Chương 1653: Chưởng Tôn Hiện !

Tiên Nghịch

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:24:32

Thân thể Thanh Thủy chấn động, hai mắt vốn ảm đạm đột nhiên bừng sáng, giống như bộc phát ra ánh sáng mạnh mẽ cuối cùng của tính mạng. Hắn đã mất đi song thân, mất đi người yêu, mất đi hết thảy bằng hữu tại tiên giới, cuối cùng ngay cả Vương Lâm hình như cũng đã tử vong. Hắn đã mất đi hết thảy! Hắn tuyệt đối không cho phép mình mất đi nữ tử áo hồng này nữa. Nữ tử này Thanh Thủy cảm nhận được khí tức của hồn phách nữ nhi! Luồng khí tức đó khiến Thanh Thủy năm đó vô cùng kích động. Hắn cười như điên, từng nhìn kỹ nàng vô số lần, giống như đó là táng mạng của hắn được kéo dài vậy. Nàng chính là tất cả của hắn! Mặc dù Thanh Thủy bị trọng thương, mặc dù lúc này hắn không có Hồng Sam Tử trợ giúp, không thể sống quá ba khắc nhưng trong ba khắc sinh tồn này, hắn quyết không để cho nữ nhi của mình chịu nửa điểm tổn thương! Đây là việc mà một người phụ thân áy náy với nữ nhi của mình đời đời kiếp kiếp, phải tìm kiếm thật lâu mới thấy muốn làm! Miệng hắn gầm lên giống như dã thú, thân thể run rẩy, bàn tay phải vỗ mạnh xuống mặt đất tế đàn. Tiếng động kinh thiên vang lên. Vị trí tế đàn bị hắn vỗ liền vỡ vụn. Một lực phản chấn cực mạnh từ bên trong tế đàn ầm ầm truyền ra. Nương theo lực lượng này truyền vào trong cơ thể, thân thể Thanh Thủy bay vọt khỏi tế đàn, lao ra khỏi sương mù hướng về phía tu chân tinh vừa bị phá tan kia lao tới! Hai mắt hắn đã mơ hồ, thế giới trước mắt không còn thấy rõ ràng. Nhưng giờ phút này thứ duy nhất hắn có thể thấy rõ chính là thân ảnh của nữ tử ở trên tu chân tinh kia! Sắc mặt nữ tử áo hồng tái nhợt, tiếng ầm vang quanh quẩn bên tai. Nàng nhìn đại hán bên ngoài tấm màn sáng đã bị đánh tan, mang theo lực lượng phong lôi ầm ầm lao tới, phía sau còn có mấy vạn tu sĩ nhảy vào. Nàng cảm nhận được tu chân tinh dưới chân đang run rẩy kịch liệt khi đại hán và mấy vạn tu sĩ đang lao tới, dường như không thể chịu đựng nổi luồng uy áp này, bắt đầu sụp đổ. Mặt đất đột nhiên hiện ra vô số khe nứt, chấn động kịch liệt nhưng đang chuyển động không ngừng. Những tu sĩ Côn Hư bên cạnh nàng lúc này hai mắt đỏ bừng, gầm nhẹ, không tiếc hết thảy lao lên, giống như thiêu thân lao vào lửa, nhầm thẳng vào đám tu sĩ giới ngoại xâm lấn kia! Thiêu thân lao vào lửa, nó không biết chết là thế nào. Hoặc cũng có thể nó biết! Cuồng phong gào thét, trên khuôn mặt tái nhợt của nữ tử áo hồng có một tia hồng nhuận khác thường. Trong mắt nàng còn có vẻ không nỡ nhưng vẫn quyết đoán bước về phía trước, thân thể tiến tới. Tu vi nàng không cao nhưng nàng là người giới nội. Nàng sợ chết nhưng lại không úy kị việc khi giới nội thất thủ mà cùng sống chết! Đại hán trong bảy bậc toàn năng của giới ngoại lúc này mang theo phong lôi, cười nanh ác, thân thể nhoáng lên, không để ý tới những tu sĩ giới nội xem ra cực kỳ yếu nhược này, giơ tay phải lên hung hăng nhấn xuống một cái. Một chưởng này đánh xuống, phong lôi chấn động. Chỉ thấy hắc phong hóa thành một cơn gió lốc, bên trong có vô số lôi cầu hỗn loạn, giống như hóa thành một con Lôi Long màu đen dài vạn trượng, vừa gầm thét vừa lao về phía mặt đất! trở ngại duy nhất trước nó đi tới chính là nữ tử áo hồng kia! Thân thể đại hán phong lôi đứng trên đầu con lôi long, thân thể ào ào lao tới xuyên qua mấy ngàn tu sĩ, trong phút chốc chỉ còn cách nữ tử áo hồng chưa tới mười trượng. -Tu sĩ thấp hèn. Ánh mắt đại hán lộ vẻ khinh thường. Trong mắt hắn nữ tử áo hồng này căn bản không có tư cách tồn tại. Mục tiêu của hắn là hủy diệt tu chân tinh này, sau đó đi tới tu chân tinh tiếp theo! Nhưng ngay trong lúc tới gần nữ tử áo hồng này mười trượng, đại hán đột nhiên biến sắc, ngẩng phắt đầu, hai mắt nhìn về tế đàn sâu trong tinh trận. Một tiếng gầm như dã thú từ sâu bên trong tế đàn cuồn cuộn vang lên, mang theo luồng khí thế hủy thiên diệt địa, mang theo ý muốn không cho bất cứ kẻ nào trong thiên hạ thương tổn nữ tử này, mang theo nỗi giận dữ đau đớn của người cha, ầm ầm tràn tới. -Ngươi chết cho ta!! Huyết quang lóe lên. Vô số bông tuyết màu đỏ đột nhiên xuất hiện trong tinh không. Những bông tuyết này lộ ra hàn ý vô tận, nhanh chóng chuyển động. Ở bên trong những bông tuyết này, thân thể Thanh Thủy ầm ầm lao tới. Lúc này hắn đã đạt tới cực hạn. Hắn đã điên cuồng rồi. Sát lục bổn nguyên lúc này trong cơ thể hắn ầm ầm tuôn ra, kinh thiên động địa, thậm chí ngay cả những người còn lại đang giao chiến cũng đều cảm nhận được, đưa mắt nhìn tới. Sắc mặt đại hán phong lôi kia kịch biến. Hắn nhận ra Thanh Thủy, hắn biết được sự cường hãn của đối phương. Tu vi Không Niết cơ hồ không người nào là đối thủ của Thanh Thủy. Lúc này hắn không cần nghĩ ngợi, thân thể lập tức dừng lại, điều khiển con Lôi Long màu đen không đánh xuống mặt đất nữa mà chuyển hướng điều khiển con Lôi Long đối kháng với Thanh Thủy Nhưng hành vi của hắn lại càng làm cho Thanh Thủy điên cuồng hơn, đạt tới đỉnh điểm chưa bao giờ có được! Nữ tử áo hồng kia cách hắn quá gần, lúc này đầu Lôi Long gào thét quay ra sẽ lập tức đụng tới nữ tử này. Quan hệ của nàng và Thanh Thủy trong thiên địa này không ai biết tới, cho dù là Vương Lâm cũng không biết. Chỉ có mình Thanh Thủy là người hiểu rõ mà thôi! Giờ phút này hai mắt Thanh Thủy đỏ rực, hầu như chỉ trong nháy mắt đã ập tới, trực tiếp đứng trước nữ tử áo hồng ánh mắt đang lộ vẻ mê man kia, tay phải giơ lên túm lấy đầu Lôi Long màu đen, gầm thét ném mạnh ra ngoài. -Ngươi chết đi cho ta! Lôi Long màu đen bị Thanh Thủy bắt được trong chóp mắt, bông tuyết màu đỏ ở bốn phía liền lập tức ập tới, bao vây con Lôi Long màu đen lại. Những tiếng răng rắc vang lên. thân thể con Lôi Long màu đen liền lập tức cứng đờ. Trong tay Thanh Thủy cũng tuôn ra sát lục tâm cực mạnh, toàn bộ ầm ầm tràn vào trong cơ thể Lôi Long màu đen ném nó đi. Lôi Long trong tiếng gào thét kinh thiên, toàn thân liền chia năm xẻ bảy! Đại hán đứng trên đầu nói cũng phun máu tươi, hoảng sợ, thân thể bị cuốn về phía sau. Nhưng Thanh Thủy lại bước một bước tới trước người đại hán, tay phải giơ lên hung hăng chặt xuống! Một chém này khiến cho đại hán hồn phi phách tán, cảm giác nguy cơ sinh tử tràn ngập toàn thân. Hắn nghĩ rằng mình sẽ phải chết chứ không còn nghi ngờ gì nữa! Lực lượng một nhát chém này ẩn chứa sát lục khó có thể tưởng tượng nỗi. Một tiếng ầm vang kinh thiên nổ ra. Đại hán liên tục phun máu tươi, thân thể bịch bịch bịch lui lại phía sau trăm trượng, khuôn mặt hiện ra một vết thương máu thịt mơ hồ. vết thương này kéo dài từ mi tâm tới ngực, giống như là muốn xẻ đôi Thân thể hắn ra vậy! Nhưng Thân thể hắn lại không bị chặt đứt. Luồng khí sát lục kia ầm ầm đánh tới rồi nhanh chóng suy yếu, sau đó tiêu tán. Sắc mặt đại hán tái nhợt. Hắn tường rằng mình chết chắc rồi, giờ phút này nhặt lại được cái mạng, ngẩng đầu liền nhìn thấy Thanh Thủy phun ra rất nhiều máu đen, Thân thể bị cuốn đi. Thanh Thủy không hoàn thành một kích kia. Thân thể hắn đã không chịu nổi nữa. Giờ phút này hắn rơi lại phía sau, thân thể lại được nữ tử áo hồng kia đỡ lấy. Nhìn vẻ mặt xinh đẹp của nữ nhi, trong mắt Thanh Thủy xuất hiện nước mắt. Ánh mắt nữ tử áo hồng lộ vẻ mê man. Nàng cắn môi dưới. Nàng không hiểu tại sao Thanh Thủy lại làm như vậy. Nàng biết là địa vị của người này cực cao. -Tại sao... Nữ tử áo hồng nhẹ giọng nói. Đúng lúc này thì đại hán phong lôi kia gầm lên. Ánh mắt hắn lộ vẻ mừng như điên, bên trong cuồn cuộn sát khí, lập tức lao tới! Cùng lúc đó. một tiếng gào thét kinh thiên vang lên. Từ xa nhìn lại, tấm màn ánh sáng bên ngoài tu chân tinh của Mộc Băng Mi đã tan nát. Thanh niên ánh mắt dâm tà cười to bước vào bên trong tấm màn sáng, đi về phía Mộc Băng Mi đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn! -Hồng nhan của Phong Tôn nhất định sẽ khiến bổn công tử rất thoải mái! Ánh mắt Mộc Băng Mi lộ vẻ tuyệt vọng. Đám người của Thần Tông, bên cạnh nàng đang muốn lao tới, cùng giới nội bồi táng! cũng trong tích tắc này, bên ngoài tinh trận, Thanh Lâm. nữ tử của Triệu Hà, Hồng Sam Tử đang giao chiến với bậc toàn năng Không Huyền của giới ngoại cũng gặp phải nguy cơ sinh tử lớn nhất trong đời! Nguy cơ lúc này giống như có thể khiến chiến tranh kết thúc. Nhưng trong tinh không vô tận, lúc này một luồng lực lượng đủ để trấn áp cả tinh vực ầm ầm tràn tới. Luồng lực lượng này quét khắp tinh không, chấn động tâm thần tất cả tu sĩ giới nội, làm cho mười vạn tu sĩ giới ngoại lập tức mừng rỡ hô lên. Trong ánh mắt của vô số người, bên trong tinh không vô tận xuất hiện một cái khe khổng lồ. Khí tức từ trong khe truyền ra thuộc về Thái cổ Tinh Thần giới ngoại. Từ trong cái khe, trong tiếng ầm vang, có một cung điện khổng lồ bay ra! Cung điện này chính là nơi vô số tu sĩ Thái cổ Tinh Thần sùng bái, là thánh điện trong lòng bọn họ. là hành cung của Chưởng Tôn! Chưởng Tôn lần đầu dùng bổn tôn bước vào giới nội! Chưởng Tôn mặc một thân hắc bào, bất ngờ đứng trên cung điện kia, tướng mạo không thể nhìn rõ. Nhưng lúc này có thể thấy tay phải của hắn, cánh tay khô héo như xương khô ẩn chứa một khí thể hủy thiên diệt địa! Sau khi giơ tay lên, hắn hướng về phía Hồng Sam Tử, nữ tử của Triệu Hà, Thanh Lâm đánh một chưởng! -Hết thảy phải kết thúc rồi! Giọng nói già nua khàn khàn từ miệng Chưởng Tôn truyền ra. Cánh tay phải hắn giơ lên, một chưởng ấn khổng lồ ầm ầm hiện ra. chưởng ấn này phát ra ánh sáng che lấp cả tinh không, giống như là thực chất, từ tinh không vô tận hướng về phía tinh trận ầm ầm đánh xuống! Tinh không sụp đổ. Một luồng khí tức khiến người ta hít thở không thông trong nháy mắt tràn ngập trong lòng mỗi tu sĩ giới nội, hóa thành nỗi tuyệt vọng! chưởng ấn này hạ xuống, đại hán phong lôi nhe răng cười lao tới hai phụ tử Thanh Thủy! Còn có thanh niên đôi mắt lộ vẻ dâm tà, Đạo Phi Hủ kia vung tay áo cuốn tất cả tu sĩ phía trước đi, chỉ để lại mình Mộc Băng Mi, từng bước đi tới. Nhưng ngay trong tích tắc này, trong khoảng thời gian trọng yếu này, nơi giao nhau giữa La Thiên Tinh Vực và Vân Hải tinh vực có một tiếng gầm kinh thiên động địa ầm ầm truyền tới. Tiếng gầm thét này không phải từ bất kỳ tu sĩ mà là từ một mũi tên! mũi tên mang theo sự phẫn nộ, mang theo sát lục và tử vong! Tiếng gầm thét của nó ầm ầm vang lên, không ngờ lấn áp tiếng vang do chưởng ấn của Chưởng Tôn, trở thành âm thanh duy nhất tồn tại trong tai dù là tu sĩ giới ngoại hay tu sĩ giới nội vào giờ phút này ở La Thiên Tinh Vực! Vương Lâm đã tới!