Chương 1899: Lôi!

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:25:07

Lôi mang theo uy nghiêm chí cực trong thiên địa, không gì có thể so sánh! Lôi là thiên uy, mênh mông chín tầng trời, thinh thoảng giáng xuống phàm trần, truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa, ầm ầm ầm ầm giống như trời cao nổi giận! Lôi bản nguyên của Vương Lâm khởi nguồn từ nửa con Thái Cổ Lôi Long, là kẻ nắm quyền điều khiển lôi đình trong thiên địa, là hóa thân của thiên địa lôi đình. Cũng nhờ nửa con Thái Cổ Lôi Long mà Vương Lâm sinh ra được bản nguyên, từ đó về sau một đường tiến tới, hấp thu bất diệt lôi đình tại Thiểm Lôi Tộc, bản nguyên kia đã chỉ còn cách trình độ đại thành một bước ngắn! Một bước này không dễ vượt qua nhưng Vương Lâm ngưng tụ lôi đình, có được uy nghiêm của lôi hồn, đã vô cùng gần đạt tới mức đại thành! Mà trăm năm trước trên Tiên Cương đại lục, ở bên trong Hạt Miếu, Tông chủ Đạo Ma Tông có lôi bản nguyên bất đồng không tiếc trả giá, toàn lực tản lôi đình lực ra dung nhập vào thân thể Vương Lâm, lại còn hấp thu thêm cả hai viên Lôi Đế Châu! Tất cả mọi sự tích lũy này khiến cho lôi bản nguyên bên trong thân thể Vương Lâm xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, trở thành lôi đình bản nguyên chân thân! Lôi đình bản nguyên chân thân này tồn tại ý chí nhưng phần lớn là ý chí thuộc về Vương Lâm hắn, là ý chí bên trong của hắn! Mà ngay cả Vương Lâm cũng chẳng bao giờ ngờ tới một hành động vô tình của hắn lại khiến cho lôi đình bản nguyên chân thân này xuất hiện biến hóa kinh thiên! Sát lục bản nguyên là một loại bản nguyên lực đặc thù, vốn vô hình vô ảnh. Nó là do sát lục vô biên vô hạn tạo thành, cũng không phải là cứ giết chóc lung tung là đạt được mà đó là mang theo một tín niệm giết chóc tới ngập trời mới có thể tạo thành. Loại sát lục bản nguyên này ẩn chứa sát khí không cách nào hình dung nổi, đủ để thay đổi cả sự vận chuyển của thiên địa, uy lực cường đại hơn bản nguyên tầm thường rất nhiều. Năm đó Thanh Thủy có một đạo sát lục bản nguyên mà có thể chiến đấu với người có tu vi cao thâm hơn, từ đó có thể thấy rõ điểm này. Sát lục bản nguyên này Vương Lâm sử dụng cũng không nhiều, phần lớn đều là thứ dùng để phụ trợ cho khí thế của hắn. Nhưng hôm nay trong nháy mắt khi dung nhập vào trong lôi đình bản nguyên chân thân thì nó chợt thay đổi! Loại thay đổi này chẳng những Vương Lâm không thể tưởng tượng ra mà trong năm tháng vô hạn trong thiên địa cũng cực kỳ hiếm thấy. Lôi và sát lục dung hợp. Tạo thành sát lục lôi. Lôi này còn mạnh hơn lôi đình hủy diệt chúng sinh trên chín tầng trời! Quan trọng nhất chính là sát lục lôi này có được sứ mạng, từ lúc xuất hiện tới khi kết thúc, cả đời này chính là quá trình hoàn thành sứ mạng kia! Trong truyền thuyết truyền lại từ xa xưa. Trời đất phẫn nộ sinh ra lôi đình diệt thế. Lôi đình sinh ra đầu tiên là để trừng phạt chúng sinh, có tác dụng hủy diệt tất cả sinh linh. Chỉ có vào lúc diệt thế mới xuất hiện sát lục lôi như vậy. Lôi đình bản nguyên chân thân của Vương Lâm sau khi kết hợp với sát lục bản nguyên lại có tín niệm sát lục. dung hợp vào trong đó liền vô hình thay đổi, khiến cho lôi đình này thình lình xuất hiện một đạo sát lục lôi vốn không nên xuất hiện, cũng không phải thứ tu sĩ có thể nắm giữ! Vương Lâm ngơ ngác nhìn lôi đình bản nguyên chân thân. Những tia chớp bốn phía của chân thân này mắt thường không nhìn thấy được nhưng trong thần thức hắn lại cảm nhận được rõ ràng. Trong thân thể bản nguyên chân thân này có một luồng lôi đình lực cực kỳ đáng sợ đang chậm rãi vận chuyển. Một đạo lôi đình này cũng đủ khiến da đầu Vương Lâm tê dại, một khi thoát khỏi bản nguyên chân thân, khuếch tán ra thì uy lực của nó sẽ đủ gây diệt thế! Nuốt một ngụm nước bọt, Vương Lâm hít sâu một hơi. Hắn mơ hồ đoán được hành động vô tình của mình đã ngưng tụ ra một đạo lôi đình cực kỳ khủng bố. Lôi đình này một khi tản ra thì ngay cả bản thân hắn cũng bị hủy diệt. Cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, khiến Vương Lâm có ý định ngừng dung hợp. Hắn có cảm giác tim đập thình thịch, tựa như nó không nên xuất hiện trong thiên địa này! Hoặc có thể nói là còn lâu mới tới thời điểm để nó xuất hiện! Lôi đình này vờn quanh bốn phía chân thân, chậm rãi chuyển động, phát ra những tiếng loẹt xoẹt nho nhỏ. Tiếng động này trong Hạt Miếu yên tĩnh này lại càng rõ ràng, khiến con ngươi Vương Lâm co rút lại. Hắn thấy dường như bên trong lôi đình dung hợp này xuất hiện dấu hiệu không yên. Một tia khí tức tỏa ra trong phút chốc khuếch tán ra từ Hạt Miếu, lập tức bao phủ cả Lục Ma Châu. Tất cả sinh linh trong Lục Ma Châu tâm thần đều run rẩy, cảm thấy như sắp bị hủy diệt. Chẳng qua một tia khí tức này vừa mới tản ra lập tức biến mất, tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt. Nhanh không tưởng tượng nổi, cũng không khiến cho bất cứ Đại Thiên Tôn nào chú ý! - Một khi lôi đình này nổ tung, Lục Ma Châu này... Vương Lâm đã trải qua rất nhiều thời điểm kinh khủng. Nhưng lần này hắn lại tự chế tạo ra một đạo lôi đình khủng khiếp tới nhường này! Trong nháy mắt khi đạo sát lục lôi này không yên, lôi đình bản nguyên chân thân và cấm chế bản nguyên bắt đầu dung hợp. Cấm chế bản nguyên là pháp tắc, sau khi dung hợp liền hóa thành một tấm lưới lớn bao phủ lên thân thể lôi đình bản nguyên chân thân. Lôi đình cũng có pháp tắc và quy tắc nhưng đó là do thiên địa giao cho nó. Mà vào giờ phút này, bởi vì bên trong lôi đình bản nguyên chân thân có ý chí của Vương Lâm, lại thêm sự tồn tại của cấm chế bản nguyên khiến cho cả lôi đình bản nguyên chân thân bỗng không còn bị thiên địa bao phủ mà triệt để thay đổi! Kết quả của loại thay đổi này là lôi đình này thuộc về Vương Lâm, pháp tắc và quy tắc, cả sát lục lôi kia bị dung hòa, hạn chế hoàn mỹ trong chân thân, dấu hiệu bất ổn cũng từ từ biến mất. Trong phút chốc này, trán Vương Lâm đã túa đầy mồ hôi. Hắn nhìn bản nguyên chân thân trước người này, có cảm giác giống như đang mơ. Hình dáng của phân thân vẫn không có chút biến hóa, bình tĩnh đứng đó. Nhưng Vương Lâm khi nhìn lại lại cảm thấy như nghiêng trời lệch đất, cực kỳ bất đồng. - Có thể...cũng không phải là chỉ hủy diệt một châu... Vương Lâm nhìn chằm chằm vào bản nguyên chân thân của mình, trầm mặc. Trong khi hắn trầm mặc, cùng lúc với khối chân thân này dung hợp. Trong cơ thể hắn, tu vi Không Kiếp trung kỳ tự động vận chuyển, ầm ầm tuôn ra, hình thành một cơn gió lốc tràn ngập thân thể hắn, hóa thành một dòng xoáy quay ngược trở lại. Mỗi một lần chuyển động, khí tức tu vi của Vương Lâm đều tăng mạnh, chẳng những hấp thu thiên địa lực bốn phía mà còn cả thiên địa lực vốn thuộc về lực lượng của Lục Ma Hạt tích lũy trong cơ thể. Được luồng lực lượng này nuôi dưỡng, bạch y Vương Lâm tung bay, cơ thể ầm ầm chấn động, trong hai mắt trầm tư tỏa ra ánh sáng vạn trượng, tu vi không ngừng tăng lên, cho tới khi đạt tới đỉnh điểm, tâm thần liền ầm ầm nổ vang. Tu vi của hắn bỗng nhiên từ Không Huyền trung kỳ trực tiếp tiến tới cảnh giới Không Huyền hậu kỳ! Không Huyền hậu kỳ! Vẻ trầm tư trong hai mắt Vương Lâm tiêu tán, giờ phút này thay vào đó là vẻ quyết đoán và kiên định! Sát lục lôi đình này xuất hiện ngoài sự tưởng tượng của hắn. Hắn mơ hồ cảm thấy khiếp hãi trong tích tắc lôi đình này xuất hiện. Cảm giác này một phần đến từ bản thân lôi đình, nhưng phần lớn là đến từ lúc nó biến hóa sinh ra. Loại biến hóa này không có bất cứ kẻ nào cảm ứng được, dù là Đại Thiên Tôn cũng không. Chỉ có Vương Lâm là người sáng tạo ra, bởi vì lôi bản nguyên có được ý chí và pháp tắc của hắn. Không suy ngẫm tới việc này nữa, ánh mắt Vương Lâm sau khi tu vi đạt tới Không Huyền hậu kỳ liền nhìn về phía ba đạo hư bản nguyên cuối cùng của mình! Sinh tử, nhân quả, chân giả! Ba đạo hư bản nguyên này một khi dung hợp thì chín đạo bản nguyên của Vương Lâm sẽ trở thành ba, tu vi lại một lần nữa tăng vọt, từ Không Huyền hậu kỳ trực tiếp lên tới Không Huyền đại viên mãn, có thể nghênh tiếp chín lần Huyền Kiếp! Một khi hắn đột phá chín lần Huyền Kiếp thì liền có thể bước vào nhóm tu sĩ Đại Tôn Không Kiếp! Lấy chiến lực của hắn, nếu tu vi đạt tới Không Kiếp thì đủ để đánh với tu sĩ Không Kiếp đại viên mãn, thậm chí trở thành người chỉ kém mỗi Đại Thiên Tôn trong thiên địa này! Cũng có thể nói, hắn sẽ trở thành một nửa Đại Thiên Tôn! Tu vi như vậy, thực lực như vậy đủ để hắn ở trong Tiên Cương đại lục này không có nơi nào không thể đi, không có bất cứ kẻ nào có thể tùy ý tính kế hại hắn! Bởi vì Vương Lâm hắn lúc đó tương đương với người mạnh đứng thứ mười của Tiên Cương đại lục! Trong Hạt Miếu của Lục Ma Châu, Vương Lâm lúc này đang chuẩn bị biến ba đạo hư bản nguyên quy nhất thì bên ngoài Lục Ma Châu, ở ngoài Tiên Tộc...bên ngoài Tiên Cương đại lục... Nếu coi Tiên Cương đại lục là bầu trời thì thiên ngoại là một vùng tinh không hư vô. Trong vùng hư vô này cách Tiên Cương đại lục cực kỳ xa xôi có một đại lục, không thể so với Tiên Cương đại lục, còn không tới một phần mười, bên trên không có chút dấu vết tính mạng nào, vô cùng yên tĩnh. Trong sự tĩnh mịch này, có thể thấy trên đại lục này là những đống đổ nát tử vọng, giống như nhiều năm trước nơi này từng có rất nhiều sinh linh nhưng trong một kiếp nạn tử vong toàn bộ. Ở trung ương của đại lục này có một đống đổ nát cực kỳ mênh mông. Bên trong đó có một pho tượng khổng lồ. Pho tượng này là một nữ tử, giờ phút này đã sụp đổ hơn phân nửa, chỉ còn lại một nửa thân thể. Trên đó đang có một nam tử trung niên ngồi khoanh chân. Nam tử này tướng mạo tầm thường, mái tóc nhìn dài tới giật mình, rũ xuống tới cả trăm trượng, bất tới gần phân nửa pho tượng mà vẫn còn chưa hết. Ngay trong nháy mắt khi lôi đình bản nguyên chân thân của Vương Lâm dung hợp với sát lục bản nguyên, sinh ra một tia sát lục lôi đình, nam tử trung niên này giống như trong giấc ngủ say mấy vạn năm chậm rãi mở mắt. Trong mắt hắn không có đồng tử mà chỉ là một vùng hư vô tĩnh mịch. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong hai mắt dần dần lóe lên tinh quang.