Đinh Thụ biến sắc.
Lăng Hàn vẫn sử dụng tiên thuật không thay đổi, lực lượng nguyên thủy cũng là thập tam trọng thiên, chiến lực của hắn lại tăng lên một chút.
Không phải quá nhiều nhưng bọn họ vốn nga tay với nhau, chỉ cần mạnh hơn một chút cũng đủ để ảnh hưởng tới cán cân trận đấu.
Làm sao có thể?
Tiên thuật và lực lượng không thay đổi, chiến lực có thể tăng lên?
Hắn dùng tâm quan sát, chỉ thấy mỗi một chiêu mỗi nhất của Lăng Hàn cực kỳ đơn giản và tự nhiên.
- Phản phác quy chân!
Hắn hoảng sợ nói ra.
Võ đạo bắt đầu từ đâu?
Căn nguyên là cách vận dụng thiên địa đạo tắc, cho nên cuối cùng đạo pháp tự nhiên, đây là căn bản.
Lăng Hàn hiện tại có xu thế "quy nhất", tuy còn kém "quy nhất" cực xa, chỉ nắm giữ một tia da lông, nhưng giống như nắm giữ quy tắc chung của võ đạo, hắn có thể phát huy bất cứ tiên thuật gì vượt qua cấp độ vốn có của tiên thuật.
Hí!
Đinh Thụ hít khí lạnh:
- Ngươi đã đi ra con đường của bản thân!
Vì sao các vị Đại Đế có thể thành đạo?
Bọn họ đều có con đường của mình, sau khi đạt tới đỉnh phong mới gọi là đại đạo, đó là lúc bọn họ thăm dò ra thiên địa đạo tắc bổn nguyên, vạn pháp khác đường đều đồng nguyên, cuối cùng mới có thể quy nhất.
Lăng Hàn cười cười, đây là hắn ngẫu nhiên gặp Thánh Nhân tiều phu mới có thể đạt được, hắn vẫn không thi triển ra, bởi vì không có người nào có thể ép hắn làm được điểm này.
Có thể Đinh Thụ làm được.
Chỉ từ điểm đó đã nói rõ hắn vượt qua tất cả Đế tử.
- Đến chiến!
Đôi mắt Đinh Thụ sáng lên, hắn không bởi vì Lăng Hàn cường đại mà sợ hãi, ngược lại còn sinh ra chiến ý kinh người.
Từ điểm đó mà nói, hắn và Lăng Hàn mới là người cùng một đường. .
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai người đối chiến, đều sử dụng toàn lực ứng phó, thỏa thích phát huy chiến lực của mình.
Trên thực tế, Lăng Hàn còn có mấy môn tuyệt kỹ chưa dùng, ví dụ như... Sát khí trùng kích, hiện tại đây là chiêu bài của hắn, nếu sử dụng sẽ bị người ta hoài nghi.
- Ha ha, xem chiêu!
Đinh Thụ cười lớn, hắn cường thế giết qua.
Ồ?
Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì trong thức hải của hắn xuất hiện một người tí hon màu đen đang muốn trắng trợn phá hư.
Khốn kiếp!
Sát khí trùng kích!
Lăng Hàn ngạc nhiên, Đinh Thụ cũng biết sát khí trùng kích?
Đúng là quá kinh người, phải biết rằng đây chính là thứ hắn tu thành khi còn ở Phàm cảnh, khi cảnh giới tăng lên, chẳng những uy lực không có giảm xuống, ngược lại càng ngày càng mạnh.
Đây là tuyệt chiêu của hắn, cũng là chiêu bài của hắn.
Nhưng bây giờ còn có người sử dụng chiêu bài của hắn đánh hắn, Lăng Hàn có thể không kinh ngạc hay sao?
Ngay cả Đế tử cũng không thể nắm giữ thần thông như vậy!
Lăng Hàn tự nhiên biết rõ sát khí trùng kích đáng sợ đến cỡ nào, vội vàng ngưng đọng thần hồn và tấn công người tí hon màu đen.
Bành!
Thần hồn hai người giao phong trực tiếp, người tí hon màu đen lập tức chôn vùi, nhưng Lăng Hàn cũng không còn lực phản kháng.
Lại ngang tay!
Thần hồn của gia hỏa này mạnh đến thế?
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, tuy hắn chỉ là Chân Ngã cảnh, cường độ linh hồn của hắn đã đạt tới Hóa Linh cảnh, cho dù là Đế tử cũng không thể sánh bằng, không nghĩ tới Đinh Thụ lại không thua kém gì hắn.
Quái thai như hắn không phải độc nhất vô nhị hay sao?
Hắn khiếp sợ, Đinh Thụ cũng không tốt hơn chút nào.
Sát khí trùng kích không có hiệu quả?
Đế tử? Cho nên có Tổ Vương lưu lại bảo vật cũng không thể hóa giải tất cả hiệu quả mặt trái.
Không đúng, hắn lập tức lắc đầu, Lăng Hàn không phong bế thần hồn, mà là chọi cứng với hắn.
Đây không phải khốn kiếp lực lượng bảo vật, mà khốn kiếp thực lực bản thân.
Sát khí trùng kích, cùng là sát khí trùng kích.
Ahhh, hắn lần đầu gặp được quái thai như vậy.
Hai người đều thận trọng, đối thủ cũng nắm giữ tuyệt học của mình, việc này làm nội tâm của bọn họ rung động.
Trong nội tâm bọn họ nghi hoặc càng lớn, chẳng lẽ là...
- Ngươi là ai?
Oanh!
Tuy càng phải cẩn thận nhưng chiến lực của bọn họ không yếu bớt, bọn họ va chạm cường thế như cũ, Lăng Hàn đã đi ra con đường của bản thân, cho nên hắn còn mạnh hơn Đinh Thụ một chút.
Chênh lệch này không lớn, trong chiến đấu thế lực ngang nhau, nó tích lũy càng nhiều thì càng khủng bố.
Đinh Thụ dần dần lâm vào hạ phong.
- Ha ha ha, một trận chiến cùng giai, ngươi là người đầu tiên làm ta lâm vào hạ phong!
Đinh Thụ cười to.
- Nhưng ta tuyệt đối không thua!
- Bởi vì ta là Đinh Thụ!
Hắn cao ngạo nói.
Khốn kiếp, trang bức!
Lăng Hàn cũng muốn rống lên một tiếng, ta cũng sẽ không bại, bởi vì ta là Lăng Hàn!
Nhưng hiện tại hắn ngụy trang thân phận, hắn chỉ có thể giữ yên lặng.
- Đến!
Đinh Thụ câu thông năng lượng tầng thứ cao, đối chiến lại tăng cấp.
- Chả lẽ lại sợ ngươi?
Lăng Hàn không sợ, hắn không có sử dụng Thiên Đạo hỏa, bởi vì thứ này cũng thành chiêu bài của Lăng Hàn, mà là vận dụng năng lượng huyền nguyệt, dù sao đây cũng là năng lượng tầng thứ cao cửu tinh, thậm chí còn mạnh hơn Thiên Đạo hỏa không hoàn chỉnh.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đinh Thụ lại dẫn động năng lượng tầng thứ cao hỏa thuộc tính, tuyệt đối là cấp bậc cửu tinh, liều mạng không thua kém gì năng lượng huyền nguyệt.
Khốn kiếp, lại là ngang tay!
Nhìn thấy uy lực của hai người này, mọi người rung động.
Quá mạnh mẽ, thật sự là quá mạnh mẽ, đây là thiên kiêu cỡ nào?
Đế tử?
Gặp quỷ đi thôi, trước mặt hai người này, Đế tử chỉ là cặn bã.
Phật tộc thật sự quật khởi rồi, lại đồng thời có hai thiên tài vô cùng cao minh.
Cho dù là Phật tử trong Tam Thập Tam Thiên, khi cùng giai có thể đánh thắng bọn họ hay sao?
Đinh Thụ nhe răng, năng lượng tầng thứ cao cửu tinh cũng không cách nào áp chế Lăng Hàn?
Đối thủ như vậy quá khó chơi.
- Ha ha, đến thử xem chiêu này!
Đinh Thụ càng nghiêm túc, hai mắt biến thành đen kịt, oanh, trên nắm tay phải của hắn bốc lên năng lượng màu đen, nó hắc ám hơn cả hắc ám, tràn ngập tính hủy diệt.
Này!
Lăng Hàn thật sự sửng sốt, năng lượng hủy diệt, đây là năng lượng hủy diệt!
Làm sao có thể?
Hắn đã từng ý đồ truyền phương pháp câu thông năng lượng hủy diệt câu cho Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, nhưng vấn đề là, cho dù hắn bày trí nhớ ra, đám người Nữ Hoàng cũng không thể lý giải, giống như xem thiên thư.
Hơn nữa, Lăng Hàn tu thành thế nào?
Cũng không phải ngộ tính của hắn đủ cao, mà là trong người hắn có vị diện lực.
Nói cách khác, vị diện lực mới là mấu chốt tu thành năng lượng hủy diệt.
Hiện tại, trong tay Đinh Thụ lại xuất hiện năng lượng hủy diệt?
Điều này nói rõ cái gì?
Oanh, tay phải Lăng Hàn cũng chấn động, năng lượng hủy diệt sinh ra.
Đinh Thụ vốn muốn đánh, trong nháy mắt hắn nhìn thấy năng lượng hủy diệt thì dừng lại, trên mặt cũng mang theo khiếp sợ khó nói thành lời.
Hai người đồng thời thu hồi chiến ý, lúc này bọn họ chỉ còn lại nghi vấn.
Đánh cái rắm!
Ồ, tại sao các ngươi không đánh?
Có khán giả hoàn toàn khó hiểu, đang chiến đấu kịch liệt như thế, tại sao đột nhiên không đánh
- Đánh đi, tại sao không đánh?
- Như vậy ai thắng ai thua?
Khán giả liên tục kêu lên.
Đinh Thụ mỉm cười, hắn giơ tay lên và hô:
- Ta nhận thua.
Hắn thập phần tiêu sái và quay người rời đi, sau đó hắn dùng thần thức truyền âm nói:
- Sau khi chấm dứt, đi Già Lam thần miếu nói chuyện.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu.