Chương 1360: Sứ Giả Thiên Đạo Xuất Hiện

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:21:46

- Dấu hiệu ở Viễn Cổ Tiên Phi lại xuất hiện một lần nữa. Vẻ mặt Lâm Mộng Đạo Tôn trở nên cực kỳ âm trầm, hắn nhìn lên bầu trời, ánh mắt giống như có thể xuyên thấu cả hư vô. Khoảnh khắc này không phải chỉ có Lâm Đạo Tôn mà tất cả vẻ mặt những tu sĩ Đệ Tam Bộ đại năng trong Thái Cổ Tinh Thần cũng biến đổi lớn, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên tinh không, vẻ mặt cực kỳ âm trầm. Trong một bộ phận ở Viễn Cổ Tiên Vực tồn tại trong Thái Cổ Tinh Thần, chỗ nàu có rất ít người biết đến, lúc này trong Viễn Cổ Tiên Vựcc cũng có vài cô gái mở bừng hai mắt ra từ trong tĩnh tọa, tất cả đều nhìn lên trên. Trong một Man Hoang địa lúc trong Thái Cổ Tinh Thần có một hình bóng khổng lồ đang phóng đi như tên bắn, hình bóng này kinh thiên động địa, đó chính là Thác Sâm. Lúc này hai mắt hắn đỏ bừng lên, tay phải điên cuồng đánh lên mi tâm, những tiếng nổ ầm ầm vang vọng. - Muốn bản thần làm nô lệ sao? Ngươi nằm mơ! Bản thần là tồn tại cao quý nhất trong vạn sinh linh, người chỉ là một tu sĩ bình thường mà dám bắt bản thần làm nô lệ, muốn đoạt hồn phách của ta, cút ra cho ta! Trong mắt Thác Sâm bùng lên vẻ điên cuồng, trong tiếng gầm rống cũng vàn lên sự điên cuồng. Đột nhiên thân thể Thác Sâm chấn động, tất cả đọng tác đều khựng lại, hắn ngẩng đầu lên thật mạnh, hai mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vào tinh không trước mặt. - Khí tức của người cùng tộc, khí tức này cực kỳ quen thuộc, rất quen thuộc, ta mơ hồ nhận ra được hắn! Không, Đồ Ti biết hắn. Khi âm thanh kia vang lên trong tai Vương Lâm thì giống như tiếng sấm động. Nhưng hai tay hắn vẫn giữ chặt lấy luồng sấm sét bất diệt. Hắn không những chẳng buông ra mà ngược lại khi âm thanh kia xuất hiện thì kéo mạnh xuống dưới. - Nược cười, ngươi có thể làm cho Vương mỗ buông tay ra sao? Ta không cần biết người là ai, luồng sấm sét bất diệt này là của ta, là vật cả ta, nếu ngươi còn hung hăng thì đừng trách Vương mỗ tàn nhẫn. Âm thanh trong vòng xoáy lại hóa thành tiếng gầm cực kỳ tức giận, giống như muốn chống lại lời nói của Vương Lâm, làm cho tồn tại thần bí kia bùng lên lửa giận. Lúc này tinh không vang lên những tiếng nổ ầm ầm, những luồng sấm sét điên cuồng xẹt qua lại trong vòng xoáy giống như mơ hồ có một lực lượng từ trong đó phóng ra. Vương Lâm rõ ràng cảm nhận được lửa giận bùng ra trong vòng xoáy, trong mắt hắn bùng lên cái nhìn lạnh lùng. - Lửa giận sao? Nếu hỏa bản nguyên của ta đại thành thì lúc này dù có lửa giận hoảng sợ quỷ thần cũng vẫn có thể làm cho nó cắn trả lại người, không chết cũng trọng thương. Hai tay Vương Lâm nắm chặt lấy luồng sấm sét bất diệt, hắn cũng không có dấu hiệu ngừng lại mà lực lượng Cổ Thần bùng ra khắp toàn thân rồi điên cuồng kéo luồng sấm sét bất diệt xuống dưới. Lúc này luồng sấm sét bất diệt phóng và trong vòng xoáy đã sắp bị hắn lôi ra toàn bộ. Vòng xoáy càng gầm rống dữ dội, dù cũng đã bị xé rách nhưng rõ ràng không thể nào chống lại lực lượng Cổ Thần khắp toàn thân Vương Lâm. - Phản không diệt đạo, dư nghiệt đời sau của bộ tộc Cổ Thần bị tinh không trừng phạt, nếu không phải trên người ngươi có khí tức mà ra rất quen thuộc thì đã sớm giết chết người. Nếu lúc này người đã muốn chết thì ra sẽ thành toàn cho! Khoảnh khắc khi những âm thanh ầm ầm như thiên uy từ trong vòng xoáy truyền ra thì trung tâm vòng xoáy khổng lồ lập tức tan vỡ, từng luồng khí đen từ trong phóng ra rồi hóa thành hai bàn tay khổng lồ, sau đó lại xé mạnh về hai bên Những tiếng nổ trở nên vang vọng, vòng xoáy đột nhiên bị hai bàn tay xé thành một khe nứt. Khi khe nứt này xuất hiện thì bên trong có màu đen kịt, căn bản không thể thấy được bất cứ thứ gì. Nhưng trong không gian đen đó lại có một cành tay khổng lồ ầm ầm duỗi ra. Cánh tay này vừa mới xuất hiện lập tức làm cho tinh không vỡ tan ầm ầm, giống như nó không nên xuất hiện tại thế giới này. Khoảnh khắc khi cánh tay phóng xuống thì toàn thân Vương Lâm giống như bị sét đánh, hai mắt đỏ bừng trong khoảnh khắc, hắn mơ hồ nhận ra nó. Vương Lâm nhận ra cánh tay này vì trước đây rất lâu, hơn một ngàn năm trước hắn đã từng gặp được nó, đã từng chiến thắng một lần, tình cảnh đó làm cho cả đời hắn khó quên. Khi đó Vương Lâm không biết bất cứ điều gì về tu đạo, về những bí ẩn Nội giới và Ngoại giới, lúc đó hắn cực kỳ mơ hồ. Nhưng lúc này sau khi trỉa qua quá nhiều chuyện, đã trải qua hơn nghìn năm, mỗi lần hắn nhớ lại tình cảnh năm xưa thì đều trấn động tâm thần. Một luồng ý niệm điên cuồng ầm ầm bùng ra từ trong thân thể Vương Lâm, hắn nhìn chằm chằm vào cánh tay rồi phát ra một âm thanh cực kỳ thê lương: - Chính là các người! Năm xưa cướp đi hồn phách của Uyển Nhi trong tay ra, chính là các người! Sứ giả thiên đạo! Giọng nói của Vương Lâm cực kỳ thê lương, nhưng lúc này hai mắt hắn bùng lên vẻ điên cuồng giống như mãnh thú làm tất cả những người nhìn thấy phải chấn động tâm thần. Trong vòng xoáy truyền ra một tiếng hừ lạnh, cánh tay ầm ầm rơi xuống phóng về phía Vương Lâm. Lúc này cánh tay được bao phủ trong sấm sét, trong hàng loạt tia chớp, giống như cánh tay này chính là một luồng sấm sét. Lúc này cánh tay hàng lâm ầm ầm, chỉ trong thời gian cực ngắn đã phóng đến Vương Lâm, cánh tay che cả bầu trời rồi vung lên một trảo cực mạnh. Lúc này hai tay Vương Lâm đang nắm chặt đột nhiên buông tay ra, hắn buông luồng sấm sét bất diệt ra rồi phóng thẳng về phía cánh tay khổng lồ. Khi tiến về phía trước thì lực lượng Cổ Thần khắp toàn thân bùng ra ầm ầm, tu vi trong cơ thể điên cuồng thiêu đốt. Lúc này sau lưng hắn lập tức xuất hiện một hư anh Cổ Thần khổng lồ kinh thiên động địa, bùng ra một luồng uy áp không thể nào tưởng tượng nổi. - Đây...Đây là Đồ Ti! Trong vòng xoáy đột nhiên truyền ra âm thanh khiếp sợ. - Hỏa! Trong mắt Vương Lâm bùng lên vẻ điên cuồng khó thể miêu ra, tay trái đột nhiên vung lên, mắt trái lập tức lóe lên ngọn lửa lam sắc. Khoảnh khắc này lửa bùng ra bao phủ khắp toàn thân, một Chu Tước lam sắc cũng đột nhiên huyễn hóa thành hình phát ra một tiếng hót vang dội. Khoảnh khắc khi Chu Tước cất vang tiếng hót thì lửa nhanh chóng bùng ra, chỉ sau khoảnh khắc đã bao phủ phạm vi vô tận, lam quang lóe lên dữ dội. Hỏa Lên Thành Phiến! - Chiến! Tiếng rống khổng lồ của Vương Lâm lập tức làm cho huyết quang lóe lên, huyết kiếm trực tiếp xuất hiện. Chỉ khoảnh khắc huyết kiếm đã phóng ra hoán thành trăm trượng rồi được Vương Lâm chụp vào trong tay. Khoảnh khắc khi Vương Lâm nắm chặt lấy huyết kiếm thì hư ảnh Cổ Thần phía sau cũng nâng tay phải lên. Dưới những âm thanh ầm ầm, trong tay phải hư ảnh Cổ Thần cũng lóe lên huyết quanh, một thanh huyết kiếm hư ảo mấy ngàn trượng xuất hiện trong nháy mắt. Khoảnh khắc này toàn bộ lực lượng Cổ Thần trong thân thể Vương Lâm đều dồn lên tay phải, đề tuôn vào trong huyết kiếm, bên ngoài cơ thể hắn được bao phủ trong ngọn lửa lam sắc vô tận,. Lúc này tất cả đều co rút lại và dung nhập vào trong huyết kiếm, ngay cả chu tước lam sắc cũng hót lên vang dội và trở thành một bộ phận của huyết kiếm. Đúng lúc này, lôi long khổng lồ gầm rống rồi âm ầm chui vào trong cơ thể Vương Lâm. Cơ thể hắn đã giống như một hắc động, khoảnh khắc khi hấp thu lôi long khổng lồ thì điên cuồng dung nhập vào trong huyết kiếm. Lôi và hỏa dung hợp lại với nhau, lực lượng Cổ Thần bùng ra, hơn nữa quy tắc tinh trên mi tâm Vương Lâm cũng xoay chuyển, chiến ý bùng lên ngập trời. Tất cả mọi thức làm cho khoảnh khắc khi cánh tay chộp tới thì Vương Lâm chém mạnh về phía trước. Thiên địa vang lên những tiếng nổ ầm ầm, một con sóng dao động không thể miêu tả điên cuồng phóng đi ầm ầm về bốn phía. Lúc này thánh đại bên dưới lập tức tan vỡ hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ. Mười sáu tu chân tinh ở phương xa cũng giống như bị người ta đẩy mạnh dưới lực trùng kích, tất cả đều bị đẩy đi dưới những âm thanh ầm ầm, đã hoàn toàn thay đổi quỹ tích. Một kiếm của Vương Lâm là chém thiên! Huyết quang bùng lên cực kỳ rực rỗ và trở thành luồng hào quang duy nhất trong tinh không. Huyết quang quét ngang, cánh tay muống chộp lấy Vương Lâm đột nhiên run lên, những ngón tay hơi run, một vệt máu đột nhiên xuất hiện trên cổ tay. Một kiếm quét ngang lập tức làm cho bàn tay đứt lìa và rơi xuống ầm ầm, máu tươi phun ra xối xả. Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên truyền ra từ trong vòng xoáy, cánh tay nhanh chóng rụt trở lại. Nhưng khoảnh khắc khi cánh tay rút vào trong vòng xoáy thì xu thế huyết kiếm chém xuống lại không tiêu rán mà lại vùng lên, huyết kiêm phóng thẳng về phía vòng xoáy. Một kiếm phòng tới làm vòng xoáy bùng lên những tiếng nổ ầm ầm nhưng lại không chút tổn thương, quá trình xoay chuyển của vòng xoáy trở nên nhanh chóng hơn giống như bị lực lượng đạp vào tạo thành một vệt lõm thật sâu. Cánh tay bị chặt đứt, bàn tay lập tức được thu hồi vào trong vòng xoáy và biến mất giữa tinh không giống như chưa từng được xuất hiện. Khoảnh khắc khi vòng xoáy sắp tiên tán thì Vương Lâm tiến lên một bước, hắn cầm huyết kiếm, ánh mắt đỏ bừng lên phóng vào vòng xoáy. Hắn lại chém xuống một lần nữa, huyết kiếm cực kỳ khủng bố nhưng dù vũng vẫy điên cuồng cỡ nào cũng không thể làm vòng xoáy suy chuyển. Vương Lâm trơ mắt nhìn vòng xoáy chậm rãi tiêu tán, từ trong truyền ra tiếng gào thét và rống giận. - Sao người lại có được thanh kiếm này, thanh kiếm này... ... Âm thang này chậm rãi tiêu tán theo vòng xoáy, một kiếm cuối cùng của Vương Lâm đã ầm ầm rơi vào địa phương vòng xoáy biến mất, hắn chém vào tinh không. - Ta không cần biết các người là ai và đến từ đâu, sớm muộn gì cũng có một ngày Vương Lâm ta phá vỡ thiên địa phóng lên ,đám người năm xưa cướp lấy linh hồn hiền thê của ta, để nàng rơi vào tình cảnh như vậy, thù này không thể đội trời chung! Vẻ mặt của Cương Lâm cực kỳ dữ tợn, đây chính thức là lần phẫn nộ và điên cuồng đầu tiên kể từ khi hắn tiến vào trong Thái Cổ Tinh Thần. Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức làm cho người ta hầu như không kịp phản ứng, nhanh đến mức dù là luồng sấm sét bất diệt cũng không kịp chui vào trong vòng xoáy. Tất cả đột nhiên chấm dứt, vòng xoáy tiêu tán trong tinh không để lại luồng sấm sét bất diệt không biết nên chạy đi đâu. Vương Lâm xoay mạnh người lại, hắn nhìn chằm chằm vào luồng sấm sét bất diệt. Sau khi luồng sấm sét bất diệt này bị trường kiếm bảy thước đánh cho trọng thương trong bảy trăm vạn thiên địa thì lúc này đã cực kỳ suy yếu, hơn nữa trước đó Vương Lâm nổi điên cũng ảnh hưởng đến nó. Khoảnh khắc này hắn nhìn về phía luồng sấm sét bất diệt làm cho nó nanh chóng lui về phía sau giống như có được thần trí. - Ngươi chạy đi đâu được? Vương Lâm vẫn còn bùng ra sát khí, hắn tiến lên một bước Súc Địa Thành Thốn rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt luồng sấm sét bất diệt, tay phải hắn vung về phía trước một trảo. Trong luồng sấm sét bất diệt vang lên những tiếng nổ ầm ầm, nó không còn bỏ chạy mà phóng về phía Vương Lâm tấn công. Nhưng khoảnh khắc khi nó tiến đến thì Vương Lâm đã dùng tay phải chụp được, sấm sét vùng vẫy điên cuồng nhưng Vương Lâm lập tức há miệng nuốt vào. Chỉ sau khoảnh khắc thì sấm sét đã bị hắn nuốt vào trong miệng - Luyện hóa luồng sấm sét này, luyện hóa hồn phách tám con Thái Cổ Lôi Long, vơ vét những minh ngộ về sấm sét trong nguyên thần đại trưởng lão thì lôi bản nguyên của ta sẽ đại thành! Tu vi tăng mạnh!