Chương 1291: Trở Thành Vật Cưỡi Của Ta, Ta Sẽ Tha Mạng Cho Ngươi!

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:21:37

Yêu Tông có sáu tu chân tinh, sáu tu chân tinh này xếp thành hình tròn, hình tròn này vô cùng đơn giản, nhưng lại có một luồng khí tức kinh thiên vờn quanh. Đây là một trận pháp! Một đại trận lấy sáu tu chân tinh này tạo thành. Trận pháp này rất mạnh, đủ để phá tan đất trời, là do chủ nhân của Yêu Tông vào vô số năm trước sau khi Yêu Tông bị phái tới nơi này tự mình bày ra, trở thành một phòng tuyến cuối cùng ngăn cản mãnh thú tấn công. Yêu Tông có sáu sơn môn, phân biệt ở trên sáu tu chân tinh này, trong mỗi một sơn môn đều có một vài trưởng lão của Yêu Tông trấn giữ. Sáu sơn môn này có rất ít người lui tới, hầu như đều tự mình hành động. Hiện tượng này khi Yêu Tông được thành lập năm đó đã được tông chủ đời đầu tiên và cũng là tông chủ cuối cùng tự mình định ra, rồi được duy trì cho tới bây giờ. Bên trong sơn môn trên sáu tu chân tin này có sáu tấm bia đá chọc trời giống nhau như đúc, trên những tấm bia đá đều có khắc hình ảnh của cùng một người. Người này là một trung niên, quần áo tung bay, dưới chân có đám mây, bầu trời có chi chít những con mắt, dường như đang nhìn xuống mặt đất. Còn trung niên này ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời, dường như đối mặt với những con mắt kia. Phía sau nam tử trung niên này còn có một cây đại thụ cao chọc trời. Cây đại thụ này rất lớn, dường như cả đất trời cũng không thể ngăn cản nó kéo dài ra. Mỗi một người trong Yêu Tông đều biết nam tử trung niên được khắc trên những tấm bia đá này chính là tông chủ đời thứ nhất của Yêu Tông và cũng là tông chủ cuối cùng! Còn cây đại thụ kia là bản mệnh pháp bảo của tông chủ Yêu Tông. Nghe đồn năm đó tông chủ Yêu Tông mạnh đủ để rung chuyển thiên địa, nghe đồn từ rất lâu trước, cái khe chiến trường ở nơi đây so với bây giờ còn lớn hơn gấp hàng trăm lần, mãnh thú nhiều vô cùng, vương thú cũng rất đông, thậm chí còn có hoàng thú cùng với những con thú hóa thành hình người trong truyền thuyết xuất hiện, nhưng đều bị tông chủ Yêu Tông lần lượt đánh bại, còn gần như đem cái khe kia hoàn toàn phong ấn lại. Nhưng ngay khi phong ấn cũng xuất hiện việc ngoài ý muốn, dường như có người ở bên trong cái khe thi triển ra một thần thông không thể tưởng tượng được, ngăn cản tông chủ Yêu Tông phong ấn. Nhưng dù vậy, phong ấn này vẫn phát huy được tác dụng, thu nhỏ cái khe lại rất nhiều, hơn nữa dưới tác dụng của phong ấn, khiến cho những mãnh thú quá hùng mạnh ở bên trong cái khe không thể xông ra quá đông. Còn về ý nghĩa của những con mắt chi chít được khắc trên bia đá, những đệ tử tầm thường của Yêu Tông đều không thể biết được, chỉ có những trưởng lão của Yêu Tông mới có thể hiểu rõ. Những con mắt ở trên không trung này là tượng trưng cho Viễn Cổ Tinh Vực! Bọn họ cũng nghe qua một vài lời đồn giữa những trưởng lão, nghe nói từ rất lâu trước, sở dĩ Yêu Tông tách ra từ Thần Tông chính là vì mệnh lệnh của tông chủ đời thứ nhất, hắn ra lệnh cho một bộ phận của Thần Tông ra đóng ở bên ngoài chiến trường, hết đời này đến đời khác, hàng ngàn hàng vạn năm, ở nơi này bảo vệ chặt chẽ, không cho bất kỳ một mãnh thú nào còn sống lao ra. Nghe nói tông chủ Thần Tông và tông chủ Yêu Tông trên thực tế là cùng một người. Nghe nói người này đến từ Viễn Cổ Tinh Vực, nhưng người này đã mất tích, không rõ sống chết. Thần Tông hiện giờ trên thực tế là do người hầu năm đó của người này thay mặt điều khiển. Vì thế Yêu Tông mới không tiếp nhận mệnh lệnh của Thần Tông, hơn nữa dường như lại còn có thủ đoạn đối phó với Thần Tông. Đương nhiên, hết thảy những chuyện này đều chỉ là lời đồn, đã chìm vào trong ngày rộng tháng dài, hiếm có người biết được rõ ràng. Lúc này, chỗ cái khe chiến trường bên ngoài Yêu Tông, tinh không tràn ngập hồng quang, Vương Lâm và lão bà áo trắng ở bên trong liên tục bay tới, rốt cuộc đã đi tới cái khe chiến trường này. Dọc đường đi Vương Lâm dường như điên cuồng triển khai tốc độ, từ tầng thứ hai của tinh vực, chỉ mất thời gian chưa tới mấy ngày. - Bạch Bà Tử! Là bà ta! - Bạch Bà Tử nửa tháng trước rời khỏi, nghe nói là phụng mệnh của Yêu Tông, theo yêu cầu của Lý Thiến Mai đi làm một việc, còn người đi trước bà ta là ai! - Người này nhìn không ra tu vi, nhưng ở trước mặt hắn, đột nhiên ta lại có cảm giác tâm thần run rẩy. Người này, quá mạnh! Không biết là nhân vật trưởng lão của môn phái nào, vì sao lại đến nơi này. - Người này quá mức cường hãn, lại cực kỳ quỷ dị, ngay cả mãnh thú cũng đều hoảng sợ lui về phía sau, còn có những đầu lâu do hắc khí biến thành này đột nhiên sau khi cảm nhận được người này đi tới, cũng lộ ra vẻ hoảng sợ! Lão già trong sáu cao thủ kia nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ. - Chẳng lẽ hắn chính là nguyên nhân khiến cho Lý Thiến Mai bị Yêu Tông trừng phạt phải đi vào sâu bên trong cái khe? Nữ tử lạnh lùng kia đảo ánh mắt lên người Vương Lâm, tâm thần cũng chấn động, cảm nhận được rõ ràng thần thức cùng với ánh mắt của mình ngay khi tới gần đối phương liền lập tức sụp đổ. Ba người toàn thân được màn sương lam bao phủ kia lập tức cảnh giác, nhìn chằm chằm Vương Lâm, thần sắc ẩn trong đám sương mù rồi nổi lên sự biến hóa. - Bạch Bà Tử, hắn là ai vậy? Một người ở bên trong đám sương mù màu lam truyền ra thanh âm. Lão bà áo trắng đang định nói chuyện, thân thể Vương Lâm liền bước tới một bước, đi thẳng đến chỗ cái khe đang truyền ra tiếng rít gào kia. Theo hắn tiến về phía trước, những đầu lâu cùng với mãnh thú nhanh chóng tránh ra lùi về phía cái khe, phát ra những tiếng kêu hoảng sợ chói tai. - Oa oa! Thân ảnh Vương Lâm quá nhanh, ngay lập tức liền tới gần, tay phải tùy ý vung lên, trong tiếng ầm ầm liền có một cơn cuồng phong quét ngang. Cơn cuồng phong này còn ẩn chứa lôi đình, trong tiếng ầm ầm tràn ngập cái khe, từng con mãnh thú trong tiếng kêu thảm thiết toàn bộ tử vong! Hết thảy chuyện này đối với Vương Lâm cực kỳ dễ dàng, hắn lo lắng về tình trạng của Lý Thiến Mai lúc này! Những mãnh thú này kêu gào chói tai lại càng làm cho hắn phiền lòng. Dưới một cái vung tay, toàn bộ mãnh thú ở bên ngoài cái khe lần lượt hóa thành những đám máu thịt, trong thời gian ngắn, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả con Cửu U Long bên trong cái khe cũng không thể không ngừng lại. Về phần cái đầu lâu do hắc khí biến thành kia lại càng run rẩy, giống như đã gặp phải khắc tinh, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm, lộ ra vẻ sợ hãi không thể hình dung nổi. Vương Lâm đứng ở bên ngoài cái khe, nhìn lướt qua đám đầu lâu đang run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị. - Ma đầu của Tịch Diệt Giới? Vương Lâm năm đó trong chiến trường vực ngoại trên Chu Tước Tinh đã thôn hồn, lại cắn nuốt một lượng lớn ma đầu, giờ phút này chứng kiến những đầu lâu này cũng lập tức phát hiện ra trên người bọn chúng có khí tức của ma đầu. Nơi đây ma đầu không nhiều, nhưng cũng không ít, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, há miệng ra hút một cái. Một cái hút này khiến cho toàn thân hắn dường như hóa thành một cơn lốc xoáy rất lớn, trong tiếng ầm ầm, những đầu lâu này hoàn toàn không dám phản kháng, cả đám ầm ầm tan vỡ, hóa thành hắc khí bay thẳng tới miệng Vương Lâm. Ngay cả cái đầu lâu khổng lồ kia cũng run rẩy tan vỡ, trở thành đạo hắc khí lớn bị Vương Lâm hút lấy. Vung tay khiến cho mãnh thú tan xác, hút một cái khiến cho toàn bộ đầu lâu tan rã, tu vi như vậy, thần thông như vậy, giờ phút này khiến cho mọi người ở bốn phía trừ lão bà áo trắng toàn bộ đều tâm thần chấn động. Sáu cao thủ trong mấy ngàn tu sĩ nơi đây đông tử trong mắt co rút lại, trong mắt lộ vẻ chấn động. Còn có ba người của Yêu Tông kia tâm thần cũng chấn động kịch liệt, đối với thực lực của Vương Lâm bắt đầu truyền âm đánh giá. - Ít nhất là Thiên Nhân Đệ Nhất Suy, chỉ là vì sao trên người hắn lại không có quầng sáng của Thiên Nhân! - Có lẽ người này có thần thông gì đó có thể đem quầng sáng của Thiên Nhân ẩn giấu đi! - Người này cũng không phải là hạng người vô danh, chỉ là không biết vì sao lại đi cùng với Bạch Bà Tử đến đây. Ta nhớ rõ Bạch Bà Tử đã mang ngọc giản mệnh hồn của Lý Thiến Mai đi... Chẳng lẽ... - Chẳng lẽ người này có liên quan đến ngọc giản mệnh hồn của Lý Thiến Mai? Ba người truyền âm cho nhau, tâm thần cảnh giác. Duy chỉ có lão bà áo trắng kia đối với hết thảy những chuyện này đã vô cảm, dọc đường đi chứng kiến những hành động của Vương Lâm, ngay cả sáu thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông cũng không dám ngăn cản bước chân của hắn, thậm chí còn bị hắn phá vỡ thân thể của hai người. Mắt thấy Vương Lâm bất quá chỉ giết một ít mãnh thú, trong mắt bà ta không đáng là gì. Ánh mắt mọi người ngưng tụ lại, không hề khiến cho Vương Lâm chú ý, thời gian của hắn gấp gáp, sau khi thuận tay hấp thụ những đầu lâu kia, nhìn cái khe kia chậm rãi mở ra, rõ ràng cảm nhận được từ bên trong truyền ra một luồng khí tức hùng mạnh. Khí tức này dường như đang do dự và kiên nhẫn. - Lý Thiến Mai đã đi vào nơi này? Vương Lâm xoay người nhìn về phía lão bà áo trắng, thanh âm bình tĩnh, giống như một ngọn núi lửa đang muốn bùng phát ngay lập tức. - Chính là nơi này! Lão bà áo trắng bị ánh mắt của Vương Lâm nhìn tới, lập tức gật đầu nói. Vương Lâm thu ánh mắt lại, hắn không có thời gian chờ đợi cái khe chậm rãi mở ra, hai tay duỗi ra, tung một trảo vào hư không phía trước, trong mắt bùng lên tinh quang, trong cơ thể lập tức bộc phát ra một luồng khí tức điên cuồng. Hắn quát khẽ một tiếng, hai tay hung hăng kéo một cái. Hắn hiển nhiên là muốn xé cái khe có Cửu U Long. - Con rồng này cực kỳ hùng mạnh, một khi xuất hiện, nơi đây sẽ chết rất nhiều người, mong đạo hữu hãy chờ đợi trong chốc lát, đợi chúng ta tạo thành trận pháp để mở ra một lần nữa! Người đang nói là một trong ba người Yêu Tông toàn thân tràn ngập sương mù màu lam. Ba người bọn hắn lại lao ra, lao thẳng đến cái khe kia! Vương Lâm ngoảnh mặt làm ngơ, trong tiếng quát khẽ hung hăng kéo một cái, lập tức có một tiếng nổ ầm ầm kinh thiên vang lên, còn có những tiếng rắc rắc tràn ngập, chỉ tháy cái khe bị hắn kéo một cái, đã bị xé rách. Ngay khi cái khe này mở ra, Cửu U Long ở bên trong lại truyền ra tiếng rít gào, ầm ầm tới gần, mở cái miệng lớn lao thẳng đến Vương Lâm mà nuốt. Giờ phút này Vương Lâm ở cách Cửu U Long quá gần, con rồng này hai mắt lộ ra vẻ hung tàn điên cuồng, trong lúc cắn nuốt, vảy trên toàn thân phun ra rất nhiều hắc khí, thậm chí ngay cả cái miệng lớn cũng có sương đen trào ra, theo thân mình dài nghìn trượng vây quanh Vương Lâm! - Nghiệt súc, dám nuốt ta sao! Vương Lâm mắt lóe hàn quang, hoàn toàn không trốn tránh, ngay khi Cửu U Long nuốt tới, giơ tay phải lên, vỗ về phía trước! Dưới một cái vỗ này, thiên địa nổ ầm vang kinh thiên động địa, dường như trong khoảnh khắc này, thiên địa nguyên lực vô tận điên cuồng ngưng tụ, dung nhập vào bàn tay của Vương Lâm, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ, trực tiếp ấn lên mặt của Cửu U Long! Cửu U Long kia trong tiếng ầm ầm kêu lên thảm thiết, thân mình run lên, xuất hiện vô số vết thương, máu tươi tuôn ra, thân thể vội vàng lui về phía sau. Hai mắt con rồng này không còn vẻ hung hăng nữa mà đã bị thay thế bởi vẻ sợ hãi. - Chưa chết sao? Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ ngạc nhiên, thân thể bước tới, tiến vào trong cái khe, giơ tay phải lên vỗ một lần nữa, trong tiếng ầm ầm nện lên hai cái sừng của con Cửu U Long này. Ầm một tiếng, Cửu U Long lại kêu lên thảm thiết, hai chiếc sừng hoàn toàn bị chặt đứt, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Sau hai thần thông mà con rồng này vẫn chưa chết, thân thể Vương Lâm nhoáng lên một cái, giẫm lên đầu con rồng này. - Trở thành vật cưỡi của ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi! Vương Lâm đối với bên trong cái khe này không quen thuộc, có con Cửu U Long này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.