Chương 878: Phong Tiên.

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:18:31

- Đây là loại thần thông gì? - Toàn thân Hứa Đình mồ hôi ướt đầm, toàn bộ quần áo ướt đẫm. Nhưng vào lúc này, dưới ánh sáng màu hồng, hắn không thể nhúc nhích giống như có một thứ lực lượng giữ chặt lấy thân thể hắn. Sự khủng hoảng trong tâm hồn dâng lên chẳng khác gì một trận triều cường, nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn. Thứ lực lượng đó ẩn chứa trong ánh sáng màu hồng nhanh chóng tàn phá rồi chui vào trong cơ thể hắn. Khiến cho Hứa Đình có thể cảm nhận được thân thể của mình từ từ tan rã. Đầu tiên là da tay, máu thịt, đầu khớp xương...tất cả trong nháy mắt đều trở về nguyên thể. Ngay sau đó, nguyên thần cũng bị ảnh hưởng mà thoái hóa trở thành kim đan. Quá trình thoái hóa cứ tiếp diễn cuối cùng, kim đan cũng vỡ nát rồi biến thành linh lực ban đầu. Tuy nhiên quá trình vẫn chưa chấm dứt, linh lực lại tiếp tục tan ra trong cơ thể hắn. Cuối cùng, hắn gào lên một tiếng thảm thiết, rồi một tiếng nổ vang lên, toàn thân hắn biến mất không còn sót lại một chút. Ngay cả một chút bản nguyên trong phân thần cũng bị kéo ra mà biến mất trong ánh sáng màu hồng. Ánh sáng màu hồng biến mất, nét mặt Vương Lâm mệt mỏi, hạ xuống một gốc cây đại thụ. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nhanh chóng phong ấn lực lượng nơi mi tâm. Cảnh tưởng quỷ dị đó khiến cho Nam Cung Hàn đang uống rượu cách đó khá xa, phun ra bằng hết, ánh mắt xuất hiện sự kinh hãi. - Lão tử đánh không lại hắn... Thân Công Hổ hít một hơi thật sâu, nhìn Vương Lâm. Ánh sáng màu hồng vừa rồi khiến cho hắn nhớ lại cảnh tượng năm đó khi thể xác và tinh thần của hắn hoàn toàn hồi phục. Đồng thời, ánh mắt của tu sĩ sáu ngón hoảng sợ, nhưng vẫn lóe lên sát khi. Hắn lao thẳng về phía Vương Lâm. - Vào lúc này, chắc chắn là hắn bị thương trong người. Đây là cơ hội tốt nhất để giết hắn. Một khi có thể giết chết Hứa Mộc, cho dù chỉ là phân thần của hắn thì cái tên Chu Hành Đạo của ta cũng nổi tiếng toàn bộ La Thiên. - Trống ngực hắn đập thình thịch, tốc độ của tu sĩ sáu ngón tay nhanh như một tia chớp. Bàn tay phải có sáu ngón giơ lên. Từ trên ngón thứ sáu, chợt xuất hiện ánh sáng màu lam chói mắt. Tốc độ của hắn quá nhanh, trong phút chốc đã tới gần Vương Lâm. Thân Công Hổ biến sắc đang định lao ra nhưng đã không kịp. Nam Cung Hàn đứng phắt dậy, nhanh chóng biến mất. Ngay trong khoảng khắc tu sĩ sáu ngón tới gần, Vương Lâm liền mở hai mắt. Ánh mắt của hắn chỉ chứa toàn sát khí. - Cút! Âm thanh vừa thoát ra khỏi miệng, những tiếng sét liền xuất hiện ầm ầm trong không trung. Cả bầu trời chợt xuất hiện vô số ngọn sét đánh xuống tu sĩ sáu ngón. Sắc mặt tu sĩ sáu ngón đại biến. Chỉ một câu nói của Vương Lâm mà đã có vô vàng ngọn sét đánh xuống khiến cho tinh thần của hắn biến mất. Uy danh của Vương Lâm trong lòng hắn quá lớn. Vì vậy mà chưa kịp ra tay sự khiếp đảm trong lòng đã xuất hiện. Ánh mắt hắn chỉ có một sự hoảng sợ, vội vã lui lại. Trong khoảng khắc đó, vô vàn cột sét từ trên trời dánh xuống khiến cho tu sĩ sáu ngón kêu khổ hông ngớt, cố gắng dãy dụa. Nhưng trong nháy mắt, những cột sét càng lúc càng nhiều. Tới cuối cùng, gần như nó tạo thành một tấm màn sét, chẳng khác gì thiên kiếp. Tu sĩ sáu ngón hoảng hốt vội vàng lui lại phía sau. Nhưng trong khoảng khắc mà hắn lui lại, Vương Lâm đứng dậy, bước về phía trước. Dưới mỗi bước chân của hắn, những tia chớp lóe lên phát ra những tiếng nổ ầm ầm với âm thanh chói tai. Vương Lâm với khí thế kinh người đuổi theo tu sĩ sáu ngón đang lui lại. Hai ngón tay hắn khép lại như kiếm, điểm về phía trước. Ngay lập tức, những tia chớp ngưng tụ từ bốn phương tám hướng, lao thẳng về phía tu sĩ sáu ngón. Vô số tia chớp hạ xuống khiến cho tu sĩ sáu ngón tái mặt. Hai tay hắn bắt quyết định chống cự nhưng, Vương Lâm lại chỉ tiếp một cái. Trong phút chốc, ngón tay của hắn hấp thu hàng ngàn hàng vạn tia chớp từ bốn phía tạo thành một đạo bắn thẳng về phía tu sĩ sáu ngón. Tia chớp phá hủy toàn bộ thần thông lao thẳng về phía tu sĩ sáu ngón khiến cho máu thịt, nguyên thần của tu sĩ nát bét. Tu sĩ sáu ngón chỉ kịp hừ một tiếng thảm thiết, nguyên lực toàn thân tỏa ra ngoài rồi biến mất. Một ký hiệu màu vàng chợt lóe lên, bay ra ngoài hấp thu phân thần mà trở nên có linh tính rồi trở lại trong Phong Tiên ấn. Tất cả mọi việc chỉ diễn ra trong nháy mắt, viên tu sĩ sáu ngón vừa mới tới đã bị Vương Lâm chém giết. Vào lúc này, sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, phong ấn trên mi tâm từ từ khép lại. Con mắt thứ ba chầm chậm biến mất, hóa thành một sợi chỉ nhỏ. Hắn xoay người nhìn chằm chằm Nam Cung Hàn xuất hiện cách đó một khoảng. - Ngươi cũng muốn đánh với ta một trận? Sắc mặt Nam Cung Hàn nặng nề, cẩn thận liếc mắt nhìn Vương Lâm. Một lát sau, hắn cười ha hả, lắc đầu nói: - Đánh không lại. Thực ra là ta tới để giúp ngươi thu thập cái tên đánh lén. Vương Lâm không nhìn nữa, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu thổ nạp. Vào lúc này, trên bầu trời, phong vân nổi lên. Trong đám mây, tỏa ra một vầng sáng sặc sỡ. Ánh sáng hạ xuống chia làm ba phần, bao phủ Vương Lâm, Nam Cung Hàn, Thân Công Hổ. Thân thể Thân Công Hổ chấn động một cái rồi biến mất trong ánh sáng nhiều màu. Chỉ có Vương Lâm và Nam Cung Hàn được ánh sáng nhiều màu bao phủ, nâng lên về phía chân trời. Vào lúc này, Vương Lâm vẫn còn tỉnh táo nên tận mắt nhìn thấy trước mặt chợt xuất hiện một cái khe. Ngay lập tức, hắn bị hút vào trong cái khe đó. Chỉ thấy mắt hoa lên một cái, sau khi nhìn rõ đã thấy được tảng đá ngàn trượng và đông đảo tu sĩ. Vương Lâm từ giữa không trung hạ xuống, đồng thời Nam Cung Hàn cũng cùng một lúc hạ xuống theo. Trên tảng đá ngàn trượng vào lúc này, toàn bộ một trăm lẻ tám tu sĩ đã thức tỉnh. Sắc mặt Hứa Đình âm trầm, nhìn Vương Lâm chằm chằm, im lặng không nói. Còn có tu sĩ sáu ngón cũng nhìn Vương Lâm với một ánh mắt ác độc. Viêm Lôi Tử mỉm cười, đứng dậy, nói một cách chậm rãi: - Lôi Tiên điện chúng ta, phong một trăm lẻ tám vị tiên. - Hắn vừa nói, tay phải vừa chộp nhẹ vào hư không. Nhất thời, trời đất xung quanh Lôi Tiên điện chấn động. Một âm thanh kỳ diệu đột nhiên xuất hiện, quanh quẩn trong không gian. Âm thanh tuyệt vời đó giống như tiếng tiêu trời. Trong khúc nhạc, một đám mây lớn ngưng tụ, hạ xuống. Tiên khí dầy đặc tỏa khắp không gian khiến cho nơi đây chẳng khác gì cảnh tiên. Vài con tiên hạc bay múa, cất lên những tiếng kêu, thấm vào lòng người. Từ xa nhìn lại, vô số cung điện nơi tiên giới cùng với Lôi Tiên điện lẩn khuất trong đám mây chẳng khác gì tiên giới. Tu sĩ bốn phía, dưới sự dần đầu của lão tổ của các gia tộc đều đứng dậy, cung kính từ xa nhìn lại. Không chỉ bọn họ, ngay cả những lão quái ngồi trên bồ đoàn cũng đứng dậy, nét mặt nghiêm túc. Ngoại trừ việc đó ra, trên bầu trời đám sứ giả Lôi Tiên điện đồng loạt xuất hiện, đứng thẳng người, nét mặt cung kính. Vào lúc này, chẳng những Lôi Tiên điện như vậy mà khắp trong cả tinh vực La Thiên, Lôi Tiên điện sử dụng phương pháp truyền tống đặc biệt, truyền tất cả những hình ảnh đó ra ngoài. Trên mỗi một tinh cầu tu chân, các gia tộc tu chân và toàn bộ tu sĩ đều nhìn lên bầu trời. Trên mỗi một tinh cầu tu chân đều có đá truyền âm của Lôi Tiên điện. Đá truyền âm của Lôi Tiên điện chẳng những có thể truyền tống âm thanh mà còn có thể phát ra hình ảnh Phong Tiên trong Lôi Tiên điện. Đá truyền âm của Lôi Tiên điện đưa ra mục đích ngoại trừ truyền tải hình ảnh Phong Tiên còn có tổng động viên cho việc quyết chiến của Liên Minh. Vào lúc này , gần như toàn bộ tu sĩ trong tinh vực La Thiên nhờ vào những hình ảnh trên bầu trời mà thấy được cảnh tượng Phong Tiên. Vị trí của Lôi Tiên điện nằm ở vị trí trung tâm của tinh vực La Thiên. Ngoài phạm vi thế lực của Lôi Tiên điện , khắp các phía đều có một luồng sát khí bao phủ. Chỉ thấy ở khu vực phía đông , vô số tu sĩ tụ tập , số lượng không dưới vạn người. Quần áo của đám tu sĩ khác nhau , hiển nhiên là đến từ các gia tộc tu chân khác nhau. Vào lúc này , tất cả bọn họ đều yên lặng nhìn về phía trước. Phía trước bọn họ một người có mái tóc trắng , mặc một bộ áo giáp màu hồng. Nét mặt hắn bình tĩnh , trong tay có một viên đá truyền âm. Vào lúc này , cảnh tượng Phong Tiên trong Lôi Tiên điện từ bên trong tỏa ra trên bầu trời. Ở khu vực phía Nam cũng tương tự như vậy. Hơn vạn tu sĩ khoanh chân ngồi trong tinh không , phía trước là một lão nhân cũng cầm trong tay đá truyền âm , ngẩng đầu lên nhìn. Phía Tây và phía Bắc cũng có đội quân tu sĩ như vậy. Vào lúc này , trong toàn bộ khu vực La Thiên , cảnh tượng Phong Tiên của Lôi Tiên điện được vạn người chú ý. Trong Lôi Tiên điện một con tiên hạc bay tới , trong miệng ngậm một tấm lụa màu vàng , xoay xung quanh Viêm Lôi Tử rồi nhả xuống. Tấm lụa bay xuống , được Viêm Lôi Tử nắm trong tay. Tay hắn rung nhẹ một cái, tấm lụa liền mở ra trước mặt mọi người. Từ tấm lụa đó có một làn tiên khí rất đậm, hiển nhiên là một thứ bảo vật của tiên. - Trong các ngươi tổng cộng có một trăm mười người, có hai người vượt qua được khảo nghiệm được phong làm chính, phó Lôi Tiên. Còn lại một trăm lẻ tám người có ba mươi sáu Thiên Cương tiên và bảy mươi hai Địa Sát tiên. Viêm Lôi Tử nói tới đây liền dừng lại. Ánh mắt hắn đảo qua đám tu sĩ đang đứng trên tảng đá ngàn trượng, quát: - Hứa Mộc tiến lên. Ánh mắt Vương Lâm tập trung, phi thân tiến lên, ôm quyền nói: - Có!