Sau khi ăn sáng xong, Tô Bạch ôm Khương Hàn Tô trở về phòng khách.
Hắn chuẩn bị chút trái cây, rồi hai người ở trong phòng khách xem phim truyền hình.
Phim truyền hình này là Tân Tam Quốc, đương nhiên là xem trên máy tính.
Tuy bộ phim này vừa mới ra mắt bị rất nhiều người chê bai.
Nhưng vài năm sau đã trở thành một bộ phim kinh điển của một thế hệ.
Khi đó, rất nhiều nền tảng phát sóng trực tiếp đều đồng thời phát sóng cùng một nội dung.
Tân Tam Quốc cũng là bộ phim truyền hình ăn khách nhất trên các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn.
Tô Bạch trước kia ăn cơm xong không có chuyện gì làm cũng thích xem Tam Quốc một chút.
Còn cư dân mạng thì vừa xem vừa ném đá, khá là thú vị.
Trong làng giải trí, những bộ phim về tứ đại danh tác là phim dễ dàng tạo sao nhất.
Trước tiên không nói đến Thủy Hử và Tam Quốc cũ mới, ngay cả trong phiên bản 10 năm Tân Hồng Lâu Mộng của Lý Thiếu Hoa do Lý Thiếu Trung làm đạo diễn, có rất nhiều diễn viên trong đó đều trở thành ngôi sao hạng nhất ở thế hệ sau.
Đương nhiên, trong đó diễn viên Tình Văn là người nổi tiếng nhất ở thế hệ sau.
Khi nhắc đến cô ấy, nó không tuân theo một chuẩn mực nào cả.
Trong phiên bản Hồng Lâu trước đây, diễn viên Trần Hiểu Húc rất nhập tâm vào nhân vật. Đến bản này, Tình Văn đóng vai và thậm chí ngay cả bản án Tình Văn đều có thể đọc sai.
Sợ là có không ít diễn viên trong đó chưa từng đọc qua nguyên tác.
Nhưng điều này không gây trở ngại cho sự nổi tiếng của cô ấy trong tương lai.
Trong làng giải trí, kỹ thuật diễn xuất có quan trọng không?
Quan trọng, nhưng có thời điểm cũng không quá quan trọng.
Ví dụ như diễn xuất mà gặp được vận may, nó chẳng tính là gì.
Trong làng giải trí, vận may vĩnh viễn được đặt lên hàng đầu.
Một người diễn viên may mắn được đóng vai phụ trong một bộ phim truyền hình ăn khách, như vậy chỉ cần tích lũy thêm hai ba năm, ngày sau nhất định có thể thành danh.
Về cơ bản, rất nhiều minh tinh trong làng giải trí nội địa đều nổi tiếng theo cách này.
Đóng vai phụ không đáng sợ, đáng sợ chính là vận may quá kém, chưa bao giờ được đóng qua những bộ phim truyền hình ăn khách.
Đặc biệt là phim thần tượng cổ trang, một bộ phim ăn khách thôi đã đủ giúp một đám người trở nên nổi tiếng.
Ngoại trừ Hồng Lâu Mộng, còn có thêm nhiều minh tinh xuất phát từ hai bản Thủy Hử và Tam Quốc mới cũ.
Thật sự mà nói, trong số bốn tác phẩm làm lại gần đây của tứ đại danh tác, bộ phim được làm lại nhiều nhất chính là Tây Du Ký.
Hết cách rồi, Tây Du Ký 1986 có sức ảnh hưởng thực sự là quá to lớn.
Bởi vậy, một số phiên bản mới của Tây Du Ký trong những năm qua đều không nóng không lạnh.
Có Tây Du Ký 1983 như viên ngọc trước đó, nếu như một ít phim điện ảnh và phim truyền hình Hồng Kông Đài Loan không trải qua nghệ thuật "xào nấu", mà phỏng theo nguyên tác thì khó mà so sánh được với phiên bản cũ.
Trương Kỷ Trung không phục, kết quả chạm vào vỡ đầu chảy máu.
Trái lại, một vài người ở thế hệ sau TVB Hồng Kông Đài Loan không phỏng theo nguyên tác Tây Du Ký, toàn bộ đều rất ăn khách.
Chẳng hạn như, trong ấn tượng của Tô Bạch có một bộ phim do diễn viên ngôi sao Trương Vệ Kiện và Lâm Chí Dĩnh đóng vai Tôn Ngộ Không và Na Tra, mọi thứ đều không tuân theo nguyên tắc, giống như Dragon Ball vậy, thế nhưng khi còn bé lại rất thích xem.
Buổi sáng, trời bắt đầu mưa.
Bạc Thành đã rất lâu không đổ mưa rồi, xem như là bọn họ trở về Bạc Thành sau cơn mưa đầu mùa.
Trời mưa rất nhanh, theo nước mưa ào ào ào rơi xuống, không khí cũng không còn oi bức.
Tô Bạch tắt điều hòa trong phòng khách, sau đó mở cửa lớn và cửa sổ.
Nước mưa từ trên mái hiên rơi xuống, sau đó đập lên trên mặt đất.
Tô Bạch rất thích nghe âm thanh này.
Trong số những bộ phim truyền hình phỏng theo tứ đại danh tác, ngoại trừ Tây Du Ký, những cái khác Khương Hàn Tô đều chưa từng xem qua.
Tô Bạch bắt đầu để cô ấy xem thêm Tam Quốc.
Khương Hàn Tô vừa ăn nho vừa xem phim truyền hình, còn Tô Bạch thì dùng một máy tính khác để chơi trò chơi.
Tô Bạch không có chơi Liên Minh Huyền Thoại, mà mở Cross Fire và chọn chế độ chơi đặt bom 1.
Trò chơi là như vậy, muốn chơi thử vài ván rồi mới chơi, nhưng chơi xong lại thấy chán.
Đặc biệt là đối với kiểu người như Tô Bạch, chơi FPS rất giỏi.
Đến hiệp thứ 2 bị đối phương dùng dao Malay chém chết lần thứ 11, Tô Bạch trực tiếp nghỉ chơi.
Hắn nhìn Khương Hàn Tô bên cạnh ngồi yên tĩnh trên ghế sô pha xem ti vi, hắn đưa tay ra.
"Cái gì" Khương Hàn Tô nghi hoặc nhìn về phía hắn.
"Tớ muốn ăn quýt." Tô Bạch nói.
"Ừ." Khương Hàn Tô đưa một quả quýt cho hắn cầm.
Tô Bạch nháy mắt một cái, hỏi: "Có thể giúp tớ lột nó ra được không?"
Khương Hàn Tô mím mím môi, giúp hắn lột quả quýt ra.
Khương Hàn Tô duỗi tay đưa quả quýt đã được lột vỏ tới cho hắn.
Nhưng Tô Bạch không có dùng tay nhận lấy, mà là nhanh chóng cúi đầu, sau đó ăn hết quả quýt vào trong miệng từ trong tay cô ấy.
Hắn nhai nhai rồi nuốt vào trong bụng, cười nói: "Rất ngọt."
"Lưu manh." Khuôn mặt Khương Hàn Tô đỏ một chút.
Tô Bạch không để ý lắm, hai tay ôm đầu tựa lên ghế sô pha.
Hắn nhìn vào máy tính của Khương Hàn Tô.
Năm 2012. trang web video đã không còn xuất hiện nhiều thành viên như các thế hệ sau này.
Tam Quốc vẫn đang phát miễn phí vào thời gian này.
Thời gian quảng cáo cũng rất ít, cơ bản là khoảng 20 mấy giây quảng cáo là có thể xem được một tập.
Lúc này, Tam Quốc đang chiếu tập thứ hai.
Cũng chính là tình tiết Lưu Bị được thăng lên làm chư hầu thứ 19 và Quan Vũ hâm rượu trảm Hoa Hùng xuất hiện trong một tập này.
"Tam Quốc Diễn Nghĩa có thể được xem là một bộ phim truyền hình, là một bộ phim, ngàn vạn không thể xem nó là lịch sử được." Tô Bạch nói.
"Tớ biết." Khương Hàn Tô gật gật đầu, nói: "Thời cấp 2, giáo viên Lý có giảng cái này, nhiều chuyện xảy ra trong Tam Quốc Diễn Nghĩa chưa từng xảy ra trong lịch sử."
"Đúng thế." Tô Bạch cười nói.
"Quyển sách Chỉ Tam Quốc không diễn nghĩa đã được xuất bản, khi nào cậu rãnh thì có thể đi xem một chút." Tô Bạch nói.
Đây là một cuốn sách có lối viết tự sự rất giống với cuốn "Những điều trong triều đại nhà Minh" của Đường Niên Minh Nguyệt.
Bỏ cái giả lấy cái thực, căn cứ vào sự thật lịch sử, đem những anh hùng phong thần trong Tam Quốc kéo xuống đài.
Lật tẩy lịch sử, những tiên nhân thần cơ diệu toán, cũng không tính là tiên rồi.
Bộ này, xem như là đơn giản phân chia rõ ràng giữa nội dung diễn nghĩa và sự thật lịch sử.
Để Khương Hàn Tô từ bộ sách này nhập môn, chậm rãi hiểu rõ lịch sử Tam Quốc, nhất định rất hữu ích.
Nói cho cùng, bởi vì bộ Tam Quốc Diễn Nghĩa này, cùng với phim điện ảnh và phim truyền hình Tam Quốc Diễn Nghĩa quá mức nổi tiếng.
Nên bây giờ có rất nhiều người bắt đầu xem nó như lịch sử thực sự.
Ví như mọi người trong thôn Tô Bạch dưới tàng cây hòe, mỗi ngày đều có rất nhiều người ở đó nói chuyện lịch sử.
Lúc nói về những triểu đại khác trong lịch sử, hầu hết đều đúng.
Nhưng một khi dính đến Tam Quốc, vậy chủ đề này liển chuyển sang diễn nghĩa rồi.
Nếu như chỉ một mình mình xem, một bộ phim đã xem vô số lần ở kiếp trước, tự nhiên sẽ thấy vô vị.
Nhưng cùng Khương Hàn Tô xem chung và thảo luận nội dung bộ phim, vẫn có thể xem tiếp cùng nhau.
Hắn ngồi trên ghế sô pha, sau đó đưa tay ra, ôm đùi Khương Hàn Tô.
Lúc nội dung bộ phim thú vị, hãy cùng cô ấy nói chuyện.
Lúc nội dung bộ phim vô vị, liền cầm tay của cô ấy tinh tế thưởng thức.
Khương Hàn Tô mặc dù có chút ngượng ngùng, nhưng cũng chẳng nói cái gì.
Thật ra cô cũng biết, những phim truyền hình này Tô Bạch khẳng định đều xem qua rồi.
Bây giờ kiên trì xem cùng cô, tất cả đều là bởi vì cô.
Nếu như không phải vì xem cùng cô, hắn tuyệt đối sẽ không xem bộ phim này.
Cho nên, vui đùa bàn tay thì cứ vui đùa đi.
Giữa cặp đôi với nhau, cầm tay nhau vẫn là rất bình thường.
Dù sao, sờ tay cô còn tốt hơn là sờ chân cô.
Sờ chân gì đó, thực sự là quá biến thái rồi.
Nếu thích sờ vào chân của cô có thể chuyển sang sờ tay, đây có thể xem là chuyện tốt nhất.
Rất lâu rồi Bạc Thành không có mưa, bởi vậy trận mưa này càng lúc càng lớn.
Theo cơn mưa rơi càng lâu, gió cũng càng lớn hơn.
Cửa lớn và cửa sổ liên tục phát ra âm thanh lọc cộc.
Tô Bạch buông tay Khương Hàn Tô, sau đó đứng dậy đóng cửa lớn và cửa sổ lại.
Không đóng thì không được, không đóng là nước tràn vào nhà.
Sau khi đóng cửa sổ, Tô Bạch liền bật điều hòa trong phòng lên.
Mưa gió không thổi vào được, trong phòng có hơi nóng.
Sau khi bật điều hòa không khí lên, Tô Bạch từ trong phòng ôm ra một cái chăn.
"Cậu cầm chăn làm gì?" Khương Hàn Tô không hiểu hỏi.
"Tớ thích nằm trong nhà ngủ khi trời mưa hoặc có tuyết rơi, bên ngoài mưa tuyết rơi càng lớn, ngủ càng thoải mái." Tô Bạch nói.
Tô Bạch nói xong và đặt nó lên trên ghế sô pha.
Hắn ngồi ở trên ghế sô pha, rồi bật điều hòa xuống 16 độ.
"Đưa đùi cho tớ." Tô Bạch nói.
"Cậu muốn làm gì?" Khương Hàn Tô cảnh giác nhìn hắn.
"Khiến cậu thoải mái hơn khi xem."
Nói xong, Tô Bạch để cô ấy nằm xuống, sau đó ôm cô ấy vào trong lòng.
Tay trái Tô Bạch ôm eo nhỏ nhắn của cô ấy, tay phải đắp chăn lên trên người bọn họ.
Chăn rất dài, Tô Bạch phủ hết lên toàn bộ chân của cô ấy.
Nhìn người con gái xinh đẹp trong lòng, Tô Bạch dùng tay bóp bóp mũi của cô ấy.
"Nhân sinh như vậy, còn cầu mong gì." Tô Bạch cười nói.
Ngoài phòng mưa rơi xối xả, gió lớn tàn phá.
Trong phòng, hắn ôm người con gái mình thích.
Cái cảm giác này, rất thoải mái.
Hắn rất thích.
Nếu như có thể.
Hắn hi vọng trận mưa này lại lớn một chút, lâu hơn một chút.