Làm sao có thể?
Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.
- Trảm Trần. Ngươi, ngươi... Không ngờ ngươi lại có thể Trảm Trần?
Ông trời không có mắt a, vương bát đản đáng giết ngàn đao trước mắt này lại có thể trở thành Trảm Trần cảnh.
- Nếu như ngươi có thể ngăn ba chiêu của đầu chiến thú này của ta thì ta chỉ phế tu vi của ngươi, thả cho ngươi một con đường sống.
Lăng Hàn nhàn nhạt nói.
Tay điểm ra một ngón, đầu Bạch Hổ kia lập tức đập ra.
Sát khí ngập trời, hàn ý lạnh lẽo. Đầu Bạch Hổ này là do Huyền Âm mẫu thủy làm hạch tâm ngưng tụ mà thành, đương nhiên kỳ hàn vô cùng. Hơn nữa, Huyền Âm mẫu thủy lại là bổn nguyên chi lực Thiên Địa, đó là tồn tại trâu bò tới đâu cơ chứ?
Đinh Sương đưa tay ra, muốn chống đỡ. Thế nhưng tay hắn vừa mới nâng lên thì hàn ý khôn cùng đã đánh úp lại, khiến cho thân thể của hắn đóng băng, ngay cả một ngón tay cũng không có cách nhúc nhích được.
Trên tóc, trên chòm râu, trên lông mi của hắn, toàn bộ đều ngưng tụ thành vụn băng, tự nhiên máu tươi trong người cũng đông lại, cả người hóa thành một cái tượng băng.
Bạch Hổ bổ nhào về phía hắn, nhẹ nhàng vung móng vuốt lên, phanh một cái, cả người Đinh Sương lập tức vỡ nát.
Thần hình câu diệt.
Trúng một chút hàn khí, ngay cả thần hồn của hắn cũng bị giam cầm ở trong thức hải, muốn chạy trốn cũng không trốn nổi, chỉ có thể cùng bị đánh nát cùng với thân thể mà thôi.
Thập thú thuật thật đáng sợ, bổn nguyên chi lực Thiên Địa thật đáng sợ!
Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng.
Trong suy nghĩ của bọn hắn, lão tổ tông như là Chiến thần không ngờ ngay cả một đầu Chiến thú do ác tặc kia phóng ra cũng không có cách nào địch nổi.
Muốn làm được chuyện này cần thực lực cách biệt thế nào chứ?
- Diệt cho ta!
Lăng Hàn nhẹ nhàng nói ra ba chữ. Ba đầu chiến thú lập tức đại khai sát giới.
Chúng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ngay cả Nhất Trảm lão tổ cũng không phải là đối thủ của chúng. Chỉ là một đám Sáng Thế cảnh, Hằng Hà cảnh thì tính là thứ gì chứ?
Bạch Hổ lướt qua, tất cả đều bị đóng băng, sau đó nó vung trảo đập qua, đánh nát hết thảy. Chu Tước bay qua, thiêu đốt hết thảy, không lưu lại một chút cặn bã nào. Mà Phích Lịch thú trong lúc chạy đi, Thiên Phạt Lôi Đình bắn ra, đánh cho tất cả nổ thành thịt vụn.
- Ta còn chưa có thử qua một chiêu này.
Lăng Hàn quăng ra một quả cầu.
Đây là Lôi Đình bí pháp, được lấy từ Lôi kiếp dịch. Bất quá hắn chưa từng có dùng qua. Bởi vì đây là một đại chiêu chẳng phân biệt được địch ta. Công kích toàn bộ, mà lúc trước hắn không có gặp được tình huống lấy một địch trăm, địch ngàn. Đương nhiên không cần dùng tới chiêu thức này.
Hiện tại rốt cuộc cũng có thể mượn tạm Tổ miếu này thử uy lực.
Oanh!
Quả cầu nổ tung, sấm sét khủng bố chấn động, lực phá hoại kinh người.
Một chiêu này cần súc thế rất lâu mới có thể đánh ra. Hơn nữa, thời gian súc thế càng lâu, uy lực cũng càng lớn, thậm chí còn có thể đạt tới trình độ giết chết chính bản thân mình. Bởi vậy, một khi bản thân Lăng Hàn cảm giác không chịu đựng nổi, có thể thấy được uy lực của một kích này to lớn tới đâu.
Cứ như vậy trùng kích một lần, khiến cho Tổ miếu lập tức bị bị đánh nát một phần mười.
- Chênh lệch quá nhiều!
Lăng Hàn lại lắc đầu, lúc ấy Hàn lộ ra tay, rất tùy ý là có thể san bằng nơi này thành bình, lúc này hắn toàn lực ứng phó, không ngờ lại chỉ có thể đánh nát ra một phần mười mà thôi.
Đây là chênh lệch với Tứ trảm a.
Thế nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, hiện tại hắn chỉ là Nhất Trảm a. Hơn nữa lại vừa đạt tới Nhất Trảm trung kỳ, có thể có chiến lực như vậy còn chưa đủ trâu bò hay sao?
Nếu muốn nữa quả thực ông trời cũng phải tức chết.
Đinh Khiếu Trần trong lúc chiến đấu cũng bị diệt sát, hắn cũng không biết tất cả ngọn nguồn. Hắn chỉ cho rằng tất cả mọi chuyện đều là do hắn trêu chọc Lăng Hàn mà thành. Chuyện này khiến cho trong long hắn vô cùng hối hận.
Sau khi chết hắn có mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông cơ chứ?
- Lăng... Hàn!
Lúc này có một thanh âm vô cùng phẫn nộ vang lên, người mạnh nhất rốt cục cũng xuất hiện.
Đinh Diệu Long!
Lúc trước hắn luôn đang bế quan tu luyện, dù là hi vọng xa vời nhưng hắn cũng không có buông tha trùng kích Phân hồn cảnh. Thế nhưng sự thật lại một lần nữa làm cho hắn thất vọng.
Cảm ứng được trong gia tộc xảy ra kinh biến, cuối cùng hắn cũng phá quan mà ra. Sau đó hắn lập tức nhìn thấy... mẹ nó, Tổ miếu sắp nát lần nữa.
- Ác tử đáng chết nhà ngươi. !
Đinh Diệu Long sắp nổi điên rồi, hai lần! Những hai lần đều là vì Lăng Hàn mà Tổ miếu bị hủy đi.
Lăng Hàn dừng tay, ba đầu chiến thú cũng lập tức trở về. Đinh Diệu Long chính là Tứ trảm, tuyệt đối không thể khinh thường.
- Hôm nay ta đại biểu cho Hồ gia đến tới đây, đòi lại một ít nợ cũ. Tiếp đó chính là đại biểu cho bản thân ta tới. Triệt để diệt Đinh gia các ngươi.
Hồ gia?
Trong long Đinh Diệu Long lập tức run lên, hắn bình tĩnh nói:
- Hóa ra ngươi là dư nghiệt Hồ gia! Thật là đáng chết, lúc trước ta không có đuổi tận giết tuyệt Hồ gia các ngươi!
Vốn tưởng rằng thế lực Tiên Vương ra tay, Hồ gia nhất định sẽ xong đời. Thế nhưng hắn không ngờ tới chỉ còn lại một dư nghiệt lại tạo thành hậu hoạn lớn tới như vậy.
Lăng Hàn cười ha hả, hắn không cần phải giải thích cụ thể cho Đinh Diệu Long làm gì.
- Vậy thì để bổn tọa tự mình tiễn đưa ngươi đi theo tổ tiên ngươi!
Đinh Diệu Long lạnh lùng nói, hắn đánh ra quyền, lực lượng thời gian bắt đầu khởi động, môn bí thuật này của Hồ gia quả thực mạnh mẽ. Hiện tại nó cũng trở thành thuật pháp cường đại nhất của hắn.
Ba đầu chiến thú rít gào, đánh về phía Đinh Diệu Long.
Ba đầu chiến thú bổ nhào tới, dưới dòng chảy năm tháng cũng liên tục bị chôn vùi. Môn bí thuật này quá cường đại, chỉ cần cảnh giới không bằng, như vậy bất luận công kích gì đều là uổng phí. Thậm chí, cho dù lực lượng siêu việt bản thân người thi triển cũng không nhất định có thể làm bị thương được Đinh Diệu Long.
Trước khi trở thành Tiên Vương, quy tắc Thời Gian quá mạnh mẽ.
Lăng Hàn triển khai Điện thiểm, không chọi cứng với Đinh Diệu Long.
Hiện tại hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng để cho cường giả Tam Trảm đánh vài cái, tuyệt đối gánh không được Tứ Trảm đánh, mạnh mẽ ngạnh kháng cũng không được. Như vậy cho dù có vận chuyển Bất diệt thiên kinh cũng không thể chèo chống được quá lâu.