Chương 780: Tư Cách.

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:18:19

Ở vị trí trung tâm đại lục, lầu các rất lớn kia hình dáng bên ngoài giống như bốn cái gai nhọn hoắt đột ngột mọc lên từ mặt đất, trông như thể hai cặp sừng trâu đâm thẳng lên trời. Ở trên bốn cái sừng này có bốn người đang khoanh chân ngồi. Bốn người này vẫn không nhúc nhích, ngay cả khi ánh mắt Vương Lâm nhìn vào, cũng không hề chú ý. Đồng tử trong mắt Vương Lâm co rụt lại, hàn quang trong mắt lóe lên. - Hứa huynh, nếu hoàn toàn giải trừ cấm chế này, sợ là không đến mấy tháng thì không thể làm được. Nhưng nếu không giải trừ, mà chỉ đưa ngươi vào, với tốc độ của ngươi phối hợp với cấm chế của ta, lại có tám phần nắm chắc ! Hứa huynh, ngươi hãy tự quyết định đi ! Lý Nguyên trầm giọng nói. Vương Lâm tiến lên một bước, đi tới bên cạnh đại lục kia, chậm rãi nói: - Nếu vậy, hãy đưa ta vào ! Lý huynh hãy ẩn mình cẩn thận, nơi đây nguy hiểm, không nên lưu lại lâu, sau khi lấy được tiên thuật, chúng ta sẽ rời khỏi ! Lý Nguyên không nói nhiều, tay trái điểm vào giữa lông mày một cái, lập tức mấy sợi màu đen bay ra, lần lượt đan xen vào nhau hình thành một dấu ấn. Cùng lúc đó, hắn lại đánh ra một lượng lớn cấm chế, toàn bộ dung nhập vào bên trong dấu ấn, dấu ấn này lập tức tản mát ra từng trận hắc quang. Lý Nguyên ánh mắt lóe lên, tay trái nhanh chóng chỉ về phía trước, miệng quát: - Tâm cấm tiêu tan ! Dấu ấn cấm chế kia lập tức bay đi, trong nháy mắt dừng ở trong hư vô, mảnh vỡ đại lúc lại xuất hiện. Tuy nhiên lúc này đại lục kia nhấp nháy không ngừng, ngay sau khi biến mất lại đã hiện hình, sau đó lại tiêu tan. Cứ liên tục như vậy khiến cho mọi thứ trước mắt thoạt nhìn mang đầy sắc thái kỳ dị. Về phần dấu ấn kia thủy chung phát ra hắc quang, trong khi mảnh vỡ đại lục kia đang liên tục nhấp nhánh, lập tức khuếch đại lên, bất ngờ hình thành một thông đạo hình tròn. Nhưng thông đạo này cũng không ổn định, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ. - Vào ! Ngay khi Lý Nguyên hét lớn, thân mình Vương Lâm lao ra, dường như cả người hóa thành một tia chớp, trực tiếp theo thông đạo hình tròn kia vọt tiến vào. Thân mình hắn vừa tiến vào trong thông đạo hình tròn, thông đạo này liền sụp đổ, mảnh vỡ đại lục kia và cả Vương Lâm đồng thời biến mất vào trong hư vô. - Hy vọng Hứa huynh có thể có được thu hoạch ! Lý Nguyên trầm ngâm một chút, tay trái bấm quyết, thân mình hắn dần dần ẩn vào trong cấm chế, không để lọt ra một chút khí tức nào. Bốn phía hư vô lại trở bên yên lặng. Thân mình Vương Lâm giống như tia chớp, xuất hiện trên mảnh vỡ đại lục. Thân mình hắn đang lao đến dữ dội lập tức thần thức tản ra, ở phía sau hắn không còn hư vô mà là một quầng sáng cấm chế. Chính cấm chế này đã khiến cho đại lục này bị tách hẳn ra khỏi Lôi Tiên Giới, trở thành cấm địa của bốn gia tộc tu chân. Ngay khi thần thức tản ra liền tập trung vào lầu các ở vị trí trung tâm của đại lục ở phía trước. Cùng lúc đó, một người ngồi trên cái sừng của lầu các mở mắt, lạnh lùng nhìn thoáng qua phía xa xa, thân mình nhoáng lên một cái, thân ảnh biến mất. Tốc độ Vương Lâm cực nhanh, bay thẳng đến lầu các ở đằng xa. Đúng lúc này, bỗng nhiên có một trận ba động tiên lực ở phía trước, sau đó một người đi ra. Người này thoạt nhìn là một trung niên, mình mặc áo đen, khuôn mặc lạnh lùng khắc nghiệt, sau khi hắn xuất hiện tay phải liền bấm quyết, hướng về Vương Lâm nhấn một cái. - Lão phu quan sát ngươi đã lâu, tự tiện xông vào cấm địa, chỉ có chết ! Thủ ấn này nhoáng lên một cái, liền có một luồng đại lực mạnh mẽ tấn công tới. Vương Lâm lập tức lui thân mình ra sau, tay phải vỗ về phía trước, nguyên lực của hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ vang dội, tản ra bốn phía. Người áo đen kia ánh mắt lạnh như băng, hắn đã sớm nhìn ra tu vi của Vương Lâm cũng giống như mình, đều là cảnh giới Dương Thực, lúc này bước về phía trước, tay phải chỉ lên trời, trong miệng thì thào nói nhỏ, một sức mạnh vô biên bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống. Ngay sau đó, một đạo Tiên Lôi bỗng nhiên ở trên không trung biến hóa ra, đánh xuống Vương Lâm. - Nơi đây là Lôi Tiên Giới, Tàng Phẩm Các này là nơi cất giữ đồ vật của tiên giới, vì sao tứ đại gia tộc các ngươi có thể đến, còn ta thì lại không thể ! Vương Lâm trong tiếng hừ lạnh thân mình xông ra. Lúc này Tiên Lôi từ trên không trung giáng xuống, Vương Lâm hoàn toàn không né tránh, mà ngay lúc đó nguyên thần ở giữa lông mày xuất hiện, há miệng nuốt lấy Tiên Lôi. Toàn thân hắn lập tức có lôi quang chạy, thoạt nhìn cực kỳ kinh người. Người áo đen ngẩn ra, sắc mặt trở nên âm trầm, hiển nhiên không ngờ tới đối phương có thể nuốt lấy Tiên Lôi. Đúng lúc này, Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, há miệng phun ra một đám đất cát, chỉ về phía trước. Đám đất cát này lập tức phóng đại, biến thành một mảnh vỡ của một cái đại ấn, mang theo uy áp nồng đậm, hướng về người mặc áo đen kia trực tiếp ép xuống. - Không có tư cách ! Người áo đen kia trong lúc cười lạnh, nâng hai tay lên, bấm quyết biến hóa, nhưng sắc mặt hắn liền đại biến. Không ngờ pháp thuật của hắn đối với mảnh vỡ đại ấn đang giáng xuống kia không hiệu quả gì. Mảnh vỡ đại ấn kia mang theo khí thế kinh người, ầm ầm hạ xuống, uy áp tràn ra trên đó không ngờ khiến cho tu sĩ áo đen kia không thể né tránh. Trong phút chốc, đại ấn giáng xuống, tiếng động ầm ầm vang lên. Người áo đen mắt lộ vẻ khiếp sợ, trong lúc nguy hiểm cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, lập tức toàn thân lóe lên huyết quang, ngay khi đại ấn hạ xuống, cả người trong nháy mắt chạy ra khỏi uy áp, xuất hiện ở phía ngoài trăm trượng. Thân mình hắn vừa xuất hiện, sắc mặt liền lập tức tái nhợt, mắt lộ vẻ ác độc, không nói lời nào xoay người bước đi. Vương Lâm nâng tay phải lên, mang theo đại ấn, chạy đuổi theo. Hai người một trước một sau, đi thẳng đến lầu các ở trung tâm đại lục. - Còn chưa ra tay ! Người áo đen kia bay tới bên lầu các, lập tức quát to. Ba người phía trên bốn cái sừng của lầu các lúc này giương đôi mắt, nhoáng lên một cái, liền đứng ở bên cạnh người áo đen kia, lạnh lùng nhìn Vương Lâm đang tiến đến gần. Tu vi của ba người này, cũng đều là cảnh giới Dương Thực. Lúc này bốn tu sĩ Dương Thực đồng thời cùng đứng một chỗ, hình thành một khí thế khổng lồ, tập trung vào Vương Lâm. Một luồng sát khí nồng đậm tràn ngập. - Tàng Phẩm Các không phải là của tứ đại gia tộc các ngươi, hãy để ta qua, có thể miễn được một trận chiến. Nếu không, cho dù ta bại, thì bốn người các ngươi cuối cùng cũng sẽ chết một nửa ! Vương Lâm ánh mắt lộ hàn quang, chậm rãi nói. - Ngoại trừ là Khuy Niết tu sĩ, nếu không không có tư cách đi vào trong Tàng Phẩm Các ! Một người trong đó thanh âm lạnh lùng nói. Bọn họ hiển nhiên đã nhìn ra tu vi của Vương Lâm, nhất là cảnh tượng vừa rồi lại làm cho bọn họ trong lòng thất kinh. Nhưng bốn người liên thủ thì đối với Vương Lâm mà nói, họ cũng không có một chút để ý. Giờ phút này khí tức trong cơ thể của người áo đen đã hồi phục, hừ lạnh một tiếng trực tiếp bước ra, vỗ túi trữ vật, lập tức một thanh phi kiếm màu đỏ xuất hiện, bay thẳng đến Vương Lâm. Ba người còn lại cũng đồng thời lao ra, trong đó một người hai tay bấm quyết, lập tức một cơn cuồng phong xuất hiện, hình thành một cơn lốc xoáy ở phía trước. Hai người kia nhìn nhau, cùng nhau bấm quyết, các đạo thần thông lần lượt biến ảo xuất ra, bất ngờ hình thành một đồ hình âm dương, trong lúc xoay tròn, phát ra sức mạnh kỳ dị, hướng về Vương Lâm. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân mình lập tức lui về phía sau, cùng lúc đó tay phải hất về phía trước. Lập tức mảnh vỡ đại ấn bay lên, hướng về phía trước hung hăng đè tới. Hai trong bốn người vừa xuất ra đồ hình âm dương kia lập tức bay lên, chỉ ra một cái, đồ hình âm dương trong tay bay ra, đối kháng với mảnh vỡ đại ấn. Hai người đó hai tay lại bấm quyết, lại lần lượt thi triển thần thông, khiến cho mảnh vỡ đại ấn kia không thể ép xuống. Hai người còn lại giống như những tia chớp, mang theo pháp bảo và thần thông, trực tiếp nhằm phía Vương Lâm, hiển lộ sát khí. Vương Lâm trong lúc lui ra phía sau, mỗi một bước đều có một cơn sóng nguyên lực lớn xuất hiện, toàn bộ thân mình giống như dung nhập vào không trung. Trong khi không ngừng lui ra phía sau, bỗng nhiên hắn dừng lại, bước về phía trước một bước. Sau một bước này, toàn bộ thân mình Vương Lâm hoàn toàn biến mất, lúc hiện ra đã ở sau lưng người áo đen. Người áo đen trong lòng cả kinh, bỗng nhiên xoay người, thanh phi kiếm màu đỏ mang theo tiếng gào thét, lao thẳng đến Vương Lâm. Vương Lâm ánh mắt bình tĩnh, tay phải chỉ về phía trước, trong miệng quát khẽ: - Định ! Bất ngờ, người áo đen cùng với phi kiếm trong phút chốc liền ngừng lại, hoàn toàn yên lặng. Vương Lâm không nghĩ ngợi, không bận tâm đến phi kiếm kia nữa, mà đi tới trước mặt người áo đen, trực tiếp điểm ra một chỉ vào giữa lông mày của người áo đen, nguyên lực điên cuồng xuất ra. Thân mình người áo đen kia lập tức sụp đổ, nguyên thần từ trong cơ thể bay ra, mang theo vẻ kinh hoàng, đang muốn bỏ chạy, đúng lúc này Côn Cực Tiên xuất hiện, cuốn một cái, nguyên thần người áo đen lập tức kêu thảm, tràn ra một lượng lớn nguyên khí. Đúng lúc này, người còn lại duy nhất trong bốn người không đối phó với mảnh vỡ đại ấn mang theo một cơn lốc xoáy vô biên, bay thẳng đến Vương Lâm, hiển nhiên là muốn ngăn cản hành động này. Vương Lâm hoàn toàn không hề liếc nhìn người này , Thú Cốt trên mu bàn tay nhúc nhích, trực tiếp biến ảo ra, dữ tợn xông tới tu sĩ đang thi triển lốc xoáy kia. Cùng lúc đó, Vương Lâm vỗ túi trữ vật, Tôn Hồn Phiên xuất hiện, hình thành một màn sương đen lớn, nuốt lấy nguyên thần của người áo đen. Người áo đen kia đang định phản kích, nhưng lập tức liền nhìn thấy nguyên thần Huyết Tổ dữ tợn bên trong màn sương đen kia như ẩn như hiện, khiến hắn chấn động. Diện mạo quen thuộc kia khiến tâm thần hắn có một khoảnh khắc lơi lỏng, hậu quả là bị màn sương đen bao phủ.