở khóc dở cười. Vì để cho Khương Hàn Tô đọc nhiều sách hơn, Tô Bạch đã mua rất nhiều sách trên taobao trong kỳ nghỉ hè. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, ở trong đống sách này, dĩ nhiên lại ẩn chứa những thủ đoạn dạy phụ nữ đối phó với đàn ông. Nhưng chỉ cần có thể để cô bé nhỏ này nguôi giận, muốn nhéo bao nhiêu thì cứ nhéo. Thế là Tô Bạch nắm lấy tay Khương Hàn Tô, nói: "Nếu cậu cảm thấy nhéo eo tớ có thể giúp cậu nguôi giận thì cậu nhéo thêm vài cái nữa đi?" Khương Hàn Tô vùng vẫy bàn tay của mình để thoát khoải tay hắn, lạnh lùng nói: "Không có hứng thú." Nếu Tô Bạch không nói, cô còn có thể nhéo thêm vài lần cho hả giận. Nhưng Tô Bạch đã nói vậy thì có nhéo thêm cũng chẳng hả giận. Bây giờ cô còn chưa muốn hả giận. Dựa vào cái gì bản thân mình mỗi lần tức giận đều dễ bị dỗ dành đến thế! Làm như bản thân mình tốt tính lắm vậy. "Giờ cậu tự mình chơi, hay là tớ cầm tay cậu dạy cậu chơi? Nếu tớ cầm tay dạy cậu, cậu càng bắt đầu dễ dàng hơn." Tô Bạch nói. "Vừa nãy có phần hướng dẫn dành cho người chơi mới, tớ không cần cậu dạy." Khương Hàn Tô nói. Nói xong, Khương Hàn Tô ở vài giây cuối cùng lựa chọn tướng Ashe. Người chơi đạt cấp một trong Liên Minh Huyền Thoại mùa 2 có tổng cộng sáu phép bổ trợ bao gồm là kiệt sức, tốc hành, hồi máu, phục sinh, trừng phạt, dịch chuyển. Khương Hàn Tô mang theo hai phép bổ trợ hồi máu và phục sinh, còn tốc biến thì khi đạt đến cấp 12 mới có. Ở phiên bản LOL cổ xưa này, người chơi Liên Minh Huyền Thoại có tổng cộng 13 phép bổ trợ. Phép bổ trợ phục sinh có lẽ để lại ấn tượng cho rất nhiều người, nhưng phép bổ trợ kiên cố thì có rất ít người biết đến. Đối với Liên Minh Huyền Thoại mà nói, mùa ba và mùa bốn là một năm bùng nổ số lượng người chơi. Vào thời điểm mùa hai, người ở quán net hơn phân nửa chơi CF. Đến mùa ba và mùa bốn, các quán net nhìn đâu cũng thấy LOL. Sao khi vào trận đấu, Khương Hàn Tô trực tiếp điều khiển Ashe đi đường giữa. Không chỉ có một mình cô ấy đi vào đường giữa, phe mình còn có Garen và Ryze cũng đi vào đường đó. May là người đánh với máy đều là người mới, chơi qua loa đại khái là được rồi, cũng không cần biết phân chia đường. Người máy Ryze đi ở đường giữa khi còn sống, Garen liền dùng kỹ năng Q lao vào trụ và chết. Khương Hàn Tô và Ryze cũng lao vào trụ phòng ngự và bị trụ phòng ngự bắn hai lần. Chỉ là Khương Hàn Tô thông minh, nhớ tới kỹ năng mà NPC hướng dẫn dạy. Thế là ngay lập tức dùng kỹ năng hồi máu và lao ra khỏi trụ, đồng thời bổ sung thêm máu. Ryze phe mình thật biết điều, vẫn yên lặng ở đó đánh tiểu binh. Nhưng last hit toàn hụt, được rồi, hắn căn bản không last hit được. Đối với những người chơi mới, người máy trong Liên Minh Huyền Thoại cũng không dễ đánh. Thế là, Khương Hàn Tô và Ryze chờ làn sóng tiểu binh đến và cùng đánh trụ. Sau đó là bị Ryze A cấp 3 thuộc phe địch đơn phương giết chết. Ryze mùa hai được xem như là một trong những tướng mạnh và được biết đến là tướng có sát thương phép thuật mạnh nhất vào thời điểm đó. Người máy mặc dù được hệ thống điều khiển, nhưng kỹ năng vẫn thả bình thường. Ashe thuộc loại máu giấy, căn bản không chịu nội bộ sát thương đến từ Ryze. Sau đó là một tràng giết chóc, ừm, là một cuộc thảm sát. Khương Hàn Tô và những đồng đội của cô ấy đối diện với người máy điên cuồng tàn sát. Tất cả những thứ này đều nằm trong dự đoán của Tô Bạch. Tô Bạch có tài năng về trò chơi rất cao, nhưng trận hắn đấu với máy lần đầu tiên cũng không thắng nổi. Tô Bạch khi mới chơi trò chơi này đã đối đầu với máy rất lâu, đến khi được ai đó nhắc nhở phải đến cấp 3 mới đánh được. Lúc này, hắn phát hiện những người máy tự động này căn bản không lợi hại bao nhiêu. Tuy nhiên, sau khi dần dần chơi được một tuần lễ, Tô Bạch dần bộc lộ tài năng với trò chơi này. Sau khi hắn đã quen thuộc với một tướng rồi, chính là thời điểm hắn muốn giết ai thì giết. Sau khi Tô Bạch đạt đến cấp 30, hắn cũng chỉ dùng thời gian một tháng đã lọt vào top những người có điểm cao của máy chủ trong nước. Cuối cùng, khi Khương Hàn Tô ngã xuống lần thứ 11, Tô Bạch không nhìn nổi nữa. "Tớ sẽ dạy cậu chơi." Tô Bạch nắm chặt tay Khương Hàn Tô. Người máy này thật sự quá đáng, sao có thể ngược đãi tiểu Hàn Tô nhà hắn cơ chứ! "Được, nếu cậu bị chết một lần thì phải để tớ trở về." Khương Hàn Tô nói. Bản thân cô hiện tại bị giết chết rất nhiều lần, cô cảm thấy Tô Bạch dù có lợi hại đến đâu thì cũng phải chết một lần mới đúng chứ? Tô Bạch thấy buồn cười, hắn đưa tay bóp bóp mũi của cô ấy, cười nói: "Nếu như đánh với máy mà tớ còn bị chết, trò chơi này tớ không cần chơi nữa." Là một người chơi ADC, Ashe là tướng cơ bản nhất. Chơi với máy mà hắn còn có thể thua, vậy hắn có thể đem những giải quán quân kiếp trước cầm trả lại cho những anti-fan kia rồi. Thời điểm màn hình máy vi tính của Khương Hàn Tô chuyển sang màu đen, Tô Bạch ấn trọng sinh, sau đó dùng tiền mua giày tăng tốc, cũng chính là giày cuồng nộ. Chơi ADC không mang giày, đương nhiên là không cách nào chơi được. Trang bị Khương Hàn Tô mua thật ra không đúng, thậm chí cô ấy còn không mua trang bị tăng tốc đánh nào cả. Nhưng vào lúc này cũng không thể bán được, bán thì lỗ quá nhiều. Lúc này, hai tướng đường dưới của đối phương đã đẩy lên tháp cao của phe mình rồi. Không hiểu vì sao những đồng đội của mình rất thích đi đường giữa, mà đi đường giữa còn không đánh lại Ryze, kết quả là bị đối phương đánh tan tác cả hai đường trên và dưới. Đường dưới của đối phương là Ezreal và người máy hỗ trợ, lúc này hai người máy đó đang phá tháp. Tô Bạch sử dụng chiêu cuối bắn trúng Ezreal, sau đó bắt đầu điên cuồng bắn Ezreal A. Sau khi di chuyển vị trí để tránh né kỹ năng Q của người máy, W giảm tốc độ chạy của địch sau khi Ezreal dũng kỹ năng E, bởi vì Ezreal tấn công hắn trong phạm vi trụ phòng ngự phe mình nên chịu sự công kích của trụ. Kết quả là giết chết Ezreal dễ như ăn kẹo. Sau đó, Tô Bạch giết chết người máy và đạt được doublekill. Khi đã ăn hết toàn bộ đợt lính ở đường dưới, Tô Bạch đi vào rừng ăn hết quái thuộc phe mình và quay trở về nhà chủ. Lần này, Tô Bạch đổi trang bị, hắn bán toàn bộ trang bị Khương Hàn Tô mua, sau đó mua lại một nửa trang bị thêm lần nữa. Sau khi đổi trang bị xong, Tô Bạch trực tiếp đi đường giữa tìm Ryze. Chờ Ryze giết chết đồng đội phe mình và kỹ năng CD đang trong giai đoạn hồi chiêu, Tô Bạch tiến lên giết chết hắn. Và xuyên suốt trận đấu là Tô Bạch xem như chơi một mình. Đừng nói là người máy, dù cục diện đang rơi vào thế khó, Tô Bạch hiện tại cũng có niềm tin rất lớn có thể bằng sức một người lội ngược dòng. Hắn đi trước cái thời đại này quá nhiều thứ. Chờ khi Tô Bạch đủ ba trang bị, hắn cũng đã có thể một người đuổi theo năm người máy đánh. Sau khi đủ cả sáu trang bị, Tô Bạch cũng không có kết thúc trò chơi, mà là đem chuột chuyển cho Khương Hàn Tô điều khiển. "Cậu thử đi." Tô Bạch nói. Ashe mang đủ sáu trang bị, đối phương có đầy cả cây máu, Khương Hàn Tô chơi cũng có thể giết chết. Quả nhiên, khi Khương Hàn Tô kiểm soát chuột, cô ấy dễ dàng giết chết EZ phe địch nhiều lần nhờ vào ưu thế trang bị. Cái này cũng xem như là lần đầu tiên cô ấy chân chính mang ý nghĩa giết người trong trò chơi. Mấy phút sau, nhà chủ phe địch nổ tung, Khương Hàn Tô thành công giành thắng lợi trong trận đấu của trò chơi này. "Cậu lợi hại hơn tớ nhiều, lần đầu tiên tớ chơi, tớ đánh không lại người máy." Tô Bạch cười nói. "Không cần cậu khen, tớ thắng như thế nào bản thân tớ biết." Khương Hàn Tô nói. "Chơi nữa không? Cậu đánh ván đó xong, khả năng thông thạo của cậu tốt lên không ít." Tô Bạch nói. "Tớ không muốn chơi, cậu thả tớ xuống." Khương Hàn Tô nói. "Tớ không chết mạng nào, cậu không thể quay trở về trường học được." Tô Bạch nói. "Tớ không giống như một số người thường hay nói dối hết lần này đến lần khác. Lời tớ nói ra, tớ đương nhiên giữ lời. Cậu thả tớ ra, tớ muốn quay trở về phòng ngủ được chứ?" Khương Hàn Tô hỏi. "Cậu thật sự không muốn tha thứ cho tớ sao?" Tô Bạch hỏi. "Không thể tha thứ." Khương Hàn Tô lạnh lùng nói. "Cậu không tha thứ thì tớ sẽ không buông tay." Tô Bạch ôm cô ấy, đóng trò chơi và mở ra trang web xem phim Tam Quốc. Trong tập thứ năm, Lưu Quan Trương Tam Anh chiến Lữ Bố, Tô Bạch mở cho cô ấy xem tiếp. Khương Hàn Tô không muốn bị hắn ôm mờ ám thế này, cô muốn trở về phòng của mình. Thế là, cô bắt đầu liều mạng giãy giụa. Chỉ là Tô Bạch ôm rất chặt, cô căn bản không giãy giụa được. Khương Hàn Tô lại muốn bấm eo Tô Bạch, nhưng Tô Bạch sớm phòng bị trước, trực tiếp nắm chặt tay. "Vừa nãy tớ cho cậu nhéo cậu không nhéo, bây giờ tớ không cho cậu nhéo." Tô Bạch xoa xoa tay của cô ấy, nói: "Bé ngoan xem phim đi." "Thả tớ ra!" Cô tức giận nói. Khương Hàn Tô thật sự rất cứng đầu, giống như một con hổ con đang tức giận, bản thân không muốn để cho Tô Bạch ôm. Tô Bạch xem như là gặp được lần phản kháng kịch liệt nhất từ trước tới nay. Xem ra, con hổ con này tức giận thật rồi, không muốn hắn ôm trong lòng. Hiện tại, Khương Hàn Tô biết nhược điểm của Tô Bạch ở đâu, Tô Bạch cũng biết nhược điểm của cô ấy. Tô Bạch thả tay cô ấy ra, sau đó gãi gãi vào lòng bàn chân của cô ấy. Lần này, Tô Bạch gãi gãi vô cùng lợi hại, Khương Hàn Tô lập tức ngẩn cả người, sức lực giãy dục liền giảm đi trông thấy. "Còn dám giãy giụa nữa hay không?" Tô Bạch hỏi. Khương Hàn Tô cắn răng, cố nén cảm giác vừa tê vừa ngứa, cố gắng không chịu thua. Thấy cô ấy không nói lời nào, Tô Bạch lại dùng tay gãi gãi. "Tô Bạch. . . Cậu khốn kiếp!" Khương Hàn Tô xấu hổ nói. "Cuối cùng thì cậu không mắng lưu manh nữa, tớ còn tưởng rằng cậu cũng chỉ biết mỗi từ đó thôi đấy." Tô Bạch nói. "Tô Bạch, tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu." Khương Hàn Tô nói. "Còn cậy mạnh?" Tô Bạch lại gãi gãi. "Khốn kiếp, lưu manh, sắc lang!" Khương Hàn Tô cả giận nói. "Sắc lang đúng không?" Tô Bạch dùng tay cầm chặt chân cô ấy, nói: "Tớ lại cho cậu một cơ hội, bé ngoan nói xin lỗi tớ, sau đó thành thành thật thật cùng tớ xem phim. Nếu không tớ sẽ cắn bàn chân của cậu, cậu biết đấy, tớ nói được là làm được." "Hơn nữa, đôi chân ngọc của cậu tớ thèm nhỏ dãi từ lâu rồi." Tô Bạch nói. Khương Hàn Tô chớp chớp mắt, khuôn mặt đỏ bừng. "Biến. . . Biến thái!" "Có nói xin lỗi hay không?" Tô Bạch cầm bản chân nhỏ của cô ấy, làm bộ muốn hôn. "Ừ, tớ xin lỗi." Khương Hàn Tô nói lời xin lỗi.