Âm thanh bi thương của La Trần vang vọng trong hư vô rồi truyền vào trong tai Vương Lâm. Khoảnh khắc này tâm thần Vương Lâm lại run lên, mơ hồ sinh ra đồng cảm.
Cả đời La Trần luôn nghịch thiên, không sợ thiên địa, nhưng cuối cùng lại không thể nghịch biến được vận mệnh của mình. Vận mệnh này chính là Vọng Nguyệt.
La Trần bị Vọng Nguyệt đồng hóa và hấp thu phần lớn lực lượng Cổ Thần, hắn từ Bát Tinh đỉnh phong rớt xuống trạng thái ấu tử. Tất cả mọi thứ đều không thể cải biến được vận mệnh, hắn ở trong cơ thể Vọng Nguyệt rất nhiều vạn năm, cuối cùng lại rơi vào hoàn cảnh thê thảm người không biết quỷ không hay. Với sự kiêu ngạo của Cổ Thần, tiếng nói bi thương không khuất phục này bùng ra những thê lương vô tận.
Cổ Thần là một tộc đứng trên đỉnh kiêu ngạo trong thiên địa, sự kiêu hãnh của bọn họ không cho phép để người khác giẫm đạp. Đồ Ti cũng là như vậy, La Trần cũng là như vậy.
Vương Lâm trở nên trầm mặc, trong lòng hắn bùng lên nổi đau thương không nói nên lời. Nhưng lúc này trong mắt hắn lại hiện lên sự tôn kính, hắn kính trọng Cổ Thần La Trần.
Lúc này hai tinh điểm Cổ Thần đang gào thét trong hư vô rồi phóng tới như tên bắn. Nó dùng tốc độ cực nhanh tiến đến người Vương Lâm. Trong nháy mắt khi hắn chụp tinh điểm vào trong tay, Cổ Thần Tinh lập tức dung nhập vào trong cơ thể.
Trong khoảnh khắc một luồng lực lượng Cổ Thần mạnh mẽ không thể tưởng tượng điên cuồng bùng lên trong cơ thể Vương Lâm. Lực lượng này quá mạnh, trong cơ thể Vương Lâm lập tức truyền ra những tiếng nổ ầm ầm vang dội. Chỉ trong khoảnh khắc cơ thể Vương Lâm đã phình lớn lên gấp mấy lần rồi đạt đến độ cao ba trăm trượng.
Gân mạch toàn thân Vương Lâm nổi lên, những cơn đau nhức từ trong cơ thể truyền ra giống như có một luồng lực lượng muốn xé rách toàn thân. Vương Lâm mang theo nổi đau đớn phóng thẳng về phía trước rồi gầm lên một tiếng.
Tiếng gầm rống này hóa thành những âm thanh ầm ầm rồi bùng ra, bên trong nó còn ẩn chứa lực lượng của Vương Tộc Cổ Thần. Tiếng gầm này lập tức làm cho bàn tay tinh quang đang phóng thẳng về phía Vương Lâm phải ngừng lại.
Khi hai Cổ Thần Tinh dung nhập vào, Vương Lâm có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong cơ thể mình nổi lên một cơn lốc, lực lượng Cổ Thần khổng lồ từ trong cơ thể hắn bùng ra rồi dung nhập vào tất cả vị trí trên cơ thể.
Lực lượng Cổ Thần này nồng đậm giống như tất cả lực lượng bản tôn đã hấp thụ vài vạn năm qua trong rất nhiều tinh cầu. Lúc này cơ thể Vương Lâm dưới sự trùng kích của lực lượng lại giống như sắp tan vỡ.
Cảm giác giống như bị xé toạc làm Vương Lâm muốn phát cuồng, hàng loạt tiếng gầm rống vang lên, giống như muốn phát tiết kích động, mà lại ẩn giấu sự hung tàn.
Những tinh điểm trên mi tâm Vương Lâm nhanh chóng xoay chuyển, thậm chí lúc này cũng không thấy được có bao nhiêu cái tinh điểm. Hắn gầm rống rồi tiến lên hung hăng tung ra một quyền.
Một quyền này vừa được phóng ra thì hư không phía trước lập tức cuộn lại, giống như tất cả bị ép vào rồi bùng ra một cơn lốc khổng lồ ầm ầm quét ngang thiên địa.
Bàn tay tinh quang trước mặt lập tức bị Vương Lâm gầm lên tung ra một quyền đánh vào, một tiếng nổ ầm kinh thiên đột nhiên vang lên, nắm đấm của Vương Lâm và bàn tay tinh quang kia đánh thẳng vào nhau.
-Ầm ầm ầm ầm!
Những tiếng nổ vang lên liên tục khi hai bên đan xen vào nhau, một lực lượng trùng kích điên cuồng tản ra giống như hủy diệt thiên địa. Bàn tay tinh quang lập tức bị đẩy lui.
Cơ thể Vương Lâm hơi khựng lại, hắn lui ra phía sau vài bước, ánh mắt dần trở nên bình tĩnh. Lúc này trong cơ thể hắn không còn truyền đến sự đau đớn mà thay vào đó là cảm giác thoải mái, nắm chặt bàn tay lại giống như nắm cả thế giới.
Thanh Thủy không bị bàn tay tinh quang chụp đến nhưng lúc này vẻ mặt hắn lại cực kỳ cổ quái. Hắn ngẩn người ra nhìn hai người già trẻ đang đứng bên trong những mảng lưới, trong mắt hắn lộ ra vẻ mê man, nhưng lại có một tia phản kháng.
Lúc này hắn hình như rất hoảng hốt, trong đầu truyền đến những cơn đau nhức, hình như có một tầng ký ức bị ẩn giấu vô tình mở ra khi nhìn thấy tình cảnh trước mặt.
Mảng lưới lóe lên trong hư không rồi nhanh chóng co rút và khôi phục lại. Khi nhìn thấy tất cả phong ấn sẽ khôi phục lại một lần nữa, hai mắt lão già đang đứng bên ngoài mảnh lưới đột nhiên lóe lên hàn quang. Lão đang nhìn chằm chằm vào thân thể khổng lồ của Vương Lâm, đặc biệt là bốn cái tinh điểm đang nhanh chóng xoay chuyển trên mi tâm. Một vòng xoáy tồm tại trước người Vương Lâm, những điểm tinh quang từ trong cơ thể Vương Lâm lan ra rồi ngưng tụ vào bên trong, từng luồng lực lượng Cổ Thần khổng lồ đang điên cuồng tràn ra.
Đặc biệt là trong vòng xoáy kia có một dòng chất lỏng màu đen như ẩn như hiện.
-Đúng là vương Tộc Cổ Thần!
Trong mắt lão già bùng lên những luồng tinh quang chói mắt.
-Ngũ Tinh Vương Tộc Cổ Thần đang ở trong trạng thái thức tỉnh! Không ngờ ở trong Phong Giới vẫn còn vương tộc Cổ Thần. Nếu chuyện này bị Trường Tôn biết được thì chắc chắn sẽ bùng lên một con sóng máu! May mà người này vẫn còn nằm trong trạng thái thức tỉnh, nếu như hắn hoàn toàn thức tỉnh mà lại đạt đến lục tinh thì dù là ta cũng phải rút lui khi đối diện với hắn!
Lão già hít vào một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra vẻ tham lam nồng đậm.
-Nếu ta có thể hút được lực lượng vương tộc Cổ Thần của hắn, ta có thể chiếm được một ghế trong Trường Tôn Hội.
Con dấu trăng lưỡi liềm trên mi tâm lão già lóe lên, lão cắn răng, hai tay bắt pháp quyết. Trăng lưỡi liềm trên mi tâm lão già lóe lên dữ dội, nó trực tiếp hóa thành một hư ảnh trăng lưỡi liềm dài một trượng trước người lão già.
-Lão phu là tộc Nguyệt Phệ của Thái Cổ Tiên Tộc, hôm nay lại gặp được cơ hội lớn nhất trong đời, dù thế nào cũng không thể để hắn chạy thoát!
Lão già gầm nhẹ lên, con dấu trăng lưỡi liềm trước người lão điên cuồng lóe lên. Nó dùng tốc độ khó tin phóng thẳng về phía trước.
Trong nháy mắt khi mảng lưới đang lóe lên trong hư vô phía trước sắp liền lại hoàn toàn thì dấu ấn trăng lưỡi liềm đột nhiên lao ra rồi lập tức phóng đại trong hư vô. Hầu như chỉ trong nháy mắt dấu ấn này đã dài thêm mấy trăm trượng và tương xứng với độ lớn thân thể Vương Lâm.
-Nguyệt Tiên Thôn Thần!
Hai mắt lão già trở nên hung ác, trên mặt lập tức nổi lên từng mảng gân xanh rồi kéo dài xuống ngưng tụ trên dấu ấn trăng lưỡi liềm trên mi tâm, lúc này nhìn lão rất dữ tợn.
Trong nháy mắt khi lão già nói ra khỏi miệng, dấu ấn trăng lưỡi liềm đang phóng thẳng về phía Vương Lâm lập tức trở nên sôi sục. Lúc này nó lóe lên những luồng sáng yêu dị, dấu ấn trăng lưỡi liềm lập tức hóa thành một vầng trăng tròn phóng thẳng về phía Vương Lâm mà điên cuồng thôn phệ.
Từ trong cái miệng khổng lồ của dấu ấn truyền ra một lực hút vô tận. Lực hút này cực kỳ quỷ dị, nó chậm rãi hóa thành rất nhiều sợi tơ nhỏ, hình như muốn chui vào trong cơ thể Vương Lâm.
Tốc độ của trăng lưỡi liềm kia quá nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã phóng đến sát bên người Vương Lâm rồi thôn phệ. Nó căn bản không cho Vương Lâm bất kỳ cơ hội phản ứng nào. Trong khoảnh khắc, khi lực hút vô tận kia bao phủ khắp bốn phía thì cái miệng lớn khẽ khép lại trực tiếp thôn phệ Vương Lâm.
Trong hư vô không còn thấy một nửa hình bóng của Vương Lâm mà chỉ còn lại dấu ấn trăng lưỡi liềm khổng lồ. Lúc này vẻ mặt lão già cực kỳ hưng phấn, dấu ấn kia đang bay về phía sau như tên bắn, nó muốn lợi dụng khoảnh khắc trước khi mạng lưới hoàn toàn khép lại để phóng vào.
Lão già cười lớn lộ ra vẻ hưng phấn tột cùng, lão không ngờ hôm nay tạo hóa lại cho mình gặp phải một cơ duyên lớn như vậy.
-Sau khi thôn phệ vương tộc Cổ Thần này lão phu sẽ đủ tu vi để tham gia Vấn Đỉnh Trường Tôn Hội!
Lão gìa cười lớn, cơ thể lóe lên rồi trực tiếp phóng thẳng về phía mảng lưới đang lấp lánh. Lão muốn chụp lấy dấu ấn trăng lưỡi liềm vào trong tay.
Trong mắt lão già đã hiện lên tình cảnh sau khi thôn phệ Vương Tộc Cổ Thần này, sẽ xưng bá trong Trường Tôn Hội như thế nào, làm sao để môn phái mình Vấn Đỉnh thiên địa.
Nhưng trong khoảnh khắc này vẻ mặt lão già lại có biến đổi lớn, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin. Tất cả những ảo tưởng trong đầu lão đều tan biến, lão nhìn chằm chằm vào phía trước.
Lúc này bên trong dấu ấn trăng lưỡi liềm đang thôn phệ Vương Lâm đột nhiên bùng ra một luồng khí tức điên cuồng. Khí tức này cực kỳ nồng đậm làm cho dấu ấn run rẩy kịch liệt, khi nó còn chưa tới gần mạng lưới thì một tiếng ầm kinh thiên vang lên rồi đột nhiên tan vỡ.
Dấu ấn trăng lưỡi liềm bị vỡ nát hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ văng ra khắp bốn phía. Trong nháy mắt vẻ mặt lão già đột nhiên trở nên trắng bệch, trong mi tâm truyền ra những tiếng nổ ầm ầm. Lão há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoàng và run sợ trước nay chưa từng có rồi thất thanh nói:
-Không thể được!
Chỉ trong nháy mắt dấu ấn trăng lưỡi liềm trên mi tâm lão già đột nhiên nứt ra làm hai mảnh, cơ thể lão văng ngược ra phía sau. Lúc này người thanh niên hắc y bên cạnh lão cũng bị biến cố kinh người đột nhiên xảy ra làm cho ngỡ ngàng. Mãi cho đến lúc này hắn cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện những biến cố kinh khủng như vậy.
Chỉ thấy ở trong mảnh lưới, trong hư ảnh dấu ấn trăng lưỡi liềm đang tan vỡ, Vương Lâm tiến lên một bước rồi đi ra bên ngoài. Lúc này năm khối Cổ Tinh trên mi tâm Vương Lâm đang chậm rãi xoay chuyển, lực lượng của Ngũ Tinh Vương Tộc Cổ Thần bao phủ khắp bốn phía.
Nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân làm cho dấu ấn trăng lưỡi liềm phải tan vỡ, làm cho lão già phải phun máu trọng thương. Lúc này bên ngoài mi tâm Vương Lâm lại đang lơ lửng một hạt châu tỏa ra hai màu đen trắng.
Nghịch Thiên Châu!
Khoảnh khắc khi Vương Lâm bị dấu ấn trăng lưỡi liềm thôn phệ, Nghịch Thiên Châu trong cơ thể hắn lập tức tự động vận chuyển. Nó thoát khỏi sự điều khiển của Vương Lâm rồi đột nhiên từ trong mi tâm bay ra.
Trong nháy mắt khi Nghịch Thiên Châu xuất hiện, một lực lượng kỳ dị lập tức từ trên hạt châu bùng ra. Lúc này dấu ấn trăng lưỡi liềm vừa thôn phệ Vương Lâm không có bất kỳ lực phản kháng nào mà nổ ầm lên rồi tan vỡ.
Trong nháy mắt hai màu đen trắng dang lượn quanh Hạt Châu Thiên Nghịch lại hóa thành hai luồng khí đen trắng, chúng trực tiếp lao qua mảnh lưới đang lấp lánh rồi phóng thẳng về phía lão già.
Lão già hét lên một tiếng, trên mặt lão lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ. Lão hình như nhận ra Nghịch Thiên Châu, trong ánh mắt lão nhìn về phía Vương Lâm lại có sự sợ hãi không thể tưởng tượng nổi.
-Ngươi...Ngươi là... ...
Lão hồn bay phách lạc, tâm thần chấn động rồi lập tức phóng về phía sau như tên bắn. Vẻ hoảng sợ trong mắt lão hầu như đã đạt đến đỉnh điểm.
Nhưng tốc độ của lão vẫn còn quá chậm, hai luồng khí đen trắng trực tiếp xuyên qua phong ấn của mảnh lưới mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào. Trong nháy mắt khi nó phóng qua Phong Giới, hai luồng khí đen trắng lập tức nở phồng lên rồi tốc độ tăng mạnh phóng thẳng về phía lão già.
Trong nháy mắt khi hai luồng khí trắng đen của Nghịch Thiên Châu đuổi theo, dù lão già có thuấn di hay dung nhập vào thiên địa cũng đều mất hết tất cả tác dụng.
Khoảnh khắc khi hai luồng khí đen trắng phóng đến lão già thì lập tức vờn bốn phía xung quanh. Thân thể lão đột nhiên chấn động dữ dội, trong mắt chỉ hoàn toàn còn lại vẻ hoảng sợ. Tiếng trái tim đập vang thình thịch thình thịch bên tai đã cắt đứt tất cả những tiếng động khác.
Hai luồng khí đen trắng vờn quanh tạo thành một vòng xoáy trước mặt lão già. Một bàn tay lập tức thò ra từ trong vòng xoáy rồi hướng thẳng về phía mi tâm lão già làm ra một động tác triệu hồi.
Dấu ấn trăng lưỡi liềm đã gãy làm đôi trên mi tâm lão già đột nhiên nổ ầm lên một tiếng rồi bay ra ngoài. Trong nháy mắt khi từng luồng tơ máu tương hỗ vào nhau bị kéo ra, lão già hét lên một tiếng cực kỳ thê lương, cơ thể run rẩy, mồ hôi đổ ra khắp toàn thân, gân xanh khắp người đều nổi lên giống như muốn vỡ tung.