Chương 1474: Trận Chiến Định Mệnh Thứ Hai (p2)

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:22:02

Tiếng ầm vang kinh thiên, ngay khi nắm tay của Vương Lâm và Thác Sâm chạm vào nhau, hư ảnh Đồ Ti ở phía sau bọn họ cũng song quyền va chạm! Giống như hư không trong cung điện bị xé rách, trong tiếng ầm ầm, toàn thân hư ảnh Đồ Ti ở phía sau Thác Sâm chấn động, cánh tay phải chợt vỡ tan, toàn thân lảo đảo, thân thể hắn ầm một tiếng, không ngừng lùi về phía sau, mỗi bước cả ngàn trượng, sau bốn bước, hư ảnh Đồ Ti bạo ngược dữ tợn kia ầm ầm tan vỡ. Hư ảnh Đồ Ti cơ trí ở phía sau Vương Lâm cũng toàn thân chấn động, cánh tay trái trực tiếp vỡ tung, lảo đảo lui về phía sau ba bước, toàn thân tràn ngập vô số vết nứt, trong phút chốc vỡ thành từng mảnh, trực tiếp nổ tung. Hai hư ảnh Cổ Thần bành trướng, triển khai đòn tấn công kinh thiên động địa, hư không trong cung điện này lập tức xuất hiện một cái khe rất lớn, trong tiếng rắc rắc từ giữa hai hư ảnh Cổ Thần này hiện ra nhanh chóng hoá thành một cái khe nối liền thiên địa! Dưới tiếng nổ ầm ầm, trong trận chiến định mệnh này, nắm tay của Thác Sâm va chạm với Vương Lâm, thân thể hắn chấn động. hai mắt loé lên tinh quang, ở giữa hai nắm tay của hai người bất ngờ xuất hiện vô số gợn song vặn vẹo giống như là mặt nước! Trong những gợn sóng kia còn ẩn chứa một sức tấn công đáng sợ, trong lúc xé rách ầm ầm cuộn lên. Một quyền của hai người, tuy cách thức khác nhau, nhưng đều là dựa vào sức mạnh! Ngay khi nắm tay Thác Sâm hạ xuống, liền trong nháy mắt vung ra chín mươi chín quyền! Nhìn như một quyền, nhưng thực tế là chín mươi chín quyền của hắn quá nhanh, ngay khi giáng xuống liền trong nháy mắt dung hợp lại thành một quyền. Đây chính là đạo của Thác Sâm, dĩ lực phá thiên! - Một quyền không đánh nát được ngươi, ta sẽ dung chín mươi chín quyền, hoàn toàn không dung bất cứ kỹ xảo gì, cho dù sức phản kháng của người là vô tận, dưới chín mươi chín quyền như từng sóng dữ này cũng phải nát bấy!! Còn một quyền của Vương Lâm lại thi triển Huyền Vũ Thuật mà Chu Tước đời thứ hai ở trên Đại Đế Tinh đã cảm ngộ ra, lấy lực phản chấn dung nhập vào trong quyền, mượn uy lực của lực phản chấn, khiến cho một quyền của bản thân ầm ầm bộc phát! Đơn giản mà nói, một quyền này của Vương Lâm chính là đem Thác Sâm biến thành mặt nước, một quyền của hắn đánh tới, ngay khi va chạm với một quyền của đối phương sẽ hình thành lực phản chấn rất manh, mà lực phản chấn này lại bị Vương Lâm mượn lấy một cách xảo diệu, hoá thành lực tấn công của bản thân. Cho nên một quyền đánh tới, lực lượng cũng không phải là của một mình hắn, mà còn có lực của Thác Sâm! Cùng với Thác Sâm đọ sức, so sức mạnh của chín mươi chín quyền hoá thành một thể của Thác Sâm, sức mạnh ẩn chứa trong một quyền này của Vương Lâm cũng không phải là hai loại sức mạnh. Ngoài sức mạnh mượn được của Thác Sâm, còn có một sức mạnh tối quan trọng khác! Cũng vì có sức mạnh này nên Vương Lâm mới có thể ngang nhiên mà đối mặt với bát tinh Thác Sâm! Sức mạnh này chính là lực bài xích phản chấn đang ầm ầm bộc phát ra từ trong chiếc ghế bên dưới! Sức mạnh này chảy vào trong cơ thể, theo một quyền gào thét xuất ra, hoá thành thần thông ngợp trời, cùng với nắm tay của Thác Sâm va chạm vào nhau! Trong tiếng ầm vang, khoé miệng Vương Lâm tràn ra máu tươi, từ chiếc ghế bên dưới truyền ra từng tiếng rắc rắc, chỉ thấy trên đó xuất hiện những vết nứt. Ngay khi những vết nứt này xuất hiện, tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, đài cao ở dưới chiếc ghế kia bắt đầu tan vỡ từ dưới đáy, trong nháy mắt, đã vớ hơn phân nửa, tan thành từng mảnh! Khoé miệng Thác Sâm cũng chảy máu tươi, thân thể hắn ở giữa không trung, không như Vương Lâm có thể đem lực đạo phát tiết ra, lúc này thân thể lảo đạo, thịch thịch liên tiếp lùi lại mấy trăm trượng, tới gần tấm lưới hư ảo kia! - Sảng khoái!! Chỉ cần với cách đọ sức này. Vương Lâm ngươi quả thực có tư cách tự xưng là Cổ Thần!! Trong lúc Thác Sâm lui về phía sau, nữ tử phong tình bên trong tấm lưới không biết dùng loại thần thông nào mà lại ngưng tụ được thân thể, dựa vào cảm ứng với Thác Sâm mà tìm được nơi này, tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa Vương Lâm và Thác Sâm! Nàng biến sắc, ánh mắt lộ sát khí, thân thể nhoáng lên một cái muốn đi vào bên trong tấm lưới trợ giúp Thác Sâm giết người! Nhưng ngay khi nàng định bước vào bên trong tấm lưới, Thác Sâm trong lúc lùi lại tới gần, tay phải nắm lại, xoay người hướng về nữ tử phong tình bên trong tấm lưới phía sau đang muốn đi ra trực tiếp đánh một quyền! - Cút ngay! Trận đánh của bộ tộc bổn thần, người ngoài không có tư cách xen vào! Nữ tử phong tình kia hiển nhiên không ngờ Thác Sâm lại đột nhiên ra tay với mình. Ngay khi một quyền này đánh tới, lập tức nàng hai tay bắt quyết vung lên phía trước người, hoá thành một dải lụa xoay tròn, kháng cự lại một quyền bất ngờ của Thác Sâm! Trong tiếng ầm ầm, nữ tử phong tình này vốn đã trọng thương, lúc này phun ra máu tươi, thân thể sau khi lùi lại mấy bước, vẻ phong tình quyến rũ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ dữ tợn cùng với một thanh âm bén nhọn. - Thác Sâm, ngươi dám làm phản bổn phi sao!!! Ánh mắt Thác Sâm lộ hàn quang, trong lúc cười lạnh lại vung tay phải hướng về phía trước đánh một quyền, hoá thành một cơn cuồng phong lao thẳng tới tiên phi kia, trong miệng âm trầm nói: - Ngươi vẫn thật sự tưởng rằng bổn thần là hạng người lỗ mãng hay sao. Nếu không phải vì muốn mượn ngươi để trị thương, bổn thần sao có thể để cho ngươi thao túng. Trong thiên địa này, lại có người có tư cách thao túng bổn thần hay sao! Ngươi chỉ là đồ chơi của Tiên Tôn mà cũng dám có âm mưu với bổn thần sao! Cút đi cho bổn thần!! Trong tiếng ầm vang, cơn cuồng phong do một quyền của Thác Sâm hoá thành trực tiếp nhảy vào bên trong tấm lưới hư ảo, khiến cho tiên phi vốn đã bị thương lại một lần nữa lui về phía sau. Sau khi lùi lại phía sau mấy ngàn trượng, hai tay Thác Sâm túm lấy tấm lưới lớn kia, hướng vào phía trong hung hăng kéo một cái, lập tức sức mạnh Cổ Thần bộc phát, dung nhập vào trong tấm lưới hư ảo này, lại một lần nữa phong kín, khiến cho tiên phi không thể tiến vào! Hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, Thác Sâm xoay người, nhìn về phía Vương Lâm. - Hiện giờ không ai có thể quấy rầy trận chiến này của ta với ngươi! Mặc dù đài cao đã vỡ hơn phân nửa, nhưng theo sự tan vỡ của nó, theo thời gian từng nhịp thở một trôi qua, lúc này đã là nhịp thở thứ ba mươi, lực phản chấn từ trong ghế truyền ra đã tới giới hạn mà Vương Lâm có thể chịu được, ngay cả sức hồi phục của thất tinh Cổ Thần cũng không chịu nổi. Hai đạo bổn nguyên trong cơ thể hắn cấp tốc triệt tiêu, rất khó có thể trụ vững. Nếu cứ tiếp tuc như vậy, thân thể hắn sẽ lại một lần nữa tan vớ, hoàn toàn tử vong! Theo lực phản chấn từ bên trong ghế càng ngày càng mạnh, khí tức truyền thừa từ bên trong bạo tăng, được Vương Lâm điên cuồng hấp thu. Trên mi tâm hắn, vòng xoáy tinh điểm thứ tám kia càng ngày càng rõ rang! Thi thể Cổ Ma khổng lồ kia trong trân chiến lúc trước vẫn chưa bị huỷ hoại lúc này trong mắt phải theo ma khí điên cuồng nhập vào, ma tinh thứ hai, ma tinh thứ ba, ma tinh thứ tư trực tiếp hiện ra! Theo Vương Lâm không ngừng chủ động hấp thụ khí tức truyền thừa này, trong mắt trái của hắn, bất ngờ có máu tươi chảy xuống! Khí tức truyền thừa này vì năm đó Lý Quảng bắn rơi mắt trái của Diệp Mịch nên không hoàn chỉnh, càng hấp thu khí tức này, mắt trái Vương Lâm lại càng đau nhức! Giống như hắn đã trở thành đạo cổ năm đó, mắt trái bị tan vỡ! Thậm chí mắt trái nhìn thiên địa lúc này cũng xuất hiện sự lờ mờ, giống như một con mắt trái của hắn đang nhanh chóng mất đi! Nếu chỉ như thế cũng thôi, chỉ là một con mắt trái Vương Lâm cũng không cần để ý! Nhưng mắt trái của Đạo Cổ năm đó bị Lý Quảng bắn rơi cũng ẩn chưa ký ức nửa đời của đối phương cùng những ký ức về quê hương, vì thế trong khi mắt trái này đang đau nhức, ký ức của Vương Lâm giống như bị xé rách, ký ức nửa đời suốt ngàn năm cùng với nỗi nhớ Mộ Uyển và cố hương giới nội, đối với Chu Tước Tinh, đối với tất cả mọi người, đều bị xé rách, giống như theo mắt trái tiêu tan bắt đầu biến mất! - Đem mắt trái của ta trả lại cho ta Trong lúc Vương Lâm hấp thu khí tức truyền thừa này, trong đầu lại một lần nức vang lên tiếng gào thét này!! Đúng lúc này, sau khi Thác Sâm phong ấn tấm lưới hư ảo, trong mắt bùng lên chiến ý, hướng về Vương Lâm đi nhanh tới, tay phải hắn giơ lên trời hung hăng nắm lại. Trong tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy một thanh trường mâu dài trăm tượng bất ngờ xuất hiên trong tay phải Thác Sâm, bị hắn cầm trong tay! Pháp khí vương tộc của Đồ Ti, Diệt Thần Mâu! Trong tiếng gào thét, Thác Sâm tay phải cầm Diệt Thần Mâu, hướng về phía Vương Lâm hung hăng phóng tới. Trong tiếng ầm ầm, Diệt Thần Mâu này loé lên ánh sang chói mắt, tản mát ra khí tức Cổ Thần nồng đậm, như một tia chớp phá khai thiên địa, lao thẳng tới Vương Lâm! Mắt trái của Vương Lâm không ngừng chảy máu, nhuốm đỏ thân thể, nhìn thấy mà giật mình. Ngay khi Diệt Thần Mâu này gào thét lao tới, Vương Lâm ngảng đầu, mắt trái của hắn nhìn mọi vật đã mơ hồ hơn phân nửa, ký ức trong đầu càng bị xé rách khiến cho mặt hắn nổi đầy gân xanh. Ngay khi Diệt Thần Mâu tới gần, Thác Sâm trong nháy mắt nhảy vọt tới, thời gian đã trôi qua bốn mươi nhịp thở! Lực phản chấn trong chiếc ghế dâng lên, ầm ầm truyền vào trong cơ thể Vương Lâm. Hắn nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện ra Đạo Cổ Diệp Mịch năm đó ngồi ở trên ghế này, hướng về phái trước vung một quyền! Một chưởng!! - Thần chấn, binh tu liệt vị! Vương Lâm nhắm mắt, thân thể như đang hô hấp, hung hăng hít một hơi, dưới lực phản chấn kịch liệt thất khiếu chảy máu, nhưng từ bên trong chiếc ghé kia đã hập thu được một lượng lớn khí tức truyền thừa, tay trái hướng về phái trước nhẹ nhàng vung một quyền. Hu không phái trước lập tức vặn vẹo, từng gợn sóng lấy hắn làm trung tâm hướng về bốn phía tràn ra! Tinh điểm thứ tám bên ngoài bảy tinh điểm trên mi tâm đang xoay tròn kia, theo một cái hít hơi bất ngờ ngưng tụ lại, vòng xoáy kia nhanh chóng hình thành! Vòng xoáy ngưng tụ, mặc dù vẫn còn rất lâu mới có thể chính thức trở thành tinh điểm thứ tám, nhưng cũng giống như Trúc Cơ tu sĩ, chỉ cần là Trúc Cơ cũng có tư cách trở thành bát tinh Cổ Thần. Bất cứ một tinh điểm nào sinh ra cũng đều phải từ tiên khí xoay tròn thành hình, sau đó không ngừng ngưng tụ trong lúc xoay tròn, khi hấp thụ đủ Cổ Thần lực sẽ thành tinh điểm! Tốc độ của Diệt Thần Mâu cực nhanh, gào thét lao mạnh tới, chỉ còn cách Vương Lâm chưa tới mười trượng. Tóc Vương Lâm cuộn về phía sau, đã vụn từ đài cao bên dưới chiếc ghế hướng về phía sau bắn loạn xạ. - Ma đạo, sinh tử nghịch động! Vương Lâm thuỷ chung nhắm hai mắt, tay trái từ quyền hoá thành một chỉ, điểm mạnh về phía trước. Trong tiếng ầm vang, ngón tay này điểm vào không ngờ chính là Diệt Thần Mâu! Ngay khi ngón tay này va chạm với Diệt Thần Mâu sắc nhọn kia, hai mắt Vương Lâm mở bừng ra! Cùng lúc đó, thần thức của hắn lại ầm ầm tuôn ra, bất chấp hết thảy dung nhập vào trong chiếc ghế. Dưới lực phản chấn của chiếc ghế này, từng tầng thần thức kia trong lúc tan vớ, theo chiếc ghế đi vào tầng thứ ba có trái tim đang đập, tiến thẳng tới trái tim kia!