Chương 3775: Lại là hồ Lô

Thần Đạo Đan Tôn

Cô Đơn Địa Phi 05-07-2023 15:39:31

Sau khi ăn xong, con heo háo sắc từ chối đón nhận thêm loại đãi ngộ vô nhân đạo này, nằm xuống ngủ say. Lăng Hàn sử dụng não hết một ngày, cũng có chút mệt mỏi. Hắn liền tiến vào trong hồ lô nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày hôm sau, hắn hoàn thành tu luyện trước, sau đó tiếp tục để cho heo háo sắc đi thử trận. Hai ngày, ba ngày, bốn ngày, cũng không có người khác tiến đến. Hay là đã có người tiến đến, nhưng còn không có đi tới chỗ hắn. Lăng Hàn lại cứ như vậy, mỗi ngày suy nghĩ trận pháp. Tuy rằng vẫn không có thể phá giải, nhưng hắn lại có cảm giác, mình ở trên trận pháp đã nắm giữ được vài phần. Lại qua hai ngày sau, Lăng Hàn cuối cùng có manh mối. Hắn đi nhanh tới, dưới chân đạp trên tuyến đường quỷ dị, trong tay lại ném ra Trở Tuyệt Trận. Trận pháp này uy lực quá lớn. Một Trở Tuyệt Trận nhiều lắm chỉ có thể khiến cho trận pháp chậm lại nửa giây. Thật may, hắn đi trong kẽ hở của trận pháp, cũng chỉ cần thời gian nửa giây này liền đi tới chỗ khe hở. Nửa phút sau, hắn cuối cùng đi tới trước cửa. Hắn đẩy cửa tiến vào. Bên trong này chính là một đình viện, có dựng một cái giá lớn. Trên cái giá treo đầy dây, rũ xuống tới bảy cái hồ lô màu sắc khác nhau. Hồ lô... Lại là hồ lô. Lăng Hàn nhe răng nhếch miệng. Lẽ nào đây là tiết tấu muốn lại đưa cho hắn bảy cái Dưỡng Nguyên hồ lô sao? Nhưng hắn hi vọng nhận được bảo quả cao giai, có thể cho trình độ sinh mệnh của hắn xuất hiện bay vọt cực lớn. Lại là hồ lô? Hắn thế nào lại có duyên cùng hồ lô như vậy? Cái này, hồ lô có thể ăn được sao? Lăng Hàn gãi gãi đầu. Đầu tiên, hắn ném con heo béo ra ngoài. Thật may, trong viện cũng không có trận pháp, an toàn. Hắn đi tới dưới cái giá, ngẩng đầu nhìn bảy cái con hồ lô phía trên. Đỏ, cam, vàng, xanh lục, lam, xanh lục, tím, bảy loại màu sắc, có vẻ vô cùng loá mắt. Hơn nữa, rõ ràng không có gió, nhưng bảy cái hồ lô lại đang nhẹ nhàng di chuyển. Rất cổ quái. - Ta thế nào luôn có thể gặp phải chuyện lạ như vậy? Lăng Hàn thì thào. Heo béo cũng nhìn hồ lô, trong ánh mắt lại có thể thoáng lộ ra một sự kinh ngạc. - Hái xuống xem thử. Lăng Hàn thì thào. - Không nên! - Lại chờ vài ngày. Mấy âm thanh đột nhiên đồng thời xông vào trong thức hải của Lăng Hàn. Rõ ràng chỉ có hai câu, nhưng thật giống như là năm sáu người đang đồng thời mở miệng. A? Lăng Hàn kinh ngạc. Đây là thần thức truyền âm. Chỉ khi niệm lực đạt được độ cao tương đối mới có khả năng vận dụng. Nơi này có đại sư lực tinh thần sao? Lăng Hàn quay đầu nhìn chung quanh, lại không nhìn thấy một người nào. Kỳ quái. Tuy rằng niệm lực vô hình, có thể xuyên qua tường, nhưng nơi này có trận pháp bảo vệ, niệm lực cũng không xuyên thấu được. Cho nên, những người vừa lên tiếng khẳng định ở trong sân. Vấn đề là, trừ hắn ra, cũng chỉ có một con heo. Heo háo sắc đang nói chuyện với hắn sao? Hiển nhiên không có khả năng. Nếu có thể lấy niệm lực khai thông, con heo này đã sớm làm như vậy, không có khả năng kéo dài đến bây giờ. Hơn nữa, heo háo sắc cũng sẽ không nói ra loại lời lẽ ngốc nghếch không đầu không cuối như vậy. Chờ một chút, hắn vừa thì thào, nói muốn hái hồ lô xuống, sau đó mới có câu trả lời như vậy. Hắn suy nghĩ một chút, lại lẩm bẩm: - Ai đang nói chuyện với ta? Thôi kệ, không quan tâm. Cứ hái hồ lô xuống trước đã. - Không thể hái. Chúng ta còn thiếu vài ngày nữa có khả năng chín được. - Như vậy sẽ làm chúng ta bị tổn thương. Lại là hai câu nói vang lên ở trong thức hải của Lăng Hàn. Cảm giác lại giống như có vài người đang đồng thời mở miệng. Lăng Hàn kinh ngạc. Dựa vào, là hồ lô đang nói chuyện với mình? Gặp quỷ, hay là thành tinh? Bảo quả thiên địa, được linh khí thiên địa, có thể nâng cao cực lớn trình độ sinh mạng. Nhưng từ trước tới nay chưa từng nghe nói qua, bản thân bảo quả còn có thể sinh ra linh trí, nhắn nhủ ý niệm. Thật đúng là đáng ngạc nhiên. Lăng Hàn suy nghĩ một chút, quyết định chờ thêm mấy ngày xem sao. Hắn cũng không có lãng phí thời gian, lấy ra quả hồng lông, ăn vào, luyện hóa. Ầm. Dược lực ở trong cơ thể hắn vận chuyển, cuộn trào mãnh liệt, tăng lên trình độ sinh mệnh của hắn. Công pháp của Hầu ca không hổ danh là diệu pháp đỉnh cấp, hiệu suất hấp thu, luyện hóa dược lực cao kinh người. Một quả hồng lông chỉ dùng hơn hai giờ lại luyện hóa kết thúc. Lăng Hàn thoáng lộ ra một vẻ tươi cười. Cứ theo tình hình thế này, sau khi luyện hóa tất cả những quả hồng lông này, hắn có thể bước vào tứ biến đỉnh phong. Thoải mái. Hắn ăn từng quả một. Heo háo sắc cũng muốn tới gần ăn một miếng, lại bị Lăng Hàn ném ra thật xa. Nó tức giận đến mức hừ hừ không dừng. Lòng dạ hẹp hòi, quá hẹp hòi. Không phải mấy bảo quả cấp thấp thôi sao? Phi, loại này cũng xứng làm bảo quả sao? Thời gian một ngày trôi qua, Lăng Hàn đã luyện hóa tất cả quả hồng lông, hắn cách tứ biến đỉnh phong cũng chỉ kém một đường. Sáng sớm, hắn tu luyện ở thời điểm mặt trời vừa lên. Chỉ là mười mấy phút sau, hắn liền phát hiện, mình gặp phải bình cảnh, không có cách nào lại nâng cao lực lượng thêm được nữa. Tứ biến đỉnh phong. Hắn không vội vàng đi trùng kích ngũ biến. Tuy rằng hắn vô cùng muốn nâng cao cảnh giới, nhưng tuyệt đối không thể mù quáng vì cảnh giới mà nâng cao cảnh giới. Hắn cần phải đầm chắc cơ sở trước. Biện pháp tốt nhất chính là thực chiến. Nhưng ở đây cũng không có đối thủ. Lăng Hàn không thể làm gì khác hơn là lấy niệm lực tự điều tra, xem trong thân thể có còn chỗ nào không hoàn mỹ nữa hay không. Bên kia, hắn còn đang nâng cao thể thuật. Không phải lúc này đây giống như bí lực có thể dựa vào mấy bảo quả lại thoáng cái tăng lên. Cho dù là mật ong tím vàng cũng chỉ là khiến cho hắn tiến cảnh nhanh hơn một chút, nhưng tuyệt đối không thể một đêm lại tu luyện đến đỉnh phong. Một ngày lại một ngày trôi qua. Rất nhanh lại là ba ngày qua đi. Ừ? Lăng Hàn ngẩng đầu. Hắn nhìn thấy được có quả hồ lô màu đỏ đang kịch liệt rung động, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ từ trên dây leo rơi xuống. Quân tử không đứng dưới tường sắp đổ. Hắn quyết đoán bước ra vài bước, để tránh hồ lô rơi xuống, đập ở trên đầu của hắn. Đây cũng không phải là điều thừa. Chỉ là một lúc sau, vút, quả nhiên, hồ lô màu đỏ rời khỏi dây leo, ở dưới tác dụng của trọng lực rơi xuống mặt đất. Đây coi như là chín sao? Vậy muốn ăn thì phải thế nào. Kho hay là hấp? Vút. Lại ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Lăng Hàn, quả hồ lô màu đỏ lớn đột nhiên lại vỡ ra, hóa thành hai nửa. A, quá quen. Còn tự mình mở ra?