Vân Hải tinh vực sau khi yên lặng một trăm năm, cuộc so tài giữa các phân tông trong bát giai tông phái cũng đã tới gần. Đại hội cứ mỗi một ngàn năm lại diễn ra một lần này chính là một lễ hội quan trọng của Vân Hải tinh vực.
Cũng không phải chỉ có một tông phái tổ chức mà tất cả bát giai tông phái đều tổ chức. Trong mỗi một tông phái, từ phân tông cho tới chủ tông đều tổ chức, tiến hành một vòng khảo hạch mới. Phân tông xuất sắc có thể đạt được sự coi trọng và tặng phẩm của chủ tông, mà đệ tử ưu tú cũng được chủ tông lưu lại trở thành đệ tử chủ tông, tăng cường bồi dưỡng.
Còn những phân tông thất bại thì thường thường là trong ngàn năm sau địa vị sẽ xuống thấp, cho tới cuối cùng sẽ bị chủ tông bỏ qua, giải tán phân tông, hơn nữa đệ tử đều lưu tán tới những phân tông còn lại.
Quy Nguyên Tông đã nhiều năm chịu kết cục này. Lần này chính là cơ hội cuối cùng của bọn họ. Nếu vẫn như trước thì Quy Nguyên Tông chắc chắn sẽ bị giải tán. Tất cả đệ tử bao gồm cả Lữ Yên Phỉ cũng sẽ bị đưa vào phân tông khác, từ nay về sau không còn cái tên Quy Nguyên Tông nữa. Rồi sau đó, chủ tông sẽ lựa chọn đệ tử, một lần nữa lại tạo thành phân tông mới, bảo trì quy mô không thay đổi.
Loại chuyện này bọn họ không thể tiếp nhận, nhưng cũng không dám cự tuyệt. Nếu dám cự tuyệt thì kết quả sẽ là bị diệt tông. Dù sao thì Quy Nguyên Tông cũng chỉ là một phân tông mà thôi.
Loại phương pháp tàn khốc này khiến thực lực của các tông phái bát giai tinh vực không ngừng được đề cao.
Cho tới một ngày, đại bộ phận phân tông trong bát giai đều đã trưởng thành cường đại đến cực điểm. Lúc này một bát giai tông phái liền được Thần Tông ban cho trở thành cửu giai tông phái. Nghe nói năm đó Phá Thiên Tông, Quỷ Tông toàn bộ đều như vậy. Bát giai tinh vực có năm tông phái, phân biệt là Vô Cực Tông, Ảnh Phong Tông, Hồng Hồ Tông, Ưng Thiên Tông và Tịch Hồn Đạo. Quy Nguyên Tông và Tử Đạo Tông đều là thuộc về sở hữu của bát cấp tông Vô Cực Tông.
Trận so tài này cử hành cũng không phải là cuộc hỗn chiến giữa nhưng phân tông mà là triển khai theo giai vị tinh vực, cuối cùng tuyển ra bốn tinh vực thất tinh. Mỗi một phân tông tinh vực đều là một phương cực mạnh.
Đương nhiên cũng có thể khiêu chiến vượt cấp. Tỷ như ngàn năm trước Tử Đạo Tông đã khiêu chiến vượt cấp lục giai tinh vực chí cường, tuy rằng thất bại nhưng lại là bại trong quang vinh, được bát giai Vô Cực Tông coi trọng.
Tới dự những trận so tài ở bát giai tông phái đều có người của cửu giai tông phái. Nếu họ nhìn trúng đệ tử nào thì chỉ cần mở miệng mà chọn. Loại chuyện này cho dù bát giai tông phái có bất đắc dĩ thì cũng không thể cự tuyệt.
May mắn mà cũng buồn chính là người có thể được cửu giai tông phái nhìn trúng thực sự quá ít, cả ngàn năm cũng chỉ có ba người.
Sau khi trận so tài của bát giai tông phái trôi qua sẽ tuyển ra ba đệ tử cực mạnh của phân tông, cũng với bốn bát giai tông phái khác chém giết. Trận chém giết này cực kỳ quan trọng, các tông phái bát giai tinh vực không được tự mình ra tay, được cửu giai tinh vực điều tra nghiêm khắc. Nhưng cũng từ những người tỷ thí trong phân tông mà có thể nhìn ra một phần thực lực của các tông phái bát giai.
Một bộ phận thực lực này là để cho tông phái cửu giai xem, tông phái bát giai cuối cùng chiến thắng nếu có thể duy trì tới ngàn năm sau thì có thể có tư cách trở thành tông phái cửu giai tinh vực.
Cho nên trân tỷ thí này cực kỳ quan trọng, thường thường các tông phái bát giai đều chuẩn bị từ sớm, hầu như ba người được tham gia vào trận so với giữa các tông phái đã được định sẵn, cho dù không được mang về chủ tông nhưng cũng được đãi ngộ như đệ tử trung tâm của chủ tông, lại có cả người của chủ tông tự mình truyền thụ trước.
Từ sau khi Phá Thiên Tông rời đi, tinh vực bát giai đã tổ chức tổng cộng mười bảy lần tỷ thí. Trong đó có thắng có bại, nhưng ngàn năm trước Tịch Hồn Đạo nổi lên, thắng liên tục trong chín trận so tài. Lúc này là lần so tài thứ mười tám sau khi Phá Thiên Tông rời đi, nếu Tịch Hồn Đạo có thể chiến thắng thì khả năng trở thành tông phái cửu giai đã sắp sửa nằm trong tầm tay.
Đại hội ngàn năm một lần tai Vân Hải tinh vực cực kỳ náo nhiệt, thường thường duy trì liên tục vài tháng mới chấm dứt. Mỗi lần thế này thì trong bát giai tinh vực liền tụ tập các phường thị giao dịch. Tất nhiên là ở đó cũng sẽ xuất hiện vài tên lừa gạt trục lợi.
Không phải chỉ có một tên, cũng có thể thấy là loại người này trong đại hội này như cá gặp nước. Nhưng có một người liên tục mấy lần trong đại hội này đạt được rất nhiều lợi ích, hầu như mỗi một ngàn năm người này lại xuất hiện một lần, lại dùng vô số tên giả, một ngàn năm lại đổi tên một lần.
Mà những tông phái bị lừa gạt thường là ngại mất mặt, tuyệt nhiên sẽ không nói chuyện bị lừa gạt ra ngoài, mặc dù có âm thầm điều tra nhưng cũng không thu hoạch được gì. Bởi vì người này khi lựa chọn một phân tông giống như Quy Nguyên Tông, sắp sửa bị giải tán, là những phân tông nhỏ yếu không có hi vọng thắng.
Những tông phái như vậy sau đại hội đều bị giải tán, đi tìm tên lừa gạt mà tính sổ thì có giải quyết được vấn đề gì chứ. Dù là nói ta chuyện bị lừa gạt, dù có người tin tưởng thì cuối cùng cũng vẫn bị người ta cười nhạo, thế thì không nói còn hơn.
Thiên Cương Tông là một tông phái nhỏ yếu trong tinh vực ngũ giai, chủ tông chính là Ứng Thiên Tông. Lần đại hội này, Thiên Cương Tông bọn họ như bị bao phủ bởi mây đen. Trạng thái của bọn họ cũng giống như Quy Nguyên Tông, đều thất bại trong những lần đại hội trước. Nếu lần này lại thất bại thì chắc chắn khó thoát khỏi vận mệnh bị giải tán.
- Một tháng sau chính là cuộc so tài giữa các phân tông, chúng ta đều phải truyền tống đi bát giai tinh vực. Ngũ giai tinh vực của chủ tông trừ Thiên Cương Tông chúng ta ra thì còn có ba tông phái nữa nhưng lần nào Thiên Cương Tông chúng ta cũng thua cuộc. Lần này đây, ôi...
Trong đại điện của Thiên Cương Tông lúc này có ba lão già đang ngồi.
Hiện giờ bọn họ đều cau mày, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ và mê man, lại có một chút không cam lòng. Một khi bị giải tán bọn họ sẽ bị người ta trào phúng, càng không bao giờ được coi trọng, sống trong sỉ nhục tới cuối đời.
- Ba tông phái còn lại so với Thiên Cương Tông chúng ta mạnh hơn nhiều quá. Chúng ta căn bản là không có nửa điểm hi vọng...
Một lão già khổ sở mở miệng nói.
- Trừ phi có thể xuất hiện kỳ tích...nếu không thì khó khăn rồi!
Một lão già khác cũng thở dài lên tiếng, lưu luyến nhìn bốn phía. Hắn biết một tháng sau khi mình rời đi, sợ là không thể có ngày trở về. Thiên Cương Tông cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị giải tán.
Ba người trầm mặc, đại điện bị bao phủ trong không khí đầy áp lực. Đúng lúc này đột nhiên trong thiên địa xuất hiện một luồng khí tức sắc bén, tiếng rít gào kinh thiên động địa vang lên, lập tức khiến cho ba người trong đại điện ngẩng mạnh đầu.
Chỉ thấy một ngọc giản ầm một tiếng phá tan hộ sơn đại trận của Thiên Cương Tông, cũng xuyên thấu qua nóc nhà, trực tiếp rơi xuống, tung bay trong đại điện ở giữa ba người.
Một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ bỗng nhiên từ trong ngọc giản lan ra, lập tức liền tràn ngập cả đại điện, sau đó tiếp tục tràn ta khắp cả Thiên Cương Tông. Dường như nó khiến cho cả đại lục của Thiên Cương Tông run rẩy.
Chuyện này khiến thần sắc ba lão già đại biến. Họ đứng vụt dậy, nhìn chằm chằm vào ngọc giản kia, tâm thần chấn động, dâng lên một cảm giác hoảng sợ. Loại khí tức cường đại tới khó tin này khiến bọn họ cảm nhận được một chút thần thông của tu vi Toái Niết đang tràn ngập. Cùng lúc đó một tiếng nói kiệt ngạo từ trong ngọc giản đó truyền ra, vang vọng khắp đại điện.
- Chúc Duẫn Minh, sinh ra ở Thiên hải đại lục, bảy tuổi tu đạo, bái nhập Thiên Cương Tông, hơn hai trăm năm kết đan, hơn sáu trăm năm đạt Nguyên Anh...tới ngày nay tu đạo đã mấy ngàn năm, cuối cùng đạt tới Khuy Niết sơ kỳ, là tông chủ Thiên Cương Tông.
La Tòng Cương, sinh tại Thiên Hải đại lục, ở bên cạnh La Hải...tu đạo tới nay lấy một lượng lớn đan dược để tăng tu vi, dừng lại ở Khuy Niết sơ kỳ.
Chu Thần, cũng không phải là người của Thiên Hải đại lục mà sinh ra ở Chu Vĩ đại lục, nửa đường mới gia nhập Thiên Cương Tông...tu đạo tới nay đình trệ tại Dương Thực bảy trăm ba mươi lăm năm! Ba vị, lão phu nói có nửa câu nào là giả dối chăng?
- Những lời nói của tiền bối hoàn toàn chính xác, không biết tiền bối là ai?
Trong lòng ba người vô cùng hoảng sợ. Những lời nói của người này rất chi tiết, thậm chí có những chuyện bọn họ đã quên nhưng đối phương lại biết được tường tận, lại bị khí tức Toái Niết chấn nhiếp, thân thể run lên, mơ hồ có cảm giác hồn phi phách tán.
- Lão phu Lưu Kim Bưu! Đạo hiệu Kim Bưu Tử!
Thần sắc ba người ngạc nhiên, rõ ràng chưa từng nghe qua cái tên này bao giờ. Nhưng đối phương chỉ cần một ngọc giản đã có thể ẩn chứa khí tức Toái Niết, lại biết rõ hết thảy mọi chuyện của bọn họ khiến bọn họ càng cung kính.
- Tiền bối tới đây là...
Chúc Duẫn Minh hít sâu một hơi, đè nén sự khẩn trương trong lòng, khom thấp người xuống hỏi.
- Các ngươi có đại họa tới gần nhưng lại không biết, lão phu giờ nói cho các người. Ba ngày trước có người tới nguyện trả sáu vạn nguyên tinh để lão phu ta tay lấy mạng ba người các ngươi!
Lời này vừa thốt ra, lập tức sắc mặt ba người đại biến.
- Nhưng lão phu và người của Thiên Cương Tông không oán không thù, tuy nói là đang cần rất nhiều nguyên tinh luyện đan nhưng cũng không muốn làm chuyện như vậy. Tuy nhiên nếu thật sự không có biện pháp thì cũng chỉ đành lấy mạng ba người các ngươi vậy.
Tiếng nói kia dần dần trở nên âm trầm, dung hợp cũng với khí tức Toái Niết lập tức khiến cho sắc mặt ba người tái nhợt.
- Tiền bối.
- Đương nhiên việc này dù sao lão phu cũng không muốn. Nếu ba người các ngươi có thể bỏ ra sáu vạn nguyên tinh hoăc vật tương đương thì lão phu sẽ bỏ qua chuyện này, chẳng những không giết các người, còn có thể giúp các người giải mối nguy Thiên Cương Tông bị giải tán!
- Sáu vạn nguyên tinh...
Tâm thần ba người chấn động, tràn ngập hoảng sợ, cũng có hoài nghi nhưng hơi thở Toái Niết và việc người này hiểu rõ cuộc đời họ khiến cho dù có hoài nghi cũng vô lực.
- Chúng ta làm gì có nhiều nguyên tinh như vậy...
- Thời gian của lão phu có hạn, cho các ngươi suy nghĩ trong nửa nén hương. Nếu cự tuyệt thì hôm nay lão phu chỉ còn cách giết người. Không có nguyên tinh thì có thể dùng vật có giá trị tương đương.
Lưu Kim Bưu đang ở đây thi triển "thần thông". Đồng thời vào lúc này ở trong chỗ sâu nhất tinh vực ngũ giai thuộc Vân Hải, có một mảnh đại lục hoang dã đột nhiên vang lên ầm một tiếng, dường như bị một luồng lực mạnh mẽ đánh sâu vào. Mặt đất run rẩy, xuất hiện vô số khe nứt. Ngay sau đó một thân ảnh tóc bạc từ trong đại lục hoang dã này vọt ra!
Thân thể Vương Lâm hạ xuống, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi nhưng thần thức lại lập tức tản ra, tập trung vào cái khe thất thải ở trong đại lục này.
Cái khe này không còn tỏa ra bảy màu nữa, sau khi thần thức của Vương Lâm quan sát liền lập tức thu lại rồi biến mất.
Thấy vậy, thần sắc Vương Lâm trở nên âm trầm bất định, cuối cùng ánh mắt rơi vào vòng ngọc trên cổ tay mình. Giờ phút này vòng ngọc không còn tỏa ra ánh sáng màu lam mà đã biến thành màu xanh. Một hồi lâu, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn Vân Hải tinh vực, lẩm bẩm:
- Vương mỗ đã trở về! Lưu Kim Bưu, để xem ta hành hạ ngươi thế nào.