Chương 1916: Thân Thể Chính Là Đạo!

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:25:09

Sưu Hồn Thuật là một loại thần thông cực kỳ bá đạo, chẳng qua đối với Nguyên Thần có tu vi Kim Tôn dù hắn đã mất đi toàn bộ lực phòng hộ nhưng Nguyên Thần đã ngưng tụ qua vô số năm tu hành cũng rất khó bị sưu hồn. Dù là mạnh mẽ thi triển thì thuật sưu hồn này cũng thường chỉ lấy được những đoạn ký ức ngắn ngủi, không thể lấy toàn bộ. Trừ phi là người có tu vi vượt xa Kim Tôn thì mới có thể thực hiện hoàn mỹ. Vương Lâm dù có thể chiến thắng Kim Tôn nhưng đó là do hắn có thân thể Đạo Cổ lực, sau khi dung hợp với tu vi mới có chiến lực mạnh mẽ. Còn tu vi thực tế của hắn chỉ mới là Không Kiếp sơ kỳ mà thôi. Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông trong khi bị Vương Lâm luyện hóa thành thần mạch trong cơ thể đã từng bị hắn cố gắng sưu hồn nhưng chỉ chiếm được một chút ký ức không quan trọng. Trong đó có những bí ẩn liên quan tới giao chiến giữa Lục Ma Châu và Thiên Ngưu Châu, cùng với một chút suy tư của lão tổ Thiên Tôn ngày đó. Lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông ở dưới trướng của Đạo Nhất Thiên Tôn... Vừa ban trưa khi mặt trời đỏ rực đang treo cao, ánh nắng rực rỡ trải khắp mặt đất, Vương Lâm mở bừng đôi mắt, trong mắt lấp lánh ánh sáng. Trong thân thể hắn xuất hiện thêm thần mạch thứ tư, thứ năm! Một Kim Tôn có thể khiến hắn có thêm hai đạo thần mạch! Vung cánh tay lên một chút, một đám tàn ảnh hiện ra. Vương Lâm có thể cảm nhận rõ ràng được, thứ được đề cao không chỉ có tốc độ làm phép của mình mà còn có lực lượng thân thể kinh khủng của mình. Đây mới là chỗ hấp dẫn nhất của Tốc Thần Quyết đối với Vương Lâm! Thử xem thân thể hiện tại của ta rốt cục tốc độ nhanh tới mức nào! Vương Lâm ngẩng đầu lên, thân thể nhoáng một cái, vẫn ngồi khoanh chân như trước nhưng lại ở cách hắn ba trượng, dưới ánh mặt trời xuất hiện một khoảng không gian vặn vẹo, xuất hiện Vương Lâm thứ hai. Vương Lâm thứ hai này đứng đó, khuôn mặt lộ nụ cười, chầm chậm bước về phía trước, ở đống đổ nát cách đó mười trượng, ánh mặt trời lại vặn vẹo một lần nữa, xuất hiện Vương Lâm thứ ba. Vương Lâm thứ ba này cau mày, đứng nơi đó nhìn bầu trời, không biết đang suy nghĩ gì. Rất nhanh bốn phía không ngừng xuất hiện những vùng vặn vẹo. Người thứ tư, thứ năm, thứ sáu... Cho tới khi xuất hiện chín mươi tám thân ảnh! Bọn họ có khoanh chân, có phi hành, có đi lại, có thi triển thần thông, có vung tay, tư thế bất đồng, ở trong phạm vi ngàn trượng, bất ngờ hiện ra, trông thật kinh người. Thân ảnh thứ chín mười tám khoanh chân ngồi cạnh thân ảnh đầu tiên, hai người trông giống hệt nhau, chỉ có ánh mắt là bất đồng. Chín mươi tám tàn ảnh đã là cực hạn của ta hiện nay rồi. Thân ảnh cuối cùng xuất hiện ngồi khoanh chân thì thào nói. Chỉ thấy thân ảnh đầu tiên tiêu tán, thứ hai, thứ ba, thứ tư cho tới thân ảnh thứ chín mươi bảy tiêu tán toàn bộ. Chín mươi tám thân ảnh có thể con như là phân thân. Đây là Vương Lâm dùng tốc độ cực nhanh của thân thể, sau khi đạt tới một trình độ nhất định, dưới ánh mặt trời lưu lại thân ảnh chiết xạ. Điều này đại biểu cho tốc độ của hắn lúc này đã cực kỳ kinh người. Nếu như pháp thuật thần thông cũng đạt tới hiệu quả như vậy thì rất đơn giản. Nhưng đơn thuần tốc độ thân thể mà tới mức này thì tuyệt đối không tầm thường! Hôm nay ta đã có năm đạo thần mạch, Tốc Thần Quyết có thể hình thành chín đạo thần mạch nhưng cũng không nói rõ chín đạo là cực hạn. Có lẽ sau chín đạo còn có thể có biến hóa mới... Thuật này rất mạnh, là thần thông kế tiếp ta cần nhanh chóng tu luyện! Vương Lâm khoanh chân ngồi đi. Ánh mắt lóe lên. Đường đi trong tương lai hắn đã xác định, lúc này hiểu rõ phải tiến tới thế nào. Xử lý xong hết chuyện của Tiên Tộc ta phải tới chỗ sư tôn, đi theo sư tôn tu luyện, đồng thời khiến bản thân càng ngày càng cường đại, có thể đi tới bất cứ nơi nào, tìm kiếm mệnh hồn của Uyển Nhi! Chiến lực hiện tại của ta đã rất cao nhưng tu vi so với những lão quái dường như vẫn còn thua kém rất nhiều. Chín đạo bản nguyên của ta hóa thành ba phần, dựa theo lý giải của ta thì với ngũ hành chân thân, nếu ta có thể ngưng tụ ra được hai loại ngũ hành lực nữa, khiến cho ngũ hành chân thân quy nhất thì tu vi lại có thể tăng lên một tầng, đạt tới Không Kiếp trung kỳ! Mà nếu dùng lôi đình bản nguyên chân thân làm chủ, có thêm hai đạo bản nguyên đặc thù nữa thì sẽ khiến ta đạt tới tu vi Kim Tôn Không Kiếp hậu kỳ! Cuối cùng khó nhất chính là hư bản nguyên. Nếu có thể xuất hiện thêm hai loại nữa, năm loại hợp thành một thì ta hẳn sẽ không còn là Không Kiếp viên mãn mà đạt tới cấp độ Thiên Tôn! Sau khi viên mãn, nếu tất cả bản nguyên của ta có thể ngưng tụ ra chân thân, sau đó ba loại hợp thành một thì lúc đó tu vi của ta sẽ siêu việt Không Kiếp viên mãn. Đạt tới trình độ chỉ thấp hơn Đại Thiên Tôn! Mà việc công kích vào Đại Thiên Tôn dù ta không biết phương pháp nhưng sư tôn của ta đã từng nói cần phải có cơ duyên lớn lao, muốn mở được Thái Cổ thần cảnh cần phải xem cơ duyên... Nhưng nếu ta có thể khiến cho tam đại bản nguyên chân thân ngưng tụ, hoàn thành bước cuối cùng thì không chừng có thể trở thành Đại Thiên Tôn! Vương Lâm trầm mặc, hai mắt bừng sáng. Tất cả đều là phân tích của hắn, cần có thời gian để nghiệm chứng. Nếu phân tích của ta là chính xác thì trên Đại Thiên Tôn còn có một cập độ nữa! Cấp độ này có lẽ là bước thứ tư, cũng có thể không phải... Cấp độ này ta cần phải ngưng tụ tam đại bản nguyên chân thành chân thân duy nhất, đạt tới trình độ chân thần! Trình độ như vậy hẳn là ngay cả Đại Thiên Tôn cũng chưa đạt tới, vẫn còn đang theo đuổi! Mà có lẽ cấp độ đó sẽ có thực lực của Tiên Tổ, Cổ Tổ! Ý nghĩ của Vương Lâm lúc này cực kỳ rõ ràng. Tuy rằng đây đều là phán đoán của hắn nhưng cũng chính là con đường tương lai hắn phải đi. Chân thật hay không thì sau khi hoàn thành tất cả các bước này hắn sẽ biết! Bản nguyên đặc thù và hư bản nguyên rất khó đạt được. Nhưng hai loại bản nguyên kim. Mộc trong ngũ hành hẳn là dễ hơn một chút. Vương Lâm trầm mặc. Sức nóng buổi trưa dần dần tán đi. Từ phía xa mơ hồ tràn tới một loạt tiếng sấm. Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về bầu trời phía xa xa, chậm rãi đứng dậy. Một cơn gió thổi tới khiến y phục hắn tung bay. Được đống đổ nát xung quanh làm nền khiến trên người Vương Lâm tràn ngập một luồng khí chất kỳ dị. Tới rồi! Trong hai mắt Vương Lâm bốc lên chiến ý ngập trời. Phải khiến Đại Thiên Tôn chú ý! Danh chấn bảy mươi hai châu Tiên Tộc! Cuộc chiến này mới chỉ là bắt đầu! Tiếng ầm vang trên bầu trời dần dần khuếch tán ra, cuối cùng bao phủ cả thiên địa. Hóa thành một vùng tiếng nổ ầm ầm tiêu sát. Một đạo cầu vồng giống như xé tan bầu trời, gào thét lao thẳng về đống đổ nát của Đạo Ma Tông. Trong đạo cầu vồng nọ có một lão già tóc đỏ! Trong phút chốc, tiếng ầm vang trong thiên địa tiêu tán, giống như đang ở trong một căn phòng cực kỳ ồn ào, đột nhiên yên tĩnh lại. Trong nháy mắt khi tiếng ầm vang đột nhiên tán đi. Đạo cầu vồng kia cũng sụp đổ. Cả thiên địa lúc này là một vùng tĩnh mịch. Ở cách Vương Lâm hơn trăm trượng có thêm một thân ảnh! Lão già tóc đỏ này mặc một bộ tử bào, ổng tay áo có thêu viền vàng, nhất là chỗ góc áo còn có một đồ án thái cực. Đồ án Thái Cực này đỏ như lửa. Giống như đại biểu cho đạo! Là ngươi phá hủy Đạo Ma Tông của ta? Lão già tóc đỏ đứng đó, hồi lâu nhìn Vương Lâm chậm rãi nói, giọng nói bình tĩnh, không lộ ra chút dao động tâm tình nào nhưng truyền ra lại tạo nên vô số tiếng vọng. Tiếng vọng này càng ngày càng nhiều, càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng giống như tiếng gầm thét của đất trời, hóa thành một âm thanh kinh thiên động địa công kích vào tâm thần Vương Lâm. Đúng! Vương Lâm bình tĩnh đứng đó. Đồng tử trong hai mắt hơi co lại, chậm rãi nói. Sau khi hủy Đạo Ma Tông còn ở nơi này đợi bổn tôn tới. Ngươi muốn khiêu chiến bổn tôn? Lão già tóc đỏ thấy thần sắc Vương Lâm bình tĩnh như vậy, thần sắc lại càng hung ác. Đúng thế! Vương Lâm nhìn lão già tóc đỏ. Bình tĩnh mở miệng. Tốt! Lão tổ Đạo Ma Tông không hề khinh thị chút nào, cũng không biểu lộ ra lửa giận. Đã tới tu vi như hắn, dao động tâm tình sớm đã bị cơ thể quên mất. Hắn là Thiên Tôn, là một trong những người dưới trướng Đạo Nhất Thiên Tôn, dù không phải là Thiên Tôn cực mạnh nhưng cũng có thể nói là đứng ở đỉnh của Tiên Tộc. Ta cho ngươi cơ hội khiêu chiến. Người có thể tiếp được ta ba quyền thì chuyện hủy Đạo Ma Tông ta sẽ bỏ qua! Lão tổ Đạo Ma Tông vung tay áo, tay phải giơ lên, từ khoảng cách trăm trượng hướng về phía Vương Lâm đánh tới. Một quyền này khiến thiên địa biến sắc. Chỉ thấy ánh mặt trời trên vùng đổ nát của Đạo Ma Tông trở nên vặn vẹo. Loại vặn vẹo này thay đổi tất cả biến hóa của không gian, giống như khiến cho nơi này trở thành một vùng không gian độc lập vậy. Trong sự vặn vẹo này, thiên địa lực giống như trong nháy mắt bị một quyền của lão già tóc đỏ này hấp thu, khiến cho trong không gian không còn chút thiên địa lực nào. Tu vi tới cấp bậc Đại Thiên Tôn thì không cần thi triển thần thông gì nữa. Bởi vì tu sĩ. Thân thể tu vi là gốc rễ, không cần nhục thân cực kỳ cường hãi mà cần phải lấy đạo dung nhập trong cơ thể, khiến cho chính cơ thể mình là đạo! Thân thể là đạo, dù chỉ một quyền một cước tầm thường, có lẽ còn chưa có lực đánh tan cả thiên địa nhưng ẩn chứa đại đạo hủy diệt tất cả! Đây là lời nói của Đạo Nhất Thiên Tôn sau khi lão già tóc đỏ trở thành người dưới trướng hắn. Một quyền này đánh xuống, đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại, mái tóc bạc không gió mà tung bay, trong hai mắt tỏa ra ánh sáng ngập trời. Hắn cảm nhận được sự đáng sợ của một quyền này. Một quyền nhìn như tầm thường nhưng trên thực tế lại dung hợp hoàn toàn với thiên địa lực, một quyền chuyển động thì thiên địa lực cũng chuyển động theo! Thậm chí trong một quyền này còn ẩn chứa chín loại thần thông. Chín loạt thần thông này không cần ấn quyết, không cần thần niệm, chỉ cần vung một quyền là có thể tự động thi triển! Đây mới chính là lực lượng chân chính của Thiên Tôn. Tu vi Thiên Tôn, bất cứ tu sĩ Kim Tôn nào cũng đều phải sợ hãi, một quyền này đủ để đánh chết cả trăm lần! Đây là nhờ có việc khiến đạo niệm bản thân, ý chí bản thân hoàn toàn dung nhập vào đạo bên trong thân thể. Lúc này thân thể là đạo. Nắm tay cũng là đạo! Bốn phía thiên địa vặn vẹo, mái tóc Vương Lâm tung bay, thân thể không lui lại mà bước về phía tu vi, tay phải giơ lên, cũng xuất ra một quyền! Hắn không lập tức mặc Thiên Ngưu Hồn Khải mà dựa vào chiến lực bản thân thử xem hôm nay mình chưa mặc Hồn Khải thì so với Thiên Tôn thế nào! Thiên địa trong giờ phút yên tĩnh này bỗng phát ra tiếng chấn động ầm ầm. Đại địa run rẩy, sụp đổ tầng tầng lớp lớp, hóa thành vô số mảnh vụn trong một quyền của Vương Lâm và lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông, bị quét về bốn phía nhưng bị không gian vặn vẹo ngăn lại, không thể tan ra quá xa. Chỉ có thể bay lên bầu trời, tạo thành một cơn lốc bụi tràn ngập thiên địa!