Chương 1383: Chim Sợ Cành Cong.(2)

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:21:49

- Tu vi thông thiên. Nếu ngươi không nói thì thôi. Ngươi đã có chủ nhân thì ta muốn nhìn xem chủ nhân của ngươi có bản lãnh gì. Nô tài dám đắc tội với lão phu, chủ nhân cũng có lỗi. Kẻ phạm lỗi này đối với lão phu đều phải chết! Tham Lang vung tay phải lên, tống một cỗ lực lượng vào trong cơ thể Chung Đại Hồng, khiến cho Chung Đại Hồng phun máu tươi, toàn thân gần như tan nát, để hắn trên mặt đất cách đó không xa. - Nếu chủ nhân của ngươi là người của Ám Hạt Tộc thì lão phu còn không tiện giết người. Nhưng nếu không phải thì ta muốn nhìn thử xem chủ nhân của ngươi có thể khiến ta chết như thế nào. Tay áo Tham Lang vung lên. Lập tức cuồng phong trong thiên địa lại hiện lên, cuốn tộc nhân Ám Hạt Tộc bốn phía đi, đuổi họ ra khỏi tu chân tinh. Làm xong việc này, tay áo Tham Lang vung lên, hướng về tu sĩ của Vân Độn tộc ở xung quanh kiêu hãnh nói: - Các ngươi chờ ta tiếp chủ nhân của gã nô tài này, cũng để cho các ngươi thấy một chút pháp bảo của Tham Lang ta! Các người có thể thấy được lão phu thi triển pháp bảo thì chính là cơ hội lớn trong đời này của các người. Pháp bảo của lão phu trong thiên địa này hiếm có người nào sánh bằng. Cho các người thấy một chút xem lão phu lấy pháp bảo giết tu sĩ thiên nhân đệ nhất suy như thế nào, khiến các người cả đời này khó có thể quên được! Những lời này của Tham Lang cực kỳ cuồng ngạo, tay phải vung lên, lập tức trước người xuất hiện chín tấm bia đá tang thương. Mấy tấm bia đá này vừa xuất hiện liền khiến cho thiên địa biến sắc. Hắn lại vung lên một lần nữa, có chín mươi chín thanh trường kiếm biến ảo ra, tạo nên kiếm khí cuồn cuồn. Hắn vừa vung tay một cái liền có thêm một mảnh thanh quang. Thanh quang này rơi xuống đất liền khiến cho mặt đất chấn động, trong tiếng động ầm ầm, nháy mắt trên tinh cầu này liền mọc lên một cây đại thụ. Cây cối hiện ra dày đặc, trong nháy mắt liền hình thành một khu rừng rậm. Cảnh tượng này khiến cho tu sĩ Vân Độn tộc phấn chấn tinh thần, có thể tận mắt thấy Tham Lang thi triển pháp bảo là chuyện bọn hắn mơ tưởng đã lâu. - Pháp bảo của đại cung phụng Tham Lang ở vùng đất Điên Lạc này đã nghe đồn từ lâu, hôm nay ta mới có may mắn được nhìn thấy. Nói không chừng có thể cảm ngộ được gì đó! - Nghe đồn Tham Lang có thể dùng pháp bảo đánh chết tu sĩ thiên nhân suy kiếp. Loại chuyện này chưa gặp bao giờ, lại càng không thể hiểu nổi thứ pháp bảo đó là thứ gì mà lại có uy lực kinh thiên động địa như vậy. Hôm nay rốt cục ta cũng được thấy rồi! - Đại cung phụng Tham Lang rất nhiều pháp bảo, không ai biết hết được. Lúc này có thể thấy tận mắt thật đúng là may mắn! Đám tu sĩ Vân Độn tộc bốn phía thần sắc hưng phấn, cung kính vâng dạ. Chung Đại Hồng trên mặt đất ngơ ngác nhìn một màn này, tâm thần hoảng sợ. Hắn không biết thân phận Tham Lang, nhưng lúc này khi thấy tu sĩ bốn phía nói vậy thì trong lòng vô cùng hồi hộp. Ánh mắt Tham Lang hãnh diện, tay phải lại vung lên một lần nữa. Lập tức rừng rậm trên mặt đất truyền ra nhưng tiếng rít gào nhè nhẹ. Dường như cả khu rừng này thức tỉnh vậy, nhất thời vặn vẹo, tạo ra tiếng ầm ầm kinh thiên, thể hiện một cảnh tượng khiến tất cả các tu sĩ đều phải hít sâu một hơi! Một mảng rừng rậm lớn không ngờ lại sống dậy trên mặt đất. Đây đâu phải là rừng rậm gì, rõ ràng là một người do vô số đại thụ tạo thành! Tất cả các cây đại thụ đều ngưng tụ lại, tạo thành một thụ nhân cực lớn, chậm rãi đứng lên. Thân thể thụ nhân này to lớn không thể tưởng tượng nổi, lại có một luồng khí tức cực kỳ cường đại trong nháy mắt trào ra mênh mông. Thân thể Tham Lang nhoáng một cái liền đứng trên đầu thụ nhân nọ, thần sắc càng cuồng ngạo. Hắn lại giơ tay phải lên một lần nữa, phất về phía trước một cái. Lập tức tha ầm vang, trước mặt hắn xuất hiện một cái khe thật lớn. Một cái lò thật lớn từ trong đó chậm rãi xuất hiện, lơ lửng một bên! - Thiên Hoàng lô!! Đây chính là Thiên Hoàng lô chí bảo của Tham Lang!! - Nghe đồn năm đó Tham Lang tu vi còn ở Tịnh Niết chính là dùng thứ bảo vật này trong sự truy kích của ba người Toái Niết mà phản kích giết một người, làm trọng thương hai người còn lại!! Tay phải Tham Lang lại vung lên một lần nữa. Thiên địa biến sắc, cuồng phong gào thét, hắc vụ đột nhiên xuất hiện, nhúc nhích trước người hắn, cuối cùng nhanh chóng co rút lại, hóa thành một cây trường thương! Cây trường thương này do sương mù tạo thành, vừa xuất hiện liền lộ ra lực lượng hủy thiên diệt địa! Loại pháp bảo này vừa xuất ra liền khiến cho tu sĩ bốn phía rung động không thôi, ánh mắt nhìn về phía Tham Lang càng lộ vẻ kính sợ. Ngay cả Chung Đại Hồng trong lòng cũng vô cùng bối rối, lộ vẻ khổ sở. Tham Lang rất hưởng thụ loại ánh mắt này. Dưới ánh mắt này hắn có thể quên đi mùi thối trên người, có thể quên đi mối nhục và bóng ma sợ hãi đối với Vương Lâm năm đó. - Đây chỉ là một bộ phận nhỏ trong vô số pháp bảo của lão phu. Những pháp bảo cường đại chính thức lão phu còn chưa xuất ra. Pháp bảo của lão phu vô số, uy lực cực mạnh có thể so sánh với tu sĩ bước thứ ba! Các người coi như hôm nay may mắn, cẩn thận mà quan sát, xem tu sĩ thiên nhân suy kiếp trước mặt lão phu có thể trụ được mấy hơi thở! Tiếng nói Tham Lang vang vọng, ầm ầm dậy sóng, khiến cho tu sĩ bốn phía hưng phấn vô cùng, rất mong đợi trận chiến. Sắc mặt Chung Đại Hồng trắng bệch, trong lòng hiện lên sự hối hận vô vùng, thầm nghĩ: - Xong rồi...xong hết rồi Không ngờ người này có nhiều pháp bảo như vậy. Trông có vẻ cường đại lắm. Cứ nhìn vẻ mặt của đám người bốn phía thì người này cũng giết cả tu sĩ thiên nhân suy kiếp, là người cực kỳ nổi danh ở vùng đất Điên Lạc này...xong rồi...xong hết rồi. Trong lúc này thì đột nhiên thụ nhân khổng lồ do phiến rừng rậm tạo thành đột nhiên ngẩng phất đầu, ánh mắt lộ ra thanh quang ngập trời! Tham Lang với thần sắc cao ngạo cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời. Pháp bảo bốn phía của hắn ầm ầm chấn động, mơ hồ có dấu hiệu mở ra! Đám tu sĩ vờn quanh trở nên kích động, đồng thời ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bọn họ đang chờ đợi, chờ đợi được chứng kiến Tham Lang thi triển pháp bảo! Dưới ánh mắt tập trung của mọi người, giờ phút này bầu trời có gợn sóng quanh quẩn. Từ trung tâm của gợn sóng chậm rãi lộ ra một thân ảnh! Thân ảnh ấy dong dỏng, giờ phút này mơ hồ hiện ra nhưng lại có một cảm giác lạnh lùng tràn ngập thiên địa Thần sắc Tham Lang cực kỳ kiêu ngạo, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy thân ảnh kia thì thân thể kịch chấn, đồng tử hai mắt co rút mạnh, tâm thần chấn động, ánh mắt lộ vẻ không thể tin, theo tiềm thức vuốt vuốt hai tròng mắt, cản thận nhìn. Vừa nhìn lại một lần nữa, sắc mặt hắn đại biến! Hắn nằm mơ cũng không ngờ được là lại có thể thấy Vương Lâm - Căn nguyên của nỗi sợ hãi của hắn, người đã cướp đi tất cả pháp bảo của hắn, trở thành cơn ác mộng không thể xua tan của hắn ở nơi này! - Đây...đây không có khả năng, nhất định là ta hoa mắt!! Tâm thần Tham Lang ầm vang, trong nháy mắt mồ hôi lạnh ướt nhẹp, trong lòng sóng gió ngập trởi, cả người run rẩy không ngừng. Thân ảnh nọ rõ ràng hơn, sau đó Tham Lang nhìn lại một lần nữa thì trong tâm thần hắn dường như có trăm vạn lôi đình ầm ầm nổ vang, khiến hai mắt hắn mở to, lộ vẻ không thể tin. Cảnh tượng như ác mộng trong ký ức lại một lần nữa bộc phát. Thái cổ Lôi Long bị đoạt, đại đỉnh na dị bị cướp, Sơn Hà đồ bị lấy đi, trừu hồn sơn bị đoạt, tất cả các pháp bảo khác đều bị lấy sạch. Ký ức này như thủy triều bộc phát trong lòng hắn, khiến toàn thân hắn lúc này bị bao phủ trong kinh hãi. - Hắn...là hắn!!! Hắn sao lại có thể ở nơi này. Không có khả năng, không có khả năng, không thể có khả năng!! Hắn ở giới nội, sao lại có thể xuất hiện ở giới ngoại!! Khắc tinh, hắn là khắc tinh của ta, hắn biết được ta có một thân pháp bảo nên tới cướp đoạt!!! Hết thảy mọi chuyện diễn ra trong tích tắc, ngay lúc thân ảnh kia hiện rõ, bước nửa bước về phía trước, tu sĩ bốn phía còn đang kích động, chờ mong được chứng kiến Tham Lang lấy pháp bảo giết chết đối phương trong nháy mắt! Tham Lang hét lên một tiếng, âm thanh thể lương, kinh thiên động địa. Hắn hầu như không chút do dự, không chút nghĩ ngợi lùi mạnh về phía sau, tu vi toàn thân ầm ầm bộc phát, nguyên lực trong cơ thể tăng tốc vận chuyển, tốc độ bạo tăng tới hơn chín mươi lần, tốc độ lùi lại cực nhanh, mắt thường không thể thấy rõ, thần thức cũng không thể tập trung, đột ngột bỏ chạy! Hắn bỏ chạy cực nhanh, không thể hình dung nổi, như chim sợ cành cong, thậm chí pháp bảo đã xuất ra cũng không kịp thu hồi, bỏ của chạy lấy người... Cảnh tượng này quá đột ngột, khiến cho tu sĩ bốn phía và Chung Đại Hồng đều sửng sờ. - Đại cung phụng Tham Lang đang thi triển thần thông gì thế? - Tốc độ của hắn thật nhanh, đảo mắt đã không thấy đâu nữa...chẳng lẽ là muốn xuất ra pháp bảo cường đại gì sao? - Hắn vừa rồi thét lên chói tai như vậy, hình như...hình như hơi không hợp lý, dường như gặp phải điều gì rất đáng sợ... - Ta...ta cảm thấy hình như đại cung phụng Tham Lang đang chạy trốn... - Trốn?!! - Tham Lang! Thân ảnh Vương Lâm từ trong thiên địa đi ra cũng vô cùng sửng sốt.