Chương 1017: Phạm Thiên(p3).

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:20:57

Cảnh tượng này giống như là có vô số người, đánh ra vô số loại kiếm quyết, tản mát ra từng đạo kiếm khí. Những kiếm khí này tổ hợp cùng một chỗ, hình thành một cỗ kiếm ý ngập trời, thẳng đến phù văn hình thoi. Phù văn hình thoi kia toàn thân chấn động! Chấn động này, liền có những tiếng "ầm ầm" vang vọng trời đất. Thân hình Vương Lâm run rẩy, phun ra máu tươi. Thần thông Công Linh này, với tu vi của hắn thi triển sẽ gặp phải lực phản chấn mạnh mẽ! Hai mắt lóe hàn quang, Vương Lâm nhìn chằm chằm phía trước. Cổ Thần tinh điểm trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn, rất nhiều Cổ Thần lực từ trong cơ thể tràn ra, dung nhập trong phù văn hình thoi khiến cho phù văn này lại tiến về trước! Theo chuyển động của nó, những nơi phù văn hình thoi đi qua quét sạch cát đen, lộ ra mặt đất màu trắng giống như mặt kính. Trên bầu trời, u ám bị xua tan, đồng dạng lộ ra mặt kính màu trắng. Thanh kiếm nhỏ màu trắng kia gọi ra viễn cổ kiếm ý, hình thành vô số kiếm ảnh không thể không lui lại phía sau. Dưới thần thông của Cổ Thần, viễn cổ kiếm ý cũng không đủ để ngăn cản! Hơn nữa trên thân kiếm màu trăng nhỏ này cũng không hoàn toàn là viễn cổ kiếm ý, chỉ là một bộ phận mà thôi. Như vậy không thể chống cự lại! Ánh mắt Minh Hải lộ ra ánh sáng kỳ dị, cười dài. Hắn nhìn chằm chằm Vương Lâm ở phía sau phù văn khổng lồ trước mặt, cười lớn nói: - Tốt! Có thể khiến cho ta khi còn sống nhìn thấy loại thần thông này, ta liền trả lời ngươi một vấn đề! Ta nghĩ ngươi muốn biết nhất, chính là... Nơi này, rốt cuộc là địa phương nào! - Nơi này chính là thế giới trong bình, tầng thứ nhất động phủ Tiên Đế! Vốn là nơi Tiên Đế lấy tiên khí, biến hóa tiên linh. Sở dĩ gọi là thế giới trong bình, là bởi vì thế giới này toàn bộ trong một cái bình. Cái bình này là một trong những chí bảo của Tiên Đế năm xưa! - Chẳng qua vì năm xưa Tiên Đế bị thương nặng, sau khi thần niệm sụp đổ bị một tia thần niệm có chứa thần thông Đại Mạc Cô Yên dung nhập khiến cho nơi đây hóa thành tràn ngập cát đen! Khí xám lúc trước ngươi trải qua chính là do thần thông Tiên Đế biến thành! - Ở trong này, tổng cộng có chín mươi chín giới. Mỗi một giới đều có cát đen thế này. Ngươi và đồng bạn của ngươi phân ra các nơi khác nhau. Mặt khác ta có thể nói cho ngươi, thần thông Đại Mạc Cô Yên của Tiên Đế chính là cảm ngộ từ trong Đại Mạc Cô Yên đồ trong chín bức Sơn Hà Đồ mà ra. Mà Đại Mạc Cô Yên đồ chính là bị phong ấn ở thế giới trong bình này! - Nếu ngươi có duyên tự nhiên có thể lấy. Chỉ có điều nhất định phải giết ta trước! Minh Hải cười dài, thân hình nhảy ra. Mắt hắn lộ ánh sáng mờ, nâng tay phải chỉ bầu trời, miệng chậm rãi nói: - Minh Hải ta thân là linh hồn thế giới trong bình, trừ việc được Tiên Đế ban cho Phương Trúc, còn có được một thức thần thông của Tiên Đế! Phần Thiên! Theo ngón tay Minh Hải chỉ lên bầu trời, trong tiếng cười dài lập tức liền có một ngọn lửa chín màu từ trong cơ thể hắn bốc cháy lên. Ngọn lửa chín màu này có đỏ, da cam, hồng, lục, xanh, lam, tím, cũng có đen trắng ở bên trong. Theo ngón tay Minh Hải, ngọn lửa lao thẳng lên không trung. Nháy mắt, cả trời đất được bao phủ trong một mảnh đỏ rực. Bầu trời đỏ hồng giống như ngọn lửa bốc cháy! Như thế còn chưa hết, trong khi ánh đỏ tràn ngập, lập tức các màu sắc khác đồng thời biến ảo. Ngọn lửa chín màu tràn ngập bầu trời, trong khoảnh khắc, tất cả mọi thứ nhìn thấy toàn bộ đều là ngọn lửa rừng rực cháy lên! Phần Thiên (1)! Đốt cháy không trung. Lấy lực đốt cháy không trung, hóa thành một tiên thuật long trời lở đất. Người sáng chế loại tiên thuật này đúng là Thanh Lâm. (1): thiêu đốt trời. Từng trận hơi nóng từ trên bầu trời ập xuống, theo bầu trời bị thiêu đốt, toàn bộ sự u ám biến mất. Thay vào đó là biển lửa vô tận thiêu đốt không trung. Hơi nóng tràn ngập, cát trên mặt đất không ngờ sụp đổ. Từng hạt cát vỡ vụn "bang bang". Trong nháy mắt, hoang mạc cát đen nơi Vương Lâm phảng phất trở thành địa ngục. Tất cả đất cát từng có đều sụp đổ, bị hơi nóng xâm nhập bắt đầu hòa tan. Cát đen trở thành một biển cả màu đen. Cảnh tượng kinh người này khiến cho Vương Lâm ngừng thở. Thân hắn ở trong này lại càng rõ ràng cảm nhận được hơi nóng tới người lập tức khiến làn da khô nứt. Ngay cả máu trong cơ thể không ngờ cũng bị hơi nóng này làm cho hóa thành từng làn khí màu hồng, theo chân lông bay ra. Chỉ như vậy cũng đã rợn cả người. Nhưng lập tức Vương Lâm cảm thấy được nguyên lực trong cơ thể không ngờ cũng có biến hóa, nhanh chóng mất đi. Bầu trời tràn ngập ngọn lửa thành một mảnh, mắt nhìn không thấy cuối, phảng phất muốn đốt toàn bộ bầu trời thành tro ngọn lửa này mới chấm dứt. Phàm là nơi nào có không trung, ngọn lửa này đều điên cuồng thiêu đốt. Từng tiếng động "răng rắc" quanh quẩn trời đất. Trong ngọn lửa này Vương Lâm nhìn rõ ràng thấy chín con rồng lửa đang rít gào bay trong không trung, đốt cháy trời đất! Loại tiên thuật này có thể lấy tên là Phần Thiên, uy lực của nó hiển nhiên mạnh mẽ không thể tưởng tượng, ngay cả không trung đều có thể đốt thành tro, càng không nói đến tất cả những thứ tồn tại bên dưới. Phù văn hình thoi kia, quét ngang về trước lập tức cát đất hòa tan bị thúc đẩy. Ngọn lửa trên bầu trời trong khi phù văn hình thoi di động, phảng phất bị hủy đi. Nhưng chớp mắt, chỉ còn có ngọn lửa càng vô biên hơn tràn ngập, sau khi đốt cháy bầu trời cũng hòa tan theo mặt đất. Từng ngọn lửa hạ xuống mặt đất, mỗi một lần ngọn lửa hạ xuống mặt đất đều ầm ầm chấn động. Càng ngày càng nhiều ngọn lửa hạ xuống, trên con đường đi phù văn hình thoi, rất nhiều ngọn lửa thiêu đốt bên ngoài. Hơi nóng và khói đen nồng đậm khiến cho tâm thần Vương Lâm chấn động mạnh. Giờ phút này, tiếng cười của Minh Hải quanh quẩn trời đất. - Phần Thiên lực thành Tiên thuật của ta. Hủy diệt tất cả mọi thứ! Khoảnh khắc thanh âm Minh Hải xuất hiện, tất cả những ngọn lửa trên bầu trời không ngờ đồng loạt ngưng tụ tới phù văn hình thoi! Ngọn lửa này có chín màu, từ trên trời hạ xuống vờn quanh phù văn hình thoi. Theo càng ngày cang nhiều ngọn lửa hạ xuống, ngay cả mặt đất cũng đều bốc cháy. Phảng phất hoang mạc cát đen này trở thành một địa ngục lửa muốn cắn nuốt toàn bộ phù văn hình thoi cùng với Vương Lâm. Nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm mất đi rất nhiều. Sắc mặt hắn tái nhợt khoanh chân ngồi trên phù văn hình thoi. Nhưng theo sự tấn công ngọn lửa, cả bầu trời không ngừng có ngọn lửa âpj xuống. Phù văn hình thoi dưới thân hắn "ầm" một tiếng sụp đổ! Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, hai tay hắn bỗng duỗi ra. Nguyên lực ít ỏi trong cơ thể hung hăng tràn ra ngoài lập tức tạo thành chấn động khiến cho những mảnh vỡ phù văn hình thoi kia lập tức nổ ra bốn phía. Phù văn tuy vỡ vụn nhưng ở trong mảnh vỡ vẫn ẩn chứa thần thông của Cổ Thần. Giờ phút này mảnh vỡ văng ra bốn phía, dường như làm nổi lên một cơn gió lốc bên trong ngọn lửa vô biên vô hạn. Cơn lốc này tản ra bốn phía, ngay lập tức không ngừng đẩy ngọn lửa nơi đây ra ngoài. Nhưng nó chỉ có thể ngăn cản nhất thời, một khi thời gian lâu dài, gió lốc tiêu tan ngọn lửa sẽ lại trở lại đốt cháy toàn bộ! Mượn khoảnh khắc ngọn lửa bị đẩy ra, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng. Hắn không để ý toàn thân mồ hôi rơi xuống, không để ý máu trong cơ thể theo chân lông biến thành khí hồng, tay vỗ túi trữ vật: - Xạ Thần Xa! Trong phút chốc, một đạo ánh sáng nhiều màu từ trong túi trữ vật của Vương Lâm bay ra. "Ầm" một tiếng, đạo ánh sáng ở trước người hắn hóa thành một con bướm năm màu nhiều vẻ! Con bướm năm màu vô cánh, lập tức có phấn năm màu rơi xuống. Tay phải Vương Lâm chỉ vào Minh Hải ở đằng sau ngọn lửa dày trước mặt. Lập tức con bướm năm màu kia di động về phía trước, cánh nó vỗ lên. Một làn gió vô hình, làm tan biến hết thảy lực lượng quy tắc chợt xuất hiện trong hoang mạc cát đen hoang tàn này. Trong khoảnh khắc con bướm năm màu kia xuất hiện, sương mù bên ngoài thân thể Minh Hải lập tức liền bị một cơn gió mạnh thổi qua, nhanh chóng bay về phía sau theo gió. Sương mù tiêu tan, lộ ra áo giáp màu xám bên trong cùng với thân hình cao ngất trong áo giáp. Nhìn con bướm năm màu kia, ánh mắt Minh Hải lộ ra một tia mê man, không ngờ lại vứt bỏ chống cự nhìn con bướm, giống như hoảng hốt. Trên đường con bướm năm màu bay đi, cánh lại vỗ lên. Chỉ nghe "ầm" một tiếng, áo giáp ngoài thân thể Minh Hải ngay lập tức bị tan nát hơn một nửa, mảnh vỡ bị cuốn bay ra ngoài! Con bướm năm màu tới gần, cánh nó đồng thời vỗ, tiếng động "ầm ầm" vang lên không ngừng. Áo giáp của Minh Hải vỡ vụn từng mảng lớn! Nhất là đầu áo giáp, trong tiếng "rắc rắc" xuất hiện rất nhiều vết nứt, hóa thành vô số mảnh vỡ từ trên mặt hạ xuống. Bên trong áo giáp là một đầu tóc đen thô ráp cùng với khuôn mặt lõm xuống rất sâu! Đây là một người đàn ông trung niên đầy vết thương. Trên mặt hắn có một vết sẹo, vết sẹo này phía trên lông mày phải. Nếu nhìn kỹ có thể thấy được vết sẹo này gần như xuyên thấu đầu của hắn. Ở chỗ sâu trong có một mảnh vỡ màu đen, từng làn khí đen từ trên mảnh vỡ này tỏa ra, không ngừng dung nhập đầu hắn. Minh Hải thu hồi ánh mắt nhìn con bướm năm màu, sờ sờ vết sẹo trên trán. Hai mắt hắn lập tức tỏa ra ánh sáng mờ, lẩm bẩm: - Ta còn chưa chết sao... Thân hình hắn nhoáng một cái, trong nháy mắt đến gần Vương Lâm. Tay phải hắn bấm pháp quyết, chỉ lên bầu trời. Lập tức ngọn lửa ở bốn phía xa xa lập tức trở nên điên cuồng. Ngọn lửa phảng phất bị triệu tập, đồng loạt ngưng tụ, ngay lập tức bao phủ những mảnh vỡ phù văn hình thoi đang đẩy ngọn lửa ra, lại mang theo hơi nóng gào thét xông tới. Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, thân thể xông ra, hai tay bấm pháp quyết. Lập tức hắn cắn đầu lưỡi phun ra một búng máu, tay phải vung lên hóa thành một phù văn huyết sắc trực tiếp rơi lên con bướm năm màu! - Mỗi một Xạ Thần Xa đều có năm đạo phong ấn. Xạ Thần Xa thứ ba này sau khi mở ra hồn thú hóa kén, trở thành con bướm năm màu. Nhưng trên con bướm này cũng có năm đạo phong ấn. Chỉ có mở ra toàn bộ mới có thể phát huy được pháp bảo vô thượng giết Thần diệt Tiên năm xưa Thiên Bảo Thượng nhân chế tạo. - Hóa thành con bướm có thể tính là đạo phong ấn thứ nhất. Lúc này chính là đạo phong ấn thứ hai. Mở ra! Con mắt tràn đầy máu của Vương Lâm dừng ở trên thân con bướm. Lập tức thân hình nó chấn động, năm màu sắc trên thân trong phút chốc lóe lên dữ dội, lập tức liền có màu thứ sáu biến ảo ra! Minh Hải nhanh chóng xông tới, tay phải ẩn chứa ngọn lửa lại nâng lên, sau khi tới gần Vương Lâm liền vung lên ném ra. Lập tức ngọn lửa tràn ngập phía trước. Vương Lâm không chút nghĩ ngợi, đại đỉnh Cổ Thần bên ngoài thân thể chợt lóe lên, thân hình trong nháy mắt ngọn lửa kia hạ xuống biến mất, lúc xuất hiện đã ở phía sau Minh Hải. Trong mắt hắn chợt lóe hàn quang, tay phải chỉ ra hung hăng ấn hướng lưng Minh Hải. Trên tay phải hắn đồ án Tử Mẫu Khô Thú cốt lại lóe ra, sát khí tràn ngập. Dưới chân Minh hải lập tức có lóe lên ánh sáng màu xám. Khóe miệng Minh Hải lộ ra nụ cười âm trầm, hai tay nhanh chóng duỗi ra, vung lên. Trong cơ thể hắn lập tức có một cỗ lực lượng Tiên Ma ầm ầm tràn ra, hóa thành sự sụp đổ tán ra bốn phía xung quanh. Ánh sáng màu xám dưới chân hắn cũng lập tức tiêu tan, cũng có một cỗ lực lượng vô biên tấn công Vương Lâm. Vương Lâm thu tay, thân hình lập tức lui về phía sau, nhưng trong khi lui về miệng lại phun ra một búng máu, thẳng đến con bướm cách đó không xa. - Phong ấn thứ ba. Mở! Mở ra ba đạo phong ấn là cực hạn tu vi của Vương Lâm. Thân hình con bướm kia run rẩy, màu sắc lại tăng lên trong nháy mắt trở thành một con bướm bảy màu! Bảy màu lóe lên khiến cho con bướm càng rực rỡ. Cánh nó vỗ lên, lập tức phía trước Vương Lâm có một đám bụi phấn bảy màu biến ảo ra, nhẹ nhàng tấn công về phía trước. Minh Hải xoay người, tay phải vung lên. Lập tức ngọn lửa lại xuất hiện điên cuồng cắn nuốt về phía trước. Biển lửa xa xa giờ này đã tới gần trăm trượng, mắt thấy sẽ vồ tới. Hơi nóng phả lên người Vương Lâm khiến cho làn da hắn nứt ra càng nhiều vết thương, chỉ có điều lại ít có máu chảy ra. Lúc này đầu hắn mê muội từng cơn. Đây là do máu trong cơ thể hóa thành khí màu hồng mất đi quá nhiều tạo thành. Cho dù là nguyên thần lúc này cũng uể oải, chỉ là dưới bì giáp Cổ Thần vẫn chưa bị thương tổn. Dù sao bì giáp Cổ Thần này đến từ Cổ Thần tám sao, mà thân thể Vương Lâm chỉ mới là năm sao mà thôi! Mắt thấy đám lửa thiêu đốt trời bốn phía sắp tới, ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ lo lắng. Nhưng lập tức hai mắt hắn sững lại. Chỉ thấy phấn bảy màu theo con bướm bảy màu vỗ cánh bay ra, không ngờ lại xuyên thấu qua ngọn lửa Minh Hải ném tới. Không chỉ như thế trong nháy mắt xuyên qua, không biết dùng phương pháp gì lại khiến cho ngọn lửa bị cuốn ngược lại, sau đó theo sát tới! Cảnh tượng này ngay cả Minh Hải kia cũng ngẩn ra. Hắn cười lạnh tay trái bấm pháp quyết, chỉ vào mặt đất, hư không hung hăng chộp một cái. Lập tức mặt đất truyền đến từng cơn dao động, cát đất bị đốt cháy hòa tan thành nước màu đen lập tức chảy tới, ngưng tụ trong tay Minh Hải. Giờ phút này con bướm bảy màu vỗ cánh nhanh chóng tới gần Minh Hải. Rất nhiều phấn bảy màu tràn ngập, tạo thành một cơn lốc bảy màu hướng tới Minh Hải. Ánh mắt hắn lóe lên, tay phải cầm lấy nước đen ngưng tụ đến, hung hăng nhấc lên trên. Ngay lập tức toàn bộ nước đen trên mặt đất dựng lên, tạo thành vòng bảo vệ. Nhưng ngay khi nước đen bị nhấc lên, con bướm bảy màu hóa thành ánh sáng bảy màu dung nhập vào trong gió lốc. Nó trực tiếp xuyên qua nước đen lại khiến cho nước đen cuốn ngược, theo gió lốc bay về hướng Minh Hải với tốc độ cực nhanh! Lúc này ngọn lửa phần thiên bốn phía đã tới gần không được năm mươi trượng. Trong cơn nguy cơ, đại đỉnh Cổ Thần bên ngoài thân thể Vương Lâm nhoáng một cái trực tiếp xuất hiện sau Minh Hải, tay phải nhanh chóng điểm tới. Minh Hải cau mày, lực lượng Tiên Ma trong cơ thể lại một lần nữa bạo phát ra. Nhưng khoảnh khắc bùng nổ, hàn quang trong mắt Vương Lâm khẽ động, hắn quát to: - Thuật Định Thân! Vừa rồi hắn tấn công, không phải trực tiếp đả thương mà để mê hoặc Minh Hải, để tạo cho mình thời cơ tốt nhất thi triển thuật Định Thân. Một từ "Định Thân" thốt lên, trong phút chốc thân thể Minh Hải như bị vô số sợi tơ mảnh quấn quanh, ngừng lại trong giây lát. Tu vi Vương Lâm không tính thân thể Cổ Thần đã là Khuy Niết trung kỳ, thi triển thuật Định Thân với một tiên nhân tương đương Tịnh Niết lập tức sẽ bị cắn trả. Nhưng hết thảy điều này hắn không thèm để ý. Khoảnh khắc thân hình Minh Hải bị định thân, gió lốc bảy màu phía trước cũng gào thét mà đến. Nó cũng không tấn công thân thể mà dưới khống chế của Vương Lâm, trong nháy mắt tới gần Minh Hải nhất tề hướng tới miệng vết thương. Cả cơn gió lốc bảy màu, theo miệng vết thương toàn bộ dung nhập vào trong, không dư thừa chút nào! Một tiếng rít gào điên cuồng từ trong miệng Minh Hải truyền ra, hắn ôm đầu mình, lập tức giãy giụa nhanh chóng lui về phía sau. Vương Lâm cũng không đuổi theo, trong nháy mắt thu hồi tất cả pháp bảo đi thẳng đến tháp đen. Lúc trước khi Minh Hải thi triển Phần Thiên, hắn đã thu hồn phách Rải đậu thành binh và Phong Tiên Ấn. Giờ phút này Phần Thiên hỏa tràn ngập từ bốn phương tám hướng cắn nuốt tới Vương Lâm. Hơi nóng khiến quần áo Vương Lâm bốc cháy, nhưng khi mắt phải hắn lóe ánh sáng xanh, lửa rất nhanh liền tắt ngóm. Vương Lâm cắn răng, đại đỉnh Cổ Thần bên ngoài thân thể lại lóe lên lần nữa, nhoáng một cái hắn xuất hiện ở ngoài trăm trượng, trực tiếp bước vào trong tháp đen. Sở dĩ tiến vào nơi này là bởi vì dưới ngọn lửa vừa rồi tràn ngập, hoang mạc cát đen này hết thảy không còn gì, chỉ có tháp đen này không bị suy suyển chút nào, cũng không có bất kỳ ngọn lửa nào lọt vào trong. Chỉ có điều biển lửa kia tốc độ quá nhanh, gần như vào khoảnh khắc thân hình Vương Lâm vào tháp đen, biển lửa tràn ngập tới. Hơi nóng tấn công gần như vậy lập tức cuốn tới lưng Vương Lâm! Hắn chỉ thấy sau lưng đau xót, hơi nóng trực tiếp xông vào cơ thể. Cũng may hơi nóng này chỉ là ảnh hưởng, cũng không nhiều lắm. Vương Lâm cố gắng vỗ túi trữ vật lấy ra một nắm đan dược nuốt vào. Lúc này Vương Lâm mới quay đầu nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy trong hoang mạc cát đen này, khắp nơi đều là biển lửa, đã không có bầu trời. Ngẩng đầu nhìn, bầu trời trở thành hư vô, thi thoảng lộ ra những mặt màu trắng bóng loáng như gương. Xa xa tiếng gầm rú thống khổ của Minh Hải điên cuồng truyền đến. Hắn đang ở giữa không trung hai tay ôm đầu không ngừng rống giận. Lấy ánh mắt Vương Lâm có thể rõ ràng nhìn đến trên trán phía trên mi phải Minh Hải lóe ra hào quang bảy màu, từng luồng phấn bảy màu tràn ngập giống như muốn che kín miệng vết thương này. Nhưng ngay khi miệng vết thương trên trán Minh Hải bị che kín, mảnh vỡ ma khí trong đầu Minh Hải lập tức bị ánh sáng bảy màu bao trùm, chặn ma khí chảy vào. Ánh mắt hắn lộ vẻ hoảng hốt, giống như thức tỉnh cơn ác mộng nhưng ngay lập tức xuất hiện thống khổ vô tận. Hắn mạnh ngẩng đầu nhìn về phía mặt kính màu trắng trên không, mặt lộ vẻ cười thảm. - Tiên Đế. Minh Hải không trung thành, vì ý nghĩ cá nhân ma hóa đến nay đáng phải chết! Hắn cười thảm, ngọn lửa vô tận bên dưới điên cuồng bốc lên bao vây toàn thân hắn. Ngọn lửa qua đi, người này hóa thành bụi màu bạc, chỉ còn lại duy nhất con bướm bảy màu kia bay múa trong biển lửa về tới bên cạnh Vương Lâm trong tháp đen. Nhìn thấy mọi chuyện, Vương Lâm trầm ngâm. Hắn mơ hồ hiểu ra một ít, than nhẹ. Hắn phát hiện biển lửa bên ngoài vẫn không tới gần tháp đen, bắt đầu đánh giá cái tháp này. Hồi lâu ánh mắt Vương Lâm lóe lên, vỗ túi trữ vật. Lập tức những đầu người thu hoạch lúc trước toàn bộ bay ra trôi nổi trước người. Hai mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ dị, thì thào: - Không nghĩ tới lúc trước sư huynh Thanh Thủy truyền tiên thuật U Minh Dẫn lộ, lúc này có chỗ dùng! Trong cơ thể những người này đều có ma khí, lấy ma khí này để dẫn nhất định có thể mở một con đường ra khỏi nơi này! Tay phải Vương Lâm vung lên, lập tức những đầu người này "bang bang" sụp đổ, tay hắn bấm pháp quyết, quấy hết thảy thành một cơn lốc màu đỏ sậm. Lốc xoáy này không ngừng kéo dài dần dần thành một thông đạo xuất hiện trước mặt Vương Lâm. - Hả? Ánh mắt Vương Lâm ngưng lại, hắn phát hiện ra không bình thường. Lốc xoáy này xoay tròn không ngờ ma khí nồng đậm từ trong tràn ra. Ngay lúc này, lốc xoáy dưới ma khí chỉ dẫn truyền ra một tiếng nổ "ầm" giống như đả thông các nơi. Vương Lâm đưa mắt nhìn lập tức lộ ra khiếp sợ! Hắn thấy được một tòa đại điện, ma khí lượn lờ. Trên đại điện kia có một người ngồi trên một cái ghế dựa thật lớn! up up up :00 (32)::00 (32):