Tất cả mọi người nhìn mà trố mắt ngoác mồm, bọn họ biết Lăng Hàn rất mạnh, một đòn liền có thể oanh bại Đế giả cùng cấp, sức chiến đấu chân thực có thể đạt tới Thất Liên Nhị Diệp thậm chí Tam Diệp, nhưng yêu nghiệt như thế nào đi nữa khẳng định cũng có hạn mức tối đa, dù sao cảnh giới còn ở đó, lại không có đột phá Thất Liên.
Nhưng Lăng Hàn vừa ra tay liền cho bọn hắn kinh hỉ vô hạn, ngay cả một đòn của Thất Liên Tứ Diệp cũng có thể ung dung hóa giải.
Bọn họ nhìn chiến giáp trên người Lăng Hàn, lúc này hết thảy hoa văn đều đang phát sáng, cho dù cái này không thể xem như một bộ chân chính, vẫn cho người ta một loại cảm giác cực kỳ Thần Võ.
- Ồ... Cái này chẳng lẽ là!
Vân Hà tiên tử đột nhiên thần tình kích động.
- Ta cũng nghĩ tới!
Có Đế giả đồng dạng kinh ngạc, suýt chút nữa khua tay múa chân.
- Chiến giáp của Huyền Nghịch vị diện!
Mấy người trăm miệng một lời kêu lên.
Khuôn mặt của Vân Hà tiên tử hiện ra hồng quang, kích động đến không cách nào hình dung:
- Phôi thô đặt ở trên ngọn thánh sơn liền có thể hóa thành linh kiện chiến giáp, nói rõ ngọn thánh sơn này tất nhiên có quan hệ với Huyền Nghịch vị diện.
- Chúng ta vẫn muốn đạt được bí mật của chiến giáp Huyền Nghịch vị diện, nếu như có thể đạt được, sức chiến đấu của chúng ta có thể tăng lên trên diện rộng, chống đỡ Huyền Nghịch vị diện là điều chắc chắn, mà thời gian hạ Tiên Vực vị diện cũng sớm hơn rất nhiều.
- Đến thời điểm ấy, chúng ta nói không chắc còn có thể phản công Huyền Nghịch vị diện, dung hợp hai vị diện, cho dù không thể trở thành vị diện trung đẳng, chí ít cũng có thể số một số hai ở trong vị diện cấp thấp.
- Tuy biên quan cũng từng chém giết vô số cường giả Huyền Nghịch vị diện, nhưng chỉ cần bọn họ vừa chết, chiến giáp cũng tự hủy, trước sau không cách nào được biết bí mật của chiến giáp.
- Có thể... Đây là một cơ hội!
Tất cả mọi người cực kỳ hưng phấn, nếu như thật có thể mang theo một bộ chiến giáp hoàn hảo không chút tổn hại, vậy bọn họ liền lập xuống công lao bằng trời, e là đại nhân vật cấp Thiên Tôn cũng sẽ ra mặt khen ngợi bọn họ.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Mặt khác, Lăng Hàn còn ác chiến cùng sâu lớn, tuy sức chiến đấu của Lăng Hàn hiện tại vô cùng mạnh mẽ, nhưng giáp xác trên người sâu lớn là bảo khí phòng bị thiên nhiên, cực kỳ cứng rắn, ngay cả Lăng Hàn toàn lực ứng phó cũng chỉ có thể nổ ra từng lõm tròn, nhưng chẳng mấy chốc sẽ khôi phục như cũ, để tên to xác này bình yên vô sự.
Mà theo chiến đấu kéo dài, Lăng Hàn phát hiện mình trở nên cực kỳ đói bụng, thật giống như thể lực tiêu hao hết, cả người cũng lộ ra một loại cảm giác vô lực.
Đây là thù thiên đặc địa ở nơi đây áp chế, chỉ cần là sinh linh nhất định phải ăn đồ ăn, nếu không thân thể sẽ trống rỗng.
Trái lại con sâu lớn này, nó hiển nhiên đã sớm thích ứng hoàn cảnh đặc thù trong này, năng lực chịu bền vượt xa Lăng Hàn.
Tiếp tục như vậy, Lăng Hàn sẽ bại!
Tất cả mọi người thu hồi nét mặt hưng phấn, tiếp tục như vậy bọn họ có khả năng đều sẽ bỏ mạng ở đây.
- Nhanh lên núi.
Bọn họ nói, nhân lúc còn có thể chống lại con sâu lớn, bằng không chắc chắn phải chết.
Lăng Hàn lắc đầu một cái, lấy ra Tiên Ma Kiếm.
Tiên Ma Kiếm hiện thế, phun ra nuốt vào hàn quang, toả ra hung sát chi khí đáng sợ.
Lăng Hàn hét dài một tiếng, mang Tiên Kiếm mà lên.
Con sâu lớn kia còn không biết Tiên Ma Kiếm lợi hại, hung hãn không sợ đón nhận, trùng giáp của nó xác thực cứng rắn, nếu Võ Giả cùng cấp không có vũ khí sắc bén, thì căn bản không thể thương tổn được nó.
Lăng Hàn vung kiếm lay động ánh kiếm, hoa lệ phóng lên trời, tựa như khai thiên.
Phốc!
Ánh kiếm đi vào trong thân thể của sâu lớn, sau đó lại từ một đầu khác tuôn ra, diệu chiếu bầu trời.
Lăng Hàn hơi nghiêng người qua, sau đó liền thấy con sâu lớn này bị chia ra làm hai, dòng máu màu xanh lục vung vãi, khí tức sự sống đã đứt.
Tất cả mọi người kinh ngạc thất thanh, cái này là tình huống thế nào, rõ ràng rơi vào hạ phong tuyệt đối, nhưng lấy ra một thanh kiếm liền trong nháy mắt xoay chuyển chiến cuộc, thậm chí một đòn liền thắng, đây cũng quá khuếch đại đi.
Hơn nữa lại nghĩ một hồi, Lăng Hàn là Lục Liên Ngũ Diệp, nhưng có thể miểu sát Thất Liên Tứ Diệp, bình phong cảnh giới ở trên người hắn còn áp dụng sao? Thiết luật võ đạo đều thành cặn bã.
Lăng Hàn lại vung mấy kiếm, tách rời con sâu này, ở tim phát hiện một viên hạt châu màu bích lục, to bằng nắm tay.
Đây là năng lượng hạt nhân của sâu lớn, có thể lấy ra lực lượng trong đó, còn thịt trùng đương nhiên sẽ không được bọn người Lăng Hàn coi trọng, trừ khi chết đói mới sẽ nghĩ tới đi ăn đồ chơi kia.
- Bá huynh... ngươi quả thực...
Vân Hà tiên tử không nói gì, người này mãnh liệt đã đến tình trạng không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung. Còn có thanh kiếm kia, một phát liền cắt ra xác trùng cứng rắn, cũng mạnh đến giận sôi.
Thanh kiếm này ghê gớm!
Bọn họ đều thầm nói, thời điểm lấy ra thanh kiếm này, bọn họ đều cảm ứng được hàn ý không thôi, phảng phất như da dẻ đang bị cắt chém, tâm thần run run.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Hiện tại có thể lên núi.
Hắn đi trước tiên, các nàng Nữ Hoàng theo sát phía sau, các nàng từ lâu đã quen thuộc Lăng Hàn yêu nghiệt, nhưng những người khác thì tinh thần hoảng hốt, mờ mịt đi theo phía sau Lăng Hàn, như con rối giật dây.
Tuy Vân Hà tiên tử đi theo, nhưng căn bản không biết đạp ở nơi nào.
Trong mắt của nàng chỉ có Lăng Hàn, tuy Ác Ma tộc này xấu hiếm thấy, hơn nữa còn thô lỗ như đầu heo, nhưng không cách nào phủ nhận thiên phú võ đạo của hắn mạnh mẽ.
Đế giả Lục Liên Ngũ Diệp cũng có thể chiến Thất Liên Nhất Diệp, nhiều nhất có thể thủ thắng, nhưng gặp phải Thất Liên Nhị Diệp nhất định sẽ chạy, đây là thiết luật, áp chế một cảnh giới lớn.
Nhưng Lăng Hàn chẳng những có thể ung dung giải quyết Thất Liên Nhị Diệp, Tam Diệp, thậm chí Tứ Diệp đều bị hắn một kiếm thuấn sát.
Cường đại như thế làm cho nàng tim đập thình thịch.
Đế giả nào mạnh như vậy, Đế Tinh cũng không có, ngươi gặp qua Đế Tinh Thất Liên Cửu Diệp nào có thể đánh ngã Bát Liên Tứ Diệp không? Chớ nói chi là thuấn sát.
Nàng là thiên chi kiều nữ, tầm mắt kỳ cao, chỉ Đế Tinh mới có thể để cho nàng động tâm, nhưng thật muốn theo đuổi nàng, nàng vẫn sẽ thận trọng một hồi, suy tính nhân phẩm của đối phương một chút.