Chương 1617: Một Tiếng Lôi Đình Bốn Biển Ầm Vang

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:24:26

-Nhân danh Vương Lâm ta, hiệu lệnh lôi đình trong thiên địa! Thân thể Vương Lâm nhảy lên, tay phải nắm chặt lại, lôi đình ầm vang. Chỉ thấy có vô số tia chớp tràn ngập trên tay phải Vương Lâm, như bị hắn nắm ở trong tay. Theo một quyền này, thân thể hắn trực tiếp đi tới phía trước Không Môn. -Hắn không thể mở ra được, nhất định không thể mở ra được!! Cánh cửa này được nhiều bổn nguyên dẫn động như vậy, trong thiên địa không ai có thể mở ra! Chu Cẩn như phát điên, trong lúc lui về phía sau, trong ánh mắt tuyệt vọng lộ ra một vẻ giãy giụa. Lúc này hắn chỉ có thể hy vọng Vương Lâm không thể mở được Không Môn, chỉ có như vậy hắn mới còn một con đường sống. -Cánh cửa của sáu đạo bổn nguyên, mức độ khó khăn so với ta mở cửa năm đó lớn hơn gấp bội. Vương Lâm này...hắn... hắn rất khó có thể mở được. Bổn nguyên càng nhiều, mở cửa càng khó, ở trước cánh cửa này chắc chắn hắn sẽ thất bại, một khi thất bại, thì đó chính là lúc hắn tử vong! Nam tử áo xanh cũng lui về phía sau. Hắn hiểu rõ, khi Không Môn xuất hiện, có người đang vượt qua Không Môn. nếu cản trở thì ngược lại sẽ biến thành trợ giúp. Hư Thần Thiên Tôn kia sắc mặt âm trầm, thân thể hắn bước về phía sau, nhìn chằm chằm Vương Lâm đang muốn mở Không Môn, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh. -Không Môn nếu dễ dàng mở ra như vậy thì thiên địa đại loạn. Nhất là cánh cửa được sáu đạo bổn nguyên dẫn động, thì mức độ khó khăn không thể tưởng tượng được. Chỉ là một tiểu bối, cho dù có may mắn cực lớn có được sáu đạo bổn nguyên, nhưng có tác dụng gì. Ta muốn xem hắn sẽ mở Không Môn này như thế nào, thậm chí đến lúc đó cũng không cần lão phu phải ra tay, rất có khả năng hắn sẽ chết ở dưới Không Môn này! Bọn họ tuyệt đối không tin Vương Lâm có thể mở ra Không Môn, mà cũng có thể bọn họ không muốn tin! Nhưng đối với tu sĩ giới nội mà nói, lúc này từ trong đáy lòng bọn họ không ngừng kỳ vọng lúc này Vương Lâm có thể mở ra Không Môn hùng mạnh bậc nhất này, trở thành bước thứ ba toàn năng! -Vương Lâm, nhất định phải mở được Không Môn này! Tư Đồ Nam nắm chặt tay, thần sắc cực kỳ lo lắng. Bản thân hắn khi mở Không Môn có Thanh Lâm trợ giúp, nhưng cũng phải chịu đau khổ, biết được sự khó khăn khi mở cánh cửa này. Nhất là cánh cửa mà Vương Lâm dẫn động này so với của hắn năm đó còn hùng mạnh hơn vô số lần, vì thế hắn lại càng lo lắng hơn. Nam Vân Tử ánh mắt lấp lánh, trong lúc hít sâu đã quyết định tới thời điểm mấu chốt sẽ dốc hết toàn lực để trợ giúp cho Vương Lâm. -Cánh cửa do sáu đạo bổn nguyên ngưng tụ thành, bất luận thế nào cũng phải giúp hắn mở ra. Một khi mở ra được, thì tu vi của Vương Lâm sẽ trở thành một sức mạnh lớn nhất của giới nội ta! Đám người Lỗ Phu Tử, Long Bàn Tử, Thanh Long Thánh Hoàng đều chăm chú nhìn, thần sắc lộ ra vẻ lo lắng. Nhất là Thanh Long Thánh Hoàng lại càng lo lắng không thôi. Hắn cùng với Vương Lâm đã quen biết nhiều năm, lại biết được đối phương là người của Tứ Thánh Tông, lúc này giơ tay phải túm vào hư không, lập tức bốn bảo vật truyền thừa của Tứ Thánh Tông hiện ra bên cạnh thân thể hắn. -Tới thời điểm mấu chốt, lão phu sẽ dùng bảo vật của Tứ Thánh Tông giúp hắn mở cánh cửa này. Tạm không nói đến tâm tư của mọi người, lúc này thân ảnh của Vương Lâm ở đằng xa bị lôi đình tràn ngập, trong tiếng ầm ầm lao thẳng tới Không Môn. So với sự khổng lồ của Không Môn, thân thể Vương Lâm cực kỳ nhỏ bé, nhưng thân ảnh nhỏ bé này trong khoảnh khắc này bộc phát ra một sức mạnh khiến cho thiên địa run rẩy, khiến cho mấy vạn tu sĩ bốn phía bị uy lực của Không Môn đẩy lùi quên đi tất cả những câu hỏi, trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại một quyền lôi đình kinh thiên của Vương Lâm. Một quyền này năm đó Vương Lâm cũng đã từng đánh lên Không Môn, nhưng cũng chỉ có thể khiến cho Không Môn mở ra một chút. Nhưng hôm nay, sáu đạo bổn nguyên của hắn đại thành, mặc dù vẫn còn chưa dung hợp lại với nhau, nhưng chỉ riêng sức mạnh lôi đình này so với năm đó cũng đã lớn hơn mấy lần. Một quyền này đánh xuống, thiên địa ầm vang. Từ xa nhìn lại, thân ảnh Vương Lâm giống như một đạo lôi đình bất diệt đầu tiên từ thủa sơ khai của vũ trụ, trong tiếng ầm ầm, trực tiếp đánh lên Không Môn. Tiếng ầm ầm vang vọng bốn phía, chấn động này khiến cho mấy vạn tu sĩ ở bốn phía có không ít người trực tiếp phun ra máu tươi, thân thể lảo đảo, hoảng sợ muốn rời khỏi nơi này. Trong tiếng ầm vang này, Không Môn khổng lồ kia toàn thân chấn động, dường như không thể chịu đựng nổi, chậm rãi hé ra một chút. Ngay khi cánh cửa này hé ra, Vương Lâm kêu lên một tiếng dài. Trong tiếng kêu của hắn, từ trong tinh không vô tận của Côn Hư Tinh Vực đột nhiên có những đạo lôi đình thiểm điện bỗng nhiên xuất hiện. Chúng vừa xuất hiện dường như đã chịu một sự kêu gọi nào đó, từ bốn phương tám hướng lao thẳng tới Chu Tước Tinh. Toàn bộ Côn Hư Tinh Vực giờ phút này chấn động không thôi, chỉ thấy trên những tu chân tinh, từng đạo thiểm điện lôi đình giống như là bị rút ra từ bên trong, bay thẳng tới Chu Tước Tinh. Ờ tất cả mọi nơi trong tinh không còn có những đạo thiểm điện lấp loáng bay đi. Thậm chí trong Côn Hư Tinh Vực này còn có rất nhiều tu sĩ giới ngoại. Những tu sĩ này thông thường hợp thành một nhóm từ mấy chục tới hơn một trăm, cũng có thể là cả ngàn người truy sát những tu sĩ Côn Hư còn sót lại. Nhưng giờ phút này, tất cả tu sĩ bên trong Côn Hư Tinh Vực này đều nhìn thấy lôi đình cuồn cuộn chấn động ở bên cạnh hoặc ở đằng xa. Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể cảm thấy được trong khoảnh khắc này toàn bộ Côn Hư Tinh Vực đều bị lôi đình tràn ngập! Dường như toàn bộ lôi đình trong thiên địa này, trong khoảnh khắc này sau vô số vạn năm mê man, ngay hôm nay đã tìm được vua của bọn chúng. Vua của lôi đình này kêu lên một tiếng, đó chính là lời kêu gọi bọn chúng! Từ xa nhìn lại, toàn bộ lôi đình trong Côn Hư Tinh Vực như nối liền lại với nhau, giống như là một biển lôi đình, dâng lên những cơn sóng lôi đình cuốn đi, tràn qua bên cạnh những tu chân tinh, quét qua tất cả mọi nơi trong tinh không, đi qua bên người những tu sĩ giới ngoại kia, trực tiếp gào thét. -Chuyện gì đã xảy ra vậy!! -Đây...đây rốt cuộc là chuyện gì! -Sao lại xuất hiện nhiều lôi đình như vậy, chẳng lẽ đã xuất hiện vật chí bảo gì có thuộc tính lôi hay sao? -Những lôi đình này đều đi về một hướng, ở nơi đó đã xảy ra chuyện gì vậy? -Hướng đó không phải là Chu Tước Tinh hay sao!! Chẳng lẽ ở nơi đó đã xuất hiện biến cố kinh thiên gì! Từng trận tiếng xôn xao ở bên trong Côn Hư Tinh Vực này từ trong những đám tu sĩ kia ầm ầm truyền ra. Bọn họ rất băn khoăn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Nhưng nhìn lôi đình tràn ngập khắp Côn Hư Tinh Vực, thậm chí có một vài người không tránh kịp bị lôi đình chạm vào người, lập tức kêu lên thảm thiết, toàn thân vỡ nát. Nhìn những cảnh tượng này khiến cho những tu sĩ giới ngoại trong Côn Hư Tinh Vực này toàn bộ đều thần sắc đại biến. Từng đạo thần thức khuếch tán ra bên trong Côn Hư Tinh Vực này, muốn tìm kiếm lôi đình, muốn dò xét đến tận cùng. Toàn bộ Côn Hư Tinh Vực nếu từ trên bầu trời nhìn xuống có thể nhìn thấy rõ ràng những cơn sóng lôi đình thiểm điện đang điên cuồng ngưng tụ lại, với tốc độ cực nhanh lao thẳng tới Chu Tước Tinh, lao thẳng tới Vương Lâm ở bên ngoài Không Môn! vẻ tuyệt vọng trong mắt Chu cẩn càng đậm, gần như hắn không thể tin được vào mắt mình. Hắn nghe thấy những tiếng ầm vang từ bốn phương tám hướng truyền đến, lúc nhìn lại, toàn thân hắn đứng ngây ra ở đó. Hắn nhìn thấy rất nhiều lôi đình thiểm điện, đã chiếu sáng toàn bộ tinh không tối đen, hóa thành từng đạo hào quang chói mắt, ầm ầm lao tới. -Đây... đây Nam tử áo xanh kia trong lúc chói mắt, sắc mặt đã trở nên trắng bệch. Tu vi của hắn mặc dù đã đạt tới Không Huyền Sơ Kỳ, nhưng khi nhìn thấy lôi đình tràn ngập khắp Côn Hư Tinh Vực này da đầu cũng phải tê dại. Không chỉ có hắn, thậm chí ngay cả Hư Thần Thiên Tôn kia cũng sửng sốt, ngay sau đó ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ. Hắn thế nào cũng không ngờ tới được lôi đình bổn nguyên của Vương Lâm không ngờ có được sức mạnh như thế này. -Lôi đình bổn nguyên này tuyệt không tầm thường! Lão phu cũng đã từng gặp lôi tu toàn năng, nhưng không ai có được thanh thế như thế này. Vương Lâm này, lôi đình bổn nguyên của hắn rốt cuộc là hình thành như thế nào, không ngờ lại có uy lực như vậy! Ánh mắt của Hư Thần Thiên Tôn lóe lên. -Hừ. cho dù là lôi đình của cả Côn Hư Suy nghĩ của Hư Thần Thiên Tôn chưa kịp dâng lên lập tức bị một thanh âm còn kịch liệt hơn, thậm chí còn áp đảo hoàn toàn tiếng lôi đình vô tận trong Côn Hư này cắt đứt. Hắn sắc mặt đại biến, tản thần thức ra quan sát, vừa mới nhìn thân thể hắn liền lập tức lảo đảo bất giác lui về phía sau mấy bước. -Không thể nào! Hư Thần Thiên Tôn kêu lên thất thanh. Có thể khiến cho Hư Thần Thiên Tôn, một trong Thái cổ ngũ tôn khiếp sợ như vậy, lúc này chỉ có thể là một chuyện! Thần thức đảo qua, hắn đã nhìn thấy được từ trong Vân Hải Tinh Vực bất ngờ cũng hiện lên lôi đình vô tận! Chỉ dẫn động lôi đình trong Côn Hư, Hư Thần Thiên Tôn hắn vẫn còn chưa đặt vào trong mắt, nhưng thế nào hắn cũng không nghĩ tới một tiếng kêu của Vương Lâm không ngờ còn dẫn động cả lôi đình trong Vân Hải! Trong Vân Hải Tinh Vực, giờ phút này cũng giống như là Côn Hư, từng đạo thiểm điện lôi đình từ trong những đại lục hiện ra, theo lời kêu gọi từ vạn cổ lao thẳng tới Côn Hư! Từ trong những đám sương mù mong manh của Vân Hải cũng có tiếng ầm ầm vang lên. Chỉ thấy vô số lôi đình thiểm điện đột nhiên lao ra nối liền với nhau, trực tiếp mở ra vách ngăn với Côn Hư, xông thẳng vào. Nếu chỉ như thế cũng thôi, nhưng một tiếng kêu của Vương Lâm sau khi truyền khắp Côn Hư và Vân Hải, còn truyền tới cả Triệu Hà. Trong Triệu Hà Tinh Vực, thiểm điện chiếu sáng toàn bộ tinh không tối đen, vô số tu sĩ giới ngoại trong khoảnh khắc này cũng nhìn thấy được ở trên bầu trời có những đạo thiểm điện vô tận giống như là lưu tinh, hoặc cũng có thể nói giống như những con ngân xà nhanh chóng bay qua. Tiếng ầm vang tràn ngập khắp Triệu Hà, rất nhiều tu sĩ giới ngoại lao ra khỏi những tu chân tinh, bay vào trong tinh không, ngơ ngác nhìn thiểm điện giống như là những cơn sóng lớn gào thét cuộn qua, hoàn toàn đứng ngây ra ở đó. -Đã xảy ra chuyện gì Theo lôi đình của ba tinh vực Triệu Hà, Vân Hải, Côn Hư cuộn lên, bị dẫn động cuối cùng là lôi đình của La Thiên! La Thiên Tinh Vực hiện giờ vẫn chưa bị giới ngoại tấn công, vẫn còn nằm trong tay của giới nội. Lúc này những tu sĩ giới nội trợn mắt há hốc mồm, bọn họ nhìn thấy lôi đình cuồn cuộn lao đi, hướng thẳng về phía Côn Hư. Màn mở đầu Vương Lâm kêu gọi thiên lôi, cuối cùng đã vang tới Lôi Tiên Giới bị phá nát của La Thiên Tinh Vực. Lôi đình bất diệt tồn tại từ xa xưa ở cửa lớn trong tiếng ầm vang bắt đầu run lên, thoát ra khỏi Lôi Tiên Giới, sau vô số vạn năm lần đầu tiên bay ra. Từ xa nhìn lại, lôi đình giống như là những con ngân xà trong tiếng ầm ầm kinh thiên lao thẳng tới Côn Hư. Màn mở đầu này kết thúc! Toàn bộ lôi đình trong tứ đại tinh vực của giới nội Côn Hư, La Thiên, Vân Hải, Triệu Hà giờ phút này đều hướng về phía Chu Tước Tinh, hướng về bên cạnh Vương Lâm đang giơ tay, mái tóc tung bay, toàn thân áo trắng đang ngửa mặt lên trời kêu lên kia!