Lăng Hàn quan sát chung quanh, hắn phát hiện kỳ thật hắn chưa ra khỏi rừng đá, sở dĩ có ảo giác này chỉ bởi vì khu vực chung quanh bia đá đều là trống không.
Trên thực tế, hắn vẫn ở trong rừng đá nhưng không biết ở góc nào.
Tấm bia đá này?
Lăng Hàn đi tới, ánh mắt dò xét và hắn nhảy dựng lên.
Đó là góc hủy Diệt linh đồ thứ chín!
Phải biết, tám góc linh đồ trước đó đều viết trên da thú không biết, nhưng còn bây giờ thì sao, góc Hủy Diệt linh đồ thứ chín lại khắc trên tấm bia đá!
Khó trách hắn sinh ra cộng minh, thì ra là thế.
Tê, chẳng lẽ năng lượng hủy diệt là Đại Đế đời trước sáng tạo?
Như vậy quá kinh người.
Năng lượng hủy diệt là cấp độ thập tinh, vượt qua cửu tinh, cho dù là các đời Đại Đế cũng chưa từng tiếp xúc qua.
Khó trách có thể gọi là Thiên Đế mộ, vị Đại Đế này rất trâu bò, kinh diễm vạn cổ!
Vấn đề là, có quan hệ với hắn sao?
Nguyên thế giới, Đại Đế đời trước, giữa hai chuyên này khẳng định có liên hệ, nhưng là cái gì?
Lăng Hàn hiếu kì, nhưng ha nghĩ mãi mà không thông.
Nhưng hắn không quan tâm việc này nữa, hiện tại trọng điểm không phải biết vì cái gì, mà là tu luyện góc Hủy Diệt linh đồ thứ chín đạt tới viên mãn.
Hắn bắt đầu quan sát.
Ông, ức vạn vị diện trong cơ thể lập tức chấn động, giống như ứng hợp với cái gì đó, hình như đang hoan hô, rõ ràng hắn không thể nào hiểu được đồ vật này hấp thu như thế nào, hắn lại biết nên làm như thế nào.
Loại cảm giác này thật kỳ quái.
Nhưng hắn đã kỳ quái tám lần, cũng không kém lại nhiều thêm một lần.
Nhưng qua gần nửa ngày, Lăng Hàn đã nắm giữ góc linh đồ thứ chín.
Oanh, năng lượng hủy diệt sôi trào, nó bốc cháy quanh thân Lăng Hàn, thậm chí năng lượng hắc ám âm trầm còn mang theo áp lực to lớn.
Bang!
Giữa thiên địa xuất hiện sấm sét, lôi vân vô tận xuất hiện trên đỉnh đầu của Lăng Hàn.
Lăng Hàn cảm thấy da đầu tê dại, trước đó tâm ma hàng kiếp, nhưng bây giờ sắp có thiên lôi bổ xuống.
Đây không phải chuyện đùa.
Thiên Đạo muốn giết người, cho dù là Thánh Nhân cũng chỉ có một con đường chết.
Vấn đề là, Thiên Đạo vận hành có quy tắc của mình, tuyệt đối không có khả năng làm loạn, trừ phi phạm vào đại sư phá hư thiên đại quy tắc.
Ta chỉ nắm giữ năng lượng hủy diệt hoàn chỉnh mà thôi, có cần nổi giận lớn như thế hay không?
Ách, năng lượng hủy diệt không phải chuyện đùa, đây chính là tồn tại vượt qua tất cả năng lượng tầng thứ cao!
Nhưng có cần hàng lôi kiếp hay không?
Thật sự quá đáng!
Bang, một đạo thiểm điện bổ xuống, tốc độ nhanh tới mức khó có thể hình dung.
Cho dù Lăng Hàn thì như thế nào, hắn cũng không thể trốn tránh.
Lôi kích sánh ngang Thánh Nhân xuất thủ, thậm chí mạnh hơn!
Nhưng mà, Lăng Hàn lại phát hiện, chính mình không bị tổn thương chút nào.
A, thiên địa đang đùa giỡn?
Bang, bang, bang, thiểm điện không ngừng giáng xuống người Lăng Hàn.
Không đúng, không chỉ là Lăng Hàn, ngay cả tấm bia đá kia cũng bị nhằm vào, nó tan thành mây khói. .
Lăng Hàn kỳ quái, vì cái gì bổ vào tảng đá, tảng đá nhận hủy diệt mang tính đả kích, nhưng bổ vào người hắn lại không sinh ra tác dụng gì?
Hơn nữa, Đế lộ không phải thiên địa hình thành sao, nếu ngươi không muốn người ta tu hành năng lượng hủy diệt, vì sao lại bỏ ở nơi này?
Chính mình thiết lập Thiên Đế mộ, hiện tại lại dùng thiên kiếp hủy đi, ngươi có ý gì?
Rầm rầm rầm, thiên lôi cuồn cuộn, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chỉ qua hai phút, thiên kiếp tan thành mây khói.
Ách, hủy đá không để lại dấu vết sao?
Lăng Hàn nội thị bản thân, hắn bị lôi kiếp bổ nhiều như vậy, mặc dù vô hại nhưng hắn có cảm giác kỳ quái.
Cái này tra một cái, lại là để hắn lấy làm kinh hãi, sắc mặt cũng biến thành cổ quái.
Hắn dò xét và không phát hiện cái gì, cũng không có biến hóa gì.
Bởi vì, trong thức hải của hắn, phía trên Đạo quả có một xiềng xích màu đen.
Khốn kiếp, đây là cái quỷ gì?
Lăng Hàn huy động tay chân, lực lượng kinh khủng sôi trào, quy tắc bộc phát, chiến lực của hắn cũng không nhận được bất kỳ ảnh hưởng gì.
A, xiềng xích màu đen này có tác dụng gì?
Đây là thiên kiếp bổ tạo thành, Lăng Hàn cũng không cho rằng đây là trò đùa.
– Khẳng định có tác dụng ta không biết, hiện tại còn chưa phát huy tác dụng.
– Nhưng mà, Thiên Đạo tức giận như thế, hạ xuống lôi đình bổ ta, bởi vậy có thể thấy được, đây không phải chuyện tốt.
Lăng Hàn sờ cái mũi, hắn tu hành năng lượng hủy diệt đến trạng thái hoàn toàn, đây là đại hảo sự, vừa vặn cũng chôn xuống tai họa ngầm cho hắn.
– Mặc kệ, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, ta bây giờ nghĩ cũng vô dụng.
Hắn vươn người đứng dậy, đang muốn rời đi, dưới chân hắn sinh ra rung động
Xảy ra chuyện gì?
Một tiếng nổ vang thật lớn, toàn bộ không gian như bị phá tan, Lăng Hàn lập tức bị lực lượng to lớn cuốn ra ngoài, ở trong quá trình này, hắn cũng nhìn thấy những người khác.
Như Đinh Thụ, như Hầu ca, như thế hệ hoàng kim, thậm chí, là Tống Lam lưu lại Bắc Hưng thành.
Chẳng lẽ, Đế lộ đã kết thúc?
Lăng Hàn nhìn thấy, Dương Dịch Hoàn, Hà La, Phong Diệu Lăng đều cảm thấy khó hiểu, bởi vậy có thể nhận ra, Đế lộ còn chưa kết thúc, nhưng bây giờ lại là phát sinh biến hóa nào đó cho nên dừng lại.
Không gian bị phá vỡ lần nữa, mọi người té ra ngoài.
Nơi này là Đồng Nguyệt tinh.
Cánh cửa đá kia chậm rãi đóng lại, quá bắt mắt, cho dù là ai cũng không thể không nhìn.
Lập tức, Thánh Nhân lưu thủ ở chỗ này, các Tôn giả đều di chuyển tìm kiếm truyền nhân.
Đến nơi này, Lăng Hàn lại có thể điều khiển địa mạch, hắn lấy địa khí làm tai mắt, cảm ứng một lúc, phát hiện Cửu Sơn Thánh Nhân không ở đây.
Cũng đúng, lão gia tử cũng không biết hắn từ âm phủ tiến vào Đế lộ, lối đi này quá bí ẩn, người biết lác đác không có mấy.
Cho nên, lão gia tử không ở nơi này chờ hắn cũng là bình thường.
– Lăng Hàn!
Tiếng quát kinh thiên động địa vang lên, một tên Thánh Nhân nổi giận, trực tiếp hóa thành cự nhân cao ức vạn trượng, đầu lâu lớn như tinh cầu nhìn Lăng Hàn.
– Đáng chết!
Lại một vị Thánh Nhân diễn hóa pháp thân, hắn hóa thành cự nhân đỉnh thiên lập địa.
Còn có vị thứ ba, vị thứ tư, từng Thánh Nhân đều vận dụng đại pháp lực hóa thành cự nhân, như thế, cho dù Lăng Hàn trốn ở góc nào của Đồng Nguyệt tinh, bọn họ cũng có thể chụp chết.
Đây đều là Thánh Nhân Đế tộc, bọn họ đều nghe Đế tử dùng thần thức truyền âm biết được, Lăng Hàn ở bên trong lại giết mấy tên Đế tử, hơn nữa yêu nghiệt đến mức uy hiếp cả thế hệ hoàng kim.
Kẻ này, tuyệt đối không thể lưu!
Oanh, Thánh Nhân quá bá đạo, căn bản không cho ngươi ta cơ hội biện bạch, một bàn tay giáng xuống tấn công Lăng Hàn.
Thánh Nhân xuất thủ, Tôn Giả cũng chỉ có thể tránh né, hơn nữa nhất định phải xé rách không gian đào tẩu trước tiên, hơi chậm một điểm, hư không cũng bị xé rách.
Thánh Nhân đấy, đây chính là hóa thân thiên địa đạo tắc, mạnh đến mức không cách nào hình dung.
Lăng Hàn chỉ là Giáo Chủ tam tinh, hắn không có cơ hội tránh né.
Một chưởng đánh xuống, toàn bộ Đồng Nguyệt tinh rung động, một phần ba tinh thể vỡ nát. .