Nhìn thấy vô số người chờ mong, thi đấu giữa Hóa Linh cảnh bắt đầu.
Bởi vì Lăng Hàn không có bài danh Hóa Linh cảnh, đương nhiên hắn phải bắt đầu đấu đào thải.
Khi có lượng lớn Chân Ngã cảnh đột phá, số người Hóa Linh cảnh tăng lên rất nhiều, có cả thế hệ hoàng kim chậm chạp không có đột phá, cũng có thế hệ bạch ngân, nghe nói đều đã tu hành tới lục biến và thất biến.
Còn có một chút đạo tử Thánh Địa cường đại cùng thời kỳ với thế hệ hoàng kim, thậm chí còn có rất nhiều Hóa Linh ngũ biến, có rất nhiều Hóa Linh lục biến, Lăng Hàn không thể khinh thường.
Đương nhiên, sau khi bước vào Hóa Linh cảnh, cấp độ tu vi đã trở nên trọng yếu, nhưng chất lượng linh thân cũng rất quan trọng, trực tiếp quan hệ đến chiến lực cao thấp.
Cho nên, Hóa Linh ngũ biến bại bởi Hóa Linh tam biến cũng không phải là chuyện không thể nào, đương nhiên, Hóa Linh ngũ biến không có khả năng thua trong tay Hóa Linh nhất biến.
Số người quá nhiều, Lăng Hàn phải đánh bốn trận đào thải chiến, lúc này mới có thể tiến vào danh sách khiêu chiến.
Vòng thứ nhất, vận khí của hắn không tồi, hắn gặp một tên Hóa Linh nhị biến, hơn nữa còn không phải Đế tử, chính là một đạo tử của Thánh Địa.
Tên đạo tử này khoảng hai trăm tuổi, nếu đặt ở bên ngoài thì hắn cực kỳ ưu tú, hơn hai trăm tuổi đạt tới Hóa Linh cảnh, trẻ tuổi đến đáng sợ.
Nhưng mà đặt trong học viện Tổ Vương, tiến cảnh như vậy là bình thường, còn có không ít Hóa Linh cảnh mới trăm tuổi đấy.
Tên đạo tử này tên là Ngũ Thanh Hoài, tướng mạo anh tuấn, dáng người thon gầy, trên người có hai viên đạo tắc hóa thành hình cầu, một hỏa một băng vờn quanh cơ thể của hắn.
– Đế Tử Hiên bảo ta mang cho ngươi một câu nói, muốn sống, tốt nhất tự phế tu vi, sau đó chịu đòn nhận tội trước mặt hắn.
Hắn vừa xuất hiện đã dùng thần thức truyền âm nói.
Lâm Hiên?
Lăng Hàn cười ha ha:
– Vậy ngươi cũng mang câu nói cho hắn, không bao lâu nữa, ta sẽ chém đầu của hắn làm bóng để đá.
Muốn hắn tự phế tu vi, vấn đề dễ giải quyết như vậy sao?
Nếu ngươi ỷ mạnh khinh người, vậy không nên trách ta không khách khí.
– Lăng Hàn, ngươi xứng đấu với Đế Tử Hiên hay sao?
Ngũ Thanh Hoài lạnh lùng nói:
– Hiên đại nhân được trời xanh yêu quý, lúc sinh đã có dị tượng gia trì, bây giờ chưa tới trăm tuổi đã tu hành tới Tiểu Thừa cảnh viên mãn!
– Nếu không phải Hiên đại nhân còn muốn đánh vỡ cực hạn vô thượng, hắn đã sớm có thể trở thành Tôn Giả!
– Ngươi so với hắn, ngươi còn kém xa!
Lăng Hàn lười nói nhảm, hắn ngoắc ngoắc Ngũ Thanh Hoài:
– Bớt nói nhiều lời, ta chỉ muốn đánh với ngươi!
– Ha ha, ngươi thật sự ngông cuồng!
Ngũ Thanh Hoài lạnh lùng nói, mặc dù ngươi rất yêu nghiệt, nhưng ta đã là Hóa Linh nhị biến đỉnh phong, ta còn mạnh hơn hai tiểu cảnh giới, cho dù thế nào cũng không có đạo lý thua.
– Hừ!
Thân thể hắn rung động, hai linh thân xuất hiện.
Hắn đã tu tới nhị biến đỉnh phong, bởi vậy, hai linh thân đều giống với bản thân hắn.
Hai linh thân này có điểm khác biệt, đó là một màu đỏ, một màu trắng.
– Giết!
Ba Ngũ Thanh Hoài đồng thời tấn trong giao đấu cấm dùng pháp khí, bởi vậy, sáu cánh tay phân biệt diễn hóa xuất ra quyền, chưởng, trảo, ba công kích mang theo đạo tắc khác nhau, uy lực rất mạnh.
Lăng Hàn có ý thử thực lực của đối phương, hắn không có sử dụng linh thân, hắn chỉ xuất quyền nghênh tiếp.
Bành!
Chỉ một kích, thân thể Lăng Hàn hơi run rẩy, nhưng ba Ngũ Thanh Hoài bị hắn đẩy lui.
Cái gì!
Nhìn thấy cảnh này, mọi người khiếp sợ không nhỏ.
Ngũ Thanh Hoài có thực lực gì, tất cả mọi người rất rõ ràng.
Thời điểm hắn ở Chân Ngã cảnh đã tu tới đệ lục hình, hơn nữa là Chân Ngã hai màu.
Bởi vậy, sau khi bước vào Hóa Linh cảnh, mỗi linh thân có thể cung cấp cho hắn sáu trọng thiên chiến lực, hai linh thân cộng lại chính là thập nhị trọng thiên, hơn nữa ba "người" liên thủ sẽ có uy lực rất mạnh.
Nhưng chính vì như thế, Lăng Hàn còn chiếm thế thượng phong.
Tê, đây là gia hỏa biến thái cỡ nào?
Ngũ Thanh Hoài ăn một kích thiệt thòi, nhưng hắn cũng không có vì vậy mà mất đi ý chí chiến đấu, hắn lập tức ngóc đầu trở lại, trực tiếp vận dụng Thánh thuật, ba thân thể vận dụng ba môn Thánh thuật hỗ trợ lẫn nhau, từ đó chiến lực cũng mạnh hơn.
Thánh thuật gia trì, chiến lực mỗi thân thể đạt tới nhị thập nhất trọng thiên, cả ba liên thủ sẽ tăng phúc lẫn nhau, tổng chiến lực có thể đạt tới nhị thập tam hoặc nhị thập tứ trọng thiên.
Lăng Hàn cũng vận dụng Thánh thuật đấu với Ngũ Thanh Hoài.
Lần này Lăng Hàn thể hiện tu vi thể tu kinh người, cho dù Ngũ Thanh Hoài vận dụng chiêu thức gì cũng không thể công phá phòng ngự của Lăng Hàn.
Sau khi tái chiến vài chiêu, Ngũ Thanh Hoài không thể không nhận thua, bằng không hắn sẽ thua thiệt lớn.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn đi trở về. .
Lần này, hắn cũng không có trang bức, nhưng mọi người kinh hãi không nhỏ.
Trong tình huống chất lượng linh thân giống nhau, người nào cao hơn tiểu cảnh giới sẽ có thực lực nghiền ép.
Nếu muốn mạnh hơn, đơn giản, tăng thêm một cái linh thân.
Mỗi cái linh thân sẽ gia tăng chiến lực cho bản ngã, tăng thêm một hoặc ít đi một sẽ là mấu chốt phân thắng bại.
Nhưng Lăng Hàn thua kém một tiểu cảnh giới, hắn lại không dùng linh thân cũng có thể đánh Ngũ Thanh Hoài cúi đầu nhận thua, điều này nói rõ linh thân của hắn cao cấp cỡ nào?
Phàm thai? Phàm thai con em ngươi!
Mọi người biết rõ, bọn họ khẳng định đã bị Lăng Hàn lừa gạt, gia hỏa này tu hành bí pháp nào đó, có thể làm cho Chân Ngã tự thu liễm, cho nên nhìn không khác gì phàm thai nhưng thực tế lại là Chân Ngã bảy màu.
– Với thiên phú yêu nghiệt của gia hỏa này, hắn tuyệt đối không yếu hơn thế hệ hoàng kim, cho nên chí ít cũng là Chân Ngã bảy màu!
– Không, thế hệ hoàng kim cũng không có khả năng ở Chân Ngã cảnh đối chiến với Hóa Linh cảnh, chí ít không thể nào là cấp bậc Đế tử! Cho nên, gia hỏa này cực kỳ có khả năng đạt tới đệ cửu hình trong truyền thuyết, nắm giữ Chân Ngã tám màu!
– Tê!
Tất cả mọi người nhe răng, đệ cửu hình, cho dù là thế hệ hoàng kim cũng không có ai đạt tới độ cao như vậy.
Có sao, có một người nào sao?
– Chờ xem đi, các ngươi sẽ nhanh chóng biết được chiến lực chân chính của hắn.
Sau vòng đài thải đầu tiên, rất nhanh, vòng thứ hai lại bắt đầu.
Lần này, đối thủ của Lăng Hàn sẽ mạnh hơn, đào thải chiến nha, khẳng định là mạnh thắng yếu bại.
Nhưng đối phương không phải Đế tử, hắn chỉ là đạo tử, tên là Lưu Nhạc, Hóa Linh tam biến.
Vừa vào thi đấu, Lưu Nhạc trực tiếp triệu hoán ba linh thân đi ra, sau đó hình thành xu thế bao vây Lăng Hàn.
– Tứ Tượng Tru Tiên Trận!
Lưu Nhạc quát một tiếng, bốn cái thân thể đồng thời xuất thủ tấn công Lăng Hàn.
Hắn còn mạnh hơn Ngũ Thanh Hoài một cấp bậc.
Linh thân của Lưu Nhạc cũng có hai màu, nhưng hắn lại là Hóa Linh tam biến, lực lượng nguyên thủy cao tới thập bát trọng thiên, thực lực còn mạnh hơn Lăng Hàn, tăng thêm bốn thân thể liên thủ còn hợp thành một trận pháp, tự nhiên sẽ gia tăng chiến lực rất nhiều.
Lăng Hàn đón đỡ một chiêu, thân thể hắn chấn động suýt bay ra ngoài.
Chiến ý của hắn bạo phát, hắn thét dài một tiếng và phát động Đế thuật, đạo tắc vận chuyển, chiến lực tăng lên tam thập trọng thiên!
Oanh! Oanh! Oanh!
Mặc dù Lưu Nhạc nắm giữ bốn thân thể nhưng vẫn bị Lăng Hàn áp chế.
Cái, cái gì!