Lăng Hàn cảm giác đầu như nổ tung.
Hắn đạt được một bộ công pháp cấp Đại chính thức Đế, toàn bộ nhét vào trong thức hải của hắn, một đám ký hiệu sáng lên, Lăng Hàn có cảm giác như chạm vào bản chất của đại đạo.
Hỗn Độn Cực Lôi Tháp phát uy, phóng xuất ra từng đạo gợn sóng, rốt cục, những ký hiệu này ảm đạm và chìm vào trong thức hải.
Rốt cục có thể nghiên cứu.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lăng Hàn không ngừng hiểu ra.
Hắn hoàn toàn quên thời gian trôi qua, có lẽ đã qua một năm, có lẽ là mười năm, hắn đắm chìm trong công pháp cấp Đại Đế, hóa thành đồ vật của mình.
Thiên Long Đế Quyết, đây là công pháp thể tu.
Chân Long vì cái gì có thể trở thành tồn tại đứng đầu thần thú?
Bởi vì thể thuật của hắn là Đế cấp, không cần sử dụng năng lượng tầng thứ cao cũng có thể đối kháng với các thần thú, chỉ nói phòng ngự cũng chỉ có Huyền Vũ mới có thể hơn Chân Long một chút.
Nhưng sinh ra đã cường đại như vậy, tất cả đến từ thiên địa tạo hóa, mà không phải là Chân Long dựa vào bản thân tu luyện ra.
Phụ mẫu sinh con trời sinh tính, tất cả có khác biệt, nhưng không có một đứa con nào kế thừa năng lực của hắn.
Bởi vậy, Chân Long bắt đầu nghiên cứu khí lực bản thân, cuối cùng sáng tạo ra Thiên Long Đế Quyết, chỉ cần tu thành là có thể như cá vượt long môn, hóa thân Chân Long.
Trên lý luận mà nói, đây là thể thuật thuần túy, cho nên, dù là thời điểm Tổ Vương tại thế, thiên địa không cho phép Tổ Vương thứ hai ra đời, hắn vẫn có thể thành Đế khác loại, thể thuật đạt tới cấp Đại Đế, hoàn toàn có thể nghiền áp Thánh Nhân, chống lại Đế binh.
Đương nhiên, loại thành Đế này không phải chính đạo, không bị thiên địa tán thành, cho nên không thể địch lại Tổ Vương chân chính.
Nhưng Chân Long xem ra, dù không địch lại, tự bảo vệ mình lại có thừa.
Việc này làm Lăng Hàn khiếp sợ, Đế, tồn tại mạnh nhất thiên hạ, một thời đại chỉ xuất hiện một người, có thể chưởng quản thiên hạ, muốn giết người nào chỉ dựa vào một ý niệm.
Chỉ cần tu thành Thiên Long Đế Quyết là có thể chống lại Đại Đế, đủ để tự bảo vệ mình, công pháp này kinh khủng cỡ nào?
Nhưng mà, muốn tu luyện Thiên Long Đế Quyết cũng không phải chuyện đơn giản, đầu tiên cần có huyết mạch Chân Long, cuối cùng hoàn thành cá vượt long môn, hóa thân Chân Long thể.
Lăng Hàn làm sao bây giờ?
Không sao, lúc trước hắn nhận được long tinh uẩn dưỡng, sửa đổi thể chất, kỳ thật đã có được một tia Chân Long huyết, số lượng ít đến thương cảm. Về sau phục dụng Thiên Long quả đủ để gia tăng số lượng, khi đó hắn có thể tu luyện Thiên Long Đế Quyết.
Khó trách Chân Long lại phân cho hắn một Thiên Long quả, bằng không ban thưởng cho hắn Thiên Long Đế Quyết thì như thế nào, căn bản không cách nào tu luyện, tự nhiên không có ân tình gì đáng nói.
Hiện tại xem ra, Lăng Hàn còn thiếu nợ Chân Long một nhân tình to lớn, trả thế nào? Cứ trả cho tiểu Thanh Long.
Nhưng Lăng Hàn vừa nghĩ tới tiểu Thanh Long đê tiện, hắn cảm thấy phiền muộn khó chịu.
Bỏ đi, về sau giao cho Đại Hắc Cẩu, xem ai càng tiện hơn.
Hắn tiêu hóa môn công pháp này, hoàn toàn không tồn tại khẩu quyết gì, kỳ thật đó là nhận thức với thiên địa đại đạo, không luyện bí lực, không tu quy tắc, thuần túy hóa thành thể lực.
Không phải chỉ đạt được công pháp là được, mà là phải hiểu rõ và lý giải.
Hoàn toàn phải xem ngộ tính, không có bất kỳ người nào có thể giúp được, hiểu chính là hiểu, không hiểu chính là không hiểu.
Cho nên, Chân Long nói bảo Lăng Hàn dạy bảo tiểu Thanh Long hoàn toàn là khách khí, căn bản không dạy được. Hơn nữa, tiểu Thanh Long hoàn toàn kế thừa huyết mạch Chân Long, hắn muốn tu luyện Thiên Long Đế Quyết, độ khó khẳng định thấp hơn Lăng Hàn.
Bởi vậy, chỉ có thể xuất hiện tình huống Lăng Hàn không hiểu Thiên Long Đế Quyết, mà tiểu Thanh Long sẽ không.
Bởi vì môn công pháp này là Chân Long sáng tạo cho hậu duệ, bản thân nó đã có năng lực này, còn cần tu luyện?
Lăng Hàn cảm thấy vấn đề, lúc trước phụ mẫu sinh con trời sinh tính, nếu đều tu luyện Thiên Long Đế Quyết, chẳng phải tất cả đều có thể chống lại Đại Đế, tại sao hiện tại không nhìn thấy Long tộc?
Quả thật có chút chủng tộc được xưng Long tộc, nhưng đều là Giao tộc, có khoảng cách với Long tộc rất xa.
Đế tộc trường tồn muôn đời, nhất là Long tộc, dùng Thiên Long Đế Quyết lập tộc, Đại Đế cũng có thể đối kháng một hai, vì cái gì bị chôn vùi trong lịch sử?
Cổ quái.
Lăng Hàn ngẫm lại, hắn ném việc này sang một bên, hiện tại hắn chuyên tâm tìm hiểu Thiên Long Đế Quyết là đủ rồi.
Thời gian như thoi đưa, hắn không phát hiện ra, .
Lăng Hàn không ngừng cảm thán, Thiên Long Đế Quyết rất kinh diễm, tạm thời hắn không hiểu công pháp Chân Ngã cảnh và cao hơn, nhưng hắn hiểu thông Trúc Cơ, Chú Đỉnh, hiện tại hắn càng bội phục.
Thì ra còn có thể như thế.
Từ ý nào đó mà nói, đây không phải Chân Long trâu bò, mà là thiên địa to lớn.
Bởi vì Chân Long dùng bản thân thôi diễn ra công pháp, mà Chân Long... Là thiên địa sáng tạo ra.
Cuối cùng, thiên địa trâu bò, tất cả đều là đạo tắc.
Đạo pháp tự nhiên mới là vô địch.
Lăng Hàn cần bắt đầu lại từ đầu, tu hành từ Trúc Cơ thiên, sau khi hoàn thành mới có thể tu tới Chú Đỉnh thiên, lại đến Sinh Đan thiên, một đường hướng lên, trở thành Thánh Nhân thì hắn có thể tu hành chung cực thiên, một khi tu thành, hắn có thể đối kháng Tổ Vương một hai, ít nhất không sợ Thánh Nhân tay cầm Đế binh.
Nhưng đây không phải chuyện hiện tại, đó là chuyện sau này.
Lăng Hàn hưng phấn, lần này đi Chân Long uyên có thu hoạch vượt quá tưởng tượng, chỉ bốn linh đồ đỉnh cấp đã đủ nhiều, huống chi còn có số mệnh Chân Long, Thiên Long quả, Thiên Long Đế Quyết.
Lúc này Lăng Hàn tỉnh lại.
Hắn mở hai mắt ra, hắn nhìn thấy con rắn nhỏ vòng quanh ngực hắn, thấy hắn tỉnh lại thì dùng ánh mắt xem thường hắn.
Khốn kiếp, là thằn lằn kia.
Lăng Hàn đứng lên:
- Thằn lằn, ngươi bò trên người của ta làm gì vậy?
- Đi ị.
Tiểu Thanh Long nói ra.
Khốn kiếp!
Khóe miệng Lăng Hàn co giật, ngươi không là thân tử của Chân Long sao, thân phận vô cùng cao quý, vì cái gì nói nâng thô tục như thế?
Chẳng phải tự hủy hình tượng hay sao?
Hắn biết rõ tiểu Thanh Long ti tiện, nhưng tuyệt đối không ngờ tới tình trạng như thế.
Ngươi nói ngươi là hậu duệ thần thú, khẳng định sinh đã cường đại, chẳng lẽ còn cần ngũ cốc luân hồi?
Cho nên, tiểu Thanh Long tuyệt đối không thể đi ị trên người hắn, chỉ cố ý nói như vậy, buồn nôn hắn mà thôi.
Buồn nôn người cũng không cần hạ thấp bản thân, đây không phải tiện là cái gì?
- Thằn lằn, đừng tưởng rằng ta đáp ứng phụ thân ngươi phải chiếu cố ngươi, ngươi có thể cưỡi lên đầu ta.
- Đi ị sao?
Tiểu Thanh Long thản nhiên nói.
Khốn kiếp!
Lăng Hàn vuốt vuốt tay áo, mặc kệ mọi việc, hắn muốn đánh đồ đê tiện này, cho hắn biết ai mới là lão đại.
- Muốn đánh nhau phải không?
Tiểu Thanh Long thấy thế cũng hưng phấn.
- Không phải đánh nhau, là đánh ngươi.