Chương 1846: Không đề (Thượng)

Thần Đạo Đan Tôn

Cô Đơn Địa Phi 05-07-2023 15:40:03

Lão giả này gọi là Hàn Lộ, đặt ở Hàn gia hoàn toàn không coi là cường giả đỉnh cấp. Thế nhưng ở đây hắn lại hoàn toàn xứng là cự phách. Phốc. Có người đột nhiên cười lên tiếng, hóa ra trên mông đít Hàn Lộ thiếu một tấm vải, làm lộ ra một khối thịt trắng bóc. Từ hình dáng kia có thể thấy được, xem ra là bị cắn. Kết hợp với đầu Đại Hắc Cẩu vừa rồi, dường như cũng không khó tưởng tượng ra được. - Hàn Lộ bị chó cắn mới có thể một đường đuổi giết tới a. Đường đường là Tứ Trảm lão tổ, có thể không tứ giận sao? Hàn Lộ không để ý tới Đinh Sơn và Đinh Tùng, hắn đang tìm kiếm tung tích đầu Đại Hắc Cẩu kia. Thế nhưng đầu Đại Hắc Cẩu này lại giống như bốc hơi trong nhân gian, không ngờ ngay cả một đám khí tức cũng không nắm bắt được. Trong tiếng hổ gầm, Đinh Hổ phá vỡ tường mà ra, hắn phẫn nộ tới mức muốn giết người. Không ngờ lại bị người ta đánh trước Tổ miếu nhà mình, chuyện này còn có thiên lý không? Chỉ là sau khi hắn xông ra, hắn mới phát hiện ra người đánh mình chính là Hàn Lộ. Lập tức, lửa giận của hắn tan thành mây khói, biểu hiện trên mặt thì xấu hổ vô cùng. Đối tượng hắn muốn nổi bão lại không chọc được, đây là một loại tâm tình như thế nào chứ? - Lão đầu, không ngờ ngươi lại dám đánh người ở Đinh gia ta, ngươi chán sống rồi sao? Đúng lúc này, một đạo thanh âm đột ngột vang lên. Đó chính là Lăng Hàn. Nghe Lăng Hàn nói như vậy, người Đinh gia lập tức bị dọa, giật thót tim. Ngươi điên rồi sao? Ngươi biết rõ người này là ai không? Trước mặt Trảm Trần lão tổ, ngươi có phần nói chuyện sao? Thừa dịp Hàn Lộ còn không có nổi bão, Đinh Tùng vội vàng nói. - Đại nhân chớ tránh, đây là tiểu bối của Đinh gia, không biết trời cao đất rộng, ngài ngàn vạn lần đừng có đặt ở trong lòng. Bởi vì tất cả mọi chuyện ngày hôm nay là vì tiếp nhận Lăng Hàn vào Đinh gia, cho nên hắn cũng vô thức coi Lăng Hàn và người Đinh gia. Hàn Lộ thoáng nhìn qua, trên mặt có một tia giận dữ, nhưng mà cũng không có phát tác ra. Tuy rằng Đinh gia trong mắt hắn không đáng nhắc tới, nhưng mà dù sao cũng phụ thuộc Phó gia. Hắn có thể tạo áp lực, nhưng tùy tiện giết người thì chẳng khác nào đánh vào mặt Phó gia, chuyện này cần phải thận trọng hơn. Đương nhiên nếu như hắn hiếu thắng, mạnh mẽ giết người cũng không phải là không được. Ai bảo Lăng Hàn dám can đảm nhục mạ một vị Tứ trảm lão tổ chứ? Quan trọng nhất là đầu Đại Hắc Cẩu mà Hàn Lộ muốn giết chết kia không ngờ lại cắn mông hắn, chuyện này bảo hắn sao có thể chịu nổi chứ? Đầu Đại Hắc Cẩu này quả thực bất phàm, dùng tu vi Sáng Thế cảnh không ngờ lại cắn được một vị Tứ trảm lão tổ, lại còn toàn thân trở ra, quả thực là kỳ tích. - Hai vị đại nhân, sao có thể tính toán như vậy được chứ? Vẻ mặt Lăng Hàn tràn ngập hiên ngang lẫm liệt. - Hổ đại nhân bị trọng thương, chuyện này sao có thể bỏ qua được? Đây chính là Tổ miếu Đinh gia chúng ta, lão gia hỏa này lại dám hành hung người ở đây, căn bản không coi Đinh gia chúng ta vào mắt, nếu không nghiêm trị người này, Đinh gia ta nào có mặt mũi nào tồn tại nữa? Sắc mặt Đinh Tùng, Đinh Sơn, Đinh Hổ đều xanh lại, ngươi làm vậy là đang chơi Đinh gia tới chết a. Quả nhiên, Hàn Lộ giận tím mặt, chỉ là một Sáng Thế cảnh nho nhỏ lại muốn nhục mạ ta? Muốn chết? - Đúng rồi, chính là ngươi. Người trẻ tuổi được Hàn Lộ xách trong tay đột nhiên mở miệng, nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trên mặt hiện lên vẻ phẫn nộ vô cùng. Hắn là Hàn Kỳ, sau khi thân thể bị đánh nát, không ngờ lại dùng thủ đoạn thần kỳ nuôi dưỡng ra một thân thể mới, tuyệt đối là nhất mạch tương thừa với hắn, nếu không độ phù hợp không có cao như vậy. Thế lực Tiên phủ quả nhiên không đơn giản. Lăng Hàn liếc mắt nhìn hắn một cái. - Đại nhân đang nói chuyện, tiểu hài tử chen miệng vào làm gì? Lão đầu, còn không mau quỳ xuống bồi tội với mấy vị đại nhân nhà ta? Hàn Lộ lại nhìn về phía Hàn Kỳ, nói. - Kỳ nhi, sao vậy? Thân phận Hàn Kỳ rất cao, chính là tôn tử của lão tổ Hàn gia bọn hắn, nhận hết sủng nịnh. Nếu không sao hắn lại tự mình xuất động, cùng đi với Hàn Kỳ lần này? hắn là Trảm Trần lão tổ, vô luận ở Tiên vực hay là ở nơi nào đều có rất có địa vị a. Cả người Hàn Kỳ run rẩy, đây là do tức giận. Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn cũng tìm được đầu sỏ gây nên chuyện kia. Hắn dùng thần thức truyền âm nói với Hàn Lộ, vẻ mặt tràn ngập sát khí. Hàn Lộ cũng giận dữ. Hay cho Đinh gia các ngươi, còn nói người hành hung ở Cổ Giới không có liên quan tới các ngươi, vậy thì đây là ai? Các ngươi thực sự lớn mật nha, mấy lần trước còn vỗ ngực nói tuyệt đối không có một người như vậy, thiếu chút nữa ta đã tin các ngươi. Vẻ mặt Hàn Lộ trở nên bình tĩnh, hắn đè nén lửa giận của mình, nhìn về phía ba người Đinh Tùng nói. - Đây là đệ tử Đinh gia các ngươi? Trước tiên hắn muốn nghe lời Đinh Tùng nói. - Đây là một tiểu bối của Đinh gia, trước tiên phải xác nhận lại một chút, sau đó mới bộc phát vậy. - Hàn đại nhân, Đinh gia quản lý sơ sót, thực sự ngại quá. Đinh Tùng vội vàng nói, theo hắn thấy, lúc này chỉ có không ngừng chịu lỗi mới có thể giải quyết được mọi việc, cho nên trong đầu hắn căn bản không có suy nghĩ khác. Ha ha, ngươi thừa nhận là tốt rồi. - Đinh gia các ngươi thật lớn mật. Hàn Lộ lớn tiếng hét lên, oanh một cái, thanh âm hóa thành gợn sóng, trùng kích về bốn phương tám hướng. Giờ phút này hắn không còn cố kỵ nữa. Đây là thế lực bên dưới Phó gia thì thế nào chứ? Người Hàn gia bọn hắn bị đánh nát thân thể, thù này chẳng lẽ không thể không bảo? Cho dù diệt Đinh gia, cam đoan Phó gia cũng sẽ không phát tác. Thể diện của thế lực Tam tinh sao có thể để cho thế lực Nhất tinh đánh vào? Phanh phanh phanh. Tứ Trảm lão tổ cường đại tới cỡ nào? Dưới tiếng gầm giận dữ trùng kích, cả Tổ miếu lập tức bị phá hủy đi một phần ba. Mà tiểu bối Đinh gia đều thổ huyết, tử thương vô số. - Hàn, Hàn đại nhân. Ba người Đinh Sơn rống to, đối với Đinh gia mà nói, tổn thất này quá lớn. - Hừ, hôm nay ta diệt Đinh gia các ngươi. Hàn Lộ ra tay không lưu tình, nhưng cũng không có nhằm vào Lăng Hàn. Bởi vì Lăng Hàn là đầu sỏ, cho nên hắn muốn dẫn về Cửu U thành rồi mới lại xử tử. Đương nhiên Lăng Hàn cũng vui vẻ xem náo nhiệt, bố trí một ván lớn như vậy, diễn lâu như vậy, rốt cuộc cũng tới lúc thu hoạch.