Mùa hè, hừng đông rất sớm, tiếng ve sầu bắt đầu kêu.
Tô Bạch bị đánh thức bởi tiếng ve kêu, hắn đẩy cửa ra chậm rãi vặn người, liền nhìn thấy cửa đối diện có tiếng động vang lên.
Tiếp theo, một cô gái với đôi mắt ngái ngủ bước ra.
Cô ấy dụi mắt ngáp một cái, đôi chân ngọc trắng mịn xinh xắn đạp lên đôi dép lào vừa mới mua.
Tô Bạch nhìn cô ấy từ dưới lên, sau đó cười nói: "Tiểu Hàn Tô, chào buổi sáng!"
Khương Hàn Tô nghe xong cứng đờ người, một lát sau cô mới ý thức được mình đang ở chỗ nào.
"Tớ, chúng ta ở chung rồi?" Cô ngơ ngác hỏi.
"Không có, chỉ chung nhà." Tô Bạch cười nói.
"Tô Bạch, cậu khốn kiếp, cậu đi lừa và bán một người phụ nữ tốt." Khương Hàn Tô cả giận nói.
Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Tại sao mình mơ mơ hồ hồ cùng với hắn ngủ chung dưới một mái nhà?
Đến cùng là hắn cho mình uống mê dược gì?
Bản thân mình lúc đó không nên đi theo hắn mới đúng.
Hắn mà muốn làm gì, mình làm sao ngăn được đây, cuối cùng sẽ mơ mơ hồ hồ bị hắn hoàn thành.
Nói không cho hắn cầm tay, bây giờ hắn cầm tay tự nhiên.
Nói không cho hắn ôm, bây giờ hắn ôm nhiều hơn.
Nói không cho hắn hôn mặt, hắn không chỉ hôn mặt, còn hôn môi mình.
Bản thân mình ban đầu chỉ là muốn làm công kiếm tiền, không nghĩ tới việc kiểm tra sức khỏe, cũng không nghĩ tới việc học quyền chung với hắn!
Kết quả hiện tại, đều bị hắn hoàn thành cả rồi.
Hơn nữa, cô phát hiện một chuyện rất kinh khủng, đó chính là hắn làm nhiều chuyện xấu như vậy, mình nên tức giận mới đúng, nhưng cho dù những chuyện xấu hắn từng làm, không có một chuyện nào khiến mình thật sự tức giận.
Có phải thật sự tức giận không, ai có thể hiểu bản thân mình hơn mình cơ chứ.
"Cậu không phải phụ nữ, cậu là thiếu nữ." Tô Bạch rất nghiêm túc nói.
"Tô Bạch, có phải cậu biết ma pháp đúng không?" Khương Hàn Tô đi tới hỏi.
"Hừm, tớ biết ma pháp, là từ một vị diện khác xuyên không đến đây." Tô Bạch cười nói.
"Ừ, tớ biết cậu biết dùng ma pháp mà, vậy thì không có liên quan gì đến tớ, chủ ý của tớ không phải như vậy." Khương Hàn Tô khịt khịt mũi, sau đó cầm cốc đi đánh răng.
Kết quả cô mới vừa đi, liền bị Tô Bạch kéo cánh tay lại.
Sau đó, Tô Bạch hơi dùng sức, thân thể không xương yếu ớt của cô ngã vào trong lồng ngực Tô Bạch.
"Vậy tớ có thể dùng ma pháp hôn cậu không? Tớ hôn cậu, cũng không phải chủ ý của cậu để tớ hôn." Tô Bạch cười nói.
"Cậu muốn chết." Khương Hàn Tô tức giận đẩy hắn ra.
Lỗ tai của cô bé này đỏ lên, Tô Bạch không nhịn được bắt đầu cười lớn.
"Hàn Tô." Tô Bạch gọi cô ấy: "Cùng cậu chung một mái nhà, ngẩng đầu nhìn cùng một mảnh sao trời và cùng ngắm nhìn ánh trăng, chính là nguyện vọng cả đời tớ."
"Tỉnh lại là nhìn thấy cậu đầu tiên, tớ thật sự rất hạnh phúc." Tô Bạch nhẹ giọng nói.
"Cậu còn muốn làm cái gì?" Khương Hàn Tô quay đầu lại, tức giận hỏi.
"Tớ còn muốn làm gì nữa à?" Tô Bạch không hiểu hỏi.
"Mỗi lần cậu làm phép, chẳng có chuyện gì tốt đẹp." Khương Hàn Tô tức giận nói.
"Van cầu Tô công tử đừng trêu tôi nữa, tiểu nữ tử không chịu được rồi." Khương Hàn Tô cầu xin tha thứ.
Đây không phải trêu cô, đây là đường đường chính chính trêu cô, cái này ai chịu nổi!
Khương Hàn Tô cầm cốc và bàn chải đánh răng đi vào trong sân nhỏ đánh răng, Tô Bạch cũng cầm đi theo.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ xong, hai người ra ngoài ăn cơm.
"Sau này đừng ăn bên ngoài, chúng ta tự nấu ăn đi." Khương Hàn Tô nói.
Trong nhà có nhà bếp, nồi bát muôi chậu đều mua cả rồi, ăn bên ngoài thì lãng phí tiền lắm.
"Ừm, được." Tô Bạch cười nói.
Cái này là ước nguyện ban đầu của hắn.
Sau khi ăn bánh bao chiên ở tiệm bán đồ ăn sáng, Tô Bạch liền dẫn cô ấy đi tới một võ quán dưỡng sinh trong thành phố.
Thái Cực Quyền già trẻ đều thích hợp. Ở Bạc Thành, rất nhiều người đều học đánh Thái Cực Quyền.
Có một khoảng thời gian Qua Thành vì lan truyền đạo giáo và văn hóa Lão Tử, từng thay đổi từ học thể dục theo đài thành 24 thức thô sơ Thái Cực Quyền dưỡng sinh.
Chỉ là hai năm sau, lại đổi trở về học thể dục theo đài.
Bởi vì mặc dù là Thái Cực Quyền thô sơ, học được toàn bộ cũng không đơn giản.
Nhưng bây giờ, Qua Thành vẫn có không ít trường tiểu học và trung học học thể dục theo đài là Thái Cực Quyền, chẳng hạn như trường tiểu học số 6 nơi Trần Tuấn Châu đang học.
Mà Dục Hoa, nơi Tô Bạch học, đừng nói thái cực, ngay cả tập thể dục theo đài cũng chẳng có.
Sau khi lớp học kết thúc, việc ở lại lớp và tự học mới là chuyện đúng đắn.
Võ quán nếu gọi là võ quán dưỡng sinh, như vậy bọn họ không chỉ dạy Thái Cực Quyền, mà còn có Ngũ Cầm Hí, trường quyền, Bát Đoạn Cẩm, tất cả đều giúp rèn luyện thân thể.
Tô Bạch trả tiền học phí một tháng cho hai người, rồi bắt đầu vào trong võ quán học.
Đối với Khương Hàn Tô, một người không có căn bản nào nên học rất chậm. Nhưng Tô Bạch đã từng học học qua nên hắn học rất nhanh, chỉ nhìn sư phụ già võ quán đánh qua mấy lần là có thể nhớ hết toàn bộ. Sau hai tiếng học vào buổi sáng, Tô Bạch đánh một lần trước mặt mọi người, đánh rất tốt.
Thân thể Khương Hàn Tô yếu, luyện cũng không thể luyện quá lâu, bọn họ chỉ học được nửa đường, Tô Bạch đã dẫn cô ấy về.
Chỉ là trước khi rời khỏi võ quán, phía đối diện có một nhóm thiếu nữ đang đánh trường quyền.
Trường quyền không phải là loại quyền chậm như Thái Cực Quyền, đánh cực kỳ nhanh, cũng rất nối liền, bởi vậy đánh lên rất đẹp.
Phiêu dật, linh động, phóng khoáng, ưu mỹ.
Đây là loại quyền một ít thanh thiếu niên muốn học nhất.
Nhóm thiếu nữ này học được một thời gian rồi, lúc đánh tới ba đường trường quyền xoay vòng, nhóm thiếu nữ bay lên không trung xoay tròn 360 độ, sau đó hạ xuống đất an toàn.
Tư thế rất ưu mỹ, nhìn rất đẹp mắt.
Khi xoay vòng hạ xuống đất an toàn, tất cả đều ngừng lại.
"Nhìn đủ chưa?" Bên cạnh truyền đến một giọng nói lạnh như băng.
"Thì ra đây là cậu nói cậu sẽ không thích người khác." Khương Hàn Tô lạnh lùng nói.
"Cậu đang nghĩ linh tinh gì vậy? Nhìn mấy cô gái đó đánh quyền, tớ nhớ lại ngày xưa." Tô Bạch bóp bóp mũi cô ấy.
"Chờ tớ một chút." Tô Bạch cười nói.
Tô Bạch suy nghĩ một chút, sau đó chạy đến chỗ trống bọn họ vừa mới đánh trường quyền.
Hắn chạy lấy đà, sau đó dùng hông phát lực, trực tiếp bay lên trời.
Thế là, hắn giống như một con thoi, bắt đầu không ngừng xoay tròn trên không trung.
Khi xoay tròn với khoảng cách gần hai mét, hắn nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Khương Hàn Tô.
Động tác này, nhận được một tràng pháo tay từ xung quanh.
Bởi vì đây là hai vòng, xoay vòng 720 độ, rất khó.
Sau khi làm xong, vô cùng tự nhiên, vô cùng đẹp trai.
Tô Bạch chớp mắt hỏi: "Đẹp trai không?"
Kiếp sống hai năm ở trường võ, bất luận là xoay vòng hay lộn mèo, Tô Bạch đều làm được.
Chỉ là thời gian trôi qua quá lâu, Tô Bạch không dám lộn mèo.
Nhưng chỉ xoay vòng 720 độ, lấy tố chất thân thể hiện nay của hắn, bắt tay làm là chuyện rất dễ dàng.
Suy cho cùng, hiện tại hắn rời trường võ cũng không bao nhiêu năm, thân thể không giống như khoảng thời gian sau, bởi vì lâu ngày không tập luyện nên bị suy giảm.
Trong ánh mắt Khương Hàn Tô thoáng hiện lên sự kinh ngạc, khi Tô Bạch hỏi cô, cô lại bĩu môi, nói: "Tạm được."
"Vậy cậu làm một lần đi, không cần hai vòng, chỉ một vòng thôi, cậu muốn tớ làm cái gì tớ sẽ làm cái đó." Tô Bạch cười nói.
"Tớ không làm, cậu tìm người khác đi, tìm tớ làm gì?" Khương Hàn Tô mím mím môi.