Chương 542: Ngộ Trong Chiến Đấu.

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:17:46

Trong ba loại sát chiêu thì Tịch Diệt chỉ, Hóa Ma chỉ là hai chiêu mà Vương Lâm thường sử dụng. Uy lực của chúng không thể uy hiếp Vấn Đỉnh, chỉ có thể tung hoành trong số Anh Biến kỳ mà thôi. Nhưng ở trong tay Tư Đồ Nam, Tịch Diệt, Hóa Ma hai chỉ lại có uy lực kinh người. Cho dù là tu sĩ Vấn Đỉnh cũng có thể giết. Nguyên nhân căn bản thì ngoại trừ việc liên quan nhất định đến tu vi, chủ yếu đó là tinh túy của Tịch Diệt và Hóa Ma. Ba sát chiêu này là do Tư Đồ Nam sáng tạo. Bởi vì thân ở ma đạo cho nên ba chiêu này tự nhiên bị lây ma tính. Nếu không có một trái tim nhập ma thì không thể nắm giữ được toàn bộ tinh túy của nó. Mà đạo của Vương Lâm và Tư Đồ Nam có sự khác nhau rõ rệt. Như thế khi hắn thi triển Tịch Diệt và Hóa Ma chỉ so với Tư Đồ Nam thiếu đi sự linh động và biến hóa. Trên thực tế, giữa hai loại chỉ pháp này còn có thần thông. Chính là một điểm đó cho nên Tư Đồ Nam cũng không dạy toàn bộ thần thông phía sau cho Vương Lâm. Không phải hắn keo kiệt mà là một khi dạy toàn bộ cho Vương Lâm, lâu ngày dùng sẽ bị biến đổi. Đạo của Vương Lâm, rất có thể sẽ bị ảnh hưởng. Hoàng Tuyền chỉ là chiêu cuối cùng trong ba sát chiêu. Uy lực chiêu này vượt xa hai chiêu trước, gần như đạt tới Tiên thuật cấp thấp. Lúc trước Tư Đồ Nam truyền thụ chiêu này cũng đã do dự rất lâu. Nguyên nhân căn bản bởi vì chiêu này uy lực chẳng những rất mạnh có thể uy hiếp đến tu sĩ Vấn Đỉnh mà quan trọng hơn là nếu dùng quá nhiều lần, nhất định sẽ ảnh hưởng đạo tâm của Vương Lâm, khiến hắn dần dần nhập vào ma đạo. Chiêu cuối cùng này không thể so với hai chiêu trước. Hai chiêu trước bởi vì không có thần thông đằng sau, với tu vi của Vương Lâm cho dù sử dụng nhiều thế nào cũng không thể ảnh hưởng đạo tâm. Nhưng chiêu cuối cùng này lại không hề có thần thông đi kèm, toàn bộ uy lực nằm hết trong một chỉ đó! Những điều này, Tư Đồ Nam từng nói kỹ cho Vương Lâm. Cho nên nhiều năm như vậy Vương Lâm cũng chỉ dùng tới chiêu đó một lần. Đó là lúc đánh một trận với Tử hệ lão lục, tu sĩ Vấn Đỉnh trung kỳ Trần Đào. Trên thực tế chiêu cuối cùng này mới chân chính là sát chiêu! Thập Băng Quyền Ý của Tả dực Yêu tương, sinh ra từ hư vô, dung hợp với không trung. Nó vốn là vô hình và cũng là một quyền mạnh nhất tập trung toàn thân tinh khí thần của Tả dực Yêu tương. Quyền đó một khi đánh ra thì quyền ý có thể Phá toái hư không, giết người một cách vô hình. Ngón trỏ tay phải Vương Lâm trong nháy mắt vươn ra. Tiên lực trong cơ thể hắn điên cuồng nghịch chuyển. Chỉ trong nháy mắt một lượng lớn ma khí ngưng tụ trên ngón tay. Lúc này, ngón tay của hắn hoàn toàn bị một màu đen bao phủ, cho dù mặt trời chói chang cũng không thể xuyên thấu. Thứ màu đen đó, chính là một loại ma hóa thuần túy. Trong nháy mất ngón trỏ Vương Lâm điểm vào hư không, hắn lập tức rõ ràng cảm nhận được luồng quyền ý tràn ngập khắp nơi. Ngay trong nháy mắt, lần sụp đổ thứ nhất đã tới! Giống như toàn bộ thiên địa giờ phút này lấy Vương Lâm làm trung tâm mà sập xuống! Một cỗ lực lượng cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng trong hư vô ép lên người Vương Lâm. Trên tay phải của hắn, tia sáng màu đen lóe ra, tốc độ nghịch chuyển tiên lực trong cơ thể đạt tới một trình độ không thể tin. Bỗng nhiên màu đen trên ngón tay đột nhiên khuếch tán, trong nháy mắt tản ra toàn thân. Chỉ nghe một tiếng nổ vang trời lở đất truyền khắp Cổ Yêu thành. Sắc mặt Vương Lâm trắng bệch, lui ra sau vài bước mới đứng vững. Ngón trỏ tay phải hắn lúc này hơi run rẩy, tê dại. Thứ lực lượng khủng bố đang ép tới người liền lui lại. Nhưng lập tức nó tăng khí thế gấp mười lúc trước, từ trong hư vô đánh tới! Lần sụp đổ thứ hai tiến đến. Lần sụp đổ thứ hai này diễn ra với tốc độ hiếm thấy, so với lần thứ nhất nhanh hơn mấy lần, gần như khoảnh khắc từ bốn phương tám hướng tấn công đến. Ngón tay Vương Lâm vẫn đang run rẩy. Uy lực Hóa Ma chỉ chỉ có thể giúp hắn chống cự lần thứ nhất sụp đổ! - Đây cũng không phải là thuật thần thông tu sĩ Anh Biến có thể thi triển! Uy lực loại pháp thuật này cho dù là mười tu sĩ Vấn Đỉnh cũng chỉ có hai người có thể nắm giữ! - Trong mắt Vương Lâm lóe ra ánh sáng kỳ dị. Uy lực lần sụp đổ thứ hai gấp mười lần thứ nhất. Lần này trong phạm vi nghìn trượng, không trung giống như bị bảo phủ bởi một trận bão cát. Thậm chí cả bức tranh xoay tròn không ngừng phía bên trên cung điện đều bị lôi kéo vào. Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, trên tay phải của hắn hai luồng khí xám giống như hai con rồng đen nhanh chóng bay lượn. Tại lúc này hắn không chút do dự dùng Sát lục tiên quyết. Hai con rồng gầm thét mà lao ra, cuốn theo một dòng khí kinh người, xuyên qua không trung. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên con rồng gặp lực lượng lần thứ hai sụp đổ. Thứ lực lượng đó cực mạnh, chỉ nghe từng hồi tiếng nổ "ầm ầm" quanh quẩn. Trong tiếng gầm rít, con rồng hóa thành từng đạo khí xám hình thành một cơn lốc xoáy màu xám. Trung tâm lốc xoáy chính là vị trí của Vương Lâm. Lực lượng lần thứ hai sụp đổ dừng vào trên lốc xoáy màu xám, lập tức yếu đi nhanh chóng. Cùng lúc đó một cỗ khí tức giết chóc từ trong lốc xoáy màu xám điên cuồng khuếch tán. Luồng khí tức giết chóc đó có thanh thế kinh người, giống như có thể diệt tiên tru ma, từ trong lực lượng lần thứ hai sụp đổ mà phá ra một lỗ hổng. Dựa vào một cỗ sát lục xung thiên cứng rắn bức lui quyền ý lần thứ hai. Vương Lâm lại bước về phía trước một bước, hắn như một ngôi sao băng trong nháy mắt lao ra. Cùng lúc đó tay phải hắn chộp một cái, vòng xoáy khí xám lập tức chấn động tiêu tan hóa thành hai luồng khí xám giao nhau, xuất hiện bên trong tay phải Vương Lâm. - Ngưng! Vương Lâm gầm nhẹ, hai luồng khí xám giao nhau lập tức ngưng lại hóa thành một thanh trường kiếm bảy thước phát ra vô tận những tia sáng màu xám. Kiếm trong tay Vương Lâm lập tức tản ta một luồng khí tức giết chóc kinh người. Vào lúc này Vương Lâm giống như biến thành một người khác. Ở trên người hắn không hề có vẻ tiên phong đạo cốt, chỉ có khí tức giết chóc mà thôi. Hắn giống như một ma thần, cầm trong tay lệnh giết chóc, thế như chẻ trẻ, đạp qua hư không thẳng đến Tả dực Yêu tương ở trong không trung. Tả dực Yêu tương khẽ "a" một tiếng, hai mắt lộ ra ánh sáng, cười lớn nói: - Hay! Dưới Thập Băng Quyền Ý của bản tướng, ngươi là một trong số không nhiều người có thể phản công. Để xem ngươi có thể phá vỡ tám lần sụp đổ để đi vào gần ta hay không? Lúc này Diêu Tích Tuyết - con gái của Huyết tổ vẫn đứng ở xa xa, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhíu lại. Ba năm trước lúc nàng đi vào Cổ Yêu thành cũng bị thua dưới Thập Băng Quyền Ý. Thần công này cực kỳ bá đạo, càng về sau càng không thể chống cự. Với tu vi của nàng tới lần sụp đổ thứ tư đã có vẻ quá sức. Nếu không phải có Huyết thuật gia truyền, chỉ sợ không thể sống quá lần thứ năm! Mặc dù như thế, nàng cũng bại ở dưới lần thứ tám. Tả dực Yêu tương thấy vậy ban cho chức Thống lĩnh! Phải biết rằng ở Cổ Yêu thành, chức Đô thống là gần với Yêu tương nhất, cho tới bây giờ toàn Cổ Yêu thành cũng chỉ có bốn Đô thống! Về phần Nghiêu lĩnh thì nhiều hơn, có tới mười sáu người. Ánh mắt Vương Lâm chỉ có một sự giết chóc, một người một kiếm đạp phá hư không thẳng đến Tả dực Yêu tương! Chẳng qua giữa hắn cùng Tả dực Yêu tương vẫn còn tám lần sụp đổ ngăn trở. Lần sụp đổ thứ ba mạnh gấp mười lần thứ hai im lìm từ bốn phương tám hướng tràn tới, như vô số ngọn núi lớn đè ép, "ầm ầm" đè lên Vương Lâm. Hai mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng đỏ rực, khí tức giết chóc đậm đặc. Đối mặt lần thứ ba, hắn không có gì khiếp đảm, ngược lại trong mắt hiện lên ý chí chiến đấu. Thanh kiếm trong tay bỗng nâng lên, miệng quát nhỏ: - Lần thứ ba, vỡ cho ta! Thanh kiếm giết chóc của hắn trong nháy mắt tản ra những tia sáng màu xám mà trước nay chưa từng có. Từng tia sáng màu xám dài hơn mười trượng. Thậm chí gần như bao phủ thân hình Vương Lâm bên trong, giống như là thiêu đốt, hóa thành một ngôi sao băng trực tiếp lao ra. Uy lực một kiếm, kinh thiên địa, quỷ thần khiếp! Quyền ý lần thứ ba trong nháy mắt bị kiếm này mạnh mẽ chém vỡ một lỗ hổng. Cả kiếm và người Vương Lâm dung hợp bỗng nhiên lao thẳng tới Yêu tương. Hai mắt Tả dực Yêu tương càng sáng, cười nói: - Tốt! Vương Lâm vừa mới lao ra, lập tức lần thứ tư sụp đổ tiến đến. Thập Băng Quyền Ý càng về sau, uy lực ẩn chứa bên trong càng mạnh! Giờ phút này lần thứ tư sụp đổ, mức độ mạnh mẽ gấp lần thứ nhất ngàn lần! Uy lực như này không phải tu sĩ Anh Biến bình thường có thể chống cự. Lần thứ tư sụp đổ xuất hiện lập tức khiến cho trời đất biến sắc, ngay cả vòng xoáy phía trên cung điện cũng bị vặn vẹo như là không chịu nổi uy lực của nó. Lần thứ tư sụp đổ rít lên lao đến, Thanh kiếm trong tay Vương Lâm được dung hợp bởi trạng thái giết chóc lập tức vỡ nát. Lực lượng gấp ngàn lần thứ nhất sụp đổ nếu tu vi không đạt tới Anh Biến hậu kỳ, căn bản không thể chống cự! Thanh kiếm giết chóc rời khỏi tay Vương Lâm, cùng lúc đó lực lượng lần thứ tư sụp đổ như dời non lấp biển cũng đến. Giờ phút này nếu coi lần thứ tư sụp đổ thành con sóng dữ, vậy Vương Lâm là một con thuyền nhỏ trong làn sóng! Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, thế tấn công của hắn không thể không tạm dừng. Toàn thân hắn giống như bị lực lượng vô cùng vô tận đè ép. Hắn có thể cảm giác được với thực lực của mình quả quyết không thể chịu đựng được lần thứ tư. Nếu là thanh kiếm giết chóc có thêm một ít khí xám, có lẽ hắn có thể liều mạng. Nhưng bốn năm qua hắn giết người cũng nhiều, nhưng tiên quyết giết chóc cũng cực khó thành công. Ngoại trừ sát lục tiên quyết, dùng Hoàng Tuyền chỉ hẳn là có thể phá vỡ lần thứ tư. Nhưng Hoàng Tuyền chỉ là sát chiêu chính thức của Vương Lâm, tại nơi Yêu linh đầy nguy cơ này hắn không muốn dễ dàng bại lộ toàn bộ thực lực! Giờ phút này, ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ quyết đoán. Hắn buông tay phải, thanh kiếm giết chóc lập tức hóa thành hai luồng khí xám theo tay phải hắn chui vào cơ thể. Bỗng nhiên ở trên mi tâm xuất hiện hai ký hiệu màu xám, ký hiệu này nhanh chóng lan tràn bao trùm toàn thân hắn hình thành hai đạo Sanh ấn phòng hộ. Đúng lúc này, lần thứ tư sụp đổ tới người. Lực lượng cực lớn gấp ngàn lần thứ nhất ép lên người Vương Lâm. Hắn lập tức cảm nhận được quyền ý bên trong lần thứ tư sụp đổ! Bên trong quyền ý, ẩn chứa một niềm tin vô bờ bến! "Niềm tin". Hai mắt Vương Lâm trở nên sáng ngời, loại ánh sáng này trong mấy trăm năm nay rất ít xuất hiện trong mắt hắn. Giống như Chu Dật năm xưa, vào lúc linh lực thiêu đốt ngộ ra.