Lăng Hàn nghỉ ngơi một hồi, hắn liên thủ với Bích Tiêu công chúa san bằng Thất Sát tông.
Đương nhiên, trước khi san bằng, bọn họ sẽ cướp sạch bảo khố, đương nhiên cũng phải nộp lên quốc khố nhưng nộp lên bao nhiêu lại do hai vị phủ chủ như bọn họ quyết định.
Lăng Hàn mới phát hiện, Bàng Hải Phong xây dựng Thất Sát tông không xây dựng dựa vào núi, dựa vào nước là có đạo lý, bởi vì nơi này có một gốc tiên dược.
Đương nhiên không phải mẫu thụ, hơn nữa cho dù Bàng Hải Phong thật đạt được mẫu thụ, hắn cũng không dám chiếm thành của mình mà là hiến cho cường giả, tránh rước họa vào thân.
Đây là tiên dược nhất tinh, bởi vì có quan hệ thân thích, đây là "con cháu" đời thứ bảy của mẫu thụ, lại muốn khai chi tán diệp, nó không có tư cách xưng là tiên dược mà là linh dược, bảo quả, hai thứ này giống như rớt ra khỏi Tiên đồ, Trúc Cơ cảnh ăn vào cũng không có chỗ tốt gì.
- Long Tiên Xích Dương quả!
Bích Tiêu công chúa biết hàng, lập tức kêu lên.
Lăng Hàn gật đầu, hắn đã xem qua giới thiệu của không ít tiên dược, bởi vậy hắn nhận ra lai lịch của gốc tiên dược nhất tinh trước mặt.
- Nó vừa kết thành trái cây, cần thời gian vài chục năm mới chín.
Hắn nói, tiên dược trưởng thành chậm, nở hoa kết trái chậm, trái cây thành thục cũng chậm, từ nở hoa đến kết quả, chờ một hai trăm năm cũng là việc bình thường.
- Khó trách Bàng Hải Phong ở chỗ này lập tông, dụng ý chính là vì ẩn giấu cái này gốc tiên dược.
Bích Tiêu công chúa nói.
- Tiên dược yêu cầu hoàn cảnh sinh sống rất cao, Bàng Hải Phong không dám cấy ghép, sợ làm chết tiên dược.
Lăng Hàn gật đầu.
- Vậy ngươi không sợ chúng ta cấy ghép tiên dược, tiên dược cũng chết hay sao?
Bích Tiêu công chúa hỏi.
Đó là vấn đề.
Lăng Hàn cau mày, nếu mang tiên dược về đế đô, có khả năng tiên dược tử vong rất cao, hơn nữa, trái cây trên tiên dược cần thời gian vài chục năm mới chín, đây là thời gian dài đằng đẵng.
- Được rồi, lưu nó lại đây đi, thời gian trái cây chín quá lâu, biến số nhiều lắm.
Cuối cùng hắn từ bỏ ý định cấy ghép tiên dược.
Hắn vô cùng hoài niệm Hắc Tháp, trước kia phát hiện linh dược, chỉ cần cấy ghép vào trong Hắc Tháp nhưng bây giờ hắn chỉ còn lại Nguyên Hồ Lô, mặc dù có thể thu nạp vật sống nhưng nếu dùng trồng tiên dược, hiệu quả sẽ không tốt.
Ai!
Hai người xử lý nơi này một lúc, chủ yếu là ẩn giấu tiên dược, hiện tại Thất Sát tông đã biến thành phế tích, lại không thể bảo đảm không có người chạy tới thử thời vận, tìm kiếm bảo vật đánh mất.
Đừng nhìn vài chục năm rất dài nhưng Trúc Cơ cảnh có thể sống ngàn năm, cho nên, đối với Bàng Hải Phong, vài chục năm là chút lòng thành.
- Thật không biết chúng ta có cơ hội này hay không.
Bích Tiêu công chúa cảm khái.
Hiện tại phong vân biến ảo, cường giả trong lồng giam xuất hiện, Trần Phong Viêm không thể giống như lúc đầu sử dụng thực lực trấn áp thiên hạ, về sau thế giới này không biết sẽ biến thành dáng vẻ gì.
Hiện tại là ngũ cường cát cứ nhưng người có dã tâm khẳng định sẽ bành trướng theo thời gian, ai biết xuất hiện náo động lớn lúc nào.
- Không cần bi quan như thế, mười mấy năm sau, nói không chừng chúng ta đã trở thành Hóa Linh Chân Quân, đã chướng mắt gốc tiên dược nhất tinh này.
Lăng Hàn cười nói.
Bích Tiêu công chúa trợn mắt:
- Ngươi cho rằng Tiên đồ dễ dàng tu luyện giống như Minh Văn cảnh hay sao? Sau khi bước vào Tiên đồ, mười năm có thể lấy tiến bộ nhỏ bé cũng cực kỳ khó khăn.
- Ồ?
Lăng Hàn cười một tiếng.
- Ta nghe nói, ngươi hiện tại là Trúc Nhân Cơ sơ kỳ, khi Tiên Đạo Cơ Thạch hoàn thiện, chậm rãi vượt qua trung kỳ, hậu kỳ, thẳng tới viên mãn.
Bích Tiêu công chúa nói,
- Cái gọi là tiến bộ nho nhỏ, bắt đầu từ sơ kỳ đến trung kỳ, trung kỳ đến hậu kỳ.
- Cho nên, chỉ là đạt tới Trúc Nhân Cơ đỉnh phong cũng cần thời gian mười mấy năm.
- Sau đó còn phải xây Thiên Đạo Cơ, xây Cực Đạo Cơ, sau khi tu hành hai cảnh giới này hoàn mỹ mới có một chút hi vọng đúc Tiên Đỉnh, bước vào bậc thang thứ hai của Tiên đồ.
- Ngươi còn cho rằng vài chục năm là có thể trở thành Hóa Linh Chân Quân sao?
Bích Tiêu công chúa lắc đầu:
- Đừng nói Hóa Linh Chân Quân, cho dù cường giả Sinh Đan cảnh, có người nào không khổ tu cả ngàn năm?
Lăng Hàn cười ha ha:
- Nói không chừng chúng ta vận khí tốt, ăn tiên dược như củ cải, thời gian vài chục năm, nói không chừng có hi vọng trở thành Hóa Linh Chân Quân.
Bích Tiêu công chúa bó tay, gia hỏa này lấy tự tin ở nơi nào?
Được rồi, mặc kệ hắn.
Hai người sử dụng Mạn Tinh đằng truyền tin tức Thất Sát tông hủy diệt ra ngoài, lập tức chấn động tất cả tông môn.
Huyền Bắc quốc lại muốn gây chuyện, rõ ràng là ngũ cường chia cắt thiên hạ, Ngoại Vụ phủ lại cao điệu như thế, chẳng phải không đặt các cường giả khác vào trong mắt hay sao?
Lúc hai người Lăng Hàn đi tới tông môn kế tiếp, tông chủ nơi đó lập tức dâng thư hàng, biểu thị sẽ tuân thủ luật pháp Huyền Bắc quốc, khi đám người Lăng Hàn đi tới tông môn thứ ba, hắn thấy người nơi này đã dọn đi.
Hiển nhiên, không thể trêu vào, ta trốn không được sao?
Lăng Hàn tìm một người, người nơi này đúng là hung ác, chẳng những dọn sạch bảo khố, cũng đào hết dược điền, hoàn toàn không lưu lại bất cứ đồ tốt gì cho hai người Lăng Hàn.
Hai người tự nhiên giận dữ, cũng san bằng xác rỗng tông môn này thành bình địa.
Bọn họ không ngừng càn quét, có thuận lợi thu nạp, cũng có người đi nhà trống nhưng cũng có nơi chống cự, hơn nữa còn mời cường giả Trúc Cực Cơ tọa trấn, đây là cường giả Bích Tiêu công chúa không chống nổi, chỉ có thể mang theo Lăng Hàn trốn.
Cũng phải, bọn họ đi ngang qua, nội tình của bọn họ cũng bị người ta nhìn rõ, muốn dựa vào chiến giáp là không thể nào.
- Về đi, thu hoạch lần này cũng không nhỏ.
Hai người quay lại đế đô, chuyến đi lần này thu nạp bốn tông môn, hù chạy năm tông môn, diệt một, chiến tích vô cùng kinh người.
Sau khi quay về đế đô, Lăng Hàn mới nhớ tới còn có chuyện Thất hoàng tử, hắn bảo người tới hỏi.
- Xế chiều ngươi rời đi, Thất hoàng tử bị Nhị hoàng tử cứu trở về đi.
Liên Tuyết Dung nói.
- Ah?
Lăng Hàn kinh ngạc, đám người Đại hoàng tử dám chạy tới Ngoại Vụ phủ cướp người?
- Chúng ta ra sức chống cự nhưng thực lực đám người Đại hoàng tử quá mạnh, thứ hai, dù sao bọn họ cũng là hoàng tử, chúng ta có cố kỵ nên bọn họ cũng đắc thủ.
Liên Tuyết Dung lắc đầu.
Lăng Hàn gõ bàn một cái, nói:
- Ta có dự định giết gà dọa khỉ nhưng bây giờ chẳng những không có dọa khỉ, còn bị khỉ cưỡi lên đầu?
- Lăng Hàn, dù sao bọn họ cũng là con của Thánh Hoàng, chúng ta có thể không cần náo quá căng thẳng với bọn họ hay không.
Liên Tuyết Dung khuyên nhủ, nàng làm sao nghĩ tới, một người được nàng mang từ nơi nhỏ bé tới đây, hiện tại đã đứng ở độ cao như vậy?
- Từ khi ta bắt Thất hoàng tử, quan hệ đã căng thẳng rồi.
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Hiện tại ta quay về chơi đùa với bọn họ.
- Tin tưởng, không cần ta đi tìm bọn họ, bọn họ nghe được tin tức cũng tìm tới cửa.