Chương 1792: Một Tiếng Sư Tôn Bảo Vệ Đạo Cổ Nhất Mạch
Tiên Nghịch
Nhĩ Căn25-07-2021 09:24:52
Con đường mình rồng là con đường chuyển thế đầu thai, vật này dài vô tận không biết đâu là điểm cuối, con đường này không thích hợp với Vương Lâm. Lúc này hắn đi trên con đường mình rồng, nhìn hàn băng phòng hộ ở bốn phía, nhìn về phía xa xa.
Lờ mờ, hắn như có thể nhìn thấy đám người Lý Thiến Mai đang không ngừng đi về phía trước trên con đường này, đi để đầu thai.
- Vương Lâm, nếu ngươi muốn bảo vệ cho sự an toàn của bọn họ, muốn dẫn bọn họ đi vào Tiên Cương đại lục, đối chọi với pháp tắc của Tiên Cương thì phải rời khỏi nơi này, từ trong hư vô đi về phía trước. Có thể ngươi sẽ bị lạc đường, có thể ngươi sẽ chết
Thanh âm của Huyền La vang vọng trong tâm thần Vương Lâm.
- Pháp tắc của Tiên Cương vô hình, hầu như nó biểu hiện là một áp lực, dưới áp lực này nếu ngươi có thể kiên trì, nếu ngươi có thể chống cự được, thì sẽ có khả năng có thể đi ra ngoài!
Nhưng loại cơ hội này cho dù là có lão phu ra tay trợ giúp, cũng chỉ có một nửa mà thôi.
Từ cổ chí kim, lão phu chưa bao giờ nghe nói có Đại Thiên Tôn ra tay giúp người trong động phủ giới chống lại pháp tắc của Tiên Cương, ngươi hẳn là người đầu tiên Việc này cũng là may mắn của ngươi, cũng không cần quá cảm kích lão phu.
Nếu ngươi có thể đi ra, lão phu sẽ nhận ngươi là đệ tử, theo ta quay về Đạo Cổ nhất tộc! Nếu cuối cùng ngươi tử vong thì những người chuyển thế đầu thai lão phu sẽ thay mặt ngươi chiếu cố họ. Ngươi hãy bảo trọng!
Huyền La than nhẹ, sự coi trọng của hắn đối với Vương Lâm cũng không phải là một chút, mà là thật sự muốn truyền y bát của mình cho Vương Lâm, bảo vệ Đạo Cổ nhất mạch, bảo vệ thời gian chuyển thế của chính mình.
Thậm chí hắn còn muốn trợ giúp cho Vương Lâm xem hắn có thể tiến vào Thái Cổ Thần Cảnh hay không, khiến cho Vương Lâm trở thành mặt trời thứ mười. Việc này cực kỳ gian nan khó lường, nhưng hắn thật sự đã nghĩ như vậy.
- Tiên Cương đại lục có vô số động phủ, gần như mỗi một tông phái đều có một động phủ giới riêng, nếu muốn động phủ giới có chúng sinh nảy nở sinh ra thì cần phải có Thiên Đạo. Trên Tiên Cương đại lục. Thiên Đạo mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải là hiếm thấy.
Từ xưa tới nay ta đoán nhất định có vô số sinh linh của động phủ giới cũng đã mở ra đại môn, từ trong động phủ giới đi ra; nhưng cuối cùng cũng bị diệt vong dưới pháp tắc của Tiên Cương.
Chuyến này ngươi rời khỏi con đường mình rồng, ở trong hư vô có lẽ sẽ có thể nhìn thấy rất nhiều đại môn. Những đại môn đó chính là của những động phủ giới trên Tiên Cương đại lục, có lẽ ngươi có thể nhìn thấy những bộ hài cốt, đó là vô số sinh linh trong động phủ giới đã chết dưới pháp tắc của Tiên Cương.
Ta không biết sinh linh trong động phủ nếu tiến vào Tiên Cương đại lục sẽ tạo nên ảnh hưởng gì, nhưng ta hy vọng ngươi có thể trở thành người thứ nhất thành công!
Trên Tiên Cương đại lục ta không thể ở trong địa phận của Tiên Tộc quá lâu, ta sẽ chờ ngươi mười năm. ếu qua mười năm ngươi vẫn còn chưa đi ra thì nghĩa là ngươi đã chết
Lời nói của Huyền La lộ ra vẻ đau thương, chậm rãi vang vọng trong tâm thần của Vương Lâm. Thân ảnh hắn hiện ra ở phía trước Vương Lâm.
Ánh mắt hắn hiền từ, nhìn Vương Lâm như nhìn một tiểu bối.
Dưới pháp tắc của Tiên Cương, ta không thể để lại ấn ký trên người ngươi, không thể biết được ngươi có bình an hay không, cũng không thể đoán được ngươi đã tử vong hay chưa. Mười năm, Vương Lâm, mười năm sau khi ta rời khỏi, pháp lực của ta sẽ tiêu tan, pháp tắc của Tiên Cương sẽ bộc phát tới cực hạn. Dưới pháp tắc đó, trái tim kiên định có lẽ sẽ là thứ duy nhất giúp cho bản thân không bị lạc đường.
Trong mười năm, ngươi phải tới được Tiên Cương
Vương Lâm trầm mặc, nhìn Huyền La. Tất cả những việc mà đối phương làm Vương Lâm vĩnh viễn sẽ ghi tạc trong lòng.
- Hiện giờ, trước khi từ biệt, hãy nói cho ta biết ngươi có muốn bái lão phu làm thầy không?
Thanh âm của Huyền La êm ái truyền vào trong tai Vương Lâm, vô cùng ấm áp.
Có thể sau những chuyện này vẫn kiên trì nhận mình làm đệ tử mà không chờ tới sau khi mình tiến vào Tiên Cương đại lục thành công. Quyết tâm này, sự đối đãi này khiến cho tâm thần Vương Lâm run lên.
- Sư tôn
Vương Lâm không còn có bất cứ lý do gì mà không tiếp nhận sự quý trọng và mối thâm tình này. Hắn hiểu rõ một tiếng sư tôn này có nghĩa là từ nay về sau, hắn cùng với Đạo Cổ nhất mạch sẽ có một sự liên hệ và trách nhiệm vô cùng sâu sắc.
Một tiếng sư tôn này có nghĩa là hắn sẽ đem cả tính mạng ra để bảo vệ Đạo Cổ nhất mạch!
Một tiếng sư tôn này chính là sự báo đáp cho tất cả những chuyện mà Huyền La đã làm cho mình
Huyền La cười ha hả, vô cùng thoải mái. Hắn nhìn Vương Lâm, hai tay nâng Vương Lâm dậy, cẩn thận nhìn Vương Lâm vài cái, rồi tiếng cười lại vang vọng.
- Đồ nhi, vi sư chờ ngươi ở Tiên Cương!
Huyền La vừa nói vừa giơ tay lên vung về phía những tầng băng bên cạnh con đường mình rồng. Những tầng băng kia lập tức tan ra, hình thành một lỗ hống. Từng trận u quang từ bên ngoài truyền vào, u quang này chính là một phần của pháp tắc Tiên Cương.
- Ngươi là đồ nhi của ta, ta sẽ làm lễ bái sư cho ngươi!
Huyền La đưa tay bỗng nhiên vỗ lên mi tâm, cắn đầu lười phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi của hắn phát ra hồng quang, hóa thành một con huyết long. Con huyết long kia gào thét, lượn quanh Vương Lâm, rồi cuốn lấy Vương Lâm lao thẳng tới lỗ hồng trên lớp băng kia.
- Vi sư là một trong Cửu Dương, một ngụm máu tươi của ta sẽ bảo vệ cho ngươi dọc đường, còn làm phép đối phó với pháp tắc của Tiên Cương, bảo vệ cho ngươi được bình an!
Vương Lâm bị con huyết long kia cuốn lấy, ngay khi chui vào trong lỗ hồng kia, hắn còn cố giơ tay lên túm vào hư không, liền có vô số u quang bay ra.
Bên trong những đạo u quang kia toàn bộ đều là những sinh linh bên trong Không Gian trữ vật của Vương Lâm, ngoài người điên kia, còn lại gần như toàn bộ đều ở đây!
Hứa Lập Quốc, Lưu Kim Bưu. Văn Thú cùng toàn bộ những sinh linh có trong Không Gian trữ vật của Vương Lâm, còn có Vọng Nguyệt thân thể quá lớn cũng muốn lao ra khỏi lỗ hống kia.
- Những sinh linh này đã theo đệ tử rất lâu, xin sư tôn hãy đưa chúng tới Tiên Cương
Lời nói của Vương Lâm mới chỉ được một nửa, đột nhiên những Văn Thú kia với sự cầm đầu của Văn Thú Vương trong tiếng vù vù trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng, bất chấp tất cả bay ra, lao thẳng tới lỗ hổng trên lớp băng, bay ra bên ngoài.
Dường như ở bên ngoài đó có một thứ khiến cho chúng cực kỳ khao khát, khiến cho chúng giống như là phát điên lao nhanh đi. Biến cố đột ngột này chẳng những khiến cho Vương Lâm kinh ngạc, mà ngay cả Huyền La cũng ngẩn người ra.
Ở bên trong hư vô tối đen có pháp tắc vô hình của Tiên Cương, nhưng những Văn Thú này ở bên trong đó không có một chút khó chịu nào. Ngược lại cả đám còn xuất hiện những biến hóa kinh người.
Thân thể chúng nhanh chóng bành trướng lên, càng ngày càng lớn, từ trong cơ thể liên tục truyền ra tiếng nổ ầm ầm, còn có u quang nhanh chóng lóe ra. Nhìn bộ dạng thoải mái của bọn chúng thì dường như nơi này mới thật sự là quê hương của chúng!
Nhưng ngay sau đó liền xuất hiện một biến cố lớn. Chỉ thấy đám Văn Thú kia không biết vì sao đang thoải mái lại phát ra những tiếng gào thét thống khổ, đại bộ phận trong số đó trong tiếng gào thét thân thể ầm ầm nổ tung, hóa thành sương máu tiêu tan.
Biến cố này khiến cho Vương Lâm thất kinh, đang muốn ra tay trợ giúp, thì thấy một vài con Văn Thú chưa nổ tung thân thể lại một lần nữa bành trướng, trong thời gian ngắn đã to lớn trăm trượng trông như một ngọn núi, nhưng rất nhanh lại ầm ầm nổ tung. Những con Văn Thú còn lại lại tiếp tục bành trướng.
Nhất là Văn Thú Vương của Vương Lâm toàn thân tràn ngập máu tươi, phát ra những tiếng kêu thê lương, dường như đang cùng một sức mạnh nào đó dung hợp!
Vương Lâm cùng với Văn Thú Vương này có tình cảm rất sâu đậm. Lúc này không do dự muốn ra tay, nhưng bị Huyền La vung tay ngăn lại. Hơn nữa con Văn Thú Vương kia nhìn thấy Vương Lâm định ra tay lại càng bay ra xa hơn, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm cũng biếu lộ ra một vẻ kiên quyết!
- Đừng ngăn cản, mãnh thú của ngươi thật là bất phàm!
Hai mắt của Huyền La lộ ra tinh quang hiếm thấy, nhìn chằm chằm Văn Thú bên ngoài lỗ hổng, thanh âm cực kỳ ngưng trọng.
- Bọn chúng đang thích ứng với pháp tắc của Tiên Cương tràn ngập khắp hư vô. Hơn nữa ngươi hãy nhìn bộ dạng của chúng mà xem, tổ tiên của chúng hình như đã sinh tồn ở nơi này, hiện giờ chúng như là quay trở về quê cũ, tuy không sinh trường ở đây nhưng linh hồn cũng có cảm ứng đối với nơi này, cho nên thân thể chúng mới xuất hiện mâu thuẫn, mới bị tử vong như vậy!
Cũng giống như là con cá nếu đã thích ứng với việc rời khỏi mặt nước, nếu lại một lần nữa trở lại vào trong nước, thì rất có thể sẽ bị chết đuối! Ngươi không nên ngăn cản, chuyện này đối với chúng chính là một lần lột xác quan trọng!
Huyền La nhìn chằm chằm đám Văn Thú kia, hai mắt lộ ra vẻ suy tư.
Ngay lúc Huyền La nói chuyện, đàn Văn Thú này đã chết hơn phân nửa, còn lại không tới một trăm con. Nhưng những con Văn Thú này mỗi một con đều rất to lớn, cực kỳ kinh người, thân thể chúng điên cuồng bành trướng, thần sắc của chúng trong sự thống khổ thỉnh thoảng lại hiện lên vẻ điên cuồng.
Mặc dù tử vong vô số, nhưng lúc này cũng không có một con Văn Thú nào lùi lại, thần trí của chúng vô cùng tỉnh táo, chúng có thể cảm nhận được đây là chính cơ hội để chúng tiến hóa. Một khi thành công, chúng có thể trở thành giống như là tổ tiên!
Ký ức của tổ tiên trong đầu chúng theo thân thể bành trướng liền bộc phát ra!
Nhất là Văn Thú Vương của Vương Lâm, thân thể nó là to lớn nhất, cực kỳ kinh người. Thân thể nó từ xa nhìn lại ước chừng mấy vạn trượng, so với con Văn Thú màu đỏ khổng lồ bên trong Phong Tiên Giới năm đó gần như là to bằng nhau.
Một khí tức vô biên từ trong thân thể nó ầm ầm tỏa ra.
Thời gian trôi qua. sau nửa nén nhang, trong khi Vương Lâm đang lo lắng, gần một trăm con Văn Thú này lại một lần nữa ầm ầm nổ tung. Lúc này, Vương Lâm không thể chờ đợi thêm nữa. Hắn thà ngăn cản Văn Thú Vương tiến hóa, chứ không muốn để cho nó tử vong!
Văn Thú Vương đối với Vương Lâm cũng giống như là một con người, nó đã theo hắn hơn hai ngàn năm nay! Ngay khi thân thể chúng nổ tung, thân thể Vương Lâm chợt lóe lên, lao ra khỏi lớp băng, đi thẳng tới gần một trăm Văn Thú kia.
Ngay khi hắn tới gần, một tiếng gào thét kinh thiên động địa từ trong những vụ nổ kia điên cuồng truyền ra. Cùng lúc đó, còn có chính tiếng gào thét theo đó vang lên!
Những thanh âm này nối liền với nhau, ngay cả pháp tắc Tiên Cương ân giấu trong hư vô dường như cũng run rẩy!
Chỉ thấy trong những vụ nổ kia, Văn Thú Vương bay ra, thân thể của nó có thể so với một tu chân tinh, cái miệng khổng lồ đủ để khiến cho tất cả sinh linh phải tê dại da đầu!
Phía sau nó là chín con Văn Thú màu vàng to lớn vạn trượng, mỗi một con đều tương đương với con Văn Thú Vương mà Vương Lâm đã nhìn thấy ở trong cái khe Phong Tiên Giới. Chúng lơ lửng giữa hư vô, tỏa ra một khí tức hung sát, khiến cho hai mắt Huyền La lộ ra tinh quang ngợp trời!
- Nghe đồn Tiên Cương đại lục thuở sơ khai vốn là một vùng hoang dã, sau này Thần Cảnh xuất hiện khai thiên lập địa, tạo ra chúng sinh, từ đó về sau tinh thần tràn ngập!
Nhưng ở dưới đại lục cũng từ đó có pháp tắc của Tiên Cương giáng xuống, pháp tắc tồn tại trong hư vô, giống như là nước biển, trong đó có chín loài thú cùng sinh ra với Cổ Tổ và Tiên Tổ. Những những con thú này có thể dung hợp với pháp tắc của Tiên Cương, chẳng lẽ... ... bọn chúng
Hai mắt Huyền La trợn tròn, lộ ra vẻ không thể tin được!