Chương 1623: Khôi Phục Bảo Vật Cũ

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:24:26

Ở bên trong vòng xoáy kia, Vương Lâm không ngừng hấp thụ sức mạnh Không Môn, đạo sát lục bổn nguyên thứ sáu trong cơ thể hắn đã hoàn thành quá trình dung hợp cuối cùng với thân thể. Ngay khi hoàn thành quá trình dung hợp này, tu vi của Vương Lâm từ Không Linh Sơ Kỳ đã tăng lên tới Không Linh Trung Kỳ! Ngay khi đạt tới Không Linh Trung Kỳ, Vương Lâm giơ tay phải chỉ vào vòng xoáy Không Môn kia. Ở trong tay hắn, sức mạnh Không Môn kia không ngừng ngưng tụ lại. Lôi đình ầm vang, thiểm điện lấp loáng, từ bốn phương tám hướng lao tới. Một thanh kiếm lôi đình xuất hiện ở trong tay Vương Lâm. Thanh kiếm này chỉ dài có bảy tấc, nhưng chính là một bảo vật bổn nguyên do Vương Lâm sau khi phá vỡ Không Môn, sau khi Không Môn sụp đổ dùng sức mạnh Không Môn kỳ dị bên trong vòng xoáy kia ngưng tụ thành! Cũng giống như sát lục kiếm của Thanh Thủy năm đó, thanh tiểu kiếm dài bảy tấc này chính là do lôi đình bổn nguyên, đạo bổn nguyên thứ nhất của Vương Lâm ngưng tụ thành, hoặc cũng có thể nói nó chính là lôi đình bổn nguyên! Thanh kiếm thứ hai, chính là kiếm của hỏa bổn nguyên. Trong lúc giơ tay phải lên, dưới một lượng lớn Không Môn lực từ trong vòng xoáy tiết ra, hỏa diễm kiếm xuất hiện! Thanh kiếm thứ ba là nhân quả kiếm. Kiếm này dung hợp sự minh ngộ đối với nhân quả suốt cả đời Vương Lâm, lơ lửng ở trước người Vương Lâm, phát ra ánh sáng nhẹ nhàng. Thanh kiếm thứ tư là sinh tử kiếm. Khi kiếm này xuất hiện, thiên địa chấn động, hai luồng khí hắc bạch lượn lờ, cuối cùng hóa thành một thanh đoản kiếm cũng dài bảy tấc. Thanh kiếm thứ năm là chân giả kiếm. Nhưng sức mạnh kỳ dị bên trong vòng xoáy Không Môn kia có hạn, sau khi trợ giúp Vương Lâm ngưng tụ ra bốn thanh kiếm, mơ hồ đã có dấu hiệu tiêu tan. Cùng lúc đó, từ phía tận cùng tinh không truyền đến một tiếng gào thét trầm trầm. Đây chính là khí tức của Thiên Kiếp! Hai mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn đã biết lúc này sau khi phá vỡ Không Môn, Thiên Kiếp sẽ tới, cũng là Thiên Kiếp mạnh nhất mà hắn gặp phải trong suốt cuộc đời này! Nhưng Vương Lâm không có một chút sợ hãi nào, ánh mắt bình tĩnh, thân thể tiến về phía trước, duỗi hai tay hướng về phía vòng xoáy Không Môn đang chuẩn bị tiêu tan kia kéo một cái. Bị hắn kéo, vòng xoáy này chấn động, càng có nhiều sức mạnh Không Môn từ bên trong điên cuồng tiết ra. Dưới sức mạnh Không Môn vô biên này, chân giả kiếm bất ngờ ngưng tụ thành. Thanh kiếm thứ sáu là sát lục kiếm. Kiếm này không phải là được Thanh Thủy tặng cho, mà là Vương Lâm tự mình ngưng tụ thành. Ngay khi sát lục kiếm này thành hình, vòng xoáy do Không Môn biến thành bắt đầu tiêu tan không thể cưỡng lại được nữa. Sức mạnh Không Môn này cực kỳ huyền diệu, nó chẳng những có thể giúp tu sĩ dung hợp bổn nguyên, khiến cho thân thể tu sĩ giống như phàm nhân Trúc Cơ, mà còn có thể ngưng tụ bổn nguyên thành pháp khí. Sức mạnh này Vương Lâm không biết là từ đâu đến, càng không hiểu được rốt cuộc nó là cái gì. Nhưng hắn biết sức mạnh Không Môn kỳ dị này là thứ cực kỳ khó mà có được. Cả đời tu sĩ có lẽ cũng chỉ được trải nghiệm một lần, một khi biến mất, rất có thể sẽ không còn có cơ hội xuất hiện lại lần nữa. Thậm chí khí tức này mơ hồ có thể khôi phục pháp bảo. Điều này từ khả năng có thể từ trong bổn nguyên ngưng tụ ra pháp khí có thể thấy được. Trong lúc ngẩng đầu, ngay khi vòng xoáy Không Môn kia sắp sửa tiêu tan, Vương Lâm giơ tay phải đột nhiên chỉ về phía vòng xoáy này, sử dụng tu vi to lớn của bước thứ ba Không Linh Trung Kỳ thi triển Định Thân Thuật. Dưới một chỉ này, từ trong miệng Vương Lâm phát ra một tiếng quát khẽ. -Định! Định Thân Thuật, Vương Lâm sau khi đạt tới bước thứ ba đã hiểu rõ được bản chất, không chỉ có khả năng định thân mà hết thảy vạn vật trong thiên địa dưới một chữ Định này cũng đều phải dừng lại! Một chữ phát ra, vòng xoáy kia lập tức truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Tiếng nổ này truyền vào trong tai tu sĩ bốn phía giống như là một tiếng gào thét phẫn nộ. Từ xưa đến nay, phàm là tu sĩ khi đối diện với Không Môn đều có một sự kính sợ, cho dù là Phong Tôn năm đó cũng giống như vậy. Trên thế gian này, cũng chỉ có một mình Vương Lâm dám ở trước vòng xoáy Không Môn này mà thi triển Định Thân Thuật! Nếu là trước khi mộng đạo, thì Vương Lâm cũng sẽ không làm như vậy. Nhưng sau khi hắn mộng đạo, hắn đã có khí thế của bậc đại nho, hắn hiểu rõ đạo lý của thiên địa, nhìn thiên địa, nhìn hết thảy sinh linh giống như là những con kiến. Đây không phải là kiêu ngạo, mà là một sự bình đẳng với thiên địa vạn vật. Tồn tại, hay không tồn tại, hoàn toàn không có bất cứ sự khác nhau nào. Hắn không hề kính sợ, chỉ còn ánh mắt bình tĩnh như mặt nước. Một chữ Định khiến cho vòng xoáy khổng lồ kia ầm ầm dừng lại. Định Thân Thuật này tuy mạnh, có thể khiến cho vạn vật dừng lại, nhưng ngay khi khóa vòng xoáy kia lại, lập tức liền xuất hiện dấu hiệu tan vỡ. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể tiến về phía trước, hướng vào sâu bên trong vòng xoáy vung mạnh tay phải lên, hóa thành một lực hút cực mạnh, đem sức mạnh Không Môn vô tận vốn không phải thuộc về hắn, vốn sẽ không lan ra từ bên trong hút ra vô số. Tiếng ầm ầm từ trong vòng xoáy kia truyền ra càng kịch kiệt hơn, giống như là tiếng rít gào phẫn nộ, dường như đối với hành động này của Vương Lâm đã có sự bất mãn. Nhưng Vương Lâm không có thời gian để ý tới chuyện này, sau khi hấp thụ càng nhiều Không Môn lực, hắn giơ tay phải lên mở ra cái khe trữ vật, lấy ra Xạ Thần Xa năm đó đã bị hủy diệt biến thành đốm sáng. Mắt thấy sức mạnh Không Môn càng ngày càng ít, mắt thấy vòng xoáy kia sắp sửa hoàn toàn tiêu tan, Vương Lâm giơ tay phải lên tung một trảo. Sáu thanh bổn nguyên kiếm nhất tề bay ra, lao thẳng vào sâu bên trong vòng xoáy, triển khai những đợt tấn công kinh thiên. Đây là những pháp khí do bổn nguyên của Vương Lâm biến thành, mỗi một lần tấn công đều là toàn lực của bước thứ ba toàn năng. Trong tiếng ầm ầm, bên trong vòng xoáy kia bị đảo lộn, bị Vương Lâm mở to miệng hút mạnh một hơi. Với bản tính thôn hồn của hắn, hắn lại một lần nữa hút ra một lượng lớn sức mạnh Không Môn không thuộc về mình. Theo sức mạnh Không Môn này lao ra, Thanh Quang Thuẫn kia đã hấp thụ đủ, đã hoàn toàn khôi phục thành hình! Vương Lâm trong lúc hưng phấn lại vung tay phải lên, mảnh vỡ tấm giáp cổ tay của Cổ Thần được hắn lấy ra. Sau khi hấp thụ sức mạnh Không Môn, mảnh giáp này cũng lại trở lại trạng thái hoàn chỉnh như ban đầu! Trong tiếng cười dài, Vương Lâm giơ tay phải lên, sau khi nắm tay lại hướng vào sâu bên trong vòng xoáy kia đánh mạnh một quyền. Trong tiếng ầm ầm, vòng xoáy kia đột nhiên tan vỡ, nhưng ngay lúc nó tan vỡ, có một ý chí không thể nào hình dung được từ bên trong vòng xoáy đang sụp đổ kia khuếch tán ra. Ý chí này mạnh kinh thiên, sau khi xuất hiện không ai có thể phát hiện ra, ngoại trừ một mình Vương Lâm! Theo cảm nhận của hắn, ý chí này dường như là sinh linh đầu tiên được sinh ra từ thuở thiên địa sơ khai, như thể hết thảy mọi thứ trong tinh không của giới nội giới ngoại này đều từ trong ý chí này mà sinh ra. Nếu đổi lại là trước đây, Vương Lâm chắc chắn sẽ hoảng sợ mà lùi lại. Nhưng lúc này, từ trên người hắn bộc phát ra khí thế vô biên của bậc đại nho đương thời, nhìn thiên địa cũng chỉ như con kiến, sao có thể bị ý chí này khuất phục. - Hôm nay mượn sức mạnh Không Môn của ngươi, sau này Vương mỗ chắc chắn sẽ báo đáp! Thanh âm của Vương Lâm vang lên, bên trong thân thể hắn ngoài khí thế vô biên bộc phát ra, Thiên Nghịch Châu trong tâm thần hắn đột nhiên chuyển động.