Chương 4640: Vô Cấu Tinh

Thần Đạo Đan Tôn

Cô Đơn Địa Phi 05-07-2023 15:39:21

Người nọ tiến lên đánh ra một cái, kết quả chỉ có ba cột sáng. - Cái gì? Người nọ không thể tin được, vội vàng nói. - Đây không phải thực lực chân chánh của ta, để cho ta thử một chút! Đầu trọc cười cười: - Mỗi người đều có ba lượt cơ hội. Người nọ không dám khinh thường nữa, vội vàng dốc lòng chuẩn bị, sau đó hắn đánh ra một cái, đạo tắc chấn động và hóa thành tia sáng rực rỡ. Bành, một kích này chỉ có ba cột sáng mà thôi. Người nọ kinh hãi, hắn đã xuất toàn lực nhưng chỉ có ba cột sáng, như vậy cho dù hắn tiếp tục phát huy vượt trình độ thì tối đa chỉ có thể đánh ra bốn cột sáng mà thôi. - Thí chủ, ngươi bỏ qua cơ hội đánh một kích cuối cùng? Đầu trọc hỏi. Người nọ ngẫm lại, hắn gật đầu, nói: - Ta buông tha. Bởi vì kém quá nhiều, hắn không có chút lòng tin nào cả. Hắn cũng không lập tức rời đi, hắn muốn nhìn nơi này có ai đánh ra năm cột sáng. Kế tiếp, mọi người từng cái tiến lên khảo thí, nhưng dù cho người có thiên phú tốt nhất cũng chỉ đánh ra bốn cột sáng, không có người nào vượt qua kiểm tra. Cuối cùng chỉ còn lại ba người Lăng Hàn. - Trà sữa tam huynh đệ! Không ít người nói nhỏ, ba người này có thể sáng tạo kỳ tích hay không. - Đi, đến phiên chúng ta trang bức! Đại Hắc Cẩu vừa đi vừa nói. Nó đi tới trước khảo thí thạch và đánh ra một chưởng, lúc này có năm cột sáng bay lên. - Hí! Lập tức, toàn trường oanh động. Rốt cục có người đánh ra năm cột sáng, đúng là đủ trâu bò. Gương mặt hòa thượng vui mừng, nơi này có hạt giống Phật tử, bọn họ cũng có công lao, sẽ có khen thưởng. Đại Hắc Cẩu lại đánh ra một chưởng, xoát, sáu cột sáng. Móa! Mọi người đều mở to mắt, sáu cột sáng. Trời ạ, người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ đánh ra năm cột sáng, nhưng đại hán hèn mọn lại đánh ra sáu cột sáng, chênh lệch lớn tới cỡ nào? Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý, nó muốn hiệu quả này. Vào lúc nó định đánh ra một cái, lúc muốn đánh bảy cột sáng nhưng lại thấy Lăng Hàn lắc đầu với nó. Ách, không thể quá nổi bật. Đại Hắc Cẩu liền thu tay lại, nó dùng tư thế ngạo mạn quay về Nhưng không người nào mở miệng chỉ trích, bọn họ đều tràn ngập kính sợ. Trong thế giới này, chỉ cần ngươi có thực lực cuồng vọng, vậy ngươi cũng có thể liều lĩnh, người khác sẽ sợ ngươi. - Gia tới cũng! Tiểu Thanh Long nhảy ra ngoài. Cái gì, tiểu hài này cũng muốn kiểm tra? Tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái, trước kia đều cho rằng tiểu Thanh Long đi theo Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu tới chơi, không nghĩ tới tiểu nam hài này lại là kẻ tham dự. Bành! Tiểu Thanh Long đánh ra một kích đạt tới sáu cột sáng. Khốn kiếp! Mọi người suýt nữa té xỉu, tiểu Thanh Long vừa ra tay, bọn họ đều có thể nhìn ra được đối phương chính là Chân Ngã cảnh hàng thật giá thật, hơn nữa còn là sáu cột sáng khủng bố. Trời ơi, nhỏ như vậy đã là Chân Ngã cảnh, thiên phú dọa người! Đây là quái vật. Đầu trọc càng vui vẻ, có được hạt giống, thần miếu của bọn họ sẽ lập đại công. Tiểu Thanh Long lại ảo não, hắn ý định bắt đầu từ ba cột sáng, sau đó năm đạo quang, thẳng tới sáu cột sáng mới dừng lại, như vậy mới có thể trang bức, hiện tại nó dùng sức quá mạnh nên đạt tới sáu cột sáng. Nó không thể đánh tiếp, ít xuất hiện, bọn họ hiện tại cần ít xuất hiện. Sau khi tiểu Thanh Long đi trở về, Lăng Hàn đi tới, hắn không cần tụ lực, chỉ đánh ra một quyền nhẹ nhàng. Ách, ba đạo quang. Cẩn thận quá mức, Lăng Hàn nói thầm trong lòng. Mọi người đều lắc đầu, xem ra, trong trà sữa tam huynh đệ, này lão nhị không được. - Không có biện pháp, mang danh lão nhị, cho nên khẳng định là lão nhị. Có người lên tiếng châm chọc, chỉ cảm thấy trong ba huynh đệ có người bị loại bỏ thì bọn họ mới cảm thấy cân bằng. - Ha ha! Có rất nhiều người cười to. Tiểu Thanh Long cảm thán, hắn muốn giả vờ trang bức như thế, trước hết để cho mọi người khinh bỉ, sau đó lại tát trở về, làm mọi người kinh hãi rớt cằm xuống đất, như thế mới hoàn mỹ. Ai, xem ra trên con đường trang bức này hắn còn kém Lăng Hàn rất xa. Lăng Hàn lại đánh ra một quyền, bành, lúc này, năm cột sáng bay lên. - Móa! Nhìn thấy việc này, rất nhiều người hô lớn. Thì ra gia hỏa này không phải thiên phú không được, mà là đang cố ý trang bức, nếu không, tại sao lại có hai cột sáng xuất hiện? Lăng Hàn cảm thấy như vậy là đủ rồi, có thể vượt qua kiểm tra là đủ, không cần biểu hiện quá mức nổi bật. - Ha ha! Đầu trọc tươi cười vui vẻ, lần này có ba người vượt qua kiểm tra, đây chính là đại công. Những người khác bị đưa đi, ba người Lăng Hàn thì là lưu lại, bọn họ ở lại nơi này, mấy ngày nữa, bọn họ sẽ đi tới tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực, sẽ tiến hành sàng chọn lần cuối tại đó. Thời gian trôi qua rất nhanh, năm ngày trôi qua, ba người Lăng Hàn lại tiến vào truyền tống trận lần nữa, lần này đi tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực. Đây là Vô Cấu tinh, tinh cầu này vốn không có tên nhưng bởi vì Phật tộc Tây Thiên vực kiến tạo thành tổng bộ nên mới có tên. Cùng đi với ba người Lăng Hàn còn có một lão tăng, hắn phụ trách dẫn ba người Lăng Hàn đi tới tổng bộ Phật tộc, hoàn thành nghi thức giao tiếp. - Trà, trà sữa tam huynh đệ? Nghe lão tăng vẻ mặt nghiêm túc báo ra ngoại hiệu của ba người Lăng Hàn, người phụ trách đăng ký cảm thấy cổ quái. Hắn nhìn tiểu Thanh Long, nếu đều là tiểu bằng hữu như thế, cái tên trà sữa tam huynh đệ xem như hợp lý, nhưng còn có đại hán cao lớn và người trẻ tuổi, như vậy hắn sẽ cười sặc. Nhất là lão tăng này còn mặt mũi nghiêm túc báo ra, tương phản quá lớn. Sau khi hoàn thành đăng ký, lão tăng trở về, đám người Lăng Hàn ở lại nơi này, chờ tất cả hạt giống từ các tinh vực tới sẽ sàng chọn. Bốn ngày sau, các hạt giống đã đến đông đủ. Vô Cấu tinh là tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực, nơi này có thần miếu khắp nơi, cũng thờ phụng Phật tổ, hương khói cường thịnh, đám người Lăng Hàn được một nam tử tóc dài tới eo dẫn vào thần miếu. - Ta tên là Thích Trường Thiên. Nam tử này nói ra, hắn dừng một chút lại nói. - Chỉ có đạt được tán thành chính thức mới có thể dùng họ Thích. Mọi người đều gật đầu, Thích là họ tục gia của Phật tổ. - Vì cái gì lần chọn lựa này cao nhất là Chân Ngã cảnh? Thích Trường Thiên giải thích. - Bởi vì Đế tử các nơi khác cũng đã bước vào Chân Ngã cảnh, vì tranh phong với các Đế tử này, chúng ta không có thời gian bồi dưỡng từ đầu. Thì ra là thế. Thiên phú đầy đủ kinh diễm, nếu ngươi chỉ có thực lực Sinh Đan cảnh, cho dù kém một cảnh giới vẫn có thể đuổi theo. . - Mặc kệ các ngươi là người thừa kế gia tộc hay là đạo tử đại giáo, đến nơi đây, các ngươi chỉ là thành viên bình thường. Thích Trường Thiên tiếp tục nói. - Ngã phật giảng duyên phận, cho nên, duyên phận chưa đủ thì các ngươi không ở nơi này. - Từ hôm nay trở đi, đào thải bắt đầu. - Các ngươi có tất cả ba trăm linh bảy người, vòng đầu tiên chỉ cần mười tám người lưu lại. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người hô lớn, tỉ lệ đào thải quá cao? Nghĩ lại cũng phải, Phật tử chỉ có một, đây là việc rất bình thường. Người nọ tiến lên đánh ra một cái, kết quả chỉ có ba cột sáng. - Cái gì? Người nọ không thể tin được, vội vàng nói. - Đây không phải thực lực chân chánh của ta, để cho ta thử một chút! Đầu trọc cười cười: - Mỗi người đều có ba lượt cơ hội. Người nọ không dám khinh thường nữa, vội vàng dốc lòng chuẩn bị, sau đó hắn đánh ra một cái, đạo tắc chấn động và hóa thành tia sáng rực rỡ. Bành, một kích này chỉ có ba cột sáng mà thôi. Người nọ kinh hãi, hắn đã xuất toàn lực nhưng chỉ có ba cột sáng, như vậy cho dù hắn tiếp tục phát huy vượt trình độ thì tối đa chỉ có thể đánh ra bốn cột sáng mà thôi. - Thí chủ, ngươi bỏ qua cơ hội đánh một kích cuối cùng? Đầu trọc hỏi. Người nọ ngẫm lại, hắn gật đầu, nói: - Ta buông tha. Bởi vì kém quá nhiều, hắn không có chút lòng tin nào cả. Hắn cũng không lập tức rời đi, hắn muốn nhìn nơi này có ai đánh ra năm cột sáng. Kế tiếp, mọi người từng cái tiến lên khảo thí, nhưng dù cho người có thiên phú tốt nhất cũng chỉ đánh ra bốn cột sáng, không có người nào vượt qua kiểm tra. Cuối cùng chỉ còn lại ba người Lăng Hàn. - Trà sữa tam huynh đệ! Không ít người nói nhỏ, ba người này có thể sáng tạo kỳ tích hay không. - Đi, đến phiên chúng ta trang bức! Đại Hắc Cẩu vừa đi vừa nói. Nó đi tới trước khảo thí thạch và đánh ra một chưởng, lúc này có năm cột sáng bay lên. - Hí! Lập tức, toàn trường oanh động. Rốt cục có người đánh ra năm cột sáng, đúng là đủ trâu bò. Gương mặt hòa thượng vui mừng, nơi này có hạt giống Phật tử, bọn họ cũng có công lao, sẽ có khen thưởng. Đại Hắc Cẩu lại đánh ra một chưởng, xoát, sáu cột sáng. Móa! Mọi người đều mở to mắt, sáu cột sáng. Trời ạ, người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ đánh ra năm cột sáng, nhưng đại hán hèn mọn lại đánh ra sáu cột sáng, chênh lệch lớn tới cỡ nào? Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý, nó muốn hiệu quả này. Vào lúc nó định đánh ra một cái, lúc muốn đánh bảy cột sáng nhưng lại thấy Lăng Hàn lắc đầu với nó. Ách, không thể quá nổi bật. Đại Hắc Cẩu liền thu tay lại, nó dùng tư thế ngạo mạn quay về Nhưng không người nào mở miệng chỉ trích, bọn họ đều tràn ngập kính sợ. Trong thế giới này, chỉ cần ngươi có thực lực cuồng vọng, vậy ngươi cũng có thể liều lĩnh, người khác sẽ sợ ngươi. - Gia tới cũng! Tiểu Thanh Long nhảy ra ngoài. Cái gì, tiểu hài này cũng muốn kiểm tra? Tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái, trước kia đều cho rằng tiểu Thanh Long đi theo Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu tới chơi, không nghĩ tới tiểu nam hài này lại là kẻ tham dự. Bành! Tiểu Thanh Long đánh ra một kích đạt tới sáu cột sáng. Khốn kiếp! Mọi người suýt nữa té xỉu, tiểu Thanh Long vừa ra tay, bọn họ đều có thể nhìn ra được đối phương chính là Chân Ngã cảnh hàng thật giá thật, hơn nữa còn là sáu cột sáng khủng bố. Trời ơi, nhỏ như vậy đã là Chân Ngã cảnh, thiên phú dọa người! Đây là quái vật. Đầu trọc càng vui vẻ, có được hạt giống, thần miếu của bọn họ sẽ lập đại công. Tiểu Thanh Long lại ảo não, hắn ý định bắt đầu từ ba cột sáng, sau đó năm đạo quang, thẳng tới sáu cột sáng mới dừng lại, như vậy mới có thể trang bức, hiện tại nó dùng sức quá mạnh nên đạt tới sáu cột sáng. Nó không thể đánh tiếp, ít xuất hiện, bọn họ hiện tại cần ít xuất hiện. Sau khi tiểu Thanh Long đi trở về, Lăng Hàn đi tới, hắn không cần tụ lực, chỉ đánh ra một quyền nhẹ nhàng. Ách, ba đạo quang. Cẩn thận quá mức, Lăng Hàn nói thầm trong lòng. Mọi người đều lắc đầu, xem ra, trong trà sữa tam huynh đệ, này lão nhị không được. - Không có biện pháp, mang danh lão nhị, cho nên khẳng định là lão nhị. Có người lên tiếng châm chọc, chỉ cảm thấy trong ba huynh đệ có người bị loại bỏ thì bọn họ mới cảm thấy cân bằng. - Ha ha! Có rất nhiều người cười to. Tiểu Thanh Long cảm thán, hắn muốn giả vờ trang bức như thế, trước hết để cho mọi người khinh bỉ, sau đó lại tát trở về, làm mọi người kinh hãi rớt cằm xuống đất, như thế mới hoàn mỹ. Ai, xem ra trên con đường trang bức này hắn còn kém Lăng Hàn rất xa. Lăng Hàn lại đánh ra một quyền, bành, lúc này, năm cột sáng bay lên. - Móa! Nhìn thấy việc này, rất nhiều người hô lớn. Thì ra gia hỏa này không phải thiên phú không được, mà là đang cố ý trang bức, nếu không, tại sao lại có hai cột sáng xuất hiện? Lăng Hàn cảm thấy như vậy là đủ rồi, có thể vượt qua kiểm tra là đủ, không cần biểu hiện quá mức nổi bật. - Ha ha! Đầu trọc tươi cười vui vẻ, lần này có ba người vượt qua kiểm tra, đây chính là đại công. Những người khác bị đưa đi, ba người Lăng Hàn thì là lưu lại, bọn họ ở lại nơi này, mấy ngày nữa, bọn họ sẽ đi tới tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực, sẽ tiến hành sàng chọn lần cuối tại đó. Thời gian trôi qua rất nhanh, năm ngày trôi qua, ba người Lăng Hàn lại tiến vào truyền tống trận lần nữa, lần này đi tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực. Đây là Vô Cấu tinh, tinh cầu này vốn không có tên nhưng bởi vì Phật tộc Tây Thiên vực kiến tạo thành tổng bộ nên mới có tên. Cùng đi với ba người Lăng Hàn còn có một lão tăng, hắn phụ trách dẫn ba người Lăng Hàn đi tới tổng bộ Phật tộc, hoàn thành nghi thức giao tiếp. - Trà, trà sữa tam huynh đệ? Nghe lão tăng vẻ mặt nghiêm túc báo ra ngoại hiệu của ba người Lăng Hàn, người phụ trách đăng ký cảm thấy cổ quái. Hắn nhìn tiểu Thanh Long, nếu đều là tiểu bằng hữu như thế, cái tên trà sữa tam huynh đệ xem như hợp lý, nhưng còn có đại hán cao lớn và người trẻ tuổi, như vậy hắn sẽ cười sặc. Nhất là lão tăng này còn mặt mũi nghiêm túc báo ra, tương phản quá lớn. Sau khi hoàn thành đăng ký, lão tăng trở về, đám người Lăng Hàn ở lại nơi này, chờ tất cả hạt giống từ các tinh vực tới sẽ sàng chọn. Bốn ngày sau, các hạt giống đã đến đông đủ. Vô Cấu tinh là tổng bộ Phật tộc tại Tây Thiên vực, nơi này có thần miếu khắp nơi, cũng thờ phụng Phật tổ, hương khói cường thịnh, đám người Lăng Hàn được một nam tử tóc dài tới eo dẫn vào thần miếu. - Ta tên là Thích Trường Thiên. Nam tử này nói ra, hắn dừng một chút lại nói. - Chỉ có đạt được tán thành chính thức mới có thể dùng họ Thích. Mọi người đều gật đầu, Thích là họ tục gia của Phật tổ. - Vì cái gì lần chọn lựa này cao nhất là Chân Ngã cảnh? Thích Trường Thiên giải thích. - Bởi vì Đế tử các nơi khác cũng đã bước vào Chân Ngã cảnh, vì tranh phong với các Đế tử này, chúng ta không có thời gian bồi dưỡng từ đầu. Thì ra là thế. Thiên phú đầy đủ kinh diễm, nếu ngươi chỉ có thực lực Sinh Đan cảnh, cho dù kém một cảnh giới vẫn có thể đuổi theo. . - Mặc kệ các ngươi là người thừa kế gia tộc hay là đạo tử đại giáo, đến nơi đây, các ngươi chỉ là thành viên bình thường. Thích Trường Thiên tiếp tục nói. - Ngã phật giảng duyên phận, cho nên, duyên phận chưa đủ thì các ngươi không ở nơi này. - Từ hôm nay trở đi, đào thải bắt đầu. - Các ngươi có tất cả ba trăm linh bảy người, vòng đầu tiên chỉ cần mười tám người lưu lại. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người hô lớn, tỉ lệ đào thải quá cao? Nghĩ lại cũng phải, Phật tử chỉ có một, đây là việc rất bình thường.