Sương mù màu xanh liên tục chuyển động, bên trong chốc chốc lại lóe lên tia chớp, mơ hồ truyền ra những âm thanh như có như không. Điều này làm cho tất cả tu sĩ tiến vào khe nứt đều sinh ra tâm tư kính sợ.
Đám tu sĩ không dám đi gần lại sương mù xanh mà lựa chọ phương pháp phi hành ở vị trí trung tâm khe nứt, giống như sợ sương mù sẽ thò ra một bàn tay kéo mình vào vậy. Dù không phải là lần đầu tiên Chung Đại Hồng đến Lôi Tinh Điện, nhưng sau khi tiến vào trong khe nứt thì hắn liên tục kinh hoàng, cẩn thận phóng về phía trước. Vẻ mặt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại chuyển lên đám sương mù xanh.
Sương mù này trong mắt người khác thì rất đáng sợ và khó lường nhưng đối với Vương Lâm thì lại không thể sinh ra một chút cảm giác sợ hãi nào.
- Sương mù này rất có thể...
Dưới ánh mắt Vương Lâm, hắn đã nhìn thấy sương mù này không phải hoàn toàn là sương mù mà lại tràn đầy sấm sét, rõ ràng bị người ta dùng thuật đại thần thông hút ra từ trong Lôi vực, sau đó lại bóp nát ra thành sương mù, lại thêm vào vài thần thông đặc biệt để tạo ra một vòng phòng hộ.
- Thì ra là sấm sét hóa thành sương mù, không ngờ thần thông của Thiểm Lôi Tộc đối với Lôi đạo đã nghiên cứu đến mức độ này rồi... dùng sấm sét hóa sương mù, từ vô hình trở thành hữu hình rồi có thể thay đổi hình dạng. Trên tầng phòng hộ còn mơ hồ sinh ra hiệu quả giống như thuật Hô Phong Hoán Vũ của ta...
- Khi tâm thần khẽ động thì sương mù sấm sét này sẽ co rút lại tạo thành nơi giam cầm, biến hóa vô cùng, quả nhiên rất kỳ diệu.
Vương Lâm cất bước trong khe nứt tiến về phía trước, đồng thời những gì quan sát được càng ngày càng thêm sâu sắc.
- Hơn nữa Thiểm Lôi Tộc này căn bản không nghĩ người ngoài sẽ tiến vào, nên mới đạt sương mù sấm sét ở nơi này. Đặc biệt là khi khe nứt mở ra, chẳng khác nào thần thông sương mù sấm sét này mở ra phòng hộ, đã đem tất cả những gì ẩn giấu bên trong bộc lộ ra ngoài, có thể tùy ý xem xét... Nếu đã như vật thì ta từ chối cũng là không kính trọng người khác.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thần thức của hắn đột nhiên bùng ra phóng thẳng vào trong sương mù sấm sét. Ngay sau đó, thần thức lập tức tiến vào trong sương mù và liên tục nghiên cứu.
Thần thức của Vương Lâm quá mạnh, nó vững vàng chặn đứng sương mù sấm sét làm cho sương mù không thể nào phản kháng và vùng vẫy, để mặc cho Vương Lâm kiểm tra. Nếu sương mù sấm sét này không mở ra khe nứt thì Vương Lâm muốn nghiên cứu được phải đặc biệt cẩn thận, hơn nữa phải mất rất nhiều thời gian mới có thể chứng kiến phương pháp ngưng tụ bản nguyên này.
Nhưng lúc này Vương Lâm lại có được một cơ hội cực kỳ thuận lợi, dưới sự bao phủ thần thức, hắn đã nhanh chóng thôi diễn ra thuật thần thông trong sương mù. Thuật sấm sét hóa sương mù này cực kỳ tinh diệu, dù là Vương Lâm cũng phải liên tục khen ngợi.
Sau vô số vạn năm, Thiểm Lôi Tộc chưa từng xảy ra chuyện này, càng không ngờ có người tiến vào trong khe nứt sương mù. Hơn nữa lại có thể tiến vào trong sương mù nhanh như vậy, lại nhìn ra thần thông bản nguyên bên trong, vì vậy mà đi ngược lại rồi thôi diễn ra những ký hiệu và biến hóa của pháp thuật.
Từ xưa đến nay, Vương Lâm là người đầu tiên làm được như vậy.
Thiểm Lôi Tộc lại càng không ngờ có người phá vỡ được Lôi vực Ngoại giới để trà trộn vào trong. Loại chuyện này quá mức khó tưởng, phải biết rằng Lôi vực rất khủng bố, chỉ có Đệ Tam Bộ đại năng mới tiến vào trong mà không hao tổn bất kỳ thứ gì, những người còn lại căn bản không thể tiến vào.
Điều này cũng vì nguyên thần Vương Lâm có tồn tại một luồng sấm sét, là một tồn tại bất diệt, cho nên mới có thể hoàn thành chuyện tiến vào trong Thiểm Lôi Tộc hầu như không thể có khả năng tồn tại này được.
Lúc này Vương Lâm đã đi đến trọng địa của Thiểm Lôi Tộc, lại giống như kéo ra chiếc khăn che mặt trong sương mù sấm sét, đã thấy được tất cả những thứ bên trong, học được một trong những tuyệt học thất truyền của Thiểm Lôi Tộc, Hóa Lôi Vi Vụ!
Nếu người Thiểm Lôi Tộc biết được điều này thì chắc chắn sẽ cực kỳ hãi hùng, điều này vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Khe nứt này cũng không dài, chỉ sau thời gian nửa nén hương đã có thể đi xuyên qua. Sương mù bị Vương Lâm áp chế nên người ngoài không thể nhìn ra chút biến hóa nào khác. Dù sao thần thức của Vương Lâm cũng là sấm sét, dùng sấm sét đi tìm hiểu sấm sét tất nhiên sẽ không có chút sơ hở nào.
Khoảnh khắc khi đi qua khe nứt, Vương Lâm lập tức thu hồi thần thức vào trong cơ thể, hai mắt hắn lóe lên tinh quang, mơ hồ xuất hiện một ký hiệu.
Ký hiệu này chính là thuật Hóa Lôi Vi Vụ.
Đi khỏi khe nứt, trước mặt Vương Lâm xuất hiện một ngọn núi cao ngất trời, trên đỉnh núi có một tòa điện cực kỳ xa hoa, sấm sét xẹt qua lại trên đại điện tạo thành ba chữ "Lôi Tinh Điện"
Bốn phía lập tức bùng lên rất nhiều luồng cầu vồng, đám tu sĩ vừa rồi đi qua khe nứt sương mù vào đây lập tức phóng về phía đại điện trên đỉnh núi. Vương Lâm và Chung Đại Hồng cũng phóng đi, rất nhanh sau đó đã đến đỉnh núi, cả hai đứng dưới đại điện.
- Chủ tử, đại điện này có ba cánh cửa, theo thứ tự đông, tây và nam. Trong đó cửa đông chính là nơi đổi lấy Lôi tinh. Cửa nam thì đi về phía địa phương dùng Lôi tinh đổi lấy pháp bảo và đan dược của Lôi Tinh Điện. Còn cửa tây chỉ có tu sĩ đại thần thông mới có thể tiến vào, nơi đó địa phương của bộ tộc giao nhiệm vụ, sau khi hoàn thành thì có thể nhận được rất nhiều Loi tinh.
Chung Đại Hồng cũng biết Vương Lâm chưa từng đến Lôi Tinh Điện, dù có chút nghi ngờ nhưng so với những lợi ích mà Vương Lâm đã cho, hắn lập tức giả vờ không biết.
Tất nhiên những thứ này Vương Lâm cũng biết từ trong trí nhớ của Vu Phi và Tề Trì, sau khi nghe vậy thì hắn gật đầu nói:
- Ta đi vào một mình là được rồi, khi nào đi sẽ nói cho ngươi biết.
Chung Đại Hồng vội vàng xưng vâng, Vương Lâm cũng không để ý đến Chung Đại Hồng, ánh mắt cũng thu hồi không còn chuyển lên đại điện. Với tu vi của hắn thì liếc mắt đã nhìn thấy đại điện ẩn chứa không gian, nhìn như một tòa đại điện nhưng thực chất lại có bốn tầng không gian.
Cửa đông, nam, tây chính là ba không gian khác biệt, nhưng vẫn còn khác nhau ở một điểm chính là không tiến vào cửa nhưng chỉ cần quét thần thức qua thì rõ ràng phát hiện trong không gian thứ tư có chín luồng hơi thở, tất cả đều đang thổ nạp.
- Thiểm Lôi Tộc này cũng có rất nhiều cường giả, trong chín luồng hơi thở có năm người Khuy Niết, ba người Tịnh Niết còn một người đã đạt đến Toái Niết!
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn cực kỳ bình tĩnh, hắn đi về phía cửa đông.
Nơi đây có rất nhiều tộc nhân Thiểm Lôi Tộc, đứng thành từng đám hoặc đứng một mình, hay tụm năm tụm ba, ra ra vào vào cực kỳ náo nhiệt.
Đặc biệt là ở cửa đông còn có nhiều tu sĩ hơn, tu sĩ thường từ trong đó đi ra, vẻ hưng phấn được che giấu rất sâu trên mặt. Tất cả đều vội vàng cất bước, hơn nữa còn có một vài người che giấu rất tốt, loại người đa mưu túc trí, dù là đi ra hay vào thì vẻ mặt cũng rất bình tĩnh, che giấu biểu cảm.
Tâm cơ này có liên quan đến tính cách, cũng có liên quan rất lớn đến tuổi tác. Vương Lâm đã tu đạo hai ngàn năm, đã nhìn thấu tất cả, tâm cơ sâu sắc không kém những lão quái đã tu đạo cả vạn năm, thậm chí còn có điểm vượt xa.
Dù sao ở tu chân giới, ngoài tu vi thì tâm trí cũng là một đặc điểm cực kỳ quan trọng để có thể tồn tại.
Vương Lâm cũng không nóng lòng vào cửa đông ngay, hắn đứng đó nhìn cả nửa ngày, vẻ mặt lạnh lùng giống như không phải là người lạ lẫm nơi đây. Sau đó Vương Lâm đi về phía cửa đông, hắn không quen bất kỳ người nào nơi đây, cũng không có ai biết được hắn. Hắn phải cố gắng trở nên cực kỳ lạnh lùng để người khác không dám đến gần bắt chuyện.
Khoảnh khắc khi bước vào cửa đông, Vương Lâm lập tức cảm nhận được chính mình tiến vào trong một không gian được người ta mở ra. Trước mặt hắn có một cái ao đen kịt, bên trong có rất nhiều vật giống như bùn nhão, chốc chốc lại nổi lên bọt khí.
Có ba lão già khoanh chân ngồi bên cạnh ao, tu vi ba người này cũng không kém, một người đã đến Dương Thực, hai người còn lại đều là Âm Hư, trong thân thể tràn ngập lực lượng sấm sét.
Trước đó Vương Lâm đã biết được phải làm sao để đổi lấy Lôi tinh từ trong ký ức của Chung Đại Hồng, hắn cũng không rầy rà mà tiến lên vỗ vào mi tâm. Lúc này những vật phẩm dùng để đổi lấy Lôi tinh phóng ra rồi rơi ầm ầm xuống ao bùn, sau đó lại bị bùn nhão bên dưới thôn phệ sạch sẽ.
Nửa ngày sau, Vương Lâm còn chưa kết thúc, ba lão già đang ngồi khoanh chân lập tức giương cặp mắt cẩn thận lên nhìn Vương Lâm, trong mắt bùng ra những luồng sáng kỳ dị.
Ba người bọn họ phụ trách nơi đây, rất ít khi thất được người có thể lấy ra nhiều vật phẩm đổi Lôi tinh như vậy. Tu vi của Vương Lâm chuyển động theo tâm thần, bất kỳ lúc nào cũng có biến đổi trước mặt người khác. Lúc này trong mắt ba lão quái phía trước, hắn là một tu sĩ Vấn Đỉnh.
Một lát sau, khi tất cả vật phẩm đổi lấy Lôi tinh đều đã được lấy ra, đều bị ao đen thôn phệ. Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, hắn khẽ lật tay phải và lấy ra một khối ngọc giản, thứ này là vật của Vu Phi, trên đó có mệnh hồn, là vật để ghi chép Lôi tinh.
Vương Lâm ném ngọc giản đi, nó chìm vào trong ao đen. Lúc này trong ao mơ hồ truyền ta những âm thanh rầu rĩ, gầm rống và nổ vang. Không lâu sau, bùn nhão trong ao lập tức quay cuồng, ngọc giản bị Vương Lâm ném vào lại bay ra rồi phóng thẳng đến, hắn lập tức chụp vào trong tay.
Đúng lúc này tất cả ngọc giản Thiểm Lôi Bảng của tộc nhân Thiểm Lôi Tộc trên tất cả tu chân tinh lập tức bùng ra những con sóng gợn, điều này chứng tỏ trên bảng xếp hạng Lôi tinh đã có sự thay đổi.
Ba ngày sau khi Lôi Tinh Điện mở cửa chính là những ngày mà Thiểm Lôi Bảng xảy ra nhiều biến đổi nhiều, vị trí bên trên cũng tùy theo đó mà thay đổi. Nhưng trên cơ bản thì tám trăm vị trí trên bảng cũng rất ít khi thay đổi, nhiều lắm cũng chỉ là vị trí có sự thay đổi cho nhau mà thôi.
Nhưng ngày hôm nay, vào khoảnh khắc này thì Thiểm Lôi Bảng bùng lên những con sóng gợn cực kỳ dữ dội. Chuyện này chỉ có một cách giải thích, chính là có gương mặt mới tiến vào Thiểm Lôi Bảng.
Hầu như tất cả tộc nhân Thiểm Lôi Tộc đều lấy ngọc giản Thiểm Lôi Bảng ra rồi nhìn lại.
Người xếp vị trí đầu tiên chính là Vân Quế Tử, nhưng số lượng mười bốn tỷ bảy ngàn trước đó đã biến thành hai mươi bốn tỷ chín ngàn.
Khi thần thức của đám tu sĩ Thiểm Lôi Tộc đảo qua trên ngọc giản, có một vài kẻ thông minh đơn giản nhìn từ phía sau lên trước, lúc này lập tức nhìn thấy gương mặt mới đã làm Thiểm Lôi Bảng bùng lên những con sóng dữ dội.
Vị trí thứ bảy trăm chín mươi chín là Vu Phi, số lượng Lôi tinh của người này chính là bốn mươi sáu vạn bốn ngàn, vẻn vẹn chỉ cao hơn người xếp vị trí tám trăm ba ngàn.
- Vu Phi sao? Không biết tên này là người trên tinh cầu tu chân nào, thoáng cái đã tiến vào Thiểm Lôi Bảng.
- Cũng chưa từng nghe nói qua về người này, nhưng tộc nhân quá nhiều, chẳng phải chuyện gì cũng biết được. Người này có thể tiến vào Thiểm Lôi Bảng thì không nên xem thường, tuy xếp ở vị trí cuối cùng nhưng chỉ cần là người tiến vào trong bảng xếp hạng thì chắc chắn là nhân tài...
- Tên này cũng rất dễ nhớ, Vu Phi, Vu Phi! Nhưng không biết trong khoảng thời gian ba ngày khi Thiểm Lôi Bảng xảy ra thay đổi, chẳng biết vị trí của người này có thể giữ lại được hay không.
Khoảnh khắc này trên mười ba tu chân tinh khác biệt có rất nhiều lời bàn tán liên quan đến Vương Lâm, dù sao người có thể tiến vào Thiểm Lôi Bảng, đã vào thì chắc chắn sẽ nổi danh.
Khoảnh khắc này cái tên Vu Phi được rất nhiều người Thiểm Lôi Tộc ghi tạc vào trong lòng.