Nhân tộc... xuất hiện một yêu nghiệt.
Lòng tin của Bức Côn lập tức trọng chấn. Ngộ tính cao là một chuyện, nhưng lực chiến đấu lại là một chuyện khác.
Hai cánh lại rung lên, lao về phía Lăng Hàn.
Nói đến tốc độ, Huyết Bức tộc lại không thua Báo tộc.
Lăng Hàn vẫn không ra tay, chỉ là triển khai thân pháp. Cứ qua thêm một giây, hắn lại hiểu rõ đối với Phong Vân Phiêu thêm một phần.
Thân pháp của hắn luyện càng lúc càng thuần thục, khiến cho Báo Thái Công ở bên cạnh không tự chủ được há hốc miệng... Lại một hồi như thế, Lăng Hàn ở trên thành tựu Phong Vân Phiêu đã không thua hắn.
Trời ạ, làm sao có thể có người khủng khiếp như vậy.
Mười mấy phút sau, Lăng Hàn lắc đầu. Ở trên phương diện nắm giữ Phong Vân Phiêu, hắn đã gặp phải bình cảnh. Nếu muốn tiến thêm một bước, vậy lại cần một khoảng thời gian dài, phải hiểu rõ được mỗi một chi tiết.
Chỉ có điều, cho dù như vậy, hắn cũng đạt tới tốc độ gấp bốn lần vận tốc âm thanh, hoàn toàn không kém gì Bức Côn.
Lăng Hàn gào to một tiếng, triển khai phản kích.
Vẫn là Lôi Quang Quyền.
Vèo vèo vèo.
Không chỉ tốc độ ra quyền nhanh đến mức giống như là ánh sáng, hơn nữa còn chồng chất lực cũng vô cùng khủng khiếp.
Lôi Quang Quyền cực hạn là trùng điệp 45 lần lực. Lăng Hàn hiện tại có thể phát huy ra ba mươi lần, vẫn đang từ từ tăng lên. Hơn nữa hắn còn kèm theo năng lượng cấp độ cao. Tính phá hủy của lực quyền này kinh khủng tới mức nào?
Bức Côn nhất thời chịu áp lực cực lớn. Sau khi miễn cưỡng tiếp nhận mấy chiêu, sắc mặt của hắn đã trở nên trắng bệch.
Cái gì? Ngay cả Bức Côn cũng không phải là đối thủ của Lăng Hàn sao?
Đám yêu tộc đều ngồi không yên. Thực lực của Bức Côn ở trong thế hệ trẻ tuổi của yêu tộc, tuy rằng thứ hạng không tiến vào trước ba mươi, nhưng chỉ luận về năng lực chiến đấu trong cùng giai, hắn tuyệt đối có thể đứng vào mười người đứng đầu.
Ngay cả Bức Côn cũng bị đánh bại, vậy cùng giai, người có thể đánh một trận thắng được Lăng Hàn thực sự có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Giao đấu liên tục không ngừng. Sau khi đánh gần một giờ, Bức Côn cuối cùng mới chống đỡ hết nổi, bị thua.
Trên thực tế, Lăng Hàn tuyệt đối không cần thắng được gian nan như thế. Nhưng vì để đào hố cho yêu tộc, hắn có ý định khống chế thực lực của mình.
Cho dù là như vậy, đám yêu tộc cũng nói không ra lời.
Còn có ai có thể trấn áp được Lăng Hàn?
Cần phải xuất động Minh Văn Cảnh sao?
Nhưng Lăng Hàn chỉ mới là Hoán Huyết, lấy ưu thế vượt qua hai cảnh giới lớn đi nghiền ép hắn, cho dù thắng được thì được gì? Nhưng cùng là hai mươi tuổi, Bức Côn đã là người mạnh nhất. Còn có thể tìm ai nữa?
Lăng Hàn cũng không thể đối phó, vậy Hồng Thiên Bộ thì sao?
Sĩ khí của yêu tộc thoáng cái giảm xuống đến đáy cốc.
Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Các ngươi không phải là không phục sao? Có phải rất muốn đánh bại ta? Được, ta cho phép các ngươi xuất động cao thủ cấp bậc Minh Văn Cảnh. Chỉ có điều, phải lấy ra tiền đặt cược. Thấp ta lại không đáp ứng.
A, tiểu tử này cũng thật ngông cuồng. Thật sự cho rằng mình thắng được Bức Côn, liền có thể không coi cường giả Minh Văn Cảnh ra gì sao?
Đôi mắt đẹp của Bích Tiêu công chúa nhất thời sáng lên. Hình như nàng nhớ ra cái gì đó. Nàng vốn muốn mở miệng, lại ép xuống.
- Lăng Hàn, ngươi thật ngông cuồng!
Hổ Tứ Hải nhảy ra ngoài. Hắn lộ vẻ uy nghiêm đáng sợ nhìn Lăng Hàn, đằng đằng sát khí.
Cao thủ Minh Văn Cảnh.
- Ngươi lấy cái gì đánh cược cùng ta?
Lăng Hàn thản nhiên hỏi.
Hổ Tứ Hải hừ một tiếng, nói:
- Ta đây có một khối bảo sắt, có thể chế tạo vũ khí cao giai!
Tay hắn ra một khối kim loại màu xanh lục, chỉ lớn bằng nắm tay.
- Phụ thân, đây là Lục Tảo Kim, tuy rằng không coi là trân kim, nhưng ở dưới tiên đồ, miễn cưỡng cũng coi như nhìn được.
Lục Oa nhảy đến đầu vai của Lăng Hàn nói.
Ừ, cái này có thể chế tạo phi kiếm. Vừa vặn Lăng Hàn cảm thấy chín thanh phi kiếm này của hắn đã không theo kịp tu vi của hắn.
Lăng Hàn gật đầu, nói:
- Được, ta nhận.
Nhận em gái ngươi. Ngươi đã thắng sao?
Hổ Tứ Hải hừ một tiếng, nói:
- Ta là tam văn. Nói rõ trước với ngươi, để tránh ngươi nói ta khi dễ ngươi.
Minh Văn đánh Hoán Huyết, đây đã là khi dễ đến không thể lại khi dễ hơn. Ai có thể nói đây là do Lăng Hàn chủ động khiêu chiến?
Lăng Hàn cười nhạt, ngoắc ngoắc ngón tay nói:
- Đến đây đi.
Hổ Tứ Hải giơ hai tay lên. Từng mảnh móng tay sắc bén từ trong tay hắn bắn ra ngoài. Mỗi mảnh móng tay này đều có thể so sánh với lợi khí cấp bậc Minh Văn Cảnh. Yêu tộc thời kỳ trước cường đại ở tất cả các phương diện.
Lăng Hàn chắp hai tay ra sau lưng, có vẻ vân đạm phong khinh.
- Thật đúng là điên cuồng. Chỉ có điều, cũng chỉ có hiện tại thôi.
Hổ Tứ Hải vừa nói vừa xông tới công kích. Dưới tốc độ gấp ba lần vận tốc âm thanh gia tăng, trong nháy mắt hắn liền vọt tới trước mặt Lăng Hàn, sau đó một trảo đánh tới.
Lăng Hàn nhếch miệng cười, quyền đánh thẳng ra đón đỡ.
Thình thịch!
Kình lực va chạm, lập tức dẫn phát ra xung động lớn, sau đó hai bên đều tiêu tan.
Cái gì?
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, lộ ra biểu tình không thể tin được.
Lăng Hàn lại có thể chống đỡ được Minh Văn Cảnh, hơn nữa còn là tồn tại tam văn, còn là một vị thiên tài của Hổ tộc?
Hổ Tứ Hải không phải yêu nghiệt như Vũ Văn Hống, có thể nhảy qua một đại cảnh giới chiến đấu. Nhưng chiến lực của hắn cũng đạt tới trình độ tam văn.
Đây mới là chỗ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Lăng Hàn lại có thể không rơi vào hạ phong?
Nói đùa, tại sao có thể có Hoán Huyết cảnh cường đại như vậy.
Lăng Hàn nhe răng, phẩy phẩy tay. Lực lượng của con hổ này thật là lớn. Cho dù hắn dùng tới tần suất công kích, nhưng vẫn có một bộ phận lực lượng không tiêu tan, khiến cho tay hắn cũng có chút cảm giác tê dại.
Bích Tiêu công chúa lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Chúc mừng Lăng đại sư bước vào Cực Cốt Cảnh.
Phụt!
Tất cả mọi người đều phun ra. Cái gì? Lăng Hàn lại có thể bước vào Cực Cốt Cảnh?
Khó trách, hắn có thể chống lại Hổ Tứ Hải. Giống như yêu nghiệt Hồng Thiên Bộ quả thực có thể vượt qua một cảnh giới lớn vẫn vô địch.
Không đúng. Gia hỏa kia không phải ở thời điểm Hoán Huyết Cảnh nhiều lần thương tổn tới căn cơ, hoàn toàn không có thể đột phá Cực Cốt Cảnh. Hắn làm thế nào vượt qua được?
Yêu quái.
Báo Thái Công nhất thời phản ứng lại, hét lớn:
- Hóa ra ngươi là Cực Cốt Cảnh, ngươi hãm hại ta!