Ba, rất nhanh lại là một ngón tay nổ tung, lại có một đạo hắc khí xuất hiện thay thế.
Thứ ba, thứ tư... khi mười ngón tay của Tiêu Anh Hùng toàn bộ nổ tung, ngón chân của hắn bắt đầu nổ, sau đó là xương cốt khác, mỗi bạo liệt một cây, sẽ có hắc khí thay thế, để cho hắn y nguyên duy trì lấy hình người, cũng duy trì lấy Cửu Hóa Thiên Kinh vận chuyển.
Một canh giờ qua rất nhanh, Lăng Hàn đã không cách nào vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh nữa, Kim sắc phù văn trên người như ẩn như hiện, mà Tiêu Anh Hùng ngoại trừ cái đầu, thì bộ phận khác của thân thể đã toàn bộ bị hắc khí thay thế.
Hoang Nguyệt phát ra một tiếng thở dài:
- Tiếp tục đánh xuống liền thật sẽ phế, được rồi, lui ra một bên a.
Thoại âm rơi xuống, nhưng Tiêu Anh Hùng không có nghe lệnh, mà vẫn còn tiếp tục chiến đấu.
- Ồ?
Hoang Nguyệt phát ra vẻ kinh ngạc, cái này để cho hắn cảm thấy kỳ quái.
Oanh!
Tiêu Anh Hùng đột nhiên bộc phát ra khí tức cường đại, bỗng nhiên thay đổi đầu thương, đâm về phía Hoang Nguyệt.
Điều này hiển nhiên hoàn toàn ngoài Hoang Nguyệt dự kiến, hắn chậm một nhịp, lúc này mới làm ra phản ứng, nhưng mà, Tiên Vương giao thủ có khả năng kéo dài như vậy sao? Phốc, mũi thương đã xuyên thấu áo choàng, sau đó đâm ra.
- Ai cũng... đừng nghĩ... khống chế Tiêu Anh Hùng ta!
Tiêu Anh Hùng giận dữ hét, hắc quang trong hai mắt cởi ra.
Lăng Hàn cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Tiêu Anh Hùng lại có thể ở thời khắc cuối cùng tỉnh táo lại, cho Hoang Nguyệt một kích trí mạng.
Không thể không nói, Tiêu Anh Hùng không hổ là siêu cấp Đế Tinh, cũng không thẹn với thân phận cự đầu của Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện.
- Đáng chết!
Hoang Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng, bành, hắn vung tay lên, đánh vào ngực Tiêu Anh Hùng, bành, thân thể của Tiêu Anh Hùng lập tức nổ tung, hiện tại hắn ngoại trừ đại não là do hắc khí tạo thành, mà hắc khí lại hoàn toàn bị Hoang Nguyệt khống chế, tự nhiên một đánh liền toái.
Tiêu Anh Hùng lộ ra khó hiểu, bị tiên thương oanh trúng, chẳng những không chết, thậm chí ngay cả chiến lực cũng không ảnh hưởng?
Hưu, hắn vẫn làm ra một chút phản ứng, trường thương nhảy lên, mũi thương xẹt qua áo choàng, lập tức đánh rơi áo choàng của Hoang Nguyệt xuống.
Ồ!
Hắn lập tức lộ ra biểu lộ như nhìn thấy quỷ, ngay cả Lăng Hàn cũng giống như thế, bởi vì áo choàng vạch trần, hiện ra mặt của Hoang Nguyệt, thật là đáng sợ.
Cái này thật sự là người sao?
Mặc dù có mũi có mắt, nhưng khắp nơi mọc ra xúc tu màu đen, cái kia cũng không phải thật thể, mà là do hắc khí tạo thành.
Bành, Tiêu Anh Hùng bị đánh bay ra ngoài, hắc khí toàn thân lập tức tán đi, chỉ còn lại có một cái đầu.
- Đáng chết, rõ ràng dám vạch trần chân diện mục của bổn tọa!
Hoang Nguyệt giận dữ, xúc tu màu đen bay múa, trong dữ tợn lại lộ ra vô cùng buồn nôn.
Đại não của Tiêu Anh Hùng phiêu phù ở giữa không trung, đạt tới trình độ như hắn, chỉ cần Thức Hải không phá sẽ không chết, vẫn có thể vận chuyển chút ít thần thông. Hắn giật mình nhìn Hoang Nguyệt, bật thốt lên nói:
- Ngươi là Thường Hóa Vân!
Hoang Nguyệt nhìn về phía Tiêu Anh Hùng, điềm nhiên nói:
- Không nghĩ tới hậu bối như ngươi rõ ràng nhận thức ta!
- Ngươi không phải sớm đã chết ở Ngoại Vực chiến trường sao?
Tiêu Anh Hùng y nguyên khó dấu khiếp sợ, mặc cho ai nhìn thấy một người đã chết trong truyền thuyết, lại biến thành bộ dạng hiện tại này, cũng ngăn không được tâm triều như hải?
- Đúng vậy, từng là Thường Hóa Vân, đã sớm chết ở Ngoại Vực chiến trường, hiện tại... Bổn tọa chính là Hoang Nguyệt!
Hoang Nguyệt nói ra, trên mặt đằng đằng sát khí, đó là hờ hững chán ghét người trong thiên hạ.
- Nghe nói, ngươi là bị đồng môn sư huynh hãm hại, mới lọt vào bẫy rập...
Tiêu Anh Hùng thì thào nói, âm thanh càng ngày càng thấp.
Lăng Hàn tiếp lời:
- Ngươi không có chết, mà là đầu phục Cuồng Loạn!
Hắn rốt cục hiểu được, vì cái gì những hắc khí này cho hắn một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, bởi vì này rất giống xúc tu của Cuồng Loạn.
Thường Hóa Vân lọt vào bẫy rập của Cuồng Loạn, nhưng Cuồng Loạn không có giết chết, mà cải tạo hắn, lợi dụng phẫn nộ khi hắn bị phản bội, thành công để cho hắn đầu nhập vào dưới trướng của mình.
Hiện tại, Thường Hóa Vân mang theo sứ mạng tiến nhập Tiên Vương mộ địa, vậy sứ mạng của hắn là gì?
Lăng Hàn nhìn về bốn phía, nơi này có vô số Tiên Vương tầng chín, đều bị hắc khí, cũng chính là Cuồng Loạn ảnh hưởng, khống chế, một khi để cho bọn hắn ly khai Tiên Vương mộ địa, cái kia sẽ tạo thành giết chóc đáng sợ cỡ nào?
Một vị diện cường đại, trình độ thật lớn quyết định bởi số lượng sinh linh, mà không phải mấy cường giả đỉnh tiêm có hạn.
Những Tiên Vương này tạo thành đại sát lục, tất nhiên sẽ suy yếu thực lực của Viêm Sương Vị Diện, như vậy, khoảng cách Cuồng Loạn thôn phệ vị diện này tự nhiên lại tiến gần một bước.
- Hí!
Tiêu Anh Hùng cũng nghĩ đến điểm ấy, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, tuy hắn chỉ còn lại có một cái đầu.
Ánh mắt Hoang Nguyệt đảo qua Lăng Hàn cùng Tiêu Anh Hùng, trên mặt không ngừng có hắc khí bốc lên, hóa thành một Linh Xà, lại phảng phất một cây xúc tu, cực kỳ buồn nôn.
Hắn lộ ra dáng tươi cười:
- Thật đúng là không thể xem nhẹ chỉ số thông minh của các ngươi, gần kề căn cứ một chút manh mối liền không sai biệt lắm suy ra chân tướng! Không sai, lúc trước ta bị người bán đứng, thân hãm lớp lớp vòng vây, sau cùng bị quân đội của Cuồng Loạn đại nhân bao phủ, tất cả mọi người cho rằng ta chết rồi.
- Mà ta hết lần này tới lần khác không chết, là Cuồng Loạn đại nhân cho ta tân sinh, cho ta Thiên Địa càng thêm rộng lớn!
- Các ngươi thấy quy thuận Cuồng Loạn đại nhân là một loại sỉ nhục, một loại sai lầm sao?
- Sai!
- Cuồng Loạn đại nhân nhất định dung hợp tất cả vị diện, dung nạp thiên hạ, chúng ta sinh hoạt ở trong thế giới của Cuồng Loạn đại nhân, liền chân chính siêu thoát Thiên Địa!
Lăng Hàn xùy một tiếng:
- Rõ ràng là làm tay sai, lại hết lần này tới lần khác còn lẽ thẳng khí hùng như thế, thật không biết tại sao ngươi có thể có da mặt dày như vậy!
- Người trẻ tuổi, ngươi bây giờ vênh váo hung hăng, nhưng lại không biết hắc ám nhất là nhân tâm!
Hoang Nguyệt khẽ nói, trong ánh mắt nhúc nhích lửa giận.
- Đợi những người này... hoàn tất, ta sẽ mang bọn hắn đi tìm người hãm hại ta, tính toán sổ sách năm đó!
- Ngươi muốn làm gì những Tiên Vương này?
Lăng Hàn trầm giọng hỏi.